Đời Người Bình Thản

Chương 51: chương 27.2

Nam Lâu Họa Giác

08/04/2016

"Xong chuyện rồi, vừa lúc thuận đường nên tới đây." Diệp Thiên Nhiên ngẩng đầu lên, tầm mắt rơi sau lưng Phương Phương. Ngay sau đó thất vọng rũ ánh mắt. Anh cũng không biết chuyện gì xảy ra? Vừa muốn gặp cô lại sợ nhìn thấy cô, cái loại cảm giác thấp thỏm bất an hành hạ cả người khó chịu. Anh cũng tránh mặt hơn mười ngày, cảm giác sống một ngày bằng một năm. Thật vất vả thuyết phục mình tới đây len lén nhìn, lại không thấy người.

"Anh họ, mấy ngày nay anh bận gì vậy? Mới vừa rồi em và Tiểu Yên có nhắc anh, anh nói muốn dạy bọn em học bơi lội, lại chỉ đi một lần cũng không để ý bọn em nữa. Thật là..." Phương Phương bắt đầu nói.

"Tiểu Yên tức giận?" Diệp Thiên Nhiên nghe có hơi khẩn trương.

Phương Phương nhìn anh khó hiểu, "Không có, cậu ấy không phải người hẹp hòi."

"Vậy người đâu?" Anh nhịn hồi lâu đành nói ra.

"Đang ngủ, có thể do buổi sáng mệt."

"Chuyện gì xảy ra?" Diệp Thiên Nhiên đau lòng nhíu mày, "Tiểu Vũ, có phải do em bắt tập quá nhiều?"

"Anh họ, sao có thể chứ?" Giang Vũ tủi thân, Mạnh Yên cách mười mấy phút đồng hồ sẽ phải nghỉ ngơi một chút, vốn là người không chịu đựng được. Cậu cũng hướng dẫn bài tập vừa phải, cô cũng không để ý tới cậu."Em không quản được, anh họ, vậy anh dạy đi."

Diệp Thiên Nhiên không nhận lời này, "Em ấy học thế nào? Sao?"

Giang Vũ liếc mắt, theo tiến độ của cô mà học nhanh mới là lạ ."Cậu ấy vụng về chết đi được, lại không nghe lời, làm sao có thể nhanh như vậy đã bơi được?”

Diệp Thiên Nhiên vỗ vỗ bờ vai của anh an ủi, "Em cực khổ rồi, kiên nhẫn chút."

"Anh họ, chính anh không dạy lại bắt em dạy." Giang Vũ bất mãn, không hề kiêng kỵ như ngày thường, "Em không bản lĩnh này, anh dạy đi."



Diệp Thiên Nhiên cúi đầu không lên tiếng, đặt một con cờ xuống bàn cờ.

Lâm Phương Phương cẩn thận nhìn trộm anh, "Anh họ, Tiểu Yên có phải làm sai chuyện gì không? Khiến anh tức giận?"

"Không có." Diệp Thiên Nhiên không chút do dự trả lời, trong lòng có hơi im lặng, hai đứa nhỏ này có phải nghĩ quá nhiều?

Lâm Phương Phương thật sự không hiểu, hỏi cô nói không có, hỏi anh cũng nói không có. Nhưng sao cô lại cảm thấy Diệp Thiên Nhiên tránh Mạnh Yên chứ? Nhưng anh có nguyên nhân gì muốn tránh mặt Mạnh Yên? Chẳng lẽ cô thật sự quá nhạy cảm?

Sau khi Mạnh Yên nhìn một vòng trong phòng, ơ, túi Phương Phương vẫn còn ở nơi này. Người đâu? Dụi mắt rồi chầm chậm ngồi dậy rửa mặt.

Hỏi Lý Thiến mới biết Phương Phương ở cách vách, chậm rãi đi sang.

Mạnh Yên đi vào thì thấy thấy bọn họ cúi đầu mỗi người đang cầm một chén ăn gì đó. Cô rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Diệp Thiên Nhiên, tiến tới nhìn trong chén."Mọi người ăn gì vậy? Tớ cũng muốn ăn."

Qua nửa tháng, cô đã sớm quên không còn một mống, chuyện hôn hay gì, không cần nhớ ở trong lòng. Chức năng thay đổi nhanh của cô tương đối khá, nhanh chóng xóa bỏ. Bất kỳ chuyện gì khiến cho cô buồn bực chỉ cần ngủ một đêm lập tức hôm sau tốt lên. Kiểu người như thế nói thật dễ nghe là khoan dung, nói khó nghe chút chính là không tim không phổi.

"Là chè đậu xanh, cậu tới thật đúng lúc." Giang Vũ chạy nhanh vào, nhiệt tình bưng chén đưa cho Mạnh Yên. Chè này là do buổi sáng bà nội Giang nấu xong để trong tủ lạnh nên còn hơi lành lạnh.

"Cảm ơn Tiểu Vũ." Mạnh Yên cười híp mắt nhận lấy, ngày nóng bức ăn một chén chè đậu xanh thanh nhiệt thật là thoải mái.

Lúc này Diệp Thiên Nhiên mới ngẩng đầu nhìn cô, trên mặt hồng hồng vừa tỉnh ngủ, còn mang nụ cười thoải mái, rất đáng yêu, thật muốn nựng một cái. Có thể thấy dáng vẻ bình tĩnh không có chuyện gì của cô, ngọn lửa trong lòng lại bừng lên.

Anh không được tự nhiên như vậy, trong lòng mỗi giờ mỗi phút cũng như đào núi lấp biển, ngay cả buổi tối cũng không ngủ yên. Cô thì ngược lại, chuyện gì cũng không có, có thể ăn có thể uống có thể ngủ, thái độ với anh cũng bình thường, một chút cũng không bị ảnh hưởng. Này. . . Này thật là khiến cho người ta tức giận mà! ! !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đời Người Bình Thản

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook