Độc Thê Trọng Sinh

Chương 47: Ngươi cảm thấy Thiến Nhi thế nào?

Nguyệt Sơ Ảnh

04/06/2017

Phùng Thiến Nhi vừa nghĩ tới nếu như mình gả cho Mạc Trường Thanh làm thiếp, sẽ biến thành di nương của Mạc Khanh Khanh, trong nội tâm đột nhiên có chút không được tự nhiên.

"Biểu cô, người sao vậy? Như thế nào giống như có tâm sự?" Mạc Khanh Khanh cười hỏi, kì thực nàng đã sớm biết được tin tức từ Trần ma ma nên cố ý chờ ở chỗ này.

"Ta...Không có gì, chỉ là trong lòng có chút phiền muộn." Phùng Thiến Nhi không tập trung nói.

Mạc Khanh Khanh kéo tay Phùng Thiến Nhi: "Con cũng đang phiền lòng, đã như vậy, hay là biểu cô cùng con đi dạo một chút?"

Phùng Thiến Nhi thấy vậy, chỉ có thể đáp ứng, qua loa hỏi: "Tam tiểu thư, có cái gì phiền lòng hay sao?"

"Ai...Còn không phải vì bạn khuê mật của con. Cũng vì bần cùng mà vợ chồng trăm mối lo lắng buồn bã!" Mạc Khanh Khanh thở dài.

Lời này quả thật đụng đến tâm sự của Phùng Thiến Nhi, nàng không tự chủ được mà hỏi: "Là thế nào?"

"Biểu cô không phải người ngoài, đừng trách con nói thẳng. Người cũng biết, con là thứ nữ, vị bằng hữu này của con cũng là thứ xuất. Vốn là mẹ cả an bài nàng đến một hộ quan lại làm thiếp, nhưng cũng không tính là ủy khuất nàng. Ai biết nàng lúc ấy lại mệ luyến một đệ tử bần hàn, muốn gả cho người ta làm chính thê. Mẹ cả nàng sợ người ta chỉ trích là buộc thứ nữ trong nhà đi làm thiếp, nên cũng chỉ có thể theo ý nàng. Ai..." Mạc Khanh Khanh sâu kín thở dài.

Phùng Thiến Nhi cảm thấy đây quả thực giống với tình huống của mình hiện tại: "Người kia sau này thế nào?"

"Làm sao được? Dòng chính trong nhà nàng tự nhiên là an bài một thứ xuất muội muội khác gả đi, vị kia muội muội sinh ra nhi tử, cũng bởi vì tướng mạo đẹp, tính tình ôn nhu, đặc biệt được phu quân sủng ái, mỗi ngày sơn hào hải vị, tơ lụa gấm vóc, đương nhiên có thể sánh với phu nhân. Mà bạn thân hồ đồ của con, gia cảnh nghèo khổ, muốn cái gì cũng không có, già nua cứ như lão phụ nhân. Phu quân nàng ta lại không thi đỗ lần đầu, cả ngày cùng rượu làm bạn, đời này xem như hủy!" Mạc Khanh Khanh đồng tình tiếc nuối kể xong câu chuyện.

Trong lòng Phùng Thiến Nhi lúc này đã triệt để rối loạn. Nàng không có tâm tư tìm hiểu xem Mạc Khanh Khanh chỉ là một cô nương mười bốn tuổi lại có một khuê mật bằng hữu đã kết hôn như vậy, nàng tập trung tinh thần nghĩ "Nghèo hèn vợ chồng trăm sự buồn bã"!



Nàng vô thức từ biệt Mạc Khanh Khanh, lại trằn trọc đến nửa đêm, cuối cùng vẫn chủ động đến chỗ Lão phu nhân gật đầu!

Ngày thứ hai, lúc tất cả các thứ nữ đến thỉnh an, Lão phu nhân đột nhiên hỏi Liễu thị một câu:

"Con dâu, ngươi cảm thấy Thiến Nhi thế nào?"

Liễu thị sắc mặt lập tức trắng nhợt, lại nhìn Phùng Thiến Nhi đang đỏ mặt, còn có cái gì không rõ?

----------

"Liễu huynh, như thế nào ra ngoài vui chơi lại mặt mày ủ rũ thế này?" Tạ An Nhiên đang ở nơi ăn chơi xa hoa trụy lạc trên mặt cũng mang dáng vẻ công tử ăn chơi một bộ dáng tươi cười, thế nhưng phong thái tao nhã kia, có thể khiến hoa khôi đứng đầu bảng đang bồi rượu bên cạnh xem trọng, tim đập liên hồi.

Hoa khôi kia lại nhìn người bên cạnh, bởi vì uống quá chén Liễu Mộng Sinh đã sớm không còn tinh thần, không tự chủ được dịch ra tạo chút khoảng cách, thần nghĩ, vì cái gì đều là công tử trong kinh thành, vị kia cùng vị này căn bản khác nhau một trời một vực!

"Thúy Như, nhanh rót rượu cho bản thiếu gia!" Liễu Mộng Sinh miệng đầy hơi rượu thúc giục, Thúy Như kia chỉ có thể đè xuống chán ghét trong lòng, cười lấy lòng rót rượu.

"Còn không phải bởi vì sự tình của cô cô ta!" Ánh mắt Liễu Mộng Sinh đục ngầu nhìn Tạ An Nhiên đối diện, lại uống một ngụm rượu, lúc này mới than thở.

Ta An Nhiên nghe lời này liền biết đã nói đến trọng điểm, vội vàng theo câu chuyện: "Ôi!!! tranh thủ thời gian kể cho huynh đệ nghe một chút, cũng giúp ngươi xem xét cặn kẽ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Thê Trọng Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook