Quyển 2 - Chương 84: Một Người, Đủ Giữ Quan Ải
Trường An
25/03/2021
Trận quyết chiến giữa ba quân đoàn, bao gồm Loài Người, Lạc thú cùng Kiếp dân đã diễn ra ba ngày liên tiếp. Rất nhiều người chết đi, rất nhiều Lạc thú ngã xuống, Động Đình Hồ mặt băng đã nhuốm hồng, Vân Mộng Trạch bùn đất đã đẫm máu.
Trên bầu trời lởm chởm những khe rách không gian, dưới mặt đất tiếng la giết thất thanh chưa bao giờ ngừng.
Ba ngày, Vũ Ninh Hầu dẫn theo hơn ba mươi vạn phụ nữ, trẻ em của mười lăm bộ lạc, cuối cùng đã đến Vân Mộng Trạch phía tây nam. Nơi đó mặt đất dâng cao, xây dựng một tòa tế đàn bằng đá, tế đàn ở giữa, đặt đấy một chiếc quan tài, mà quan tài phía trên bầu trời, xuất hiện một khe rách kéo dài gần mười trượng, không gian nhộn nhạo, cực kỳ không ổn định.
Tế đàn phía bắc, đông nghịt Lạc thú dưới sự chỉ huy của mười mấy vị Tướng cấp đã chờ đợi tại chỗ từ lâu. Lần xuất ngoại này, Lạc thú các tộc cũng tham gia, tập kết rất nhiều ấu thú theo bước Lạc dân dời đến Đông Hoang, bọn chúng cũng muốn giữ lại hỏa chủng sau cùng.
Từng con Lạc thú ánh mắt thao láo, nhe răng trợn mắt nhìn chằm chằm về phía Lạc dân, nhưng không con nào dị động, bởi vì Lạc thú cao tầng đã phát ra mệnh lệnh, không được tập kích nhân tộc.
Vốn không đội trời chung hai giống loài, vì sống sót mà tạm gác lại thù hận.
“Là khí tức của Đông Hoang” Khương Ly từ trong khe rách không gian, cảm nhận đến hơi thở quen thuộc, khẽ thì thào. Chợt nhíu mày, không gian này vô cùng không ổn định, con người làm sao có thể xuyên qua?
“Sư tôn, đây chính là Thương Mang Cổ Đạo giới đạo thứ hai ư?” Hắn quay đầu, nhìn bên cạnh Vũ Ninh Hầu, khẽ hỏi.
Lão Hầu Gia gật đầu, đưa mắt nhìn chằm chằm giới đạo, rồi lại hướng về giới đạo phía dưới trung tâm tế đàn, nhìn chằm chằm quan tài bằng đá.
“Đây là?” Khương Ly chần chờ hỏi.
“Là sư tỷ ngươi” Lão Hầu Gia giọng nói trầm thấp “Nha đầu ngốc này vì một con phàm điểu mà tự phong ấn mình ở tế đàn ba trăm năm, chỉ chờ một lần hội ngộ…”
“Nàng…còn sống chứ?” Khương Ly đáy lòng rung động.
“Còn sống, nhưng nàng sẽ không tỉnh dậy, trừ phi…con phàm điểu đó trở về” Vũ Ninh Hầu thở dài.
“Như vậy sao” Khương Ly ánh mắt trở nên mơ hồ, tựa hồ nắm bắt lấy chút yếu điểm mơ hồ nào đó, nhưng không rõ.
Lão hầu gia sau khi thở dài thì ánh mắt chợt trở nên kiên quyết, quay đầu nhìn phía sau lưng ủ rũ tộc nhân, cao giọng.
“Chúng ta lần này rời đi Lạc Thần giới, là muốn phòng ngừa bất trắc. Nếu trận chiến này, Lạc tộc dành chiến thắng, chúng ta còn sẽ trở về”
“Vì vậy, tất cả mọi người không ai được ủ rũ, hãy tin vào Lạc Thần, tin vào Lạc Vương, tin vào Lạc tộc mười triệu dũng sĩ, biết không?”
“Rõ”
Nói lời kích động vài câu, Lão Hầu gia liền phân phó mười lăm vị Lạc tướng tập kết tộc nhân. Sắc mặt nghiêm túc, nói ra:
“Lạc Ly tiểu tử, Thần Niệm Quyết, lão phu đã truyền cho ngươi ba thức đầu, vốn định đợi ngươi đột phá Lạc Hầu sẽ truyền thụ thức thứ bốn. Tuy nhiên, thời gian không đợi người”
“Hiện tại, ta sẽ thi triển Thần Niệm Quyết thức thứ bốn, ngươi nhìn cho kỹ”
Lão Hầu Gia hướng hắn gằn giọng dặn dò, tiếp theo, hai tay kết ấn, một luồng thần niệm như thác nước ầm ầm tản ra, hướng về phía vết rách không gian kia thẳng tiến.×— QUẢNG CÁO —
Chốc lát hình thành hai bàn tay lớn, đồng thời nắm lấy vách không gian.
“Không Niệm Quyết”
Vũ Ninh Hầu gào lớn, hai bàn tay bằng tinh thần lực chợt ngưng tụ, thậm chí xuất hiện từng đường gân trắng, túm chặt lấy vách giới đạo, dùng lực xé mạnh ra hai bên.
Roạch
Trời đất vang lên từng tiếng rầm rầm như sấm nổ, không gian run rẩy, mặt đất lắc lư, mà vốn dài mười trượng giới đạo, bị Lão Hầu gia dần dần xé rách, dài gấp đôi.
“Nhanh, tất cả mau đi vào”
Lão hầu gia mắt mũi tai đều chảy máu ròng ròng, gào lớn thúc dục, hiển nhiên lấy Lạc Hầu tu vi, xé rách không gian, đối với Vũ Ninh Hầu cực kỳ quá sức. Có thể xé rách không gian, ít nhất phải đạt đến Vương cấp thực lực, mà xé rách thế giới vách tường, thì chỉ có Đế cấp.
“Nhanh, đi vào” Tất cả mọi người lập tức phản ứng, các Lạc Tướng nhanh chóng dẫn dắt Lạc dân men theo giới đạo mà tiến vào. Nhân tộc vào trước, Lạc thú vào sau.
Khương Ly cũng không rảnh rỗi, tranh thủ đốc thúc người dân di chuyển, bởi vì hắn nhìn ra, Lão Hầu gia không trụ được lâu.
Lão mặc dù thực lực mạnh mẽ, nhưng cuối cùng chỉ là Hầu cấp, lợi dụng Không Niệm Quyết mà xé rách giới đạo ra mười trượng, đã tận lực lắm rồi. Hơn nữa, còn phải dùng tinh thần lực, ổn định không gian cực kỳ phí sức.
Đem so sánh với đầu Thương Mang Cổ Đạo bên ka, bị Kiếp tộc Cổ Thánh xé ra dài hơn trăm dặm, quả thật một trên trời một dưới đất. Cũng cho thấy Thánh giả thực lực là cỡ nào kinh thiên động địa, càng thêm không phải nói, Kiếp Tộc Cổ Thánh là từ bên ngoài đối với Lạc Thần giới động thủ, chịu đựng thế giới lực lượng phản phệ.
Mọi người gấp gáp di chuyển, đúng lúc này từ Kiếp tộc phương hướng, Kiếp quân đã phát hiện ra bên này dị thường, tập kết quân đội ầm ầm kéo đến.
“Kiếp dân đến rồi, nhanh lên” Nhìn thấy phía xa trùng điệp hồng quang, cả Lạc dân lẫn Lạc thú đều gấp gáp, bước chân dồn dập.
“Kiếp quân”
Khương Ly ánh mắt rét lạnh, nhìn về phía xa xa mười vạn Kiếp dân, khí thế ngập trời, hiển nhiên là muốn ngăn cản Lạc dân rời đi.
Chỉ là, bất luận đám Kiếp dân này có đông, có mạnh cỡ nào đều không cho phép chúng đạt được mục đích.
“Các ngươi tiếp tục dẫn dắt người dân nhập giới đạo, địch quân để ta ngăn cản”
Hắn quay đầu, đối với các vị Lạc tướng hô lớn. Mười lăm vị Lạc Tướng vốn đã xách vũ khí muốn xung phong, nghe Khương Ly lời nói thì dừng bước, thật sâu nhìn hắn, gật đầu.
Giới đạo bên trong không gian nhiều khu vực không ổn định, chỉ cần đi sai chỗ sẽ chết không toàn thây, các Lạc dân cần bọn hắn dẫn đường, bảo hộ.
“Chư vị cũng vậy, tận lực bảo hộ ấu thú”
“Được”×— QUẢNG CÁO —
Hơn mười vị Tướng cấp Lạc thú hóa thành hình người, hướng hắn chắp tay, quay đầu tiếp tục đốc thúc Lạc thú con non.
Khương Ly hít vào một hơi dài, đưa mắt nhìn về phía xa tiến đến đại quân, sắc mặt lạnh lùng.
Hắn chợt nhớ lại ngày đầu tiên vừa đến Lạc Thần giới, lúc ấy hắn mơ hồ tới rồi một thế giới xa lạ, mơ hồ rơi vào trong một cuộc chiến tranh. Hắn nhìn thấy từng tên thôn dân dũng mãnh cùng Lạc thú chém giết, thấy từng tên vị thành niên trẻ con, khuôn mặt non nớt nhưng ánh mắt kiên quyết, cùng chung mối thù.
Hiện tại, ánh mắt của hắn cũng giống như thế, chẳng biết tự bao giờ, hắn đã tự coi mình là Lạc tộc một thành viên. Vì Lạc dân mà suy nghĩ, vì Lạc dân mà chiến đấu.
“Chết”
Khương Ly dẫn đầu bước ra, hóa thành kim quang, cản đường Kiếp quân.
Quanh thân Bất Diệt Kim Thân vừa hiện, chín lớp áo giáp chồng lên nhau, khiến hắn như một vị kim giáp chiến thần, dũng mãnh vô song.
“Là nhân tộc Vũ Ninh Song Sát một trong Kim Giáp Diêm La, một người xuất trận”
“Hừ nhìn thấy đầu giới đạo kia không? quả nhiên, đám nhân tộc này ở đây, là muốn chạy trốn, haha, lần này giết được bọn chúng, tất nhiên là công lớn”
“Kim giáp Diêm La này còn muốn một mình cùng chúng ta mười vạn đại quân giao thủ hay sao?”
“Không coi ai ra gì, kẻ này quả thực không coi ai ra gì, hắn đã một mình tiến lên, chúng ta liền vây giết hắn”
Kiếp tộc đại quân bỗng nhiên ồn ào một mảnh, dẫn đầu đại quân lại là Ngưu Ma Tôn Giả cùng hai tên Kiếp Tôn khác. Vừa thấy lập tức nhận ra Khương Ly.
“Ngưu Ma Tôn giả sao, đúng là hữu duyên” Khương Ly khóe miệng nhếch lên, ánh mắt càng trở nên rét lạnh.
“Kim Giáp Diêm La? Nghe nói kẻ này lấy Tứ Văn cấp độ, có thể cùng Tân Tấn Kiếp Tôn giao thủ, là Nhân tộc tuyệt thế thiên tài. Mạng của hắn, là ta” Kiếp quân phương hướng, đứng trên đám mây đen ba tên Kiếp tôn. Một kẻ mặt mày xấu xí, thân hình đồ sộ cao hơn một trượng Đại Lực tộc Kiếp Tôn khinh miệt cười lớn.
“Mau giết hắn, đừng để lật thuyền trong mương” Ngưu Ma Tôn Giả nhận ra Khương Ly, nhưng không đặt trong lòng. Ánh mắt nhìn về phía thế giới thông đạo, nhìn về phía đầu tóc rối bời, đang gắng gượng giữ vững thông đạo Vũ Ninh Hầu.
“Nhân tộc đệ nhất Lạc Hầu, lấy Tôn cấp tu vi từng giết chết một vị Kiếp Vương. Người này tựa hồ dùng bí thuật xé rách thế giới thông đạo, giúp Lạc dân chạy trốn!!!... Đợi thêm chút nữa, đợi hắn sức cùng lực kiệt, bổn Tôn toàn lực ra tay đòi mạng. Phần này công lao đủ lọt vào Kiếp Đế mắt xanh”
Ngưu Ma Tôn Giả ánh mắt đảo qua toàn trường, không vội ra ra tay mà ra hiệu cho đại quân tiếp tục tiến bước.
Bên này, Đại Lực tộc Kiếp Tôn đã từ trên đám mây bay vụt xuống, cầm trên tay một thanh búa lớn đen kịt, búa lớn bên trên Kiếp khí quanh quẩn, há miệng nở nụ cười dữ tợn, hung hăng hướng Khương Ly đầu mà bổ mạnh.
Mà ngay khi búa lớn vừa bổ xuống, thì một bóng người được bao bọc bởi chín lớp Kim Giáp, đột ngột xuất hiện tại Đại Lực Kiếp Tôn trước mặt, bàn tay chớp mắt nhô ra, hướng lưỡi búa mà bắt lấy.
Trên bầu trời lởm chởm những khe rách không gian, dưới mặt đất tiếng la giết thất thanh chưa bao giờ ngừng.
Ba ngày, Vũ Ninh Hầu dẫn theo hơn ba mươi vạn phụ nữ, trẻ em của mười lăm bộ lạc, cuối cùng đã đến Vân Mộng Trạch phía tây nam. Nơi đó mặt đất dâng cao, xây dựng một tòa tế đàn bằng đá, tế đàn ở giữa, đặt đấy một chiếc quan tài, mà quan tài phía trên bầu trời, xuất hiện một khe rách kéo dài gần mười trượng, không gian nhộn nhạo, cực kỳ không ổn định.
Tế đàn phía bắc, đông nghịt Lạc thú dưới sự chỉ huy của mười mấy vị Tướng cấp đã chờ đợi tại chỗ từ lâu. Lần xuất ngoại này, Lạc thú các tộc cũng tham gia, tập kết rất nhiều ấu thú theo bước Lạc dân dời đến Đông Hoang, bọn chúng cũng muốn giữ lại hỏa chủng sau cùng.
Từng con Lạc thú ánh mắt thao láo, nhe răng trợn mắt nhìn chằm chằm về phía Lạc dân, nhưng không con nào dị động, bởi vì Lạc thú cao tầng đã phát ra mệnh lệnh, không được tập kích nhân tộc.
Vốn không đội trời chung hai giống loài, vì sống sót mà tạm gác lại thù hận.
“Là khí tức của Đông Hoang” Khương Ly từ trong khe rách không gian, cảm nhận đến hơi thở quen thuộc, khẽ thì thào. Chợt nhíu mày, không gian này vô cùng không ổn định, con người làm sao có thể xuyên qua?
“Sư tôn, đây chính là Thương Mang Cổ Đạo giới đạo thứ hai ư?” Hắn quay đầu, nhìn bên cạnh Vũ Ninh Hầu, khẽ hỏi.
Lão Hầu Gia gật đầu, đưa mắt nhìn chằm chằm giới đạo, rồi lại hướng về giới đạo phía dưới trung tâm tế đàn, nhìn chằm chằm quan tài bằng đá.
“Đây là?” Khương Ly chần chờ hỏi.
“Là sư tỷ ngươi” Lão Hầu Gia giọng nói trầm thấp “Nha đầu ngốc này vì một con phàm điểu mà tự phong ấn mình ở tế đàn ba trăm năm, chỉ chờ một lần hội ngộ…”
“Nàng…còn sống chứ?” Khương Ly đáy lòng rung động.
“Còn sống, nhưng nàng sẽ không tỉnh dậy, trừ phi…con phàm điểu đó trở về” Vũ Ninh Hầu thở dài.
“Như vậy sao” Khương Ly ánh mắt trở nên mơ hồ, tựa hồ nắm bắt lấy chút yếu điểm mơ hồ nào đó, nhưng không rõ.
Lão hầu gia sau khi thở dài thì ánh mắt chợt trở nên kiên quyết, quay đầu nhìn phía sau lưng ủ rũ tộc nhân, cao giọng.
“Chúng ta lần này rời đi Lạc Thần giới, là muốn phòng ngừa bất trắc. Nếu trận chiến này, Lạc tộc dành chiến thắng, chúng ta còn sẽ trở về”
“Vì vậy, tất cả mọi người không ai được ủ rũ, hãy tin vào Lạc Thần, tin vào Lạc Vương, tin vào Lạc tộc mười triệu dũng sĩ, biết không?”
“Rõ”
Nói lời kích động vài câu, Lão Hầu gia liền phân phó mười lăm vị Lạc tướng tập kết tộc nhân. Sắc mặt nghiêm túc, nói ra:
“Lạc Ly tiểu tử, Thần Niệm Quyết, lão phu đã truyền cho ngươi ba thức đầu, vốn định đợi ngươi đột phá Lạc Hầu sẽ truyền thụ thức thứ bốn. Tuy nhiên, thời gian không đợi người”
“Hiện tại, ta sẽ thi triển Thần Niệm Quyết thức thứ bốn, ngươi nhìn cho kỹ”
Lão Hầu Gia hướng hắn gằn giọng dặn dò, tiếp theo, hai tay kết ấn, một luồng thần niệm như thác nước ầm ầm tản ra, hướng về phía vết rách không gian kia thẳng tiến.×— QUẢNG CÁO —
Chốc lát hình thành hai bàn tay lớn, đồng thời nắm lấy vách không gian.
“Không Niệm Quyết”
Vũ Ninh Hầu gào lớn, hai bàn tay bằng tinh thần lực chợt ngưng tụ, thậm chí xuất hiện từng đường gân trắng, túm chặt lấy vách giới đạo, dùng lực xé mạnh ra hai bên.
Roạch
Trời đất vang lên từng tiếng rầm rầm như sấm nổ, không gian run rẩy, mặt đất lắc lư, mà vốn dài mười trượng giới đạo, bị Lão Hầu gia dần dần xé rách, dài gấp đôi.
“Nhanh, tất cả mau đi vào”
Lão hầu gia mắt mũi tai đều chảy máu ròng ròng, gào lớn thúc dục, hiển nhiên lấy Lạc Hầu tu vi, xé rách không gian, đối với Vũ Ninh Hầu cực kỳ quá sức. Có thể xé rách không gian, ít nhất phải đạt đến Vương cấp thực lực, mà xé rách thế giới vách tường, thì chỉ có Đế cấp.
“Nhanh, đi vào” Tất cả mọi người lập tức phản ứng, các Lạc Tướng nhanh chóng dẫn dắt Lạc dân men theo giới đạo mà tiến vào. Nhân tộc vào trước, Lạc thú vào sau.
Khương Ly cũng không rảnh rỗi, tranh thủ đốc thúc người dân di chuyển, bởi vì hắn nhìn ra, Lão Hầu gia không trụ được lâu.
Lão mặc dù thực lực mạnh mẽ, nhưng cuối cùng chỉ là Hầu cấp, lợi dụng Không Niệm Quyết mà xé rách giới đạo ra mười trượng, đã tận lực lắm rồi. Hơn nữa, còn phải dùng tinh thần lực, ổn định không gian cực kỳ phí sức.
Đem so sánh với đầu Thương Mang Cổ Đạo bên ka, bị Kiếp tộc Cổ Thánh xé ra dài hơn trăm dặm, quả thật một trên trời một dưới đất. Cũng cho thấy Thánh giả thực lực là cỡ nào kinh thiên động địa, càng thêm không phải nói, Kiếp Tộc Cổ Thánh là từ bên ngoài đối với Lạc Thần giới động thủ, chịu đựng thế giới lực lượng phản phệ.
Mọi người gấp gáp di chuyển, đúng lúc này từ Kiếp tộc phương hướng, Kiếp quân đã phát hiện ra bên này dị thường, tập kết quân đội ầm ầm kéo đến.
“Kiếp dân đến rồi, nhanh lên” Nhìn thấy phía xa trùng điệp hồng quang, cả Lạc dân lẫn Lạc thú đều gấp gáp, bước chân dồn dập.
“Kiếp quân”
Khương Ly ánh mắt rét lạnh, nhìn về phía xa xa mười vạn Kiếp dân, khí thế ngập trời, hiển nhiên là muốn ngăn cản Lạc dân rời đi.
Chỉ là, bất luận đám Kiếp dân này có đông, có mạnh cỡ nào đều không cho phép chúng đạt được mục đích.
“Các ngươi tiếp tục dẫn dắt người dân nhập giới đạo, địch quân để ta ngăn cản”
Hắn quay đầu, đối với các vị Lạc tướng hô lớn. Mười lăm vị Lạc Tướng vốn đã xách vũ khí muốn xung phong, nghe Khương Ly lời nói thì dừng bước, thật sâu nhìn hắn, gật đầu.
Giới đạo bên trong không gian nhiều khu vực không ổn định, chỉ cần đi sai chỗ sẽ chết không toàn thây, các Lạc dân cần bọn hắn dẫn đường, bảo hộ.
“Chư vị cũng vậy, tận lực bảo hộ ấu thú”
“Được”×— QUẢNG CÁO —
Hơn mười vị Tướng cấp Lạc thú hóa thành hình người, hướng hắn chắp tay, quay đầu tiếp tục đốc thúc Lạc thú con non.
Khương Ly hít vào một hơi dài, đưa mắt nhìn về phía xa tiến đến đại quân, sắc mặt lạnh lùng.
Hắn chợt nhớ lại ngày đầu tiên vừa đến Lạc Thần giới, lúc ấy hắn mơ hồ tới rồi một thế giới xa lạ, mơ hồ rơi vào trong một cuộc chiến tranh. Hắn nhìn thấy từng tên thôn dân dũng mãnh cùng Lạc thú chém giết, thấy từng tên vị thành niên trẻ con, khuôn mặt non nớt nhưng ánh mắt kiên quyết, cùng chung mối thù.
Hiện tại, ánh mắt của hắn cũng giống như thế, chẳng biết tự bao giờ, hắn đã tự coi mình là Lạc tộc một thành viên. Vì Lạc dân mà suy nghĩ, vì Lạc dân mà chiến đấu.
“Chết”
Khương Ly dẫn đầu bước ra, hóa thành kim quang, cản đường Kiếp quân.
Quanh thân Bất Diệt Kim Thân vừa hiện, chín lớp áo giáp chồng lên nhau, khiến hắn như một vị kim giáp chiến thần, dũng mãnh vô song.
“Là nhân tộc Vũ Ninh Song Sát một trong Kim Giáp Diêm La, một người xuất trận”
“Hừ nhìn thấy đầu giới đạo kia không? quả nhiên, đám nhân tộc này ở đây, là muốn chạy trốn, haha, lần này giết được bọn chúng, tất nhiên là công lớn”
“Kim giáp Diêm La này còn muốn một mình cùng chúng ta mười vạn đại quân giao thủ hay sao?”
“Không coi ai ra gì, kẻ này quả thực không coi ai ra gì, hắn đã một mình tiến lên, chúng ta liền vây giết hắn”
Kiếp tộc đại quân bỗng nhiên ồn ào một mảnh, dẫn đầu đại quân lại là Ngưu Ma Tôn Giả cùng hai tên Kiếp Tôn khác. Vừa thấy lập tức nhận ra Khương Ly.
“Ngưu Ma Tôn giả sao, đúng là hữu duyên” Khương Ly khóe miệng nhếch lên, ánh mắt càng trở nên rét lạnh.
“Kim Giáp Diêm La? Nghe nói kẻ này lấy Tứ Văn cấp độ, có thể cùng Tân Tấn Kiếp Tôn giao thủ, là Nhân tộc tuyệt thế thiên tài. Mạng của hắn, là ta” Kiếp quân phương hướng, đứng trên đám mây đen ba tên Kiếp tôn. Một kẻ mặt mày xấu xí, thân hình đồ sộ cao hơn một trượng Đại Lực tộc Kiếp Tôn khinh miệt cười lớn.
“Mau giết hắn, đừng để lật thuyền trong mương” Ngưu Ma Tôn Giả nhận ra Khương Ly, nhưng không đặt trong lòng. Ánh mắt nhìn về phía thế giới thông đạo, nhìn về phía đầu tóc rối bời, đang gắng gượng giữ vững thông đạo Vũ Ninh Hầu.
“Nhân tộc đệ nhất Lạc Hầu, lấy Tôn cấp tu vi từng giết chết một vị Kiếp Vương. Người này tựa hồ dùng bí thuật xé rách thế giới thông đạo, giúp Lạc dân chạy trốn!!!... Đợi thêm chút nữa, đợi hắn sức cùng lực kiệt, bổn Tôn toàn lực ra tay đòi mạng. Phần này công lao đủ lọt vào Kiếp Đế mắt xanh”
Ngưu Ma Tôn Giả ánh mắt đảo qua toàn trường, không vội ra ra tay mà ra hiệu cho đại quân tiếp tục tiến bước.
Bên này, Đại Lực tộc Kiếp Tôn đã từ trên đám mây bay vụt xuống, cầm trên tay một thanh búa lớn đen kịt, búa lớn bên trên Kiếp khí quanh quẩn, há miệng nở nụ cười dữ tợn, hung hăng hướng Khương Ly đầu mà bổ mạnh.
Mà ngay khi búa lớn vừa bổ xuống, thì một bóng người được bao bọc bởi chín lớp Kim Giáp, đột ngột xuất hiện tại Đại Lực Kiếp Tôn trước mặt, bàn tay chớp mắt nhô ra, hướng lưỡi búa mà bắt lấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.