Chương 1: Kết cục của Mạc Khanh Khanh.
Nguyệt Sơ Ảnh
04/06/2017
Đại Thuận, năm Cảnh Thái...
Mới vừa vào tháng sáu, hôm nay tiết trời cũng nóng như thiêu như đốt. Đằng đẵng suốt hai tháng liền,ngay đến cả một giọt mưa cũng không hề trông thấy.
Không đơn thuần chỉ đất đai khô nứt, hoa màu nợ thu, mà nơi nơi cũng bởi vì thiên tai kéo dài mà dần dần xuất hiện ôn dịch. Khắp nơi tiếng kêu than dậy khắp đất trời, dân chúng lầm than, muôn vàn thống khổ.
Cảnh Thái vừa mới đăng ngôi hoàng đế, vốn chính là bất chấp mọi thủ đoạn mới chiếm được vị trí này, chính vì thế hắn càng thêm kiêng kị và tức giận trước tai ương nhân hoạ. Cho nên hắn một mặt tha tội cho đám tù nhân , mặt khác xử lí nhóm phạm nhân tội ác tày trời, để có thể dẹp loạn lòng dân, xoa dịu cơn giận của thiên địa.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Ngọ môn đem đầu người rớt một nhóm lại một nhóm, máu tươi đem bùn đất nhuộm đỏ thành sông.
----------
Ngọ Môn là một toà đài ở trên cao, đứng sừng sững như một cây cột hình trụ. Phía trên đang trói buộc một kẻ đã không rõ ra hình dạng gì.
"Dâm phụ này lại vẫn chưa chết?" - Đao phủ Tiểu Mạnh, ngẩng đầu hướng về phía người phụ nữ đang bị trói chặt, chép miệng, thấp giọng nói ra: - " Đã đến ngày thứ ba, lại vẫn không chịu chết? Lưu giữ chút hơi tàn này để làm gì cho khổ thế? "
Sư phụ của hắn là lão Ngô, một mực đoạt lấy chén rượu, vừa vội vàng gắp thức ăn cho đồ đệ Tiểu Mạnh, vừa liếc nhìn bên kia, cười một tiếng, lộ ra hàm răng vàng: "Chúng ta vốn được chỉ thị đem nàng ta lăng trì, lóc sống xương trong ba ngày ba đêm. Nếu quả thật làm cho nàng chết đi, chẳng phải là tay nghề của ta không tốt?"
Lời tuy nói như thế, bất quá hắn sống năm mươi tám năm nay, làm đao phủ đã suốt ba mươi tám năm, dưới đao hắn vong hồn nhiều vô số, cũng từng thi hành qua hình phạt này trên sáu mươi bốn người, nhưng cũng chỉ có duy nhất nữ nhân mảnh mai này có thể sống sot qua nổi ba ngày. Những người khác, hoặc là trực tiếp đau cho đến chết, hoặc là, liền nhịn không được đau đớn khổ hình mà cắn lưỡi tự sát .
Nàng cứ như vậy nhịn xuống tất cả bao nhiêu thống khổ, rốt cuộc là bởi vì cái gì?
Hắn trong khoảng thời gian ngắn liền có chút tò mò.
Lão Ngô đang mải mê suy nghĩ lung tung, lại nghe thấy Tiểu Mạnh thấp giọng nói ra: "Sư phụ, dâm phụ này có thật sự như lời bọn họ đồn đại, cùng với đương kim hoàng thượng..."
"Ngươi điên rồi! Không muốn sống nữa à! Ngay cả... Ngay cả những lời đó mà ngươi cũng dám nói!" Lão Ngô tức giận vả vào miệng Tiểu Mạnh!
Tiểu Mạnh lấy tay bưng kín má trái bị đánh , có chút ủy khuất lầu bầu nói: "Người người đều nói nàng là cái dâm phụ, là nàng lén nhà chồng cùng Hoàng Thượng tư thông, lại trộm Hổ Phù của Hầu gia, mới giúp hoàng thượng nắm được quân quyền , sao lại trách ta không thể nói."
Lão Ngô không lên tiếng nữa, chỉ trừng mắt liếc đồ đệ mình, cũng không nổi giận.
Hắn nhìn thoáng qua " nữ nhân" ở bên kia, thở dài một hơi.
