Độc Phi Ở Trên Tà Vương Ở Dưới
Chương 440: Ngươi thích ta hơn một chút? (3)
Mục Đan Phong
12/07/2020
Nơi đó có thứ gì đang mấp máy, và cái miệng kia cũng càng lúc càng lớn ——
Cố Tích Cửu xao động trong lòng, không lẽ Phong Triệu này cũng có chức năng giống như chuột túi?! Trước ngực nó có một cái túi để đựng thú con?
Phong Triệu dường như cũng ý thức được điều gì, cuống quít vươn một cái chân trước che nơi đó lại.
Nhưng chưa chờ nó kịp che lại, một luồng ánh sáng màu tím đã bắn lên từ trong túi của nó......
Cố Tích Cửu ngây người ngẩn ngơ, đây là gì?!
Tư Thẩm đột nhiên kéo nàng lui về phía sau vài bước: "Thần thú cấp 8! Trong túi của nó phóng ra một con thần thú cấp 8!"
A?
Cố Tích Cửu trợn to mắt, chẳng qua còn chưa chờ nàng có phản ứng gì, con ngao phía sau đã đột nhiên mở vỏ nó ra, lập tức đưa hai người bọn họ tiến vào trong vỏ, sau đó đóng chặt vỏ lại. Nó vừa khoan vào trong đất vừa vội vàng nói: "Chủ nhân, thần thú cấp 8 khi sinh ra sẽ cần tế máu! Các ngươi đừng trở thành thức ăn của nó! Đi mau đi mau!"
Con ngao rất giỏi việc khoan trong đất, bởi vì liên quan tới mạng sống nên nó dùng hết sức để khoan, chớp mắt đã khoan được một lỗ thủng rất to, biến mất khỏi mặt đất.
Phong Triệu dường như cũng bị sốc khi cúi đầu nhìn trong túi của mình.
Ánh sáng màu tím chiếu lên tận trời, khiến đôi mắt của nó không thể thích nghi, nó không nhìn được rên rỉ một tiếng.
Nó là thú cấp 5, vì thế vẫn có một loại bản năng sợ hãi đối với thú cấp 8. Ánh sáng màu tím khiến nó hãi hùng khiếp vía. Nó cuộn tròn thân mình ở nơi đó, không dám động đậy.
Trong túi của nó phập phồng một chút, sau đó một quả trứng tỏa ra ánh sáng màu tím bật ra từ bên trong ——
Phong Triệu choáng váng.
Phong Triệu thường sẽ đẻ trứng, một quả trứng muốn nở ra cần phải ấp trong túi hai năm, sau đó nó mới có thể nở ra thành tiểu Phong Triệu.
Phong Triệu này ba năm trước cũng từng đẻ một quả trứng, nhưng trong lúc đánh nhau không cẩn thận đã đánh mất nó. Phong Triệu tìm tám vòng tạo chỗ cuối cùng cũng tìm lại được trứng......
Lúc ấy nó mơ hồ cảm giác quả trứng này dường như lớn hơn so với ban đầu một chút, màu sắc hơi thâm một chút, nhưng nó nghĩ có lẽ vì quả trứng bị rơi ra bên ngoài nên mới có biến hoá như vậy. Nó rất vui mừng khi tìm lại được trứng, vì thế cẩn thận để trứng vào trong túi mình lần nữa. Bởi vì có bài học trước đó, cho dù đánh nhau lần nữa, nó bảo vệ quả trứng này càng cẩn thận hơn trước. Nó cho rằng quả trứng này hai năm sẽ nở, nhưng không ngờ nó đã ấp ba năm, quả trứng này cũng không có ý định nở ra, đương nhiên màu sắc cũng không hề biến đổi, vẫn giữ nguyên màu vàng hơi đỏ.
Hôm nay Phong Triệu mới có cảm giác, quả trứng này có một chút biến hóa, có dấu hiệu muốn nở, vì thế nó rất vui sướng, cũng càng thêm cẩn thận, vẫn luôn nằm bò ở trong ổ của nó.
Nhưng không ngờ lại đụng tới đám người Đao Thanh Dương......
Bởi vì có Cố Tích Cửu ra tay, nguy cơ của nó cuối cùng cũng được giải trừ. Con của nó cuối cùng cũng muốn lâm thế. Nhưng quả trứng này lại phát ra ánh sáng màu tím lấp lánh......
Trứng thú cấp 8!
Đây là trứng thú cấp 8!
Phong Triệu ngây ngốc nhìn chằm chằm vào quả trứng kia, không dám động đậy.
Quả trứng kia lăn lộn trên mặt đất, ánh sáng màu tím bỗng nhiên thu liễm lại, ngược lại phát ra màu vàng nhàn nhạt, còn có một mùi hương cực kỳ nồng đậm tản ra từ trong vỏ trứng, phiêu tán về bốn phía......
......
Trong chỗ sâu ở dưới nền đất.
Trong lòng con ngao lớn vẫn còn sợ hãi, dặn dò Cố Tích Cửu: "Chủ nhân, khi trứng thú cấp 8 nở ra ra sẽ cần hấp thu một lượng máu lớn, nếu không nó sẽ không phá xác ra được. May mắn thay, ta anh minh thần võ, kịp thời phát hiện và mang các ngươi chạy trốn. Nếu không, các ngươi đều đã chui vào trong bụng trứng......"
Cố Tích Cửu ngẩng đầu lên nhìn, cái hố quá sâu, chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng màu vàng lấp lánh.
Ồ, ánh sáng màu vàng? Đó chẳng phải là ánh sáng của thú cấp 5 hay sao?
Nàng đang buồn bực, lập tức ngửi thấy một mùi hương nhè nhẹ xông vào trong mũi. Mùi hương kia cực kỳ dễ ngửi, khiến cho mọi khí quan trên người đều được giãn ra.
Cố Tích Cửu xao động trong lòng, không lẽ Phong Triệu này cũng có chức năng giống như chuột túi?! Trước ngực nó có một cái túi để đựng thú con?
Phong Triệu dường như cũng ý thức được điều gì, cuống quít vươn một cái chân trước che nơi đó lại.
Nhưng chưa chờ nó kịp che lại, một luồng ánh sáng màu tím đã bắn lên từ trong túi của nó......
Cố Tích Cửu ngây người ngẩn ngơ, đây là gì?!
Tư Thẩm đột nhiên kéo nàng lui về phía sau vài bước: "Thần thú cấp 8! Trong túi của nó phóng ra một con thần thú cấp 8!"
A?
Cố Tích Cửu trợn to mắt, chẳng qua còn chưa chờ nàng có phản ứng gì, con ngao phía sau đã đột nhiên mở vỏ nó ra, lập tức đưa hai người bọn họ tiến vào trong vỏ, sau đó đóng chặt vỏ lại. Nó vừa khoan vào trong đất vừa vội vàng nói: "Chủ nhân, thần thú cấp 8 khi sinh ra sẽ cần tế máu! Các ngươi đừng trở thành thức ăn của nó! Đi mau đi mau!"
Con ngao rất giỏi việc khoan trong đất, bởi vì liên quan tới mạng sống nên nó dùng hết sức để khoan, chớp mắt đã khoan được một lỗ thủng rất to, biến mất khỏi mặt đất.
Phong Triệu dường như cũng bị sốc khi cúi đầu nhìn trong túi của mình.
Ánh sáng màu tím chiếu lên tận trời, khiến đôi mắt của nó không thể thích nghi, nó không nhìn được rên rỉ một tiếng.
Nó là thú cấp 5, vì thế vẫn có một loại bản năng sợ hãi đối với thú cấp 8. Ánh sáng màu tím khiến nó hãi hùng khiếp vía. Nó cuộn tròn thân mình ở nơi đó, không dám động đậy.
Trong túi của nó phập phồng một chút, sau đó một quả trứng tỏa ra ánh sáng màu tím bật ra từ bên trong ——
Phong Triệu choáng váng.
Phong Triệu thường sẽ đẻ trứng, một quả trứng muốn nở ra cần phải ấp trong túi hai năm, sau đó nó mới có thể nở ra thành tiểu Phong Triệu.
Phong Triệu này ba năm trước cũng từng đẻ một quả trứng, nhưng trong lúc đánh nhau không cẩn thận đã đánh mất nó. Phong Triệu tìm tám vòng tạo chỗ cuối cùng cũng tìm lại được trứng......
Lúc ấy nó mơ hồ cảm giác quả trứng này dường như lớn hơn so với ban đầu một chút, màu sắc hơi thâm một chút, nhưng nó nghĩ có lẽ vì quả trứng bị rơi ra bên ngoài nên mới có biến hoá như vậy. Nó rất vui mừng khi tìm lại được trứng, vì thế cẩn thận để trứng vào trong túi mình lần nữa. Bởi vì có bài học trước đó, cho dù đánh nhau lần nữa, nó bảo vệ quả trứng này càng cẩn thận hơn trước. Nó cho rằng quả trứng này hai năm sẽ nở, nhưng không ngờ nó đã ấp ba năm, quả trứng này cũng không có ý định nở ra, đương nhiên màu sắc cũng không hề biến đổi, vẫn giữ nguyên màu vàng hơi đỏ.
Hôm nay Phong Triệu mới có cảm giác, quả trứng này có một chút biến hóa, có dấu hiệu muốn nở, vì thế nó rất vui sướng, cũng càng thêm cẩn thận, vẫn luôn nằm bò ở trong ổ của nó.
Nhưng không ngờ lại đụng tới đám người Đao Thanh Dương......
Bởi vì có Cố Tích Cửu ra tay, nguy cơ của nó cuối cùng cũng được giải trừ. Con của nó cuối cùng cũng muốn lâm thế. Nhưng quả trứng này lại phát ra ánh sáng màu tím lấp lánh......
Trứng thú cấp 8!
Đây là trứng thú cấp 8!
Phong Triệu ngây ngốc nhìn chằm chằm vào quả trứng kia, không dám động đậy.
Quả trứng kia lăn lộn trên mặt đất, ánh sáng màu tím bỗng nhiên thu liễm lại, ngược lại phát ra màu vàng nhàn nhạt, còn có một mùi hương cực kỳ nồng đậm tản ra từ trong vỏ trứng, phiêu tán về bốn phía......
......
Trong chỗ sâu ở dưới nền đất.
Trong lòng con ngao lớn vẫn còn sợ hãi, dặn dò Cố Tích Cửu: "Chủ nhân, khi trứng thú cấp 8 nở ra ra sẽ cần hấp thu một lượng máu lớn, nếu không nó sẽ không phá xác ra được. May mắn thay, ta anh minh thần võ, kịp thời phát hiện và mang các ngươi chạy trốn. Nếu không, các ngươi đều đã chui vào trong bụng trứng......"
Cố Tích Cửu ngẩng đầu lên nhìn, cái hố quá sâu, chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng màu vàng lấp lánh.
Ồ, ánh sáng màu vàng? Đó chẳng phải là ánh sáng của thú cấp 5 hay sao?
Nàng đang buồn bực, lập tức ngửi thấy một mùi hương nhè nhẹ xông vào trong mũi. Mùi hương kia cực kỳ dễ ngửi, khiến cho mọi khí quan trên người đều được giãn ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.