Chương 40: Lão phu nhân trở về!
Nguyệt Sơ Ảnh
04/06/2017
Lão phu nhân Mạc phủ Phùng Thị năm nay
mới qua sáu mươi, thân thể còn rất khỏe mạnh, lúc trước bị ép đến tổ
trạch ở ngoại ô kinh thành hẻo lánh , quả thật là bất đắc dĩ.
Lần này, Mạc Trường Thanh dẫn theo con trai trưởng Mạc Diệc Sâm, tự mình đến đến tổ trạch nghênh đón Lão phu nhân, không khỏi làm lão phu nhân vô cùng đắc ý.
Cho dù Liễu thị tâm tư tính kế, cuối cùng cũng không chia rẽ được mẫu tử tình thâm —— Lão phu nhân nghĩ vậy.
Mạc phủ thiếu gia cùng các tiểu thư dưới sự dẫn dắt của Liễu thị tập trung ở nhị môn, chuẩn bị nghênh đón Lão phu nhân sắp hồi phủ.
Mạc Khanh Khanh đứng ở cuối cùng, vừa rồi nàng vụng trộm nhìn lén Liễu thị.
Mặc dù đã trang điểm thêm một lớp son phấn, cũng không cách nào che giấu được vết quần thâm dưới mắt cùng vẻ tiều tụy của người đã từng khí thế cao ngạo.
Đoán chừng bà ta thế nào cũng không nghĩ tới, chính là một sự kiện nho nhỏ, lại có thể mang lại một cục diện rối rắm như vậy.
Mạc Khanh khanh nghĩ thầm, nàng đúng là chó ngáp phải ruồi, tuy rằng di nương phải chịu tội, chân của Diệc Phong cũng phải chịu vết thương nhỏ, thế nhưng rõ ràng là đã cho cho Liễu thị một đả kích lớn.
Chỉ bởi rút dây động rừng.
Kiếp trước rõ ràng đây là ngày hãnh diện nhất của Liễu thị , kiếp này bởi vì Mạc Khanh khanh phá rối, đã trở thành ác mộng lớn nhất của Liễu thị.
"Lão phu nhân đến!" có người phía trước cao giọng hô.
Mạc Khanh khanh lập tức cúi đầu xuống, bày ra tư thái càng thêm cung kính —— Lão phu nhân là một người không câu nệ tiểu tiết, thế nhưng bà vẫn rất ghét người khác không tuân quy củ.
Lão phu nhân do Mạc Trường Thanh cùng Mạc Diệc Sâm một trái một phải dìu đi, dương dương đắc ý chậm rãi đi tới.
Bà liếc nhìn Liễu thị dung nhan tiều tụy, nhưng vẫn cố gắn ngụy trang , cười lạnh nói: "Ôi!!!, Trường Thanh . Đây là thế nào? Vợ của ngươi nhìn như thế nào giống như là già hơn mười tuổi? Có thể thấy được là sự vụ trong phủ quá mức nặng nề, nàng không chịu nổi gánh nặng rồi? Ta đã sớm nói, lúc ngươi vừa mới vào phủ, ngươi không đủ khả năng, cần gì phải quá sức ?"
Nói xong, bà cười nhạo một tiếng, ngước đầu lên đi xuyên qua Liễu thị.
Liễu thị bị Lão phu nhân chế ngạo tức giận đến sắc mặt trắng bệch, toàn thân phát run.
Mạc Diệc Sâm không thể nhìn mẹ của mình bị khinh bỉ, khó tránh khỏi vịn tay Lão phu nhân sẽ dùng thêm chút sức .
Lão phu nhân hiểu ý, trong lòng biết rõ, rút cuộc vẫn là mẫu tử liền tâm, Liễu thị mới là mẹ ruột của hắn, đứa cháu này xem ra là không thể nào đem tâm hướng tới chính mình rồi.
Trong tương lai nếu là Mạc Trường Thanh có mệnh hệ gì, bản thân bà không có nơi dựa vào, chỉ sợ sau này trong phủ là thiên hạ của Liễu thị !
Lão phu nhân tức giận : "Diệc Sâm, ngươi tranh thủ thời gian đi xem mẹ của ngươi đi, , ta thấy ngươi tuổi còn nhỏ mà đã sớm than thở rồi."
Bà lập tức bỏ tay ra, không chịu để cho Mạc Diệc Sâm dìu nữa.
Mạc Diệc Sâm giờ phút này đang lo lắng cho mẫu thân, cũng không có tâm tình chú ý đến thái độ Lão phu nhân, liền qua nâng đỡ Liễu thị đang lung lay sắp ngã .
Lão phu nhân thấy thế, lạnh lùng nói với Mạc Trường Thanh "Đứa con trai này của ngươi vẫn là rất hiếu thuận."
Mạc Trường Thanh chỉ có thể thưa dạ, những thứ khác nửa câu cũng nói không nên lời.
Lão phu nhân một đường đi tới, Bà đã nhìn thấy cô nương đang đứng phía sau mọi người Mạc Khanh khanh, thấy nàng cúi đầu xoay người, dĩ nhiên là đặc biệt cung kính, thầm nghĩ, tam nha đầu luôn được Liễu thị phóng túng mất hết tôn ti, như thế nào hôm nay lại hiểu chuyện rồi ?
Sau đó, bà liền phát hiện Mạc Diệc Phong hơi hơi ngẩn đầu lên , trộm nhìn mình, vẻ mặt tôn kính hướng tới mình!
Lão phu nhân nhãn châu xoay động, lập tức trong lòng thông suốt.
Liễu thị nhi tử của ngươi ta không dám muốn, thế nhưng là ta còn có một cháu trai khác !
"Diệc Phong, mau tới đây, để ta xem con thật kỹ nào "
"Tổ mẫu! Diệc Phong cứ tưởng người đã chết rồi!" Mạc Diệc Phong một đường chạy tới , bổ nhào vào trong lòng Lão phu nhân, đặc biệt thân mật.
Lão phu nhân trong lòng kinh ngạc, đứa cháu trai này luôn luôn là một người trầm mặc ít nói, như thế nào hôm nay lại rất biết nói chuyện? Chẳng lẽ là bị người sai khiến?
Cúi đầu xuống , Bà phát hiện trong mắt Mạc Diệc Phong ẩn chứa nước mắt, có thể thấy được là do kích động mừng rỡ tới cực điểm.
Lão phu nhân tâm lại buông xuống.
Bất quá chỉ là đứa bé mười hai tuổi , đây chỉ là chân tình mà thôi.
"Đi, cùng tổ mẫu cùng đi đi." Lão phu nhân giữ chặt tay Mạc Diệc Phong.
Mạc Diệc Phong thu người lại một chút, dường như lại biến thành đứa bé trầm mặc xấu hổ , vô tình nhưng hữu ý nhìn về phía phương hướng Liễu thị .
Lão phu nhân thấy thế, hừ lạnh một tiếng: "Đi! Có tổ mẫu ở đây, người nào cũng không dám nói gì!" Nàng lại thoáng liếc qua Mạc Trường Thanh.
Mạc Trường Thanh nào dám nghịch ý mẫu thân? Lập tức nghiêm mặt "Diệc Phong, tổ mẫu nói ngươi phải nghe lời!"
Mạc Diệc Phong nghe vậy, lúc này mới dường như là đè nén lấy nội tâm vui sướng, cùng theo Lão phu nhân rời đi.
Mạc Khanh khanh khóe miệng dần cong lên, nhìn qua Mạc Diệc Sâm vẫn đang nhẹ nhàng an ủi Liễu thị.
"Ngươi quả nhiên giỏi tính toán !" sau lưng Mạc Khanh khanh có một giọng nói lạnh như băng.
Mạc Khanh khanh thu hồi nụ cười trên mặt, chậm rãi quay đầu lại.
Lần này, Mạc Trường Thanh dẫn theo con trai trưởng Mạc Diệc Sâm, tự mình đến đến tổ trạch nghênh đón Lão phu nhân, không khỏi làm lão phu nhân vô cùng đắc ý.
Cho dù Liễu thị tâm tư tính kế, cuối cùng cũng không chia rẽ được mẫu tử tình thâm —— Lão phu nhân nghĩ vậy.
Mạc phủ thiếu gia cùng các tiểu thư dưới sự dẫn dắt của Liễu thị tập trung ở nhị môn, chuẩn bị nghênh đón Lão phu nhân sắp hồi phủ.
Mạc Khanh Khanh đứng ở cuối cùng, vừa rồi nàng vụng trộm nhìn lén Liễu thị.
Mặc dù đã trang điểm thêm một lớp son phấn, cũng không cách nào che giấu được vết quần thâm dưới mắt cùng vẻ tiều tụy của người đã từng khí thế cao ngạo.
Đoán chừng bà ta thế nào cũng không nghĩ tới, chính là một sự kiện nho nhỏ, lại có thể mang lại một cục diện rối rắm như vậy.
Mạc Khanh khanh nghĩ thầm, nàng đúng là chó ngáp phải ruồi, tuy rằng di nương phải chịu tội, chân của Diệc Phong cũng phải chịu vết thương nhỏ, thế nhưng rõ ràng là đã cho cho Liễu thị một đả kích lớn.
Chỉ bởi rút dây động rừng.
Kiếp trước rõ ràng đây là ngày hãnh diện nhất của Liễu thị , kiếp này bởi vì Mạc Khanh khanh phá rối, đã trở thành ác mộng lớn nhất của Liễu thị.
"Lão phu nhân đến!" có người phía trước cao giọng hô.
Mạc Khanh khanh lập tức cúi đầu xuống, bày ra tư thái càng thêm cung kính —— Lão phu nhân là một người không câu nệ tiểu tiết, thế nhưng bà vẫn rất ghét người khác không tuân quy củ.
Lão phu nhân do Mạc Trường Thanh cùng Mạc Diệc Sâm một trái một phải dìu đi, dương dương đắc ý chậm rãi đi tới.
Bà liếc nhìn Liễu thị dung nhan tiều tụy, nhưng vẫn cố gắn ngụy trang , cười lạnh nói: "Ôi!!!, Trường Thanh . Đây là thế nào? Vợ của ngươi nhìn như thế nào giống như là già hơn mười tuổi? Có thể thấy được là sự vụ trong phủ quá mức nặng nề, nàng không chịu nổi gánh nặng rồi? Ta đã sớm nói, lúc ngươi vừa mới vào phủ, ngươi không đủ khả năng, cần gì phải quá sức ?"
Nói xong, bà cười nhạo một tiếng, ngước đầu lên đi xuyên qua Liễu thị.
Liễu thị bị Lão phu nhân chế ngạo tức giận đến sắc mặt trắng bệch, toàn thân phát run.
Mạc Diệc Sâm không thể nhìn mẹ của mình bị khinh bỉ, khó tránh khỏi vịn tay Lão phu nhân sẽ dùng thêm chút sức .
Lão phu nhân hiểu ý, trong lòng biết rõ, rút cuộc vẫn là mẫu tử liền tâm, Liễu thị mới là mẹ ruột của hắn, đứa cháu này xem ra là không thể nào đem tâm hướng tới chính mình rồi.
Trong tương lai nếu là Mạc Trường Thanh có mệnh hệ gì, bản thân bà không có nơi dựa vào, chỉ sợ sau này trong phủ là thiên hạ của Liễu thị !
Lão phu nhân tức giận : "Diệc Sâm, ngươi tranh thủ thời gian đi xem mẹ của ngươi đi, , ta thấy ngươi tuổi còn nhỏ mà đã sớm than thở rồi."
Bà lập tức bỏ tay ra, không chịu để cho Mạc Diệc Sâm dìu nữa.
Mạc Diệc Sâm giờ phút này đang lo lắng cho mẫu thân, cũng không có tâm tình chú ý đến thái độ Lão phu nhân, liền qua nâng đỡ Liễu thị đang lung lay sắp ngã .
Lão phu nhân thấy thế, lạnh lùng nói với Mạc Trường Thanh "Đứa con trai này của ngươi vẫn là rất hiếu thuận."
Mạc Trường Thanh chỉ có thể thưa dạ, những thứ khác nửa câu cũng nói không nên lời.
Lão phu nhân một đường đi tới, Bà đã nhìn thấy cô nương đang đứng phía sau mọi người Mạc Khanh khanh, thấy nàng cúi đầu xoay người, dĩ nhiên là đặc biệt cung kính, thầm nghĩ, tam nha đầu luôn được Liễu thị phóng túng mất hết tôn ti, như thế nào hôm nay lại hiểu chuyện rồi ?
Sau đó, bà liền phát hiện Mạc Diệc Phong hơi hơi ngẩn đầu lên , trộm nhìn mình, vẻ mặt tôn kính hướng tới mình!
Lão phu nhân nhãn châu xoay động, lập tức trong lòng thông suốt.
Liễu thị nhi tử của ngươi ta không dám muốn, thế nhưng là ta còn có một cháu trai khác !
"Diệc Phong, mau tới đây, để ta xem con thật kỹ nào "
"Tổ mẫu! Diệc Phong cứ tưởng người đã chết rồi!" Mạc Diệc Phong một đường chạy tới , bổ nhào vào trong lòng Lão phu nhân, đặc biệt thân mật.
Lão phu nhân trong lòng kinh ngạc, đứa cháu trai này luôn luôn là một người trầm mặc ít nói, như thế nào hôm nay lại rất biết nói chuyện? Chẳng lẽ là bị người sai khiến?
Cúi đầu xuống , Bà phát hiện trong mắt Mạc Diệc Phong ẩn chứa nước mắt, có thể thấy được là do kích động mừng rỡ tới cực điểm.
Lão phu nhân tâm lại buông xuống.
Bất quá chỉ là đứa bé mười hai tuổi , đây chỉ là chân tình mà thôi.
"Đi, cùng tổ mẫu cùng đi đi." Lão phu nhân giữ chặt tay Mạc Diệc Phong.
Mạc Diệc Phong thu người lại một chút, dường như lại biến thành đứa bé trầm mặc xấu hổ , vô tình nhưng hữu ý nhìn về phía phương hướng Liễu thị .
Lão phu nhân thấy thế, hừ lạnh một tiếng: "Đi! Có tổ mẫu ở đây, người nào cũng không dám nói gì!" Nàng lại thoáng liếc qua Mạc Trường Thanh.
Mạc Trường Thanh nào dám nghịch ý mẫu thân? Lập tức nghiêm mặt "Diệc Phong, tổ mẫu nói ngươi phải nghe lời!"
Mạc Diệc Phong nghe vậy, lúc này mới dường như là đè nén lấy nội tâm vui sướng, cùng theo Lão phu nhân rời đi.
Mạc Khanh khanh khóe miệng dần cong lên, nhìn qua Mạc Diệc Sâm vẫn đang nhẹ nhàng an ủi Liễu thị.
"Ngươi quả nhiên giỏi tính toán !" sau lưng Mạc Khanh khanh có một giọng nói lạnh như băng.
Mạc Khanh khanh thu hồi nụ cười trên mặt, chậm rãi quay đầu lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.