Đoàn Sủng Mỹ Nhân Là Đồ Tham Ăn! ( Mỹ Thực )
Chương 43: Hoa Quế Gạo Nếp Củ Sen (3)
Năm màu giấy trắng
01/10/2024
Tưởng mụ mụ và Hồng Lăng liếc nhìn nhau, cả hai không giấu nổi sự kinh ngạc.
Hôm qua, phu nhân chẳng phải đã nói mọi việc đều được sắp xếp ổn thỏa rồi sao? Thế mà bây giờ đến cả việc ăn uống cũng phải tự mình lo liệu thế này ư?
Thật may Tô tiểu thư nhà họ Tô lại biết nấu nướng, chứ nếu là tiểu thư nhà khác, chắc đã khóc ầm lên rồi!
Tưởng mụ mụ vẫn nhìn chằm chằm Tô Tâm Hòa, như thể đang xem xét xem lời nàng nói thật hay giả.
Tô Tâm Hòa không muốn bàn thêm về chuyện hôm qua nữa, bèn lên tiếng:
" Không có đầu bếp cũng không sao, ở nhà ta vốn cũng thường xuống bếp. Tự chăm sóc bản thân một chút thì có gì đáng kể đâu.
Nhưng không biết hôm nay hai vị đến đây, liệu phu nhân có điều gì dặn dò? "
Tâm trạng của Tô Tâm Hòa lúc này rất bình tĩnh. Nếu thực sự phu nhân quan tâm đến nàng, lẽ ra hôm qua đã sai người đến rồi.
Việc chỉ sau khi Lạc mụ mụ trở về mới phái người đến, chắc hẳn phu nhân đã nghe điều gì không hay.
Nhưng từ trước đến nay, Tô Tâm Hòa luôn giữ được thái độ lạc quan. Nàng không thích gây chuyện nhưng cũng không ngại đối mặt khi cần.
Tưởng mụ mụ, là người đã ở trong phủ lâu năm, thừa biết phu nhân xử lý việc này có phần chậm trễ. Tuy nhiên, bà ấy không thể chê trách chủ tử, nên chỉ có thể nhẹ giọng lại, nói:
" Phu nhân sai lão nô đến xem Tô tiểu thư ở đây đã quen chưa, tiện thể... dạy tiểu thư vài quy tắc trong phủ hầu. "
" Dạy quy củ à? "
Tô Tâm Hòa chợt nhớ đến những bộ phim cổ trang kiếp trước, với đủ loại bà mụ nghiêm khắc dạy dỗ tiểu thư khuê các, khiến nàng cảm thấy lạnh sống lưng.
Nhưng nghĩ lại, nàng hiểu rằng mình khó lòng tránh khỏi, vậy thì tốt hơn hết là nghĩ ra cách gì khác để giải quyết...
Nàng quay đầu nhìn nồi hấp đang bốc khói, rồi nở nụ cười ngoan ngoãn với Tưởng mụ mụ, nói:
" Tưởng mụ mụ, học quy củ đương nhiên là quan trọng, nhưng từ sáng sớm đến giờ, ta với Thanh Mai còn chưa ăn gì cả... Liệu có thể để ta ăn no rồi hãy bắt đầu học không? "
Hôm qua, phu nhân chẳng phải đã nói mọi việc đều được sắp xếp ổn thỏa rồi sao? Thế mà bây giờ đến cả việc ăn uống cũng phải tự mình lo liệu thế này ư?
Thật may Tô tiểu thư nhà họ Tô lại biết nấu nướng, chứ nếu là tiểu thư nhà khác, chắc đã khóc ầm lên rồi!
Tưởng mụ mụ vẫn nhìn chằm chằm Tô Tâm Hòa, như thể đang xem xét xem lời nàng nói thật hay giả.
Tô Tâm Hòa không muốn bàn thêm về chuyện hôm qua nữa, bèn lên tiếng:
" Không có đầu bếp cũng không sao, ở nhà ta vốn cũng thường xuống bếp. Tự chăm sóc bản thân một chút thì có gì đáng kể đâu.
Nhưng không biết hôm nay hai vị đến đây, liệu phu nhân có điều gì dặn dò? "
Tâm trạng của Tô Tâm Hòa lúc này rất bình tĩnh. Nếu thực sự phu nhân quan tâm đến nàng, lẽ ra hôm qua đã sai người đến rồi.
Việc chỉ sau khi Lạc mụ mụ trở về mới phái người đến, chắc hẳn phu nhân đã nghe điều gì không hay.
Nhưng từ trước đến nay, Tô Tâm Hòa luôn giữ được thái độ lạc quan. Nàng không thích gây chuyện nhưng cũng không ngại đối mặt khi cần.
Tưởng mụ mụ, là người đã ở trong phủ lâu năm, thừa biết phu nhân xử lý việc này có phần chậm trễ. Tuy nhiên, bà ấy không thể chê trách chủ tử, nên chỉ có thể nhẹ giọng lại, nói:
" Phu nhân sai lão nô đến xem Tô tiểu thư ở đây đã quen chưa, tiện thể... dạy tiểu thư vài quy tắc trong phủ hầu. "
" Dạy quy củ à? "
Tô Tâm Hòa chợt nhớ đến những bộ phim cổ trang kiếp trước, với đủ loại bà mụ nghiêm khắc dạy dỗ tiểu thư khuê các, khiến nàng cảm thấy lạnh sống lưng.
Nhưng nghĩ lại, nàng hiểu rằng mình khó lòng tránh khỏi, vậy thì tốt hơn hết là nghĩ ra cách gì khác để giải quyết...
Nàng quay đầu nhìn nồi hấp đang bốc khói, rồi nở nụ cười ngoan ngoãn với Tưởng mụ mụ, nói:
" Tưởng mụ mụ, học quy củ đương nhiên là quan trọng, nhưng từ sáng sớm đến giờ, ta với Thanh Mai còn chưa ăn gì cả... Liệu có thể để ta ăn no rồi hãy bắt đầu học không? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.