Đông Ly Trần Kiếp Diệt

Quyển 2 - Chương 7: Bốn Phía Kiếm Ăn

Trường An

25/03/2021

Bên ngoài nhập môn kiểm tra nhộn nhịp Khương Ly chẳng để tâm, hắn vừa mới đột phá tu vi xong, bụng đói cồn cào, việc cần làm nhất là tìm kiếm đồ ăn. Lạc Thần tông bên trong nuôi dưỡng yêu thú, đúng là sự lựa chọn cực tốt.

Khương Ly lặng lẽ triển khai ẩn thân thuật, xuyên qua ngoại môn lầu các, đi thẳng vào bên trong nội môn, dọc đường thủ vệ phòng ngự, đối với hắn không có tác dụng.

Lấy Khương Ly cao cấp ẩn thân thuật, Ngọc Mệnh võ giả trở xuống đều khó lòng nhìn thấu, bên trong ngoại môn, không người nhìn thấy Khương Ly. Một mực duy trì trạng thái ẩn nấp, Khương Ly tiềm hành đi đến Ngoại môn phần cuối, tại chỗ sâu xa, cuối cùng thấy được một đạo màu tro màn sáng ngăn chặn đường đi. Đạo màn sáng này không gì khác chính là Lạc Thần tông hộ sơn đại trận, theo Khương Ly nhìn ra được tính là Tam chuyển thượng phẩm trận pháp, có thể ngăn cản Ngọc Mệnh cảnh từ bên ngoài công kích.

Tuy nhiên, to lớn đại trận kết giới đối với hắn chỉ như thùng rỗng kêu to. Bản thân Khương Ly vốn là trận đạo cao thủ, lại thêm hắn đối với Lạc Thần tông nội môn trận pháp quen thuộc, đừng nói tam chuyển trận pháp, dù là tứ, ngũ chuyển trận pháp hắn cũng tự tin có thể phá giải.

Tuy nhiên, lần này lặng lẽ đi vào, Khương Ly không dự định kinh động người khác. Thế là có trước mặt tình cảnh.

Chỉ thấy Khương Ly đứng im ở ngoài màn sáng, quanh thân tỏa ra một tia mờ mịt cùng huyền diệu khí tức, hắn vươn tay chạm nhẹ vào màn sáng, nhẹ giọng hỏi:

“Xin hỏi trận huynh, ta có thể đi qua được không?”

“Không được…không được…Tứ Linh Phong Lôi Trận phải thủ sơn không thể cho người khác đi qua…”

“Ồ thì ra trận huynh tên là Tứ Linh Phong Lôi”

“Cũng không phải…không phải…ta mới không phải là trận huynh…”

“A thì ra là trận cô nương, là tại hạ thất lễ, Khương mỗ muốn vào trong có việc quan trọng quan trọng, rất mong trận cô nương tạo thuận tiện”

Khương Ly lời nói nhẹ nhàng, thành khẩn, trong lòng hơi chút lấy làm kỳ, thì ra trận pháp cũng phân giới tính. Nhưng nghĩ đến, người có nam nữ, yêu thú có đực cái, vạn vật có âm dương, một cái trận pháp tự cho mình là cái cũng không khó hiểu.

Nghe Khương Ly ôn tồn hỏi han, Tứ Linh Phong Lôi trận lặng thinh chốc lát tựa hồ đắn đo, sau đó hướng hắn hồi đáp.

“Thật lâu…thật lâu rồi…lần đầu tiên có người có thể nói chuyện với ta, nếu như ngươi đồng ý sau này còn nói chuyện với ta nữa, ta sẽ đồng ý cho ngươi đi qua”

“Cũng được, tại hạ dự định ở lại Lạc Thần tông thời gian ngắn, nếu rảnh sẽ cùng trận cô nương hàn huyên”

“Được…được rồi”

Đại trận đồng ý xong, trước mặt hắn kết giới tự dưng mở ra một lối đi nhỏ, Khương Ly bước nhẹ vào trong. Mà hắn vừa đi vào nội môn, lối đi cũng nhanh chóng khép lại như chưa từng xuất hiện, hành động này không hề gây ra bất kỳ rung động nào, thủ sơn trưởng lão chưa hề phát giác.



×— QUẢNG CÁO —

Khương Ly hơi định thần, thoát khỏi kỳ dị trạng thái, há mồm thở dốc, xung quanh cảnh vật trở lại bình thường, hắn không thể nghe thấy vạn vật âm thanh, tất nhiên là không thể nào cùng Tứ Linh Phong Lôi trận giao lưu.

Từ trận chiến ba tháng trước, đây là lần thứ hai hắn thử chủ động bước vào trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất. Mỗi lần sử dụng đều khiến hắn tiêu hao rất lớn tâm thần, sau đó cần một khoảng thời gian dài tu dưỡng hồi phục, lấy tình trạng hiện tại hắn chỉ có thể kiên trì tối đa nửa khắc thời gian. Nhưng nửa khắc ấy lại khiến hắn mê luyến không thôi, bởi vì ở trạng thái ấy, hắn tựa hồ dung nhập vào trời đất, cùng vạn vật làm bạn, nếu dùng để tu luyện quả thật làm ít công to.

Nếu như lúc nào cũng có thể tiến vào cái này trạng thái, hắn tự tin rất nhanh liền sẽ trở lại đỉnh phong. Chỉ có điều Khương Ly lắc đầu cười nhạt, có chút lòng tham không đáy.

“Ùng ục ục” Một âm thanh quen thuộc từ bụng dưới vang lên, Khương Ly chợt hoa đầu chóng mặt. Vừa nãy nuốt một viên tích cốc đan, chỉ có thể trì hoãn cảm giác đói bụng, nhưng càng giống như uống rượu giải khát, giải khát xong sẽ càng khát hơn.

Võ giả tu luyện ban đầu lấy ngưng tụ tinh huyết làm chủ, mà tinh huyết thì từ bản thân máu thịt bên trong chiết xuất ra. Một giọt tinh huyết bị chiết xuất cơ thể khí huyết sẽ bị tiêu hao trống rỗng, cần bổ sung lượng lớn thức ăn thịt cá. Ngưng tụ càng mạnh tinh huyết, thì lượng thức ăn, chất bổ càng tăng nhiều, vì thế có câu văn cùng võ phú. Muốn luyện võ thì trước hết phải có đủ cái ăn.

Giống như Khương Ly vừa bắt đầu liền ngưng tụ Chân huyết, lực lượng hơn người, tự nhiên lượng thức ăn cần dùng cũng nhiều hơn.

Càng đi càng thấy đói, Khương Ly cặp mắt trắng dã.

Đi ngang qua một ngọn núi nằm ở Lạc Thần Tông nội môn phía tây, hắn thấy một con hươu trắng đang ăn cỏ, phản ứng đầu tiên không phải là thưởng thức con hươu này sao mà linh động, sao mà mỹ lệ thế, mà là bỗng nhiên nhớ tới thuở thiếu thời, lúc mới gia nhập Lạc Thần Tông.

Hắn nhớ lúc đó một lần, ở trong nội môn đi dạo, hắn thấy một con hươu màu xám bạc đi ngang qua. Nhân lúc đói bụng hắn liền cầm kiếm định giết hươu ăn thịt, nhưng con hươu này thình lình lại là một con cấp hai Lộc yêu, thậm chí hung hăng dùng sừng húc hắn.

Thế là Khương Ly một mực cùng hươu bạc đánh nhau, cuối cùng trí mạng đem nó giết chết. Nhưng mà con hươu này rất xinh đẹp, lại có cấp hai thực lực, rất có thể là trong tông vị trưởng lão nào đó sủng vật. Hắn thấp thỏm khiêng lấy xác hươu chạy đến một chỗ vắng vẻ. Sau đó dấy lên đống lửa, bắc thịt hươu ngồi nướng, cũng may trên người mang theo một chút muối ăn, cùng mật ong, bôi lên thịt hươu…thịt hươu nướng than hồng mỡ chảy tí tách, hương thơm ngào ngạt….

“Thịt hươu nướng mật ong, mùi vị hẳn là rất ngon…”

Khương Ly nghĩ nghĩ càng thấy đói bụng, từ trong túi trữ vật lục lọi ra một lọ mật ong, nhiệt tình nhìn chằm chằm đang gặm cỏ hươu trắng.

Mà hươu trắng, phát giác Khương Ly tiến về phía mình, vốn đang vui mừng ăn cỏ, trong nháy mắt an tĩnh, hai mắt lộ ra hung quang.

Khu vực này vốn là địa bàn của nó, bình thường đệ tử đi ngang qua đều phải xa xa né tránh. Có lần một trên nội môn đệ tử vô tình đi qua, dẫm nát cỏ xanh bị nó dùng sừng húc ngã, tên đệ tử kia cũng chỉ ôm bụng rời đi, không dám một câu oán hận. Nhưng hôm nay tên thanh niên này thật không biết lễ phép, thậm chí nhìn chằm chằm nó với bộ dạng thèm thuồng, để nó rất khó chịu.

Hươu trắng phì mũi, gặp Khương Ly chỉ là một tên Luyện Huyết tiểu tử, có chút kiêu ngạo gục đầu xuống, to lớn cặp sừng chĩa ra, ầm ầm hướng Khương Ly vọt tới.



Một đâm này uy lực, thình lình có được Ngân Cốt cảnh lực trùng kích, nếu là bình thường Luyện Huyết cảnh, chỉ sợ đã giật mình quay đầu bỏ chạy. Nhưng trong mắt Khương Ly lại chưa đủ xem.

Hắn khuôn mặt lạnh tanh, cười gằn: “Là ngươi chủ động tấn công ta trước, lần này chết cũng đừng trách ta”×— QUẢNG CÁO —

Nói rồi vung tay chỉ hướng hươu trắng, miệng hô nhẹ: “Định”

Vốn đang tốc độ cao nhảy vọt Lộc Yêu bất ngờ bị định trụ ở không trung, chớp nhoáng một tia sáng xoét qua. Có thể so với Ngân Cốt cảnh sơ kỳ Lộc Yêu đã đầu một nơi thân một nẻo.

Chỉ chốc lát sau, con hươu trắng xinh đẹp bị Khương Ly dùng cành cây xiên dọc, bày ở trên giá nướng.

Mở miệng phun ma hỏa đốt cháy đống gỗ, Khương Ly vội vàng một bên bôi lên hương liệu, một bên cầm cần trục xoay tới xoay lui. Chốc lát, thịt hươu đã được nướng vàng rụm, mùi thơm tỏa ra bốn phía.

Khương Ly xé xuống một miếng thịt bỏ vào miệng, nhai ngồm ngoàm, hơi thất vọng lắc đầu.

“Mùi vị không quá ngon, có lẽ con hươu này tu vi so với năm đó thấp hơn một đoạn”

Miệng tuy rằng chê bai, nhưng hắn tốc độ ăn lại không phải chậm, ước chừng vài khắc, nguyên một con hươu lớn bị hắn ăn sạch chỉ xương cốt với nửa đùi sau.

Nhưng là ăn xong thịt hươu, bụng dạ vẫn như cũ đói cồn cào, khiến hắn vô cùng bất đắc dĩ.

Trên xiên gỗ, thịt hươu nướng hương thơm, tung bay rất xa, lan ra khắp núi đồi.

Ở trên lưng núi, trên một tảng đá to nhô ra khỏi mặt đất, nằm đấy một con sói xám to lớn, lúc này chợt mở mắt, lỗ mũi nhúc nhích hướng xung quanh ngửi ngửi, khóe miệng chảy nước bọt.

Nó lần theo mùi thơm, một đường tìm đến đang ăn nốt đùi hươu Khương Ly, liền liều lĩnh vọt tới.

Bộp

Chợt một bàn tay to đập qua, sói xám bị tát bay ra ngoài, đụng phải một thân cây, kêu thảm.

“Đây là đồ ăn của ta, ngươi không thể cướp” Khương Ly đôi mắt hung tợn, hướng sói xám quát mắng.

“Rống” Sói xám giống như bị Khương Ly hành động chọc giận, chợt gầm lên một tiếng, trong miệng ngưng tụ một đạo phong nhận, hướng Khương Ly bắn tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đông Ly Trần Kiếp Diệt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook