Chương 50: Tối Kỵ Của Hắn?
Py Pà Cố Nội
08/08/2020
Cải biên: Mạch Lạc Khê
- Mọi người, em về rồi!
Tiểu Như đi vào đại sảnh nói, theo sau còn có Lý Ân Vỹ, từ lúc trở về đến khi vào nhà mặt mũi của anh đều đen kịt như vậy.
Lý Ân Vỹ đi đến đứng cạnh Huỳnh Tiểu Như, không thoải mái lên tiếng:
- Em cũng về rồi, bây giờ em cảm thấy trong người không được ổn, mọi người cứ nói chuyện thong thả.
Nói xong Lý Ân Vỹ ghé mắt sang Tiểu Như, trìu mến nói:
- Em cũng nghỉ ngơi sớm đi, lúc khác chúng ta sẽ nói chuyện.
Dứt lời, Lý Ân Vỹ lạnh nhạt bỏ lên phòng.
Huỳnh Tiểu Như giương mắt nhìn theo bóng dáng vội vã chạy trốn đó của anh, trong đầu liền suy nghĩ đến cô gái ở nhà hàng, phỏng đoán Lý Ân Vỹ vì chuyện khi xưa với chị ta mà ảnh hưởng tâm trạng.
Trong lúc Tiểu Như còn đang ngẩn ra vì suy nghĩ, Lý Ân Tinh từ sofa đi đến, vươn tay xoa đầu nó một cái.
Huỳnh Tiểu Như giật mình, nó xoay lại nhìn hắn, ngây ngốc hỏi:
- Là anh sao?
Lý Ân Tinh thu tay về khoanh trước ngực, chính hắn đánh hơi được bất thường.
- Nha đầu, không ngờ hôm nay em lại cùng thằng nhóc đó ra ngoài, có phải em ngứa mình rồi không?
Đại kỵ của hắn rốt cuộc cũng không rõ Huỳnh Tiểu Như làm trái bao nhiêu lần, bởi vì xung quanh nó có quá nhiều chướng ngại, cho nên hắn luôn phải tự trấn an chính hắn.
Người thân bên cạnh hắn từng người một đều bị Huỳnh Tiểu Như thu hút, hắn không biết bản thân những ngày tiếp theo sẽ phải chịu đựng cú sốc này thế nào!
Lại nói đến em trai hắn là loại người thế nào, hắn có thể không lo lắng được sao?
Huỳnh Tiểu Như quá đơn thuần, không loại trừ khả năng Lý Ân Vỹ có ý đồ thôn tính!
Huỳnh Tiểu Như thừa biết Lý Ân Tinh nghĩ gì, nó liên tục xua tay.
- Không phải như anh đã nghĩ đâu, tôi chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.
- Bất đắc dĩ? Thế nào là bất đắc dĩ?
- Thì là hôm nay tôi muốn đến nhà sách, nhưng mà khi đó anh không có ở nhà, trong nhà lại không có người khác. Cho nên khi nhìn thấy Lý Ân Vỹ, tôi liền nghĩ anh ta là trợ lý của anh Young, cho nên đã ngỏ ý muốn anh ta đưa tôi đi đến đó. Không ngờ anh ta lại là Lý Ân Vỹ, tôi cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.
- Thật vậy sao? Nếu là như vậy, tại sao thái độ của thằng ranh đó lại bất ổn như vậy? Bảo bối của anh, có phải giữa em và nó xảy ra chuyện gì không?
Lập tức, Huỳnh Tiểu Như lắc đầu, nó dứt khoát phản biện:
- Không phải tại tôi đâu, là do anh ta gặp lại bạn gái cũ, hai người đó còn cãi nhau rất lớn tiếng, chị ta còn nói anh ta vì tôi cho nên mới bỏ rơi chị ta.
Lời Tiểu Như vừa dứt, từ sofa Lý Ân Hạo, Lý Trác Dĩ, Hoàng Bảo Ân và Trương Hàn Minh lần lượt đều đứng lên, bất ngờ hô một tiếng:
- Bạn gái cũ?
Lý Ân Tinh cũng không lấy làm kinh ngạc gì về danh sách bạn gái cũ của Jin, chỉ là hắn không chấp nhận được việc Tiểu Như bị nói giống như tiểu tam trong chuyện này.
Dù sao Huỳnh Tiểu Như cũng là tâm can bảo bối trong lòng hắn, cô ta rốt cuộc dựa vào cái gì nói con bé như vậy?
Huỳnh Tiểu Như nghe thấy nhìn về phía sofa, nó ngây ngô gật đầu:
- Phải rồi, em còn nghe Lý Ân Vỹ gọi tên của chị ta là Hàn Vi, không biết mọi người có biết chị ta không?
- Hàn Vi?
Đồng thanh, lập tức Huỳnh Tiểu Như tròn mắt:
- Dạ phải, mọi người làm sao vậy? Mọi người đều biết chị ta sao?
- Không sai!
Tất cả lần nữa đồng thanh đáp.
- Mọi người, em về rồi!
Tiểu Như đi vào đại sảnh nói, theo sau còn có Lý Ân Vỹ, từ lúc trở về đến khi vào nhà mặt mũi của anh đều đen kịt như vậy.
Lý Ân Vỹ đi đến đứng cạnh Huỳnh Tiểu Như, không thoải mái lên tiếng:
- Em cũng về rồi, bây giờ em cảm thấy trong người không được ổn, mọi người cứ nói chuyện thong thả.
Nói xong Lý Ân Vỹ ghé mắt sang Tiểu Như, trìu mến nói:
- Em cũng nghỉ ngơi sớm đi, lúc khác chúng ta sẽ nói chuyện.
Dứt lời, Lý Ân Vỹ lạnh nhạt bỏ lên phòng.
Huỳnh Tiểu Như giương mắt nhìn theo bóng dáng vội vã chạy trốn đó của anh, trong đầu liền suy nghĩ đến cô gái ở nhà hàng, phỏng đoán Lý Ân Vỹ vì chuyện khi xưa với chị ta mà ảnh hưởng tâm trạng.
Trong lúc Tiểu Như còn đang ngẩn ra vì suy nghĩ, Lý Ân Tinh từ sofa đi đến, vươn tay xoa đầu nó một cái.
Huỳnh Tiểu Như giật mình, nó xoay lại nhìn hắn, ngây ngốc hỏi:
- Là anh sao?
Lý Ân Tinh thu tay về khoanh trước ngực, chính hắn đánh hơi được bất thường.
- Nha đầu, không ngờ hôm nay em lại cùng thằng nhóc đó ra ngoài, có phải em ngứa mình rồi không?
Đại kỵ của hắn rốt cuộc cũng không rõ Huỳnh Tiểu Như làm trái bao nhiêu lần, bởi vì xung quanh nó có quá nhiều chướng ngại, cho nên hắn luôn phải tự trấn an chính hắn.
Người thân bên cạnh hắn từng người một đều bị Huỳnh Tiểu Như thu hút, hắn không biết bản thân những ngày tiếp theo sẽ phải chịu đựng cú sốc này thế nào!
Lại nói đến em trai hắn là loại người thế nào, hắn có thể không lo lắng được sao?
Huỳnh Tiểu Như quá đơn thuần, không loại trừ khả năng Lý Ân Vỹ có ý đồ thôn tính!
Huỳnh Tiểu Như thừa biết Lý Ân Tinh nghĩ gì, nó liên tục xua tay.
- Không phải như anh đã nghĩ đâu, tôi chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.
- Bất đắc dĩ? Thế nào là bất đắc dĩ?
- Thì là hôm nay tôi muốn đến nhà sách, nhưng mà khi đó anh không có ở nhà, trong nhà lại không có người khác. Cho nên khi nhìn thấy Lý Ân Vỹ, tôi liền nghĩ anh ta là trợ lý của anh Young, cho nên đã ngỏ ý muốn anh ta đưa tôi đi đến đó. Không ngờ anh ta lại là Lý Ân Vỹ, tôi cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.
- Thật vậy sao? Nếu là như vậy, tại sao thái độ của thằng ranh đó lại bất ổn như vậy? Bảo bối của anh, có phải giữa em và nó xảy ra chuyện gì không?
Lập tức, Huỳnh Tiểu Như lắc đầu, nó dứt khoát phản biện:
- Không phải tại tôi đâu, là do anh ta gặp lại bạn gái cũ, hai người đó còn cãi nhau rất lớn tiếng, chị ta còn nói anh ta vì tôi cho nên mới bỏ rơi chị ta.
Lời Tiểu Như vừa dứt, từ sofa Lý Ân Hạo, Lý Trác Dĩ, Hoàng Bảo Ân và Trương Hàn Minh lần lượt đều đứng lên, bất ngờ hô một tiếng:
- Bạn gái cũ?
Lý Ân Tinh cũng không lấy làm kinh ngạc gì về danh sách bạn gái cũ của Jin, chỉ là hắn không chấp nhận được việc Tiểu Như bị nói giống như tiểu tam trong chuyện này.
Dù sao Huỳnh Tiểu Như cũng là tâm can bảo bối trong lòng hắn, cô ta rốt cuộc dựa vào cái gì nói con bé như vậy?
Huỳnh Tiểu Như nghe thấy nhìn về phía sofa, nó ngây ngô gật đầu:
- Phải rồi, em còn nghe Lý Ân Vỹ gọi tên của chị ta là Hàn Vi, không biết mọi người có biết chị ta không?
- Hàn Vi?
Đồng thanh, lập tức Huỳnh Tiểu Như tròn mắt:
- Dạ phải, mọi người làm sao vậy? Mọi người đều biết chị ta sao?
- Không sai!
Tất cả lần nữa đồng thanh đáp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.