Đơn Xin Ly Hôn

Chương 40: Túng Dục (H)

Vân Gian(云间)

20/08/2021

Bao được xé ra, nhưng không phải là để Lục Đào dùng. Nam nhân cao lớn mở nó ra, sau đó bao vào gậy thịt đang run rẩy của Trình Cẩn.

Cảm giác man mát của bao dán vào, Trình Cẩn cả người run lên, mặt càng đỏ hơn, lắp ba lắp bắp nói: “Tại, tại sao lại cho em dùng?”

“Như này Trình Trình sẽ dễ dọn dẹp hơn.” Lục Đào tiến đến liếm cậu, lại cầm dương vật của mình lên lên, ma sát lối vào của cậu mấy cái, sau đó từ từ đẩy vào.

Cảm giác đau nhức tràn ngập khiến Trình Cẩn hít thở không thông, vừa cúi đầu, nhìn thấy bụng phẳng lì của mình bị căng hơi phồng lên, tim đập càng nhanh. Nam nhân thấp giọng cười: “Em không phải luôn không muốn nó nhìn mấy cái dịch thể này sao?”

Trình Cẩn vô cùng xấu hổ: “Nó, cũng nhìn không ít….a….ông xã….quá sâu…” “Giống cái mới” phải được chuẩn bị chỗ đó mới có thể dễ dàng vào hơn, nhưng vừa nãy hai người quá gấp, căn bản không có thời gian xuống dưới lầu, chỉ đơn giản khuếch trương một chút, vì vậy Trình Cẩn trong một lúc cũng chưa thể quen với cảm giác bị cắm vào.

Lục Đào nghe câu nói của cậu lòng ghen tị nổi lên: “Ngày trước làm rất nhiều?” Anh lại nói thêm: “Anh là nói, trước khi anh “mất trí nhớ”?”

Trình Cẩn mơ hồ lắc đầu: “Lúc đó…không nhiều…” Mặc dù mỗi lần đối phương trở về đều làm, có khi một đêm làm hai lần, nhưng số lần chồng trở về dù sao cũng ít, do vậy cũng không tính là nhiều.

Nhưng Lục Đào vẫn đang ghen, sau khi anh biết bản thân là do độc tố kích phát nhân cách thứ hai, anh không thể coi mình với người trước kia là một nữa. Anh trước đây vẫn chưa biết, còn vì Trình Cẩn thỉnh thoảng đối với những chuyện trong quá khứ mà bày ra biểu cảm đau lòng mà trở lên ghen tị, đến bây giờ, anh càng ghen đến phát cuồng.

Rõ ràng nghiêm khắc mà nói, bọn họ rõ ràng là một người.

Côn thịt hung dữ không hề nhẹ nhàng tiến vào, mãi đến khi đỉnh đến tận gốc mới dừng lại. Trình Cẩn bị cắm đến chảy nước mắt, ngón tay vô thức để lại vài vết xước trên vai, Lục Đào không quan tâm, rút nửa cây gậy thịt ra, rồi lại liên lục đẩy vào. Anh đã quen với cơ thể này, biết được chỗ mẫn cảm của Trình Cẩn, còn có ý ma sát chỗ đó một hồi, tiếng rên rỉ của Trình Cẩn thay đổi, xen lẫn chút vui sướng, không nhịn được ôm chặt lấy anh một chút.

“Thoải mái không?” Lục Đào xoa xoa cái mông.

Trình Cẩn liên tục gật đầu, khóe mắt vẫn còn nước mắt, nhưng lại lộ ra nụ cười ngọt ngào, “Thích ông xã…” Cậu còn ngượng ngùng liếm liếm cằm Lục Đào: “Yêu ông xã…càng yêu ông xã làm em….”

Lục Đào bị kích đến hơi thở gấp gáp, thấp giọng nói: “Bảo bối dâm!” Vừa cắn môi, mút hôn đầy mạnh mẽ.

Trước kia tình ái trên chiếc giường này cũng kịch liệt, bây giờ còn xen lẫn ngọt ngào, Trình Cẩn không còn phải quỳ gối trên giường nữa, mà được ôm ấp thân mật trong lòng chồng, lúc bị cắm vào, cảm nhận nụ hôn nồng đậm của chồng, thậm chí ngay cả đầu ngực cũng bị sờ đến cứng lên, cả người nhìn vô cùng xinh đẹp và gợi cảm.

Bao đeo trên quy đầu không không được bao lâu liền bị bắn một vài sợi tinh dịch, Lục Đào cởi nó ra, sau khi Trình Cẩn cứng lên, lại đeo thêm một cái vào.

Côn thịt đã tiến vào trong khoang sinh sản, Trình Cẩm bị đâm đến cả người đều là nước, trên da thịt thấm mồ hôi, mà khoang đạo lại là dịch nhờn trơn ướt, nam nhân chỉ cần co sát nhẹ nhàng, bên trong đó có thế phát ra tiếng dâm thuỷ. Làm được một nửa, Lục Đào đột nhiên ôm Trình Cẩn lên, hướng cửa sổ đi tới.

Cửa sổ tự động mở ra, Trình Cẩn lúc bị đặt lên cửa sổ mới phản ứng lại, nhất thời bị doạ sợ, run rẩy nói: “Sẽ, sẽ bị người khác nhìn thấy…” Tuy rằng dân cư của tinh cầu Đế chế không đông đúc, nhưng khu vực nhà của bọn họ tương đối thoải mái, vì vậy dù sao cũng có khả năng bị nhìn thấy, Trình Cẩn trên phương diện tình dục thực ra là một người rất bảo thủ, cậu trước đây cũng chưa bao giờ trải qua tình ái táo bạo, đối với cậu mà nói, làm trên phi thuyền một lần, đó là chuyện dâm loạn nhất đến tận bây giờ.



Mà hiện tại, lại ở trên cửa sổ…

Trình Cẩn cảm thấy xấu hổ lại có chút sợ hãi, hậu huyệt co rút thật chặt, kẹp chặt nam nhân có chút đau. Lục Đào vỗ vỗ mông cậu, thấp giọng nói: “Đừng sợ, trời đã tối rồi.”

Bên ngoài cửa sổ còn có một lớp kính, có thể ngăn không cho hơi lạnh lọt vào, nhưng vì trong suốt nên không thể cách ly hoàn toàn tầm nhìn bên ngoài. Ngoài trời quả thực là đã tối rồi, nhưng tinh cầu Đế chế ánh đèn rực rỡ, không hề toàn là màu đen. Trình Cẩn vẫn lo lắng, Lục Đào đã bắt đầu di chuyển.

“Ư…không, aaaaaaa…không cần….ô” Nam nhân đâm vào đầy mạnh bạo, mặc kệ Trình Cẩn cầu xin hay là xấu hổ, anh không hề có ý định từ bỏ. Khi cậu khóc lớn, Lục Đào mới ghé sát tai cậu nói: “Bảo bối dâm, nếu em kiềm chế âm thanh một chút, anh đảm bảo bên ngoài sẽ không bị phát hiện.”

Trình Cẩn lập tức không dám kêu nữa, nhưng thân thể càng trở lên mẫn cảm, mỗi lần nam nhân cắm vào, khoái cảm so với trước lại càng mạnh mẽ hơn, dâm thuỷ cũng theo đó cũng chảy ra ngoài.

Tiếng nước khuếch đại không ngừng, Lục Đào cúi đầu cười cười, nói: “Bảo bối dường như như thế này càng có cảm giác, phải không?”

Trình Cẩn xấu hổ phủ nhận, "Em, em không có ..."

“Thật sự không có sao? Khoang sinh sản cắn thật lợi hại, cắn đến ông xã muốn bắn rồi.” Lục Đào liếm liếm cổ cậu, “Trên phi thuyền lần trước cũng vậy, ẩm ướt đến lợi hại, dường như gập nước vậy.”

Trình Cẩn vô cùng xấu hổ, nhưng phản ứng của cơ thể căn bản không thể giấu diếm, cậu ngược lại bị lời nói và hoàn cảnh hiện tại kích động đến hưng phấn, sai khi Lục Đào rút ra cắm vào mấy lần, liền rên rỉ bắn ra, bao cao su trong suốt dính đầy dịch thể.

Lần này Lục Đạo cũng không nhịn được nữa, sau khi gầm lên một tiếng, trong khoang sinh sản của cậu trút tinh vào.

Lục Đào dường như bắt đầu trò chơi tình dục, sau đó không chỉ là làm Trình Cẩn trên cửa sổ, mà còn làm trên bàn ăn, trong phòng bếp, thậm chí có một lần sút bị Trình Trình bắt gặp, đem Trình Cẩn doạ sợ.

Hơn nữa không chỉ đam mê làm tình đủ mọi chỗ, còn có đam mê mua cho Trình Cẩn váy lolita xinh đẹp, bình thường đều được viền ren, ngắn củn, bắt Trình Cẩn mặc lên. Lúc Trình Cẩn lần đầu nhìn thấy Lục Đào lấy chiếc váy ra bắt cậu mặc, hai con người dường như muốn rớt ra ngoài, khuôn mặt đỏ bừng, cậu lắc đầu loạn xạ, nhỏ giọng nói: “Em, em không phải là con gái…”

Thượng tướng Lục Đào bóp má cậu, nụ cười anh tuần lại thêm phần soái khí, giọng nói dịu dàng đến say lòng: “Nhưng anh muốn xem a, làm sao đây?” Hai mắt ngước lên. “Lẽ nào phải đi tìm một cô gái để mặc cho anh xem?”

Trình Cẩn lập tức giật lấy váy trong tay anh, ôm chặt trong lòng, liều mạng lắc đầu: “Không cần, không cần tìm con gái, em mặc, em bây giờ liền mặc…”

Cơ thể của cậu rất mảnh mai, mặc nữ trang cũng rất dễ thương, nhưng dù sao cũng là nam nhân 25 tuổi rồi, mặc cái thứ đồ trẻ con này khiến Trình Cẩn xấu hổ đến đỏ mặt. Nhưng rõ ràng chồng rất thích, đang đứng trước gương liền bị anh từ đằng sau ôm lấy, lúc hạ bộ dán vào, nó đã căng cứng rồi.

“Bảo bối thật đáng yêu.” Trong mắt thượng tướng đại nhân đều là si mê, chỉ trong vài giây, anh đã giải phóng gậy thịt của mình ra ngoài, chạm đến phần mông không hề mặc nội y của cậu.

Trải nghiệm mặc váy lolita bị làm khiến Trình Cần mỗi lần nghĩ về đều ngại ngùng, không thể ngăn lại cảm giác xấu hổ, hậu huyệt của cậu bị làm đến mềm mại, khoang sinh sản bị bắn căng đầy, thậm chí khoang đạo của cậu cũng tràn ngập tinh dịch của nam nhân, nhiều đến nỗi tự động chảy ra, vô cùng dâm loạn.

Cuối cùng chiếc váy bị rách, gần như chở thành miếng vải rách treo trên người cậu, ngay cả tay nghề sửa chữa tinh sảo của cậu cũng không thể sửa được, cuối cùng chỉ có thể vất vào thùng rác.



Chỉ có điều Lục Đào lại mua rất nhiều váy Lotita, thậm chí còn có cả bộ hầu gái gợi cảm đáng yêu, mỗi lần Trình Cẩn mặc lên, hứng thú của anh lại đại phát, cuối cùng là phải trải qua chuỗi ngày tình ái kéo dài.

Đến cuối tháng, Trình Cẩn bị ép trầm mê trong tình dục cuối cùng cũng dành ra thời gian để làm lễ phục cho Hữu Ti Quỳ, đó là một bộ lễ phục màu tím toát lên đầy sự cao quý và mỹ lệ, phía trên còn được thêu hoạ tiết hoa sẫm màu, toàn bộ lễ phục đều rất ưu tú, sau khi Hữu Ti Quỳ mặc vào dù đã ở tuổi lục tuần nhưng vẫn khiến cho người khác cảm giác kinh diễm.

Hữu Ti Quỳ hiển nhiên rất hài lòng, nhìn vào gương một lúc lâu, bà cười nói: “Tiểu Trình Cẩn, tay nghề của cậu thật sự không tồi, hiết kế cúc áo cũng rất độc đáo."

Trình Cẩn đỏ mặt và nói: “Thiết kế này là tôi từ những tài liệu trước kia tìm ra, lúc đó gọi là “Bàn Khấu”, có rất nhiều loại hoa văn, tôi đã thêm hoạ tiết hoa chanh vào.”

“Nó rất phù hợp, rất đẹp.” Hữu Ti Quỳ lại khen ngợi, còn cười nói: “Nếu tôi mặc nó ra ngoài, nhất định sẽ có rất nhiều người hỏi, nếu lúc đó có người muốn tìm cậu làm y phục, cậu vẫn nhận đặt hàng chứ?”

Trình Cẩn vội vàng gật đầu, “Nhận, tôi nhận” Cậu sớm đã nhận rõ sự quan trọng của tiền, ở đây phải cần có tiền mới có thể sống, sau này đến tinh cầu Lục, tiền cũng là thứ không thể thiếu, cậu bây giờ phải nỗ lực kiếm thêm nhiền tiền hơn một chút.

Hữu Ti Quỳ cười nói: “Tiểu Trình Cẩn, cậu kích động như vậy, ngược lại khiến tôi hoài nghi có phải không tiểu Đào khắt khe với cậu. Cậu ấy không liên kết tài khoản với cậu sao?”

Trình Cẩn sửng sốt một chút, vội vàng nói: “Có, anh ấy có nói, nhưng tôi cảm thấy tôi hiện tại có năng lực, chính là không cần sự giúp đỡ của anh ấy.” Lục Đào bây giờ đã mất trí nhớ, lời nói ra sao có thể xem là thật? Nếu như cậu thật sự đáp ứng, sau này Lục Đào hồi phục trí nhớ rồi, đến lúc đó có phải hay không sẽ hận cậu vì đã lợi dụng?

“Cậu thực sự đã thay đổi rất nhiều.” Hữu Ti Quỳ cười an tâm, đột nhiên hỏi: “Thật ra, ngày mai tôi sẽ tổ chức một bữa tối gia đình nhỏ, sẽ mời bà nội của cậu qua, Tiểu Trình Cẩn, cậu ngày mai muốn đến không?”

“Bà nội?” Trình Cẩn sửng sốt, “Nhưng ngày mai Lục Đào sẽ đến bệnh viện quân đội để khám sức khỏe định kỳ.”

Hữu Ti Quỳ cười nói: “Tôi nói cậu, cậu một mình đến. Tôi nghĩ đây là cơ hội tốt để cậu hoà thuận với bà nội, cậu nghĩ thế nào?"

“Tôi đương nhiên cũng hy vọng bà có thể tha thứ cho tôi”, cổ họng của Trình Cẩn có chút khô khốc, lại có chút khó xử: “Nhưng bà Hữu Ti, nỗi lầm của chúng tôi ngày trước quá lớn rồi, lúc đó cha vì giúp tôi, cố tình tìm người cắt ngang ngày phẫu thuật của bà nội, sau này khiến bà không thể đi lại được, vốn dĩ bà

… đã có cơ hội để được đi lại trên chính đôi chân của mình.”

“Tôi biết” Hữu Ti Quỳ khẽ thở dài, “Chị gái tôi quá cậy mạnh, năm đó ra ngoài du lịch, trên đường trở về gặp phải bão, phi thuyền mất không chế, dẫn đến người bị va đập và liệt, sau khi điều trị, rõ ràng tiền không đủ, lại không nói với gia đình mẹ đẻ, ngay cả khi chúng tôi đến thăm bà ấy cũng nói không cần, chúng tôi lúc đó còn cho rằng bà ấy bị thương rất nhẹ, nên không quản, nghĩ đến…”

Trình Cẩn cắn môi, xấu hổ nhỏ giọng nói: “Vì vậy tất cả là nỗi của tôi, nếu không phải gia đình tôi quá cường thế…” Anh trai thật ra có ngăn cản, khuyên cậu loại hành vi này không nên, nhưng cậu chính là từ chối, gào khóc muốn cười Lục Đào, mới tạo nên cái hậu quả hiện tại.

“Dù sao cũng mấy năm trôi qua rồi, chỉ cần cậu muốn đến, tôi sẽ thay cậu nói mấy câu.”

Trình Cẩn cắn cắn môi, gật gật đầu: “Tôi muốn đến.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đơn Xin Ly Hôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook