Dụ Ái Thành Hôn, Ông Xã Phúc Hắc Khó Đỡ
Chương 65: Ly hôn? (1)
Ngân Thư
08/10/2021
Nhóm dịch: Mèo Đen
Tần Tiểu Bắc bỗng nhiên sợ hãi ngồi dậy từ trên giường, ngẩng đầu nhìn Bùi Kình Nam.
Bùi Kình Nam chăm chú nhìn Tần Tiểu Bắc, thấy đôi mắt đen láy vô tội của cô, anh đột nhiên tỉnh táo lại.
Anh nổi giận đùng đùng tới làm cái gì?
Đi chất vấn nguyên nhân cô gả cho anh sao?
Hay là kéo cô đến cục dân chính ly hôn?
Thậm chí, nói cho cô, báo thù không được tìm nhầm đối phương?
Không, điều này không phải thứ anh muốn.
"Mẹ nó, ông đây cho rằng cô lại chạy loạn!" Anh nổi giận đùng đùng nói với Tần Tiểu Bắc.
Cưới cũng cưới rồi, ngủ cũng ngủ rồi, còn hòa hợp với anh như vậy. Ly hôn? Đừng nằm mơ! Cô muốn báo thù, vậy anh để cô báo thù!
Tai nạn xe cộ đó, nguyên nhân cặp vợ chồng kia tử vong không phải là bởi vì cha mẹ anh, mà chính là một chiếc xe tải khác đột nhiên lao ra, sau khi tài xế xe tải gây chuyện liền bỏ trốn, cha mẹ của anh đưa cặp vợ chồng kia đến bệnh viện, sau đó không cứu được. Về sau cũng tra được tài xế xe tải. Sau đó con gái cặp vợ chồng đến nhận thi thể. Hóa ra, đó là cha mẹ Tần Tiểu Bắc.
Tần Tiểu Bắc vươn chân ra ngoài chăn, lắc lắc trước mặt Bùi Kình Nam, trêu chọc nói: "Tôi chạy kiểu gì! Chân bị như vậy rồi."
"Ngoan ngoãn ở đây đi!" Bùi Kình Nam bực bội nhìn Tần Tiểu Bắc.
Không nhìn còn đỡ, thấy cô nở nụ cười, anh càng buồn bực hơn.
Nếu như cô biết tài xế xe tải mới thật sự là thủ phạm, có phải cô cũng muốn đi tính kế hay không? Ngủ cùng tài xế xe tải, mặc kệ đối phương đẹp trai rạng ngời hay là tai to mặt lớn?
Cô cười với anh như vậy, vậy mà không có một lần nào là thật. Mẹ nó!
Vừa nghĩ tới cô có thể sẽ vì cha mẹ đã chết mà đi ngủ với một người đàn ông già bụng phệ miệng đầy mỡ, trong lòng anh liền rùng mình.
Tần Tiểu Bắc nói: "Anh đi tiệc sinh nhật ông nội đi, sinh nhật tám mươi tuổi..."
"Im miệng!" Bùi Kình Nam quát một tiếng cắt ngang: “Ngoan ngoãn ở lại cho tôi!"
Anh không biết sinh nhật tám mươi tuổi của ông nội, muốn cô cường điệu? Muốn cô giả vờ làm người vợ hiền?
"Được." Tần Tiểu Bắc khéo léo cười.
Bùi Kình Nam nhìn thấy nụ cười ngoan ngoãn trên mặt Tần Tiểu Bắc, càng buồn bực hơn, anh nhanh chân rời đi.
Cười giả tạo như vậy, cho rằng anh là kẻ ngu sao? Người phụ nữ giả dối, thật khiến cho người ta chán ghét!
Trên thực tế, từ khi vừa mới bắt đầu anh đã biết rõ Tần Tiểu Bắc tiếp cận anh là có mục đích, khả năng vì tiền tương đối nhỏ. Anh vẫn luôn từ từ đợi cô lộ sơ hở.
Ngủ với nhau lâu như vậy, anh thiếu chút nữa quên mất cô mang theo mục đích tiếp cận, khi thấy cô cười, anh cảm thấy cô cười rộ lên rất xinh đẹp. Còn cho rằng sức quyến rũ của anh quá lớn, người phụ nữ này có chút rung động đối với anh. Mẹ nó!
Sau khi xuống lầu, dựa lưng vào tường, anh châm một điếu thuốc, nhíu mày hít một hơi.
Từng vòng từng vòng khói trắng phun ra từ trong miệng anh, nghĩ đi nghĩ lại liền cảm giác sáng tỏ, là vì mối thù cha mẹ mà đến, dù sao cũng tốt hơn nguyên nhân hoặc mục đích khác.
m thanh giày cao gót vang lên, anh thoáng ngẩng đầu, liền nhìn thấy Bách Thiên Nhi đi tới.
"Kình Nam, tại sao anh lại hút thuốc ở chỗ này?" Bách Thiên Nhi mặc quần dài trắng, vẫn xinh đẹp giống nhau lúc trước.
"Ừm." Bùi Kình Nam đáp một tiếng.
"Anh ăn cơm không?" Bách Thiên Nhi cười hỏi.
"Ừm." Bùi Kình Nam đáp.
"Em có một số việc phải đi trước, tới nói với anh một tiếng." Bách Thiên Nhi nói.
Ánh mắt Bùi Kình Nam hơi chớp lên một cái: "Không ở Cảnh Thành thêm vài ngày sao?"
Tần Tiểu Bắc bỗng nhiên sợ hãi ngồi dậy từ trên giường, ngẩng đầu nhìn Bùi Kình Nam.
Bùi Kình Nam chăm chú nhìn Tần Tiểu Bắc, thấy đôi mắt đen láy vô tội của cô, anh đột nhiên tỉnh táo lại.
Anh nổi giận đùng đùng tới làm cái gì?
Đi chất vấn nguyên nhân cô gả cho anh sao?
Hay là kéo cô đến cục dân chính ly hôn?
Thậm chí, nói cho cô, báo thù không được tìm nhầm đối phương?
Không, điều này không phải thứ anh muốn.
"Mẹ nó, ông đây cho rằng cô lại chạy loạn!" Anh nổi giận đùng đùng nói với Tần Tiểu Bắc.
Cưới cũng cưới rồi, ngủ cũng ngủ rồi, còn hòa hợp với anh như vậy. Ly hôn? Đừng nằm mơ! Cô muốn báo thù, vậy anh để cô báo thù!
Tai nạn xe cộ đó, nguyên nhân cặp vợ chồng kia tử vong không phải là bởi vì cha mẹ anh, mà chính là một chiếc xe tải khác đột nhiên lao ra, sau khi tài xế xe tải gây chuyện liền bỏ trốn, cha mẹ của anh đưa cặp vợ chồng kia đến bệnh viện, sau đó không cứu được. Về sau cũng tra được tài xế xe tải. Sau đó con gái cặp vợ chồng đến nhận thi thể. Hóa ra, đó là cha mẹ Tần Tiểu Bắc.
Tần Tiểu Bắc vươn chân ra ngoài chăn, lắc lắc trước mặt Bùi Kình Nam, trêu chọc nói: "Tôi chạy kiểu gì! Chân bị như vậy rồi."
"Ngoan ngoãn ở đây đi!" Bùi Kình Nam bực bội nhìn Tần Tiểu Bắc.
Không nhìn còn đỡ, thấy cô nở nụ cười, anh càng buồn bực hơn.
Nếu như cô biết tài xế xe tải mới thật sự là thủ phạm, có phải cô cũng muốn đi tính kế hay không? Ngủ cùng tài xế xe tải, mặc kệ đối phương đẹp trai rạng ngời hay là tai to mặt lớn?
Cô cười với anh như vậy, vậy mà không có một lần nào là thật. Mẹ nó!
Vừa nghĩ tới cô có thể sẽ vì cha mẹ đã chết mà đi ngủ với một người đàn ông già bụng phệ miệng đầy mỡ, trong lòng anh liền rùng mình.
Tần Tiểu Bắc nói: "Anh đi tiệc sinh nhật ông nội đi, sinh nhật tám mươi tuổi..."
"Im miệng!" Bùi Kình Nam quát một tiếng cắt ngang: “Ngoan ngoãn ở lại cho tôi!"
Anh không biết sinh nhật tám mươi tuổi của ông nội, muốn cô cường điệu? Muốn cô giả vờ làm người vợ hiền?
"Được." Tần Tiểu Bắc khéo léo cười.
Bùi Kình Nam nhìn thấy nụ cười ngoan ngoãn trên mặt Tần Tiểu Bắc, càng buồn bực hơn, anh nhanh chân rời đi.
Cười giả tạo như vậy, cho rằng anh là kẻ ngu sao? Người phụ nữ giả dối, thật khiến cho người ta chán ghét!
Trên thực tế, từ khi vừa mới bắt đầu anh đã biết rõ Tần Tiểu Bắc tiếp cận anh là có mục đích, khả năng vì tiền tương đối nhỏ. Anh vẫn luôn từ từ đợi cô lộ sơ hở.
Ngủ với nhau lâu như vậy, anh thiếu chút nữa quên mất cô mang theo mục đích tiếp cận, khi thấy cô cười, anh cảm thấy cô cười rộ lên rất xinh đẹp. Còn cho rằng sức quyến rũ của anh quá lớn, người phụ nữ này có chút rung động đối với anh. Mẹ nó!
Sau khi xuống lầu, dựa lưng vào tường, anh châm một điếu thuốc, nhíu mày hít một hơi.
Từng vòng từng vòng khói trắng phun ra từ trong miệng anh, nghĩ đi nghĩ lại liền cảm giác sáng tỏ, là vì mối thù cha mẹ mà đến, dù sao cũng tốt hơn nguyên nhân hoặc mục đích khác.
m thanh giày cao gót vang lên, anh thoáng ngẩng đầu, liền nhìn thấy Bách Thiên Nhi đi tới.
"Kình Nam, tại sao anh lại hút thuốc ở chỗ này?" Bách Thiên Nhi mặc quần dài trắng, vẫn xinh đẹp giống nhau lúc trước.
"Ừm." Bùi Kình Nam đáp một tiếng.
"Anh ăn cơm không?" Bách Thiên Nhi cười hỏi.
"Ừm." Bùi Kình Nam đáp.
"Em có một số việc phải đi trước, tới nói với anh một tiếng." Bách Thiên Nhi nói.
Ánh mắt Bùi Kình Nam hơi chớp lên một cái: "Không ở Cảnh Thành thêm vài ngày sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.