Người này là thiên hạ đệ nhất dâm phụ Đại Thuận quốc, chỉ sợ đứa trẻ lên tám cũng biết đến nàng!
Nàng là Mạc Khanh Khanh, vốn xuất thân là thứ nữ Mạc Thị danh gia vọng tộc ở Hà Tây, cũng là Tam tiểu thư của đương triều Thừa tướng, địa vị bất phàm.
Năm nàng năm mười lăm tuổi dùng thân phận thứ nữ gả vào gia đình quyền quý, nhà cao cửa rộng, lại cùng Lục hoàng tử - bây giờ là đương kim hoàng thượng lén lút tư thông(*).
(dan díu)
Không có ai có thể biết rõ rốt cục Mạc Khanh Khanh đã lên giường bao nhiêu nam nhân. Cũng không một ai hay ở nước Đại Thuấn này, cuộc đoạt chính giữa các hoàng tử dẫn đến huynh đệ tương tàn, Mạc Khanh Khanh đến tột cùng tham dự bao nhiêu, hại bao nhiêu người, tay dính bao nhiêu máu.
Nàng bị nhà mẹ đẻ phỉ nhổ, xoá bỏ tên khỏi gia phả ; bị xem là hồng hạnh vượt tường, không tuân thủ nữ tắc, là tiện nhân,là dâm phụ; thấy người sang bắt quàng làm họ, làm loạn triều chính.
Những thứ này đều là trước đó vài ngày Cảnh Thái đế ngay trước tất cả triều thần công khai lên án mạnh mẽ tất cả mọi tội danh của Mạc Khanh Khanh.
Đại Thuận từ thuở khai quốc tới nay, không có nữ nhân nào mang nhiều tiếng xấu như Mạc Khanh Khanh, cũng không có nữ nhân nào bị người người thoá mạ, phỉ nhổ giống như nàng.
"Dâm phụ Mạc thị, xa hoa dâm dật, làm loạn triều cương, sao xứng đáng làm vợ, làm mẹ các đứa bé! Nay cực hình dùng lăng trì tại chỗ, răn đe!"
Đây chính là kết cục của dâm phụ Mạc Khanh Khanh!
Mới vừa vào tháng sáu, hôm nay tiết trời cũng nóng như thiêu như đốt. Đằng đẵng suốt hai tháng liền,ngay đến cả một giọt mưa cũng không hề trông thấy.
Không đơn thuần chỉ đất đai khô nứt, hoa màu nợ thu, mà nơi nơi cũng bởi vì thiên tai kéo dài mà dần dần xuất hiện ôn dịch. Khắp nơi tiếng kêu than dậy khắp đất trời, dân chúng lầm than, muôn vàn thống khổ.
Cảnh Thái vừa mới đăng ngôi hoàng đế, vốn chính là bất chấp mọi thủ đoạn mới chiếm được vị trí này, chính vì thế hắn càng thêm kiêng kị và tức giận trước tai ương nhân hoạ. Cho nên hắn một mặt tha tội cho đám tù nhân , mặt khác xử lí nhóm phạm nhân tội ác tày trời, để có thể dẹp loạn lòng dân, xoa dịu cơn giận của thiên địa.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Ngọ môn đem đầu người rớt một nhóm lại một nhóm, máu tươi đem bùn đất nhuộm đỏ thành sông.
----------
Ngọ Môn là một toà đài ở trên cao, đứng sừng sững như một cây cột hình trụ. Phía trên đang trói buộc một kẻ đã không rõ ra hình dạng gì.
"Dâm phụ này lại vẫn chưa chết?" - Đao phủ Tiểu Mạnh, ngẩng đầu hướng về phía người phụ nữ đang bị trói chặt, chép miệng, thấp giọng nói ra: - " Đã đến ngày thứ ba, lại vẫn không chịu chết? Lưu giữ chút hơi tàn này để làm gì cho khổ thế? "
Sư phụ của hắn là lão Ngô, một mực đoạt lấy chén rượu, vừa vội vàng gắp thức ăn cho đồ đệ Tiểu Mạnh, vừa liếc nhìn bên kia, cười một tiếng, lộ ra hàm răng vàng: "Chúng ta vốn được chỉ thị đem nàng ta lăng trì, lóc sống xương trong ba ngày ba đêm. Nếu quả thật làm cho nàng chết đi, chẳng phải là tay nghề của ta không tốt?"
Lời tuy nói như thế, bất quá hắn sống năm mươi tám năm nay, làm đao phủ đã suốt ba mươi tám năm, dưới đao hắn vong hồn nhiều vô số, cũng từng thi hành qua hình phạt này trên sáu mươi bốn người, nhưng cũng chỉ có duy nhất nữ nhân mảnh mai này có thể sống sot qua nổi ba ngày. Những người khác, hoặc là trực tiếp đau cho đến chết, hoặc là, liền nhịn không được đau đớn khổ hình mà cắn lưỡi tự sát .
Nàng cứ như vậy nhịn xuống tất cả bao nhiêu thống khổ, rốt cuộc là bởi vì cái gì?
Hắn trong khoảng thời gian ngắn liền có chút tò mò.
Lão Ngô đang mải mê suy nghĩ lung tung, lại nghe thấy Tiểu Mạnh thấp giọng nói ra: "Sư phụ, dâm phụ này có thật sự như lời bọn họ đồn đại, cùng với đương kim hoàng thượng..."
"Ngươi điên rồi! Không muốn sống nữa à! Ngay cả... Ngay cả những lời đó mà ngươi cũng dám nói!" Lão Ngô tức giận vả vào miệng Tiểu Mạnh!
Tiểu Mạnh lấy tay bưng kín má trái bị đánh , có chút ủy khuất lầu bầu nói: "Người người đều nói nàng là cái dâm phụ, là nàng lén nhà chồng cùng Hoàng Thượng tư thông, lại trộm Hổ Phù của Hầu gia, mới giúp hoàng thượng nắm được quân quyền , sao lại trách ta không thể nói."
Lão Ngô không lên tiếng nữa, chỉ trừng mắt liếc đồ đệ mình, cũng không nổi giận.
Hắn nhìn thoáng qua " nữ nhân" ở bên kia, thở dài một hơi.
Người này là thiên hạ đệ nhất dâm phụ Đại Thuận quốc, chỉ sợ đứa trẻ lên tám cũng biết đến nàng!
Nàng là Mạc Khanh Khanh, vốn xuất thân là thứ nữ Mạc Thị danh gia vọng tộc ở Hà Tây, cũng là Tam tiểu thư của đương triều Thừa tướng, địa vị bất phàm.
Năm nàng năm mười lăm tuổi dùng thân phận thứ nữ gả vào gia đình quyền quý, nhà cao cửa rộng, lại cùng Lục hoàng tử - bây giờ là đương kim hoàng thượng lén lút tư thông(*).
(dan díu)
Không có ai có thể biết rõ rốt cục Mạc Khanh Khanh đã lên giường bao nhiêu nam nhân. Cũng không một ai hay ở nước Đại Thuấn này, cuộc đoạt chính giữa các hoàng tử dẫn đến huynh đệ tương tàn, Mạc Khanh Khanh đến tột cùng tham dự bao nhiêu, hại bao nhiêu người, tay dính bao nhiêu máu.
Nàng bị nhà mẹ đẻ phỉ nhổ, xoá bỏ tên khỏi gia phả ; bị xem là hồng hạnh vượt tường, không tuân thủ nữ tắc, là tiện nhân,là dâm phụ; thấy người sang bắt quàng làm họ, làm loạn triều chính.
Những thứ này đều là trước đó vài ngày Cảnh Thái đế ngay trước tất cả triều thần công khai lên án mạnh mẽ tất cả mọi tội danh của Mạc Khanh Khanh.
Đại Thuận từ thuở khai quốc tới nay, không có nữ nhân nào mang nhiều tiếng xấu như Mạc Khanh Khanh, cũng không có nữ nhân nào bị người người thoá mạ, phỉ nhổ giống như nàng.
"Dâm phụ Mạc thị, xa hoa dâm dật, làm loạn triều cương, sao xứng đáng làm vợ, làm mẹ các đứa bé! Nay cực hình dùng lăng trì tại chỗ, răn đe!"
Đây chính là kết cục của dâm phụ Mạc Khanh Khanh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.