Đừng Bỏ Lỡ Tình Yêu

Chương 42: Chương 33.2

Minh Châu Hoàn

06/12/2016

Từ đáy mắt của Hà Dĩ Kiệt ánh lên một cái nhìn sắc lạnh, anh giơ tay lên vung ra một cái bạt tai, âm thanh chát chúa vang vọng quanh quẩn trong phòng. Anh gắng sức khắc chế bản thân, cố gắng kiềm chế lắm anh mới không để cho mình tiếp tục hung hăng đánh vào gương mặt đó thêm mười cái tát nữa!

Hơi thở của Hà Dĩ Kiệt có chút hổn hển, thân hình cao to không hề nhúc nhích đứng ở đó. Anh liền nở nụ cười lạnh lùng nhìn lại gương mặt Đỗ Phương Phương bị anh tát lệch sang một bên, tóc tai tán loạn. Anh có cảm giác bao nhiêu tức giận oán hận suốt phải kìm nén suốt một năm nay, thoáng cái đã phát tiết hết ra ngoài...

"Anh đánh em?" Đỗ Phương Phương hiển nhiên vẫn không thể nào tiếp nhận nổi sự thật này. Trong trí tưởng tượng của cô ta, với gia cảnh ưu việt của nhà mình, với tướng mạo xinh đẹp của bản thân, Hà Dĩ Kiệt cần phải nâng niu cô ta, cưng chiều cô ta mới phải. Huống chi cho tận bây giờ biểu hiện của anh vẫn luôn luôn ôn hòa lịch sự, đối với cô ta, anh luôn luôn giống như kiểu nói gì nghe nấy. Có chết cô ta cũng không nghĩ ra, chỉ vì một chút chuyện nhỏ nhặt này mà anh lại ra tay cho cô ta một cái tát!

Nước mắt của Đỗ Phương Phương ào ạt tuôn rơi. Cô ta hoàn toàn không nhớ rõ bản thân mình đã bao nhiêu năm rồi không khóc, không biết bao lâu rồi cô ta chưa từng phải đổ lệ. Cô ta vẫn luôn luôn xuôi gió xuôi nước, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Những năm qua cô muốn gì ông ngoại đều cho cô ta, cô ta muốn được gả cho người đàn ông, cũng thuận lợi được gả cho người ấy. Tuổi anh và tuổi của cô ta không khác nhau nhiều lắm, cuộc sống của thiên kim tiểu thư xuất giá kết hôn, có người phụ nữ mà không có chồng bao nuôi phụ nữ ở bên ngoài? Chỉ có ông xã của cô, Đỗ Phương Phương này, chỉ có một phụ nữ duy nhất là cô ta. Cô ta vẫn luôn luôn kiêu ngạo về điều này, cũng chính cô ta luôn tỏ ra đắc ý về điều này ở trước mặt một số những phu nhân danh tiếng hay trước các thiên kim tiểu thư kia!

Cô ta cũng vẫn luôn tự tin cho rằng, ngoại trừ gia thế của cô ta, đối với bản thân cô ta, Hà Dĩ Kiệt cũng có chút cảm tình, ưa thích. Trong cuộc sống hàng ngày của vợ chồng của bọn họ cũng coi như hài hòa, anh cưng chiều cô ta, cũng nguyện ý nghe lời của cô ta. Nhưng cho tới hôm nay, đột nhiên cô ta chợt nhận ra một điều, đối với trái tim của người đàn ông này, cô ta vẫn luôn không sao nhìn thấu nổi!

Anh luôn luôn mang bộ mặt ôn hòa như ngọc, cái mà hàng ngày anh luôn có thể làm cho cô ta chẳng qua cũng chỉ là một thể xác của người chồng nho nhã lễ độ mà thôi! Trong lòng Đỗ Phương Phương khóc lóc cực kỳ thảm thiết, nước mắt cũng không nhịn nổi nữa rơi xuống như mưa...

"Hà Dĩ Kiệt, em đã đâm trung tâm sự của anh rồi phải không? Lúc này ai mới thật sự là người được anh lưu giữ lại ở trong lòng vậy? Có phải là Văn Tương Tư không?" Đỗ Phương Phương che mặt, tiến lên từng bước một. Gương mặt cô ta tràn đầy nước mắt nhìn chẳm chằm vào người đàn ông kia. Đây là người đàn ông mà cô ta đã nằm ở bên cạnh suốt một năm qua đó sao, người đàn ông này là chồng của cô ta, nhưng bỗng nhiên cô ta cảm thấy anh thật lạ lẫm và đáng sợ biết bao!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đừng Bỏ Lỡ Tình Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook