Dùng Cả Cuộc Đời Để Nói: Em Yêu Anh
Chương 26: Angel hay Devil
Mary Balogh
18/03/2015
_Cho tôi một cái bánh rán đi- Bảo My kêu Thanh Phong
_Cô tự lấy đi, cái đồ đáng ghét. Vì cô nên tôi phải đánh răng hết mấy giờ liền- Thanh Phong
_Tôi đã giải thích với anh đó là sự cố rồi mà. Cũng chỉ vì anh gạt nói nước đó là rượu thôi
_Tôi…-Thanh Phong ấp úng
_Đó, thấy chưa. Đó là lỗi của anh mà- Bảo My hếch mặt lên, đi lấy cái bánh rán
Ở một bàn trong căn teen, nơi đó là chỗ của Ngọc Nhi. Ngọc Nhi đang cầm quyển sách học bài. Ôi, thật là chăm như con mọt sách. *Cạch* - trong lúc Ngọc Nhi chăm chú học bái thì có một tiếng gì đó ở trên bàn. Ngọc Nhi bỏ sách xuống, nhìn trân trân lên bàn. Một ly sữa tươi thơm ngon được đặt lên đấy với một bóng người lướt qua. Thì ra đó là Gia Bảo, sợ nó học bài quá sức nên Gia Bảo lén đưa cho Ngọc Nhi uống
_Cảm ơn nha – Ngọc Nhi nói nhỏ mà không biết Gia Bảo có hay hay không, mĩm cười hạnh phúc
Lướt nhanh về thời gian tí nhé. Bây giờ là lúc ra về, nó lại gần Anh Thư.
_Chị à, hôm nay em bận. Chị về trước đi – Nó nói rồi nhảy lên xe BWM của nó đi mất
Anh Thư đứng ở cổng, chạy với theo
_Nè, Hải Băng… em cũng phải…A..a..a..- Anh Thư đang chạy bỗng dưng bị vấp té, thế là ôm đất
Một bàn tay đưa ra, lơ lững giữa không gian chờ một bàn tay ai đó chạm vào
_Nè, cậu có muốn đứng dậy không đó. Con gái gì đâu mà hậu đậu hết biết
Bàn tay Anh Thư chạm vào bàn tay người đó, lấy thế đứng lên. Nhanh chóng phủi phủi bụi
_Mình cũng đâu có muốn thế đâu
_Cậu sẵn tiện coi chừng nhà dùm bọn tôi nha. Cả bọn này có công chuyện đến công ty rồi
_Hai anh em các người giống nhau mà
Hải Đăng chỉ cười. Sau đó lại lôi lên xe cùng Duy Khánh và Nhật Minh đến công ty. Mọi người cùng t/g phi vượt không gian đến công ti của nó
_Có cần phải làm cái này không
_Cần chứ, cô là người mẫu đấy nhé. Đã nhận lời thì làm tốt đi – Kim ca ca nói
_Biết rồi biết rồi. Thế giới này lắm người lắm chuyện. Tôi là giám đốc đấy nhé, anh nên biết điều một chút đi. Chết tiệt, chỉ vì lời hứa với chú Kim Young mà tôi thê thảm như thế này- Nó nói
_Này này, cô đang nói xấu chú ruột tôi đấy – Kim ca ca (ca ca là anh đấy mà)
_Thì sao – Nó chống nạnh
_Không có gí. Mà cô mau mau nằm xuống, nhắm mắt lại. Chui vô cái đó coi
_Được rồi
Nó là một thiên thần. Đúng! Nó là một thiên thần. Bởi vì…nó đang mặc một bộ trang phục như thiên thần với đôi cánh trắng. Để t/g kể chi tiết cho nghe. Nó mặc một chiếc đầm trắng dài trên đầu gối, được phủ ren từ thắt lưng đến hơn đầu gối tí. Phần trên là áo cúp ngực màu trắng. Thắt lưng là sợi dây thắt kiểu nơ. Phía sau lưng là đôi cánh trắng với hàng ngàn sợi lông vũ dài khoảng một cánh tay. Trên tóc nó có một sợi dây lấp lánh mặt hình ngôi sao đỏ. Ở trên cổ lại có một sợi dây chuyền với mặt ngôi sao bằng đá saphia đỏ. Trên ngón giữa, áp út và ngón út có ba chiếc nhẫn được nối nhau bằng ba sợi dây nhỏ đính hình ngôi sao. Sợi dây vừa đủ dài cho sự cử động linh hoạt của ngón tay. Ngón giữa mặt nhẫn hình vương miệng, áp út là trái tim và ngón út là hình cỏ 4 lá. Ba chiếc nhẫn thể hiện quyền lực, tình yêu và sự may mắn. Và còn giày nó nữa, đó là đôi giày búp bê. Nó từ trên xuống dưới chỉ có một màu trắng toát, trừ cái mặt dây chuyền saphia mà thôi
Kim ca ca kêu nó chui vào một quả cầu thủy tinh lớn, nhắm mắt lại như đang vờ ngủ. Kim ca ca chụp hình quảng cáo cho nó, quảng cáo trang phục và trang sức của nó hiện giờ.
_Hôm nay phải đóng phim nữa hả, phia tôi mới vừa công chiếu- Duy Khánh ngoài nói
_Đành chấp nhận thôi – Hải Đăng bước ngang cửa mà nó chụp hình
_Ah! Hai à – Nhóc Khang từ đâu bước tới ôm chầm lấy Nhật Minh
_Tới đây làm gì – Nhật Minh hỏi
_Đi thăm anh đấy – Lúc này cả bọn bước qua khỏi cánh cửa có nó – Nè, anh hai đi đâu vậy. Không phải đi vào trong phòng