Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 512: Ma hóa vi bức

Thạch Trư

28/06/2013

Mọi người vội vàng rời khỏi nơi mai cốt chi địa của Vu hoàng, kinh hoàng nhìn về mảnh đất yên bình này, mặc dù là nóng nảy như Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương cũng không dám dễ dàng đặt chân tới nơi đây.

Nơi này là thế giới do khí thế của Vu hoàng mở ra, một cây cỏ một ngọn núi một hòn đá trong thế giới này đều chất chứa hơi thở của Vu hoàng, chạm vào sẽ khiến cho hơi thở Vu hoàng bùng nổ.

Tên hoàng tộc Ma tộc bị hơi thở Vu hoàng đè chết đi có huyết thống cao quý, tu vi không tầm thường, đả thông lục đại luân hải, thực lực không hề kém, nhưng ở trước mặt hơi thở Vu hoàng lại không có chút sức phản kháng nào, trực tiếp bị ép vụn, có thể thấy được sức mạnh chất chứa trong thế giới này hùng vĩ ra sao, bá đạo ra sao.

Diệp Húc động một bông hoa nhỏ, mới chỉ bị hơi thở Vu hoàng ép tới thân cao không đến ba thước, mà người này lại bị đè chết, nguyên thần thân thể hồn phách thần thức đều dập nát.

Bởi vậy có thể thấy được, tu vi và thực lực ngươi này kém Diệp Húc không biết bao nhiêu.

Ma La Dư cười lạnh nói: “Nơi đây là mai cốt chi địa của Vu hoàng, một cây cỏ cũng do hơi thở của Vu hoàng biến thành, không thể dễ dàng động vào, nếu không sẽ gặp phải đại nạn! Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, nếu ngươi có gan thì đến đây, bà cô ta làm chủ, đầu Diệp Thiếu Bảo tùy ngươi chém, cả kho báu Tây hoàng Nam Thiên Môn kia ta cũng có thể tặng cho ngươi!”

Diệp Húc trợn mắt nhìn cô ta, Ma La Dư cuống quít nhỏ giọng cười nói: “Ta đang nói giỡn đó, lừa đám ngu xuẩn đó đến đây tìm chết. Nếu bọn chúng thật sự dám lại đây, ta một đao một tên, chém chết chúng!”

Diệp Húc dở khóc dở cười, đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương nghe vào tai cũng dở khóc dở cười, nhưng mai cốt chi địa của Vu hoàng này nguy hiểm trùng điệp, làm cho bọn họ nhất thời không dám xông vào.

“Chỉ là một nơi mai cốt chi địa thôi, chỉ cần không đụng đến đám hoa cỏ cây cối nơi đây, kích động hơi thở Vu hoàng là có thể bình yên vô sự! Thần niệm hóa hình!”

Phía sau Thạch Tinh Hải, một lão già mặc áo bào xám hừ lạnh một tiếng, bên trong mi tâm, từng dòng thần niệm bay ra, rơi xuống đất hóa thành những lão già giống ông ta như đúc, có hơn ba ngàn tên, đồng loạt đi đến nơi Vu hoàng mai cốt chi địa.

Tam Tương cảnh có ba cảnh giới lớn, Pháp, Địa, Thiên Tương cảnh. Tu vi lão già áo xám này đã tu luyện đến Tam Tương cảnh Địa Tương kỳ, tu thành Pháp Địa Nhị Tương, thần niệm cực kỳ mạnh, một dòng thần niệm chính là một hóa thân, ẩn chứa một phần tu vi pháp lực của ông ta.

Những thần niệm hóa thân đó cẩn thận đi vào Vu hoàng mai cốt chi địa, tránh từng bông hoa cọng cỏ, đều đi đến chỗ Diệp Húc và Ma La Dư, định thăm dò ra một thông đạo an toàn.

“Tiểu ma nữ, nếu lão phu thật sự đi đến cạnh ngươi, ta ngược lại muốn xem ngươi có thể giữ lời, để ta chặt bỏ đầu Diệp Thiếu Bảo không!” Lão già này đi theo đám thần niệm hóa thân, cười ha ha.

Không ít hóa thân không cẩn thận va chạm vào vật trong mai cốt chi địa, kích động hơi thở Vu hoàng, lần lượt bị đè nát, nhưng vẫn có rất nhiều cái còn sống, dần dần đến gần Diệp Húc và Ma La Dư.

Đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương và Bình Đẳng Vương Thái tử ánh mắt sáng lên, âm thầm gật đầu, lợi dụng thần niệm hóa than thăm dò Vu hoàng mai cốt chi địa này, quả thật là một biện pháp rất ổn thỏa, không cần lấy thân thử hiểm liền có thể thong dong ra vào, tìm kiếm bảo vật.

Lấy thực lực của bọn họ cũng có thể thi triển thần niệm hóa thân, thăm dò Vu hoàng mai cốt chi địa, xu cát tị hung.

Bình Đẳng Vương Thái tử cười lạnh một tiếng, cất bước đi vào vùng mai cốt chi địa này, như vào chỗ không người, cười nói: “Bình Đẳng Vương Thần Điện ta từng có Đại Minh Tôn Vương thăm dò qua nơi đây, đánh ra một thông đạo, tiến vào nơi này có gì khó khăn chứ?”

Tuy nhiên, hướng hắn đi khác với hướng vị trí Diệp Húc đi, mà là đi đến một phương hướng khác, hẳn là vị Đại Minh Tôn Vương kia thăm dò khác phương vị với Ma hoàng.

“Diệp Thiếu Bảo, ta ở phía trước chờ ngươi!” Giọng nói của hắn truyền đến, biến mất trong dãy núi.

Đột nhiên, ba nghìn thần niệm hóa thân của lão già áo xam kia đều bị phá nát, hóa thành những làn khói nhẹ, chỉ còn lại một mình ông ta lẻ loi đứng đó, không biết làm sao.

“Phương sư thúc, nhanh rời khỏi đó!” Sắc mặt Thạch Tinh Hải trầm xuống, vội vàng hô to.



“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Lão già áo xám kia trán thấm mồ hôi lạnh, vội vàng lui về phía sau.

Thạch Tinh Hải và đám đệ tử Tinh Cung liên thủ, tế Đại Chu Thiên Tinh Đấu đại trận và Tinh Không Trụ Quang đại trận lên, chỉ thấy sao hiện ra đầy trời, tạo ra một mảnh vũ trụ tinh không, các đại tinh quân đều tọa lạc phía trên tinh đấu của mình.

“Thứ giết thần niệm hóa thân của thúc chính là cấm pháp của Vu hoàng!”

Thạch Tinh Hải cùng đám người liên thủ thúc dục hai tòa đại trận, cất bước đi vào Vu hoàng mai cốt chi địa này, hai tòa đại trận không ngừng tiếp xúc với cây cỏ hoa lá trong đây, những luồng hơi thở Vu hoàng vô cùng trầm trọng đè xuống, lại bị hai tòa đại trận cắn nuốt.

“Phong sư thúc, nói mai cốt chi địa này là mảng thiên địa do khí thế vị Vu hoàng cổ đại kia hình thành, không bằng nói là cấm pháp vu pháp ông ta tu luyện khi còn sống hình thành.”

Thạch Tinh Hải thúc dục đại trận đi tới, nghênh đón lão già mặc áo bào xám kia, trầm giọng nói: “Tỷ như tiểu chất, tu luyện Đại Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Điển, khí thế của cháu chính là vũ trụ tinh không.”

Khí thế hắn nở rộ, ở sau người hình thành một mảng tinh không mênh mông, rộng lớn bao la, vô cùng vô tận, đồng thời, trong tinh không lại có một biển ngân hà, chảy từ đông sang tây, đây là tinh không trụ quang.

“Vị Vu hoàng cổ đại này, cấm pháp ông ta tu luyện hiện ra, chính là cảnh tượng trước mắt chúng ta, dãy núi sừng sững, hoa cỏ cây nói, nhìn như yên bình, kỳ thật chính là do cấm pháp tạo thành. Tiến vào trong đó rồi sẽ gặp phải hung hiểm không thể đoán trước, hơi thở Vu hoàng chỉ là một phương diện, thậm chí xúc động cấm pháp nơi này, sẽ phải chống lại cấm pháp của vị Vu hoàng này!”

Mọi người nghe nói như thế, không khỏi lâm vào trầm tư.

Diệp Húc không nhịn được gật đầu không ngừng, âm thầm khâm phục Thạch Tinh Hải: “Không hổ là con trai Tinh đế, giải thích đọc đáo, rất nhiều cao thủ thế hệ trước cũng không có được phần kiến thức và tầm mắt này.”

Thiên địa do khí thế của đại vu diễn hóa thành có liên quan đến vu pháp, cấm pháp mà đại vu tu luyện.

Tỷ như Diệp Húc, tu luyện Bàn Vương Khai Thiên Kinh, khí thế của hắn diễn hóa thiên địa, đó là ngọc thụ nâng trời, biển rộng mênh mông, sáu mặt trời cùng xuất hiện, tất cả những vật trong mảng thiên địa này đều do hơi thở của Diệp Húc biến thành.

Ma La Dư tu luyện Thập Phương U Minh, khí thế liền bày ra cảnh tượng của Thập Phương U Minh Địa ngục.

Loại thiên địa do khí thế diễn hóa ra này cũng ẩn chứa nguy hiểm, tỷ như thiên địa do khí thế của Diệp Húc diễn hóa ra, trong đó bao gồm loại cấm pháp độc đáo Bàn Vương Khai Thiên Kinh này, toàn bộ thiên địa chính là Bàn Vương Khai Thiên Kinh, nếu tiến vào trong mảng thiên địa đó, hơi vô ý, xúc động cấm pháp, sẽ bị Bàn Vương Khai Thiên Kinh công kích!

Đổi lại mà nói, loại công kích này là công kích của toàn bộ thiên địa.

Nếu chạm đến thứ trung tâm nhất, tỷ như ngọc thụ nguyên thần của Diệp Húc, cường độ công kích gặp phải liền tương đương với một kích toàn lực của Diệp Húc.

Mà mai cốt chi địa của Vu hoàng này cũng là như vậy, nếu đi nhầm một bước cũng sẽ bị mảng thiên địa này công kích.

Nhưng may là, vị Vu hoàng Ma tộc cổ đại này sớm đã thân tử, hồn phi phách tán, nguyên thần cũng không còn tồn tại, bởi vậy mặc dù là công kích mạnh nhất cũng sẽ không tương đương với một kích toàn lực của Vu hoàng, nhiều nhất chỉ tương đương với trình độ Nhân hoàng đỉnh phong.

Cho dù là thế, cường độ công kích e là có thể dễ dàng tiêu diệt một đại vu Tam Bất Diệt cảnh, cường giả như Già La Minh Tôn có lẽ cũng không thể tiếp được một kích.

Chỉ e có tuyệt đại cường giả Tam Hoàng cảnh Nhân Hoàng kỳ mới có thể dưới một kích này toàn thân trở ra.



Diệp Húc nghĩ đến điểm chính yếu, thầm nghĩ: “Nơi táng thân của Vu hoàng kia mới là vị trí trung tâm của mảng thiên địa này, chỉ sợ chỉ có nơi đó mới có thể gặp phải một kích mạnh nhất. Khó trách năm đó Ma hoàng đến đây cũng không lấy đi hài cốt của vị Vu hoàng này…”

Thạch Tinh Hải cuối cùng cũng đến được chỗ lão già mặc áo bào xám kia, đang định đón ông ta vào bên vòng bảo vệ của đại trận, đột nhiên thấy lão già kia ngẩn ra tại chỗ, quanh tha ông ta tràn ra những dòng tinh lực tinh thuần, hóa thành ma khí vô cùng nồng đậm, giống như những con nộ long, không ngừng chạy vòng quanh thân ông ta, rít gào không ngừng.

Lão già kia hai tay cào mặt, lăn lộn dưới đất, dường như đau đớn tột cùng, gào thét không ngừng.

Thạch Tinh Hải vội vàng dừng chân lại, chỉ thấy lỗ tai lão già mặc áo bào xám này càng lúc càng lớn, càng ngày càng dài, dáng người ông ta còng xuống, trên làn ra những cái lông to khỏe đâm ra, mang theo những tia vết máu.

Tay chân ông ta càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng dài, càng ngày càng không giống nhân loại, ánh mắt đột nhiên biến đỏ, gương mặt vặn vẹo, diện mạo giống như một con chuột cực lớn!

Chỉ nghe mấy tiếng xoạt xoạt vang lên, hai tay hai chân ông ta mọc ra những cái móng sắc bén, hàm răng rơi ra, mọc ra những cái răng nhọn sắc.

Sau lưng ông ta mọc ra một đôi cánh thịt màu đỏ, ra sức vỗ vỗ, hình dạng như một con dơi lớn, cười quái dị mấy tiếng, hai cánh rung lên, gào thét vọt lên trời cao.

“Vị Vu hoàng này, khi còn sống không biết đã tu luyện cái cấm pháp quỷ dị nào, sao lại đưa một người còn sống biến thành quái vật?” Diệp Húc cảm thấy khiếp sợ, hỏi Ma La Dư.

Lão già mặc áo bào xám vừa rồi chính là trùm Tam Tương cảnh, không ngờ không kêu một tiếng liền biến thành một con dơi lớn, không thể làm cho người ta khiếp sợ.

“Đây là cấm pháp của Chuyển Luân Vương Thần Điện, Lục Đạo Luân Hồi bảo quyển.”

Ma La Dư khẽ nhíu mày, thấp giọng nói: “Cha ta từng tới nơi này, dọc theo đường đi đã xóa đi cấm pháp của vị Vu hoàng cổ đại này, tương đương với mở ra một con đường an toàn trong nơi này, chỉ cần đi theo thông đạo thì tính nguy hiểm sẽ giảm mạnh. Bình Đẳng Vương Thái tử hiển nhiên cũng biết một thông đạo khác, cấm pháp nơi này chỉ e cũng không làm khó được Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, chúng ta mau đi, miễn cho bị bọn chúng đoạt trước!”

Ti ti!

Một con Huyết Biên Bức thật lớn vỗ cánh bay tới, phát ra tiếng kêu quái dị, bay tới đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, đùng là lão già Địa Tương kỳ của Chu Thiên Tinh Cung vừa bị sức mạnh quỷ dị ở nơi đây biến thành dơi.

Sau khi lão bị Lục Đạo Luân Hồi bảo quyển của Vu hoàng biến thành dơi rồi, tu vi không có hạ xuống mà lại càng thêm mạnh mẽ, những luồng ma âm xung đãng, đánh lên thân thể của đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương.

Oành!

Một gã con cháu hoàng tộc Chuyển Luân Vương Thần Điện lập tức không chịu được, thân thể nguyên thần đều bị ma âm đánh cho nổ tung, tan thành một đám sương máu.

Ma âm quét ngang, thậm chí một ít đệ tử hơi yếu của Chu Thiên Tinh Cung cũng bị nổ tung!

Huyết Biên Bức thu cánh một cái, lướt qua bên người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, bắt một tên con cháu hoàng tộc khác xông lên trời cao, miệng cười quái dị liên tục.

Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương giận dữ, một chưởng đánh ra, chỉ thấy một vòng chuyển luân thật lớn bay lên trời, đánh lên trên lưng con dơi đó.

Huyết Bức gào thét một tiếng, bỏ tên con cháu hoàng tộc lại, không dám tiếp tục trêu chọc hắn, ngược lại phóng đi hướng Diệp Húc và Ma La Dư.

Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương tiếp được tên con cháu hoàng tộc kia, cúi đầu nhìn, chỉ thấy người này thân thể khô quắt, máu huyết toàn thân thậm chí cả nguyên thần thần hồn đều bị con Huyết Bức này hút sạch sẽ, không khỏi tức giận dị thường, trợn mắt nhìn hướng Thạch Tinh Hải: “Thạch Tinh Hải, nhà ngươi nuôi chim tốt đấy!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Bộ Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook