Đời Người Bình Thản

Chương 57: Chương 30.2

Nam Lâu Họa Giác

26/04/2016

"Đây là trừng phạt?" Giọng nói Diệp Thiên Nhiên có quá nhiều cảm xúc, giống như vui mừng giống như buồn cười lại giống như không biết làm sao, "Vậy cũng tốt, nhưng mà sau này em đừng nên dùng chiêu này với người khác."

"Anh cho rằng ai cũng đáng ghét giống anh sao?" Mạnh Yên không để ý, ngay cả nằm ở trên người anh cũng không có nhiều phản ứng. Ở trong lòng cô, anh giống như người thân và bạn bè.

"Được, anh đáng ghét nhất, anh nói xin lỗi, là anh không tốt." Diệp Thiên Nhiên ngửi được mùi hương thơm ngát của cô, trong lòng mềm mại, chủ động nhượng bộ, "Nhưng mà em phải đồng ý với anh, sau này không được cắn người khác."

"Em không có bệnh, sao lại đi cắn người khác? Anh đã nhận lỗi, em rất hào phóng, tha thứ cho anh." Mạnh Yên được tiện nghi còn khoe mẽ.

Diệp Thiên Nhiên liếc mắt, "Vậy đa tạ Mạnh đại tiểu thư."

"Nói cũng vô dụng, em muốn thực tế." Mạnh Yên thấy anh nói xin lỗi, cũng hết giận, bụng cảm thấy đói bụng.

"Em muốn gì?" Bộ dạng Diệp Thiên Nhiên mặc cho bị người ta trừng phạt khiến Mạnh Yên khẽ phấn khích.

"À, mời em đi ăn hoành thánh và sủi cảo." Cô đột nhiên muốn ăn những thứ này, mùi vị sủi cảo và hoành thánh trong nước dùng ngon miệng hòa lẫn với mùi thơm ngào ngạt, mới suy nghĩ đã chảy nước miếng. Cô thật là một đứa bé ngoan, muốn ăn món đơn giản để anh tiết kiệm.

"Em chưa ăn điểm tâm?"

"Ăn cái gì?" Mạnh Yên bĩu môi, "Sáng sớm Phương Phương đến gạt em, làm hại em cũng không thời gian ăn."

"Vậy à." Diệp Thiên Nhiên đau lòng, "Vậy hai chúng ta đi ăn, không mời hai tên lừa gạt kia ăn."

"Ha ha, ý kiến hay." Mạnh Yên chỉ cần vừa nghĩ tới nghênh ngang đi ăn đồ ngon trước mặt bọn họ, thấy bộ mặt tội nghiệp của họ không khỏi cười ra tiếng."Có thể buông tay được chưa?"

Thật vất vả mới làm hòa, Diệp Thiên Nhiên không dám chọc giận cô, mặc dù cảm giác ôm cô vào trong ngực thật tốt, nhưng vẫn không nỡ buông tay ra.

"Em đi xuống trước, anh thay quần áo nhanh lên." Mạnh Yên rời đi, Diệp Thiên Nhiên nhìn chằm chằm bóng lưng mơ hồ kia, tâm tình tốt lên.



"Anh họ, Tiểu Yên, đừng như vậy." Giang Vũ đáng thương đi theo phía sau gọi. .

Mạnh Yên cười híp mắt quay đầu lại, gương mặt vô tội, "Ai da, sao cậu còn đi theo? Đã nói không mời hai người ăn, mau ở nhà đi."

"Tiểu Yên, chúng ta là bạn tốt, sao cậu có thể đối xử với bọn tớ như vậy?" Phương Phương kéo tay của cô, trên mặt còn cười nịnh bợ, "Dẫn chúng ta cùng đi ăn nữa."

"Không cần." Mạnh Yên cười rực rỡ, cố ý chọc giận bọn họ, "Hai người đều lừa gạt, sao tớ phải mời hai người đi ăn chứ."

"Sau này tớ sẽ không bao giờ ... lừa cậu nữa." Phương Phương vỗ ngực bảo đảm, "Tiểu Yên, có được không vậy? Mời chúng ta cùng đi, dù sao cậu cũng có tiền."

"Lần này là anh họ mời, không phải là tớ." Mạnh Yên chớp mắt vài cái, "Cậu năn nỉ tớ cũng vô dụng."

"Anh ấy nghe lời cậu, có được không? Tiểu Yên." Lúc này Phương Phương bắt đầu dây dưa.

Mạnh Yên đảo mắt, hai người này lại quấn lấy, chẳng qua cầu xin cô rất lâu, cô cũng trêu cợt đủ rồi."Được rồi, nếu như còn có lần sau, cậu... Hừ."

Ba tiếng hừ lạnh khiến Phương Phương chảy mồ hôi lạnh, "Quyết sẽ không có lần sau."

Giang Vũ thấy Mạnh Yên mềm lòng, cũng lại gần, "Tớ cũng sẽ không có lần sau."

Mạnh Yên cũng không khách khí với cậu, lấy tay gõ gõ đầu của cậu, "Nghe nói kế này là cậu nghĩ ra, hả?" -d+d&l(q%d-

Một tiếng ‘hả’ kéo dài, cả người cậu run rẩy, trợn mắt nhìn Phương Phương, kẻ phản bội này."Tớ sai rồi, lần sau không dám."

Mạnh Yên cũng chơi đã, lòng từ bi bỏ qua cho bọn họ, "Được rồi, cùng đi chứ." Dù sao không phải là cô bỏ tiền, nhiều người đi ăn cùng cô cũng không có ý kiến.

Diệp Thiên Nhiên nhìn ba người bọn họ vui đùa ầm ĩ, khóe miệng cũng cong lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đời Người Bình Thản

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook