Đóng Giả Gia Đình Trong Tiết Mục Cuộc Sống Ba Con
Chương 45:
Hàm Ngư Lão Nhân
28/09/2023
"Con có thể giúp ba." Lâm Mạt Mạt nhìn như muốn tự mình tìm việc làm, nói.
"Giúp ba cắm bình gas?"
"Dạ."
Nhìn Lâm Mạt Mạt sẵn sàng xắn tay áo lên bắt đầu làm việc, khoé miệng Lâm Trình giật giật.
Để bé ngoan ngoãn, Lâm Trình ném điện thoại làm việc cho Lâm Mạt Mạt: "Con đảm nhận việc nhận đơn hàng."
"Đây là kênh đơn hàng tức thì. Nếu có đơn hàng mới sẽ hiện lên thông báo, dấu màu xanh biểu thị đơn hàng đã đặt sẵn ba phải đi giao, địa điểm trên đường hoặc gần điểm xanh nếu có đơn hàng tức thì thì con có thể nhận." Lâm Trình giải thích một cách đơn giản cho Lâm Mạt Mạt.
"Hiểu chưa?" Lâm Trình hỏi lại.
Lâm Mạt Mạt gật đầu, nhìn Lâm Trình: "Nếu có đơn hàng tức thì, con có thể nhận hết phải không?"
Lâm Trình nhìn Lâm Mạt Mạt hai giây, rồi nói: "Có thể."
Lúc này, trong phòng livestream, có một đám khán giả sợ chuyện không lớn nói:
[Thật sự tôi vừa thấy gân xanh nổi lên trên trán cha.]
[Sợ là Lâm Mạt Mạt cầm điện thoại mà chẳng biết nhấn nhá lung tung, haha.]
[Lâm Trình: Có cảm giác không lành.]
[Tôi đoán Lâm Mạt Mạt có khả năng sẽ nhận 200 đơn, trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ?]
[Có thể lắm.]
[Làm ba thật khó, haha.]
...
Lâm Trình đang lái xe phía trước, phát hiện sau lưng yên tĩnh quá đáng, Lâm Trình quay đầu nhìn một cái, thấy Lâm Mạt Mạt đang ôm điện thoại tập trung nhận đơn.
"Chờ ở đây, ba đi giao gas."
"Dạ." Lâm Mạt Mạt bận nhận đơn, không có thời gian trả lời Lâm Trình.
Khoé miệng Lâm Trình giật giật: Thực sự có cảm giác không tốt.
Sau đó, Lâm Trình đi giao thêm một số bình gas nữa, lúc này Lâm Mạt Mạt đã không "ấn ấn ấn" điện thoại nữa, mà thay vào đó bé lấy một cuốn sổ ra viết viết, vẽ vẽ, không biết bé đang làm gì.
"Đã nhận được đơn rồi à?" Lâm Trình hỏi.
"Dạ dạ." Lâm Mạt Mạt gật đầu, đưa điện thoại lại cho Lâm Trình, nói: "Tổng cộng con đã nhận được 89 đơn, 169 bình gas!"
Lúc này, Lâm Mạt Mạt nhìn anh như như đang cầu khen ngợi.
Mặt Lâm Trình đơ ra.
Trong khi đó, trong phòng livestream, bình luận trở nên sôi động hơn:
[Hahaha, đoán đúng rồi, Lâm Mạt Mạt đã thật sự nhận gần 200 bình!]
[Nhiều như vậy, dù cho giao đến tối cũng không giao hết]
[Tôi nghĩ giao đến ngày mai cũng không chắc giao xong]
[Trời má.]
[Cha bị mệt chết luôn.]
...
Trong lúc nói, Lâm Mạt Mạt như không chú ý đến vệt đen trên mặt Lâm Trình, bé đưa cuốn sổ đầy ghi chú kín mít trong tay cho Lâm Trình.
"Cha, ba xem đi, con đã lập kế hoạch hết rồi."
"Có 4 đơn hàng đặt trước ở khu vực này, sau đó con còn giành được 2 đơn nữa ở chỗ này, chúng ta có thể đi giao cái này trước."
"Khu vực thứ hai, đi chỗ này, có 3 đơn hàng đặt trước và 1 đơn hàng cần giao ngay."
"Sau đó là chỗ này..."
...
"Cuối cùng, chỗ này từ 5 giờ chiều đến 7 giờ tối rất tắc đường, chúng ta có thể chờ đến cuối cùng rồi mới đi."
Lâm Mạt Mạt chỉ vào kế hoạch trên cuốn sổ, từng bước giải thích cho Lâm Trình.
