Chương 1
nuhyn
24/10/2016
Bộp..Bộp… Trong một khu vườn nhỏ, một cô bé vs bộ váy màu trắng mái tóc tết sam vắt về hai bên.Làn da trắng hồng,đôi mắt sâu thẳm long lanh,đôi môi chúm chím hồng hào,sống mũi cao, lông mày đẹp giống như lá liễu vậy
Một khuôn mặt.THIÊN THẦN…
Cô bé thích thú nhảy nhút tung quả bóng lên cười thích thú.Tiếng cười của cô bé vang khắp bầu trời trong xanh. Những chú chim bé nhỏ hót véo von nhu cũng muốn vui đùa cùng cô. Khắp khu vườn đếu nở rộ một màu hoa tím ngần.Oải hương.
Cô ngắm nhìn những bông hoa đang kiêu hãnh giữa bầu trời rộng lớn.Bàn tay cô vuốt ve những bông hoa bé nhỏ.Nước mắt…những giọt lệ lăn xuống hai gò má,cô òa khóc.Hu…Hu…Hu…MẸ….
“Mẹ ơi!Mẹ!...Đừng bỏ con…Chả phải mẹ hứa vs Lệ Giang là mẹ ngày nào cũng chải đầu cho con sao? Mẹ không được ngủ mau dậy đi dậy chải đầu cho Lệ Giang đi mẹ..Sau đó mẹ và con sẽ cùng chơi vs nhau thật vui vẻ…
MẸ…Mẹ hư quá!Cô giáo con dạy ngủ nhiều là ko tốt.Ts sao mẹ lại ngủ nhiều vậy mẹ.Lệ giang ko ngoan là LG hư Mẹ mau dậy đánh co đi mẹ ..
Mẹ ơi…hu…hu…
“LG ngoan..mẹ x..in lỗi.. vì đã ko giữ l..ời hứa..Sau này c..on sẽ p..hải chơi một m sẽ ko có ai ch..ải đầu cho LG của mẹ ..Hứa vs mẹ p..hải học th..ật giỏi ..ngoan ..ngo..ãn ..nghe lời bà nghe lời ba h..iểu chưa..??
“sao mẹ lại ns vậy”
Bà lão tiến đến ôm cô vào lòng và ns:
“Hứa vs mẹ đi cháu”Bà ngoại cô bé nghẹn ngáo rồi cũng khóc nắc lên
“Mẹ ơi! Con hứa..con hứa ..LG hứa rồi mẹ đừng bỏ LG nha mẹ …hu…
Hu…mẹ ơi!”
“Mẹ có thể yên tâm rồi”Người phụ nữ trút lấy hơi thở cuối cùng
“BÀ NHÀ ĐÃ ĐI RỒI”Ông bác sĩ cúi đầu thành khẩn ns
“KHÔNG …MẸ ƠI MẸ CHÁU CHƯA CHẾT..CHƯA CHẾT”
“Bà ơi! Mẹ cháu chưa chết phải không bà bà nói gì đi cháu xin bà hãy nói bà ấy còn sống đi làm ơn”
Bốp!A!đột nhiên có cái gì đó rơi xuống đầu cô bé.Táo.Một quả táo chín mọng.Cô bé ngạc nhiên nhặt quả đó lên thì
“Mau trả mình quả táo đi”
Cô ngẩng đầu lên chỗ có âm thanh phát ra .Một cậu bé.Nước ra hơi sạm đen đang ngồi trên cây táo nhìn xuỗng chỗ cái ghế cô đang ngồi.Cô bé sợ hãi lùi về phía sau
“Bạn là ai?”
“Vậy còn bạn?Đây là nhà bạn hả?Cậu bé hỏi lại LG
“Uhm..Bạn là ăn trộm sao?”
“Đâu có cây táo này đâu phải của nhà bạn”Cậu ta cãi lại
“Cũng phải”. Cây táo vốn dĩ nằm ngoài đường nhưng sát vs tường nhà cô bé.
Cô nhìn chằm chằm cậu
“Bạn muốn ăn táo ko?”
Cậu ta chỉ vào cây táo hỏi LG
“Cô giáo nói ko được lấy đồ của người lạ”Cô bé lắc đầu từ chối
“Vậy sao?”Đôi mắt cậu bỗng sáng rực lên Cậu bé vội trèo xuống đất tiến gần lại chỗ cô bé”
“Chào bạn mk tên Tiểu Cường?Còn Bạn”
“LỆ…GIANG”Cô bé ngạcnhiên vì từ nhỏ đến giờ chưa có ai nói chuyện vs cô bé như thế này cả.BA cô từng nói “Thế giới xung quanh con rất nguy hiểm con gái ạ!”Ba của cô bé cũng không muốn cô có một người bạn nào cả.Từ nhỏ cô cũng chưa có một người bạn thực sự.
“À Sao hồi nãy bạn khóc vậy”
“KHÓC”cô bé lúng túng không biết trả lời thế nào
“A Tôi muốn ăn táo bạn hái cho tôi đi”Cô đánh trống lảng
“A Được”Cậu bé vội trèo nên cây
“Cẩn thận đó”Cô bé hét lên
“Vườn nhà cậu đẹp thật”
“Phải là mẹ mk trồng đấy”Lệ Giang kể lại
“Chắc mẹ bạn là người rất khéo tay.Bông hoa bạn cài trên tóc là hoa gì vậy?”
“oải hương- loài hoa mà mẹ rất thích”Tiểu cường để ý thấy cô bé khóc
“Bạn ăn quả đó nhé”Ngón tay của TC chỉ vào quả táo trên cành cao
“Cẩn Thận”Rắc…Rắc…Cành cây gãy.Tiểu Cường ngã xuống đè lên cả người cô bé.
“Đau quá”LG ngồi dậy vô thức đụng đầu vào TC, cô bé ngượng ngùng
“Tay bạn chảy máu rồi”LG vội vàng xé mảnh vải ở cái váy của cô bé băng cho cậu.Tiểu Cường mắt chữ A mồm Chữ O nhìn cô bé
“Bạn làm gì vậy”
“Nhà bạn to và đẹp quá”
“Nhưng nó quá lạnh lẽo”LG buồn rầu nói
“SAO??...”
Cộp…cộp…
“Tiểu thư mời cô vào dùng bữa.Hình như cô đang ns chuyện vs ai thì phải”
Bà quản gia nhìn cô khiến LG bối rối
“Đâu có bác cứ vào trước đi lát nữa cháu sẽ vào”
“Dạ”Cánh cửa dần khép lại
“TC bạn đâu rồi”Ko thấy ai đáp lại “Đi rồi sao”
LG thở dài bước vào trong nhà
“Ba còn định giữ con bé đó đến tận khi nào nữa”LG ghé sát tai vào cánh cửa là a trai cô bé
“Sẽ nhanh thôi con trai khi nào ba lấy được thứ ba cần mấy con chuột đó sẽ biến mất không để lại dấu tích Ha…Ha…”
“Ba ơi!!”LG chạy vào ôm chầm lấy ba của mk
“Ồ..Con gái ba sao ko ra ăn trưa đi?”
“Ba ơi nhà mk có chuột sao để LG đánh chết nó”
“con gái ba ngoan lắm Ko cần đâu tự ba sẽ xử lý”Người đàn ông nhếch môi-một nụ vười khó hiểu.
PHòng ăn
“Ngoại ơi…Ngoại ăn cơm chưa?”Cô bé chạy đén nũng nĩu bà ngoại của mk y như chú mèo nhỏ đáng yêu.Bà ngoại xoa đầu cô bé
“Cháu ngoan ngoại phải đợi cháu của ngoại chứ”
“Cháu có chuyện gì mà vui thế”Bà nhìn cô bé
“A không có gì ạ .Hì…Hì….”Cô bé cười tủm tỉm.
Một khuôn mặt.THIÊN THẦN…
Cô bé thích thú nhảy nhút tung quả bóng lên cười thích thú.Tiếng cười của cô bé vang khắp bầu trời trong xanh. Những chú chim bé nhỏ hót véo von nhu cũng muốn vui đùa cùng cô. Khắp khu vườn đếu nở rộ một màu hoa tím ngần.Oải hương.
Cô ngắm nhìn những bông hoa đang kiêu hãnh giữa bầu trời rộng lớn.Bàn tay cô vuốt ve những bông hoa bé nhỏ.Nước mắt…những giọt lệ lăn xuống hai gò má,cô òa khóc.Hu…Hu…Hu…MẸ….
“Mẹ ơi!Mẹ!...Đừng bỏ con…Chả phải mẹ hứa vs Lệ Giang là mẹ ngày nào cũng chải đầu cho con sao? Mẹ không được ngủ mau dậy đi dậy chải đầu cho Lệ Giang đi mẹ..Sau đó mẹ và con sẽ cùng chơi vs nhau thật vui vẻ…
MẸ…Mẹ hư quá!Cô giáo con dạy ngủ nhiều là ko tốt.Ts sao mẹ lại ngủ nhiều vậy mẹ.Lệ giang ko ngoan là LG hư Mẹ mau dậy đánh co đi mẹ ..
Mẹ ơi…hu…hu…
“LG ngoan..mẹ x..in lỗi.. vì đã ko giữ l..ời hứa..Sau này c..on sẽ p..hải chơi một m sẽ ko có ai ch..ải đầu cho LG của mẹ ..Hứa vs mẹ p..hải học th..ật giỏi ..ngoan ..ngo..ãn ..nghe lời bà nghe lời ba h..iểu chưa..??
“sao mẹ lại ns vậy”
Bà lão tiến đến ôm cô vào lòng và ns:
“Hứa vs mẹ đi cháu”Bà ngoại cô bé nghẹn ngáo rồi cũng khóc nắc lên
“Mẹ ơi! Con hứa..con hứa ..LG hứa rồi mẹ đừng bỏ LG nha mẹ …hu…
Hu…mẹ ơi!”
“Mẹ có thể yên tâm rồi”Người phụ nữ trút lấy hơi thở cuối cùng
“BÀ NHÀ ĐÃ ĐI RỒI”Ông bác sĩ cúi đầu thành khẩn ns
“KHÔNG …MẸ ƠI MẸ CHÁU CHƯA CHẾT..CHƯA CHẾT”
“Bà ơi! Mẹ cháu chưa chết phải không bà bà nói gì đi cháu xin bà hãy nói bà ấy còn sống đi làm ơn”
Bốp!A!đột nhiên có cái gì đó rơi xuống đầu cô bé.Táo.Một quả táo chín mọng.Cô bé ngạc nhiên nhặt quả đó lên thì
“Mau trả mình quả táo đi”
Cô ngẩng đầu lên chỗ có âm thanh phát ra .Một cậu bé.Nước ra hơi sạm đen đang ngồi trên cây táo nhìn xuỗng chỗ cái ghế cô đang ngồi.Cô bé sợ hãi lùi về phía sau
“Bạn là ai?”
“Vậy còn bạn?Đây là nhà bạn hả?Cậu bé hỏi lại LG
“Uhm..Bạn là ăn trộm sao?”
“Đâu có cây táo này đâu phải của nhà bạn”Cậu ta cãi lại
“Cũng phải”. Cây táo vốn dĩ nằm ngoài đường nhưng sát vs tường nhà cô bé.
Cô nhìn chằm chằm cậu
“Bạn muốn ăn táo ko?”
Cậu ta chỉ vào cây táo hỏi LG
“Cô giáo nói ko được lấy đồ của người lạ”Cô bé lắc đầu từ chối
“Vậy sao?”Đôi mắt cậu bỗng sáng rực lên Cậu bé vội trèo xuống đất tiến gần lại chỗ cô bé”
“Chào bạn mk tên Tiểu Cường?Còn Bạn”
“LỆ…GIANG”Cô bé ngạcnhiên vì từ nhỏ đến giờ chưa có ai nói chuyện vs cô bé như thế này cả.BA cô từng nói “Thế giới xung quanh con rất nguy hiểm con gái ạ!”Ba của cô bé cũng không muốn cô có một người bạn nào cả.Từ nhỏ cô cũng chưa có một người bạn thực sự.
“À Sao hồi nãy bạn khóc vậy”
“KHÓC”cô bé lúng túng không biết trả lời thế nào
“A Tôi muốn ăn táo bạn hái cho tôi đi”Cô đánh trống lảng
“A Được”Cậu bé vội trèo nên cây
“Cẩn thận đó”Cô bé hét lên
“Vườn nhà cậu đẹp thật”
“Phải là mẹ mk trồng đấy”Lệ Giang kể lại
“Chắc mẹ bạn là người rất khéo tay.Bông hoa bạn cài trên tóc là hoa gì vậy?”
“oải hương- loài hoa mà mẹ rất thích”Tiểu cường để ý thấy cô bé khóc
“Bạn ăn quả đó nhé”Ngón tay của TC chỉ vào quả táo trên cành cao
“Cẩn Thận”Rắc…Rắc…Cành cây gãy.Tiểu Cường ngã xuống đè lên cả người cô bé.
“Đau quá”LG ngồi dậy vô thức đụng đầu vào TC, cô bé ngượng ngùng
“Tay bạn chảy máu rồi”LG vội vàng xé mảnh vải ở cái váy của cô bé băng cho cậu.Tiểu Cường mắt chữ A mồm Chữ O nhìn cô bé
“Bạn làm gì vậy”
“Nhà bạn to và đẹp quá”
“Nhưng nó quá lạnh lẽo”LG buồn rầu nói
“SAO??...”
Cộp…cộp…
“Tiểu thư mời cô vào dùng bữa.Hình như cô đang ns chuyện vs ai thì phải”
Bà quản gia nhìn cô khiến LG bối rối
“Đâu có bác cứ vào trước đi lát nữa cháu sẽ vào”
“Dạ”Cánh cửa dần khép lại
“TC bạn đâu rồi”Ko thấy ai đáp lại “Đi rồi sao”
LG thở dài bước vào trong nhà
“Ba còn định giữ con bé đó đến tận khi nào nữa”LG ghé sát tai vào cánh cửa là a trai cô bé
“Sẽ nhanh thôi con trai khi nào ba lấy được thứ ba cần mấy con chuột đó sẽ biến mất không để lại dấu tích Ha…Ha…”
“Ba ơi!!”LG chạy vào ôm chầm lấy ba của mk
“Ồ..Con gái ba sao ko ra ăn trưa đi?”
“Ba ơi nhà mk có chuột sao để LG đánh chết nó”
“con gái ba ngoan lắm Ko cần đâu tự ba sẽ xử lý”Người đàn ông nhếch môi-một nụ vười khó hiểu.
PHòng ăn
“Ngoại ơi…Ngoại ăn cơm chưa?”Cô bé chạy đén nũng nĩu bà ngoại của mk y như chú mèo nhỏ đáng yêu.Bà ngoại xoa đầu cô bé
“Cháu ngoan ngoại phải đợi cháu của ngoại chứ”
“Cháu có chuyện gì mà vui thế”Bà nhìn cô bé
“A không có gì ạ .Hì…Hì….”Cô bé cười tủm tỉm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.