Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê
Chương 480: Kiến trúc không gian 6
Nguyệt Hạ Khuynh Ca
20/12/2017
Đột nhiên phiá sau tối đen, một bức tường dày từ
từ tiến về phía Bạch Vũ, vừa thấy chính là được đúc từ đá Thái Ất cứng
rắn, độ dày kinh người, có lẽ muốn phá hủy là hoàn toàn không có khả
năng.
Tốc độ đẩy của vách tường cực nhanh, nếu Bạch Vũ không thể phá vỡ cả bức tường, cũng chỉ có thể bị đẩy về phía trước, mà chắc chắn phía trước bố trí sợi tơ chi chít, không cẩn thận một cái thì nàng sẽ bị cắt thành mảnh nhỏ.
Nàng hít sâu một hơi, cẩn thận nhìn sợi tơ, sợi tơ này có phần như là được làm từ Thủy Tinh Ngân Ti (chỉ bạc chất liệu thủy tinh) nổi tiếng cứng nhất trong thiên hạ, nhưng sắc bén hơn Thủy Tinh Ngân Ti nhiều, hẳn là gia nhập Tử Kim và Hắc Thạch,... kim khí quý giá và cứng rắn luyện ra linh khí cao cấp.
Loại đồ này đúng là bảo bối tương đối hiếm thấy, một mạch luyện tạo ra nhiều như vậy, sử dụng hết trong Tháp Thiên Ky, đúng là Thượng Quan Vân Trần không keo kiệt với Tháp Thiên Ky chút nào.
Lúc này, tình hình các bộ phận của Tháp Thiên Ky bắt đầu phản hồi đến Thượng Quan Vân Trần ở nơi đó, hắn tabiết có sáu người trong trong tháp, nhưng kỳ lạ là hắn ta chỉ nhìn thấy năm người.
Đợi đến lúc hắn ta phát hiện Phách đã chết, mấy người phân tán tại lối rẽ, hắn ta vẫn nhìn thấy bốn người như cũ.
Hắn ta vô cùng chắc chắn Bạch Vũ đã vào Tháp Thiên Ky, nhưng hắn ta lại không nhìn thấy bóng dáng của nàng, điều này làm cho hắn ta cực kì bực bội, mãi đến khi cơ quan Thiên Ti Vạn Lũ bị va chạm, hắn ta mới phát hiện động tĩnh của Bạch Vũ, hắn ta lập tức hết sức vui mừng.
Có thể nói, Thiên Ti Vạn Lũ là một trong những cơ quan quý giá nhất của Tháp Thiên Ky, một khi kích động cho nó xảy ra thì gần như không có đường sống, chưa từng có ai có thể còn sống đi ra từ trong Thiên Ti Vạn Lũ.
Trong 88 lối rẽ có cơ quan dẫn đến đường cùng hẳn phải chết, Thiên Ti Vạn Lũ chính là một trong số đó.
"Bạch Vũ ơi Bạch Vũ, chuyện này cũng không thể trách ta, đây là lối đi chính ngươi chọn, muốn trách thì trách vận may của chính ngươi không tốt, có 88 sự lựa chọn ngươi lại chọn con đường chết." Trên khuôn mặt anh tuấn của Thượng Quan Vân Trần lộ ra nụ cười có chút đắc ý, nhìn chằm chằm Bạch Vũ trong Tháp Thiên Ky.
Chỉ nhìn thấy Bạch Vũ tìm từ trong nhẫn Bách Vũ ra một loại quả mọng tên là quả Ly Hỏa, đây là nàng lấy bỏ vào trong nhẫn Bách Vũ đợi đến lúc thì ăn.Loại trái cây này, ngoại trừ hương vị ngon, nước vừa nhiều hơn dưa hấu vừa có lợi, nước trái cây nhuộm màu rất mạnh, cho dù là mùa Đông hay mùa Hè thì cũng đều bốc khói.
Bạch Vũ nhanh chóng nghiền nát mười mấy quả, hắt nước ra ngoài.
Toàn bộ sợi tơ tinh vi phía trước đều bị nhuộm thành màu đỏ, bốc lên khói hồng, trông như đang bốc cháy, mỗi một gốc đều nhìn thấy vô cùng rõ ràng. Đại sảnh rộng lớn phía trước bố trí hơn trăm sợi tơ chi chít, giăng khắp nơi, hoàn toàn không thể tìm được khe hở để xuyên qua.
Mắt thấy vách tường thật dày sắp đẩy đến, Bạch Vũ gọi Tiểu Bạch ra.
Tiểu Bạch không cần Bạch Vũ căn dặn liền biết nên làm gì, móng hổ hiện ra, toàn bộ những sợi tơ đều bị cắt thành bảy, tám mảnh. Sợi tơ này rắn chắc, còn không sợ hỏa thiêu, không sợ ăn mòn, nhưng so ra vẫn kém móng của Tiểu Bạch Hổ.
Ngay cả Ngọc Kim Cương cứng rắn nhất cũng đều có thể bị chặt đứt, sợi tơ này cũng không tính là gì. Chỉ là mấy sợi tơ mà thôi, vẫn không ngăn cản nàng được.
Tiểu Bạch không cần tốn nhiều sức liền cắt đứt tất cả sợi tơ chặn đường, dẫn theo Bạch Vũ xông ra khỏi đại sảnh, vách tường phía sau vang lên một tiếng "ầm", đóng cửa ra của đại sảnh lại.
Bạch Vũ nhẹ nhàng thở ra, một đống sợi tơ sắc bén rơi xuống dưới chân Bạch Vũ, xem ra chính là phần thưởng của cửa này.
Tuy Bạch Vũ có thứ càng sắc bén hơn, nhưng vẫn nhặt lên cất kỹ, nói không chừng về sau lại chỗ cần sử dụng.
Nàng khoác lên quần áo tàng hình một lần nữa, tiếp tục đi về phía trước.
Thượng Quan Vân Trần nhìn Bạch Vũ biến mất, sau một lúc lâu cũng không nói chuyện, vạn sợi tơ nhỏ bé lại bị hủy dễ dàng như vậy!
Tốc độ đẩy của vách tường cực nhanh, nếu Bạch Vũ không thể phá vỡ cả bức tường, cũng chỉ có thể bị đẩy về phía trước, mà chắc chắn phía trước bố trí sợi tơ chi chít, không cẩn thận một cái thì nàng sẽ bị cắt thành mảnh nhỏ.
Nàng hít sâu một hơi, cẩn thận nhìn sợi tơ, sợi tơ này có phần như là được làm từ Thủy Tinh Ngân Ti (chỉ bạc chất liệu thủy tinh) nổi tiếng cứng nhất trong thiên hạ, nhưng sắc bén hơn Thủy Tinh Ngân Ti nhiều, hẳn là gia nhập Tử Kim và Hắc Thạch,... kim khí quý giá và cứng rắn luyện ra linh khí cao cấp.
Loại đồ này đúng là bảo bối tương đối hiếm thấy, một mạch luyện tạo ra nhiều như vậy, sử dụng hết trong Tháp Thiên Ky, đúng là Thượng Quan Vân Trần không keo kiệt với Tháp Thiên Ky chút nào.
Lúc này, tình hình các bộ phận của Tháp Thiên Ky bắt đầu phản hồi đến Thượng Quan Vân Trần ở nơi đó, hắn tabiết có sáu người trong trong tháp, nhưng kỳ lạ là hắn ta chỉ nhìn thấy năm người.
Đợi đến lúc hắn ta phát hiện Phách đã chết, mấy người phân tán tại lối rẽ, hắn ta vẫn nhìn thấy bốn người như cũ.
Hắn ta vô cùng chắc chắn Bạch Vũ đã vào Tháp Thiên Ky, nhưng hắn ta lại không nhìn thấy bóng dáng của nàng, điều này làm cho hắn ta cực kì bực bội, mãi đến khi cơ quan Thiên Ti Vạn Lũ bị va chạm, hắn ta mới phát hiện động tĩnh của Bạch Vũ, hắn ta lập tức hết sức vui mừng.
Có thể nói, Thiên Ti Vạn Lũ là một trong những cơ quan quý giá nhất của Tháp Thiên Ky, một khi kích động cho nó xảy ra thì gần như không có đường sống, chưa từng có ai có thể còn sống đi ra từ trong Thiên Ti Vạn Lũ.
Trong 88 lối rẽ có cơ quan dẫn đến đường cùng hẳn phải chết, Thiên Ti Vạn Lũ chính là một trong số đó.
"Bạch Vũ ơi Bạch Vũ, chuyện này cũng không thể trách ta, đây là lối đi chính ngươi chọn, muốn trách thì trách vận may của chính ngươi không tốt, có 88 sự lựa chọn ngươi lại chọn con đường chết." Trên khuôn mặt anh tuấn của Thượng Quan Vân Trần lộ ra nụ cười có chút đắc ý, nhìn chằm chằm Bạch Vũ trong Tháp Thiên Ky.
Chỉ nhìn thấy Bạch Vũ tìm từ trong nhẫn Bách Vũ ra một loại quả mọng tên là quả Ly Hỏa, đây là nàng lấy bỏ vào trong nhẫn Bách Vũ đợi đến lúc thì ăn.Loại trái cây này, ngoại trừ hương vị ngon, nước vừa nhiều hơn dưa hấu vừa có lợi, nước trái cây nhuộm màu rất mạnh, cho dù là mùa Đông hay mùa Hè thì cũng đều bốc khói.
Bạch Vũ nhanh chóng nghiền nát mười mấy quả, hắt nước ra ngoài.
Toàn bộ sợi tơ tinh vi phía trước đều bị nhuộm thành màu đỏ, bốc lên khói hồng, trông như đang bốc cháy, mỗi một gốc đều nhìn thấy vô cùng rõ ràng. Đại sảnh rộng lớn phía trước bố trí hơn trăm sợi tơ chi chít, giăng khắp nơi, hoàn toàn không thể tìm được khe hở để xuyên qua.
Mắt thấy vách tường thật dày sắp đẩy đến, Bạch Vũ gọi Tiểu Bạch ra.
Tiểu Bạch không cần Bạch Vũ căn dặn liền biết nên làm gì, móng hổ hiện ra, toàn bộ những sợi tơ đều bị cắt thành bảy, tám mảnh. Sợi tơ này rắn chắc, còn không sợ hỏa thiêu, không sợ ăn mòn, nhưng so ra vẫn kém móng của Tiểu Bạch Hổ.
Ngay cả Ngọc Kim Cương cứng rắn nhất cũng đều có thể bị chặt đứt, sợi tơ này cũng không tính là gì. Chỉ là mấy sợi tơ mà thôi, vẫn không ngăn cản nàng được.
Tiểu Bạch không cần tốn nhiều sức liền cắt đứt tất cả sợi tơ chặn đường, dẫn theo Bạch Vũ xông ra khỏi đại sảnh, vách tường phía sau vang lên một tiếng "ầm", đóng cửa ra của đại sảnh lại.
Bạch Vũ nhẹ nhàng thở ra, một đống sợi tơ sắc bén rơi xuống dưới chân Bạch Vũ, xem ra chính là phần thưởng của cửa này.
Tuy Bạch Vũ có thứ càng sắc bén hơn, nhưng vẫn nhặt lên cất kỹ, nói không chừng về sau lại chỗ cần sử dụng.
Nàng khoác lên quần áo tàng hình một lần nữa, tiếp tục đi về phía trước.
Thượng Quan Vân Trần nhìn Bạch Vũ biến mất, sau một lúc lâu cũng không nói chuyện, vạn sợi tơ nhỏ bé lại bị hủy dễ dàng như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.