Dụ Ái Thành Hôn, Ông Xã Phúc Hắc Khó Đỡ
Chương 64: Cùng một tai nạn xe cộ (2)
Ngân Thư
08/10/2021
Nhóm dịch: Mèo Đen
Những người đàn ông này đều là xã hội đen, quen nhìn sắc mặt người khác, biết Bùi Kình Nam tâm trạng không tốt, lập tức nịnh nọt: "Đúng vậy, chúng tôi không phải là đàn ông!"
"Vậy cũng không cần làm đàn ông nữa!" Bùi Kình Nam lạnh giọng.
Bốn người đàn ông bị dọa lập tức im miệng, không dám hít thở mạnh, hô hấp cẩn thận từng li từng tí.
Bùi Kình Nam lại ngồi xổm trước mặt một người đàn ông khác, lấy xuống vải trắng trong miệng hắn xuống, đâm vào bàn tay hắn, tay hắn trốn tránh một chút, Bùi Kình Nam trực tiếp đâm vào bắp đùi hắn.
"A ——" Người đàn ông hét thảm một tiếng.
Bùi Kình Nam thừa dịp người đàn ông kêu thảm, lại đâm vào khe hở móng tay hắn.
"A ——" Người đàn ông lại là hét thảm một tiếng.
Bùi Kình Nam tiếp tục đâm.
Bốn người đều bị ra tay, sao anh có thể bỏ qua bất kỳ ai trong đó được?
Chân Tần Tiểu Bắc bị thương, căn bản không thể bước đi, cô chỉ có thể nhảy hồ, để duy trì tỉnh táo, trên hai đùi cô đều là lỗ kim, cô tự mình cắn bị thương tay mình, phía trên là dấu răng đẫm máu, phải có dũng khí lớn như thế nào mới có thể ra tay ác với mình như vậy?
Anh không hiểu Tần Tiểu Bắc là một người phụ nữ như thế nào, nhưng khi anh nhìn thấy tóc cô rũ xuống, ánh mắt rệu rã bất lực nhìn anh, giây phút đó anh đau lòng, thương tiếc, phẫn nộ!
Đứng dậy, anh nhanh chân đi ra ngoài.
Lữ Phẩm lại dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn phía sau lưng Bùi Kình Nam, anh ta cũng không hỏi gì cả.
Anh ta nhìn ra, Bùi Kình Nam đối với người phụ nữ tên Tần Tiểu Bắc rất khác biệt.
Sau khi Bùi Kình Nam rời đi, phân phó người hầu: "Đi chuẩn bị một bàn tiệc rượu, phải phong phú, số lượng lớn!"
Người phụ nữ kia nói, đồ ăn ăn rất ngon, cô ăn sạch toàn bộ.
"Vâng!" Người hầu đáp rồi đi.
Sắc mặt Bùi Kình Nam lạnh lùng đáng sợ, anh đi xem Tần Tiểu Bắc, cô đã ngủ, ôm chăn mền thật chặt, anh nhìn qua dáng vẻ cô, nhíu chặt lông mày, nhất định là bởi vì chuyện vừa rồi nên ngủ mới không có cảm giác an toàn như thế.
Anh đưa tay sờ trán cô một chút, vén một sợi tóc trên trán cô ra sau tai, sau đó lại giúp cô chỉnh sửa chăn mền, sau đó rời đi.
Người hầu đưa đồ ăn đến phòng khách nhỏ ngoài phòng ngủ Lữ Phẩm, Bùi Kình Nam ngồi ở chỗ đó giống như Tu La địa ngục, trong tay anh cầm một con dao găm Thụy Sĩ, anh xoay dao quân dụng.
Lữ Phẩm giúp bốn người kia cởi dây thừng trên tay, để bọn họ đi ăn cơm, ăn xong cả bàn đồ ăn là có thể rời đi.
Bốn người đàn ông không tin Bùi tứ thiếu gia sẽ thả bọn họ đi, thế nhưng bọn họ ngoại trừ ngoan ngoãn nghe lệnh ra, căn bản không có con đường thứ hai có thể đi.
Dây thừng ở chân bọn họ chưa được cởi, chỉ có thể nhảy tới trước bàn.
Khóe môi Bùi Kình Nam hiện lên nụ cười lạnh khát máu: "Tao cũng không làm khó bọn mày, ăn hết tất cả là có thể đi!"
Bốn người đàn ông đưa mắt nhìn nhau, từng người ngồi xuống liền bắt đầu ăn cơm.
Một tiếng tõm vang lên, con mắt mọi người đều đồng loạt nhìn về phía cái bàn, nước trong bát canh văng lên, Bùi Kình Nam ném con dao găm Thụy Sĩ vào trong canh.
Mọi người bị dọa không dám thở mạnh, Bùi Kình Nam chậm rãi đi đến trước bàn, giọng nói lạnh lẽo: "Mẹ nó giả vờ thanh tú nhã nhặn làm gì, năm phút đồng hồ ăn xong cả bàn đồ ăn, nếu không đừng ai hòng rời đi."
Mấy người đàn ông nghe tiếng, co rúm lại, sau đó lập tức ăn ngấu nghiến.
Bùi Kình Nam nhận điện thoại của Hà Dũng, anh nhanh chân đi ra ngoài.
Ở trong điện thoại Hà Dũng báo cáo, thân phận của Tần Tiểu Bắc là thật, cô tốt nghiệp đại học nổi tiếng ở nước Pháp, là người Trung Quốc, ba tuổi đã theo cha mẹ đến nước Tang phù, sau đó sống ở nước Tang Phù suốt, hoàn cảnh nhà cô rất đơn giản, cha mẹ đều bán cá. Tháng trước nữa, khi cha mẹ cô về nước du lịch, bất ngờ bị tai nạn xe cộ, cả hai đều mất mạng. Sau đó, cô bắt đầu đảm nhận công việc thiết kế nội thất.
Con ngươi Bùi Kình Nam bỗng dưng co rụt lại, giọng nói lạnh lùng: "Tai nạn xe cộ? Tháng trước nữa?"
Hà Dũng đáp: "Đúng vậy! Tai nạn xe cộ đó và tai nạn xe cộ tháng trước nữa của Ba anh là một!"
Con ngươi Bùi Kình Nam lại co rút mạnh hơn, cùng một tai nạn xe cộ? Cho nên, Tần Tiểu Bắc là bởi vì cái gì mà tính kế kết hôn với anh?
Anh nhanh chân đi đến phòng khách chỗ Tần Tiểu Bắc, anh giơ chân đá văng cửa phòng khách, quát to một tiếng: "Tần Tiểu Bắc!"
Những người đàn ông này đều là xã hội đen, quen nhìn sắc mặt người khác, biết Bùi Kình Nam tâm trạng không tốt, lập tức nịnh nọt: "Đúng vậy, chúng tôi không phải là đàn ông!"
"Vậy cũng không cần làm đàn ông nữa!" Bùi Kình Nam lạnh giọng.
Bốn người đàn ông bị dọa lập tức im miệng, không dám hít thở mạnh, hô hấp cẩn thận từng li từng tí.
Bùi Kình Nam lại ngồi xổm trước mặt một người đàn ông khác, lấy xuống vải trắng trong miệng hắn xuống, đâm vào bàn tay hắn, tay hắn trốn tránh một chút, Bùi Kình Nam trực tiếp đâm vào bắp đùi hắn.
"A ——" Người đàn ông hét thảm một tiếng.
Bùi Kình Nam thừa dịp người đàn ông kêu thảm, lại đâm vào khe hở móng tay hắn.
"A ——" Người đàn ông lại là hét thảm một tiếng.
Bùi Kình Nam tiếp tục đâm.
Bốn người đều bị ra tay, sao anh có thể bỏ qua bất kỳ ai trong đó được?
Chân Tần Tiểu Bắc bị thương, căn bản không thể bước đi, cô chỉ có thể nhảy hồ, để duy trì tỉnh táo, trên hai đùi cô đều là lỗ kim, cô tự mình cắn bị thương tay mình, phía trên là dấu răng đẫm máu, phải có dũng khí lớn như thế nào mới có thể ra tay ác với mình như vậy?
Anh không hiểu Tần Tiểu Bắc là một người phụ nữ như thế nào, nhưng khi anh nhìn thấy tóc cô rũ xuống, ánh mắt rệu rã bất lực nhìn anh, giây phút đó anh đau lòng, thương tiếc, phẫn nộ!
Đứng dậy, anh nhanh chân đi ra ngoài.
Lữ Phẩm lại dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn phía sau lưng Bùi Kình Nam, anh ta cũng không hỏi gì cả.
Anh ta nhìn ra, Bùi Kình Nam đối với người phụ nữ tên Tần Tiểu Bắc rất khác biệt.
Sau khi Bùi Kình Nam rời đi, phân phó người hầu: "Đi chuẩn bị một bàn tiệc rượu, phải phong phú, số lượng lớn!"
Người phụ nữ kia nói, đồ ăn ăn rất ngon, cô ăn sạch toàn bộ.
"Vâng!" Người hầu đáp rồi đi.
Sắc mặt Bùi Kình Nam lạnh lùng đáng sợ, anh đi xem Tần Tiểu Bắc, cô đã ngủ, ôm chăn mền thật chặt, anh nhìn qua dáng vẻ cô, nhíu chặt lông mày, nhất định là bởi vì chuyện vừa rồi nên ngủ mới không có cảm giác an toàn như thế.
Anh đưa tay sờ trán cô một chút, vén một sợi tóc trên trán cô ra sau tai, sau đó lại giúp cô chỉnh sửa chăn mền, sau đó rời đi.
Người hầu đưa đồ ăn đến phòng khách nhỏ ngoài phòng ngủ Lữ Phẩm, Bùi Kình Nam ngồi ở chỗ đó giống như Tu La địa ngục, trong tay anh cầm một con dao găm Thụy Sĩ, anh xoay dao quân dụng.
Lữ Phẩm giúp bốn người kia cởi dây thừng trên tay, để bọn họ đi ăn cơm, ăn xong cả bàn đồ ăn là có thể rời đi.
Bốn người đàn ông không tin Bùi tứ thiếu gia sẽ thả bọn họ đi, thế nhưng bọn họ ngoại trừ ngoan ngoãn nghe lệnh ra, căn bản không có con đường thứ hai có thể đi.
Dây thừng ở chân bọn họ chưa được cởi, chỉ có thể nhảy tới trước bàn.
Khóe môi Bùi Kình Nam hiện lên nụ cười lạnh khát máu: "Tao cũng không làm khó bọn mày, ăn hết tất cả là có thể đi!"
Bốn người đàn ông đưa mắt nhìn nhau, từng người ngồi xuống liền bắt đầu ăn cơm.
Một tiếng tõm vang lên, con mắt mọi người đều đồng loạt nhìn về phía cái bàn, nước trong bát canh văng lên, Bùi Kình Nam ném con dao găm Thụy Sĩ vào trong canh.
Mọi người bị dọa không dám thở mạnh, Bùi Kình Nam chậm rãi đi đến trước bàn, giọng nói lạnh lẽo: "Mẹ nó giả vờ thanh tú nhã nhặn làm gì, năm phút đồng hồ ăn xong cả bàn đồ ăn, nếu không đừng ai hòng rời đi."
Mấy người đàn ông nghe tiếng, co rúm lại, sau đó lập tức ăn ngấu nghiến.
Bùi Kình Nam nhận điện thoại của Hà Dũng, anh nhanh chân đi ra ngoài.
Ở trong điện thoại Hà Dũng báo cáo, thân phận của Tần Tiểu Bắc là thật, cô tốt nghiệp đại học nổi tiếng ở nước Pháp, là người Trung Quốc, ba tuổi đã theo cha mẹ đến nước Tang phù, sau đó sống ở nước Tang Phù suốt, hoàn cảnh nhà cô rất đơn giản, cha mẹ đều bán cá. Tháng trước nữa, khi cha mẹ cô về nước du lịch, bất ngờ bị tai nạn xe cộ, cả hai đều mất mạng. Sau đó, cô bắt đầu đảm nhận công việc thiết kế nội thất.
Con ngươi Bùi Kình Nam bỗng dưng co rụt lại, giọng nói lạnh lùng: "Tai nạn xe cộ? Tháng trước nữa?"
Hà Dũng đáp: "Đúng vậy! Tai nạn xe cộ đó và tai nạn xe cộ tháng trước nữa của Ba anh là một!"
Con ngươi Bùi Kình Nam lại co rút mạnh hơn, cùng một tai nạn xe cộ? Cho nên, Tần Tiểu Bắc là bởi vì cái gì mà tính kế kết hôn với anh?
Anh nhanh chân đi đến phòng khách chỗ Tần Tiểu Bắc, anh giơ chân đá văng cửa phòng khách, quát to một tiếng: "Tần Tiểu Bắc!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.