Nghe lời giải thích của Lâm Mạt Mạt, ánh mắt Lâm Trình hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Dù trước đó Lâm Trình cũng nhận đơn hàng theo nguyên tắc đi đường như vậy, nhưng không tỉ mỉ như Lâm Mạt Mạt đã làm.
Trên cuốn sổ, Lâm Mạt Mạt đã gom tất cả các đơn hàng gần nhau trong một khu vực, dựa theo bản đồ điện thoại di động để vẽ đường giao hàng, sắp xếp theo thứ tự đi đường ngắn nhất và quay trở lại trạm gas.
Lâm Trình nhìn lướt qua kế hoạch này, nhìn tổng thể thấy rất hợp lý.
"Sao con lại nghĩ ra cái này?" Lâm Trình nhìn về phía Lâm Mạt Mạt, bỗng hỏi.
"Cái này rất đơn giản mà, giống như con..." Lâm Mạt Mạt nói đến nửa chừng, bé nghĩ đến việc đang ghi hình, nhanh chóng dừng lại.
Lộ trình giao hàng mà bé lập cho Lâm Trình cũng tương đương với lộ trình bé đã đi khi đi kiếm phế liệu, nhặt vỏ chai trước đây.
Một số nơi là bé đã đi cùng với bà, một số nơi là sau này bé đã tự tìm hiểu.
Ban đầu, Lâm Mạt Mạt cũng đi sai đường, đi rất nhiều đường trùng lặp, nhưng theo thời gian, khi đi nhiều hơn, bé tự nhiên học được cách tìm đường ngắn nhất.
"Cái này vẽ ngôi sao làm hì?" Lâm Trình chỉ vào một trang trong cuốn sổ mà Lâm Mạt Mạt đã vẽ một số ngôi sao, hỏi.
"Các nơi đó đều là đơn hàng quan trọng." Lâm Mạt Mạt nghiêm túc nói.
Chúng là con đường đồ ăn vặt và con đường đi bộ nổi tiếng ở thành phố C, buổi tối có nhiều người qua lại, đồ uống và lon bia tiêu thụ cũng nhiều.
Trước đây, sau mỗi bữa tối hoặc lúc đi ăn đêm Lâm Mạt Mạt thường hay đến những nơi này để nhặt vỏ chai.
Các quán trên đường, cửa hàng đồ ăn vặt thường sử dụng bình gas nhỏ, mỗi bàn đều có, tiêu thụ rất nhiều.
Khi buổi tối họ đến đó, có thể hoàn thành nhiều đơn hàng cùng một lúc.
Lâm Mạt Mạt đã nói suy nghĩ của mình cho Lâm Trình nghe.
"Giúp ba cắm bình gas?"
"Dạ."
Nhìn Lâm Mạt Mạt sẵn sàng xắn tay áo lên bắt đầu làm việc, khoé miệng Lâm Trình giật giật.
Để bé ngoan ngoãn, Lâm Trình ném điện thoại làm việc cho Lâm Mạt Mạt: "Con đảm nhận việc nhận đơn hàng."
"Đây là kênh đơn hàng tức thì. Nếu có đơn hàng mới sẽ hiện lên thông báo, dấu màu xanh biểu thị đơn hàng đã đặt sẵn ba phải đi giao, địa điểm trên đường hoặc gần điểm xanh nếu có đơn hàng tức thì thì con có thể nhận." Lâm Trình giải thích một cách đơn giản cho Lâm Mạt Mạt.
"Hiểu chưa?" Lâm Trình hỏi lại.
Lâm Mạt Mạt gật đầu, nhìn Lâm Trình: "Nếu có đơn hàng tức thì, con có thể nhận hết phải không?"
Lâm Trình nhìn Lâm Mạt Mạt hai giây, rồi nói: "Có thể."
Lúc này, trong phòng livestream, có một đám khán giả sợ chuyện không lớn nói:
[Thật sự tôi vừa thấy gân xanh nổi lên trên trán cha.]
[Sợ là Lâm Mạt Mạt cầm điện thoại mà chẳng biết nhấn nhá lung tung, haha.]
[Lâm Trình: Có cảm giác không lành.]
[Tôi đoán Lâm Mạt Mạt có khả năng sẽ nhận 200 đơn, trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ?]
[Có thể lắm.]
[Làm ba thật khó, haha.]
...
Lâm Trình đang lái xe phía trước, phát hiện sau lưng yên tĩnh quá đáng, Lâm Trình quay đầu nhìn một cái, thấy Lâm Mạt Mạt đang ôm điện thoại tập trung nhận đơn.
"Chờ ở đây, ba đi giao gas."
"Dạ." Lâm Mạt Mạt bận nhận đơn, không có thời gian trả lời Lâm Trình.
Khoé miệng Lâm Trình giật giật: Thực sự có cảm giác không tốt.
Sau đó, Lâm Trình đi giao thêm một số bình gas nữa, lúc này Lâm Mạt Mạt đã không "ấn ấn ấn" điện thoại nữa, mà thay vào đó bé lấy một cuốn sổ ra viết viết, vẽ vẽ, không biết bé đang làm gì.
"Đã nhận được đơn rồi à?" Lâm Trình hỏi.
"Dạ dạ." Lâm Mạt Mạt gật đầu, đưa điện thoại lại cho Lâm Trình, nói: "Tổng cộng con đã nhận được 89 đơn, 169 bình gas!"
Lúc này, Lâm Mạt Mạt nhìn anh như như đang cầu khen ngợi.
Mặt Lâm Trình đơ ra.
Trong khi đó, trong phòng livestream, bình luận trở nên sôi động hơn:
[Hahaha, đoán đúng rồi, Lâm Mạt Mạt đã thật sự nhận gần 200 bình!]
[Nhiều như vậy, dù cho giao đến tối cũng không giao hết]
[Tôi nghĩ giao đến ngày mai cũng không chắc giao xong]
[Trời má.]
[Cha bị mệt chết luôn.]
...
Trong lúc nói, Lâm Mạt Mạt như không chú ý đến vệt đen trên mặt Lâm Trình, bé đưa cuốn sổ đầy ghi chú kín mít trong tay cho Lâm Trình.
"Cha, ba xem đi, con đã lập kế hoạch hết rồi."
"Có 4 đơn hàng đặt trước ở khu vực này, sau đó con còn giành được 2 đơn nữa ở chỗ này, chúng ta có thể đi giao cái này trước."
"Khu vực thứ hai, đi chỗ này, có 3 đơn hàng đặt trước và 1 đơn hàng cần giao ngay."
"Sau đó là chỗ này..."
...
"Cuối cùng, chỗ này từ 5 giờ chiều đến 7 giờ tối rất tắc đường, chúng ta có thể chờ đến cuối cùng rồi mới đi."
Lâm Mạt Mạt chỉ vào kế hoạch trên cuốn sổ, từng bước giải thích cho Lâm Trình.
Nghe lời giải thích của Lâm Mạt Mạt, ánh mắt Lâm Trình hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Dù trước đó Lâm Trình cũng nhận đơn hàng theo nguyên tắc đi đường như vậy, nhưng không tỉ mỉ như Lâm Mạt Mạt đã làm.
Trên cuốn sổ, Lâm Mạt Mạt đã gom tất cả các đơn hàng gần nhau trong một khu vực, dựa theo bản đồ điện thoại di động để vẽ đường giao hàng, sắp xếp theo thứ tự đi đường ngắn nhất và quay trở lại trạm gas.
Lâm Trình nhìn lướt qua kế hoạch này, nhìn tổng thể thấy rất hợp lý.
"Sao con lại nghĩ ra cái này?" Lâm Trình nhìn về phía Lâm Mạt Mạt, bỗng hỏi.
"Cái này rất đơn giản mà, giống như con..." Lâm Mạt Mạt nói đến nửa chừng, bé nghĩ đến việc đang ghi hình, nhanh chóng dừng lại.
Lộ trình giao hàng mà bé lập cho Lâm Trình cũng tương đương với lộ trình bé đã đi khi đi kiếm phế liệu, nhặt vỏ chai trước đây.
Một số nơi là bé đã đi cùng với bà, một số nơi là sau này bé đã tự tìm hiểu.
Ban đầu, Lâm Mạt Mạt cũng đi sai đường, đi rất nhiều đường trùng lặp, nhưng theo thời gian, khi đi nhiều hơn, bé tự nhiên học được cách tìm đường ngắn nhất.
"Cái này vẽ ngôi sao làm hì?" Lâm Trình chỉ vào một trang trong cuốn sổ mà Lâm Mạt Mạt đã vẽ một số ngôi sao, hỏi.
"Các nơi đó đều là đơn hàng quan trọng." Lâm Mạt Mạt nghiêm túc nói.
Chúng là con đường đồ ăn vặt và con đường đi bộ nổi tiếng ở thành phố C, buổi tối có nhiều người qua lại, đồ uống và lon bia tiêu thụ cũng nhiều.
Trước đây, sau mỗi bữa tối hoặc lúc đi ăn đêm Lâm Mạt Mạt thường hay đến những nơi này để nhặt vỏ chai.
Các quán trên đường, cửa hàng đồ ăn vặt thường sử dụng bình gas nhỏ, mỗi bàn đều có, tiêu thụ rất nhiều.
Khi buổi tối họ đến đó, có thể hoàn thành nhiều đơn hàng cùng một lúc.
Lâm Mạt Mạt đã nói suy nghĩ của mình cho Lâm Trình nghe.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.