Chương 15: Cô thật đáng ghét! (4)
Diệp Phi Dạ
07/11/2016
Cho nên, mỗi lần Thịnh Thế gây chuyện bên ngoài đến tai cha anh. Anh
chỉ cần tìm ông nội. Chỉ cần ông nội nói một cầu thì cha anh cũng chẳng
dám ho he lời nào.
Cứ như vậy, Thịnh Thế đều thích làm gì thì làm cho đến khi trưởng thành.
Lúc học cấp ba, Thịnh Thế cũng yêu sớm. Còn ít tuổi mà đã lái xe thể thao đi rêu rao khắp nơi. Mỗi lần, trên xe đều chở bạn gái khác nhau, có khi còn có hai người.
Mặc dù như vậy nhưng tất cả nữ sinh trong trường, thậm chí là nữ sinh ngoài trường đều điên cuồng vì anh.
——
"San tiểu thư, đã đến rồi!"
Câu nói của lái xe khiến Cố Lan San bừng tỉnh. Cô lấy lại bình tĩnh, gật đầu, đẩy cửa ra ngoài.
"San tiểu thư, tôi có cần đợi cô không?" Lái xe đứng ở mui xe mở miệng hỏi.
Cố Lan San nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: "Không cần, anh về trước đi!"
Sau đó, cô đóng cửa xe lại, đi vào trong Kim Bích Huy Hoàng.
Kim Bích Huy Hoàng cũng giống như tên gọi của nó, bảy giờ mở cửa, chỗ nào cũng đầy ánh sáng lung linh. Dù chỉ nhìn từ xa, cũng thấy nó xa hoa, chói mắt.
Cố Lan San có thẻ hội viên VIP ở đây nên không gặp khó khăn gì. Dọc theo con đường lát đá đó chính là phòng đặc biệt cực kỳ xa hoa mà Thịnh Thế cùng bạn bè đều thích tụ tập ở đó.
Suốt đường đi, Cố Lan San gặp không ít nhân viên phục và khách hàng. Bọn họ đã gặp không ít người đẹp nhưng khi thấy dáng vẻ Cố Lan San không nhịn được mà nhìn thêm một chút.
Thịnh Thế cũng được coi là ông chủ và cũng thường xuyên đến đây. Thậm chí, bọn họ cũng biết Thịnh Thế đã kết hôn.
Bối cảnh gia đình Thịnh Thế có chút đặc thù cho nên có rất nhiều việc không thể quá xa hoa. Vậy nên, hôn lễ của anh và Cố Lan San cũng chỉ tổ chức đơn giản.
Mà sau khi kết hôn, Cố Lan San cũng không tham dự xã giao, cho nên chỉ có ít người biết được cô chính là thiếu phu nhân Thịnh gia trong tin đồn kia!
Vừa đến cửa, Cố Lan San đã nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ. Cố Lan San nhắm mắt, hít sâu một hơi rồi đẩy cửa ra!
Trần phòng VIP đặc biệt này rất cao, trang trí theo phong cách châu Âu cổ điển, cực kỳ xa hoa, tráng lệ.
Bên trong bài trí cũng đơn giản khiến cho không gian càng lớn. Có một nhóm người ngồi trên ghế sô pha nói chuyện phiếm.
Quý Lưu Niên nghe thấy tiếng giày cao gót đã quay đầu lại trước tiên, thấy người đến là Cố Lan San, đầu tiên cảm thấy hơi sửng sốt sau đó đứng lên, nói giọng chuẩn Bắc Kinh: "Cố Lan San, sao em lại đến đây? Mới có mấy hôm không gặp trông em càng ngày càng xinh đẹp nha!"
Quý Lưu Niên vừa cất tiếng đã khiến những người khác cũng chú ý tới Cố Lan San, đều nhìn về phía cô.
Chỗ đó có cả nam và nữ khoảng chừng bảy tám người. Trong đó có hai người Cố Lan San biết rõ nhất, một người vừa chào hỏi cô, Quý Lưu Niên. Còn một người nữa là Hạ Phồn Hoa. Bọn họ đều ở trong đại viện cùng Thịnh Thế từ nhỏ. Khi bé, Thịnh Thế là Hỗn Thế Ma vương thì hai người họ cũng là hai cánh tay đắc lực của anh!!
Hạ Phồn Hoa ngồi trên ghế sô pha hơi cách xa Cố Lan San nên chỉ vẫy tay với cô, nói: "Lan San, em vẫn xứng danh mỹ nhân!"
Quý Lưu Niên nghiêng đầu lườm Hạ Phồn Hoa một cái, mắng: "Rốt cuộc miệng cậu có để nói chuyện hay không? Cái gì mà xứng danh mỹ nhân, đây phải là tuyệt thế mỹ nhân!"
Hạ Phồn Hoa bị Quý Lưu Niên mắng một câu, không thèm phản bác chỉ bĩu môi.
Cứ như vậy, Thịnh Thế đều thích làm gì thì làm cho đến khi trưởng thành.
Lúc học cấp ba, Thịnh Thế cũng yêu sớm. Còn ít tuổi mà đã lái xe thể thao đi rêu rao khắp nơi. Mỗi lần, trên xe đều chở bạn gái khác nhau, có khi còn có hai người.
Mặc dù như vậy nhưng tất cả nữ sinh trong trường, thậm chí là nữ sinh ngoài trường đều điên cuồng vì anh.
——
"San tiểu thư, đã đến rồi!"
Câu nói của lái xe khiến Cố Lan San bừng tỉnh. Cô lấy lại bình tĩnh, gật đầu, đẩy cửa ra ngoài.
"San tiểu thư, tôi có cần đợi cô không?" Lái xe đứng ở mui xe mở miệng hỏi.
Cố Lan San nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: "Không cần, anh về trước đi!"
Sau đó, cô đóng cửa xe lại, đi vào trong Kim Bích Huy Hoàng.
Kim Bích Huy Hoàng cũng giống như tên gọi của nó, bảy giờ mở cửa, chỗ nào cũng đầy ánh sáng lung linh. Dù chỉ nhìn từ xa, cũng thấy nó xa hoa, chói mắt.
Cố Lan San có thẻ hội viên VIP ở đây nên không gặp khó khăn gì. Dọc theo con đường lát đá đó chính là phòng đặc biệt cực kỳ xa hoa mà Thịnh Thế cùng bạn bè đều thích tụ tập ở đó.
Suốt đường đi, Cố Lan San gặp không ít nhân viên phục và khách hàng. Bọn họ đã gặp không ít người đẹp nhưng khi thấy dáng vẻ Cố Lan San không nhịn được mà nhìn thêm một chút.
Thịnh Thế cũng được coi là ông chủ và cũng thường xuyên đến đây. Thậm chí, bọn họ cũng biết Thịnh Thế đã kết hôn.
Bối cảnh gia đình Thịnh Thế có chút đặc thù cho nên có rất nhiều việc không thể quá xa hoa. Vậy nên, hôn lễ của anh và Cố Lan San cũng chỉ tổ chức đơn giản.
Mà sau khi kết hôn, Cố Lan San cũng không tham dự xã giao, cho nên chỉ có ít người biết được cô chính là thiếu phu nhân Thịnh gia trong tin đồn kia!
Vừa đến cửa, Cố Lan San đã nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ. Cố Lan San nhắm mắt, hít sâu một hơi rồi đẩy cửa ra!
Trần phòng VIP đặc biệt này rất cao, trang trí theo phong cách châu Âu cổ điển, cực kỳ xa hoa, tráng lệ.
Bên trong bài trí cũng đơn giản khiến cho không gian càng lớn. Có một nhóm người ngồi trên ghế sô pha nói chuyện phiếm.
Quý Lưu Niên nghe thấy tiếng giày cao gót đã quay đầu lại trước tiên, thấy người đến là Cố Lan San, đầu tiên cảm thấy hơi sửng sốt sau đó đứng lên, nói giọng chuẩn Bắc Kinh: "Cố Lan San, sao em lại đến đây? Mới có mấy hôm không gặp trông em càng ngày càng xinh đẹp nha!"
Quý Lưu Niên vừa cất tiếng đã khiến những người khác cũng chú ý tới Cố Lan San, đều nhìn về phía cô.
Chỗ đó có cả nam và nữ khoảng chừng bảy tám người. Trong đó có hai người Cố Lan San biết rõ nhất, một người vừa chào hỏi cô, Quý Lưu Niên. Còn một người nữa là Hạ Phồn Hoa. Bọn họ đều ở trong đại viện cùng Thịnh Thế từ nhỏ. Khi bé, Thịnh Thế là Hỗn Thế Ma vương thì hai người họ cũng là hai cánh tay đắc lực của anh!!
Hạ Phồn Hoa ngồi trên ghế sô pha hơi cách xa Cố Lan San nên chỉ vẫy tay với cô, nói: "Lan San, em vẫn xứng danh mỹ nhân!"
Quý Lưu Niên nghiêng đầu lườm Hạ Phồn Hoa một cái, mắng: "Rốt cuộc miệng cậu có để nói chuyện hay không? Cái gì mà xứng danh mỹ nhân, đây phải là tuyệt thế mỹ nhân!"
Hạ Phồn Hoa bị Quý Lưu Niên mắng một câu, không thèm phản bác chỉ bĩu môi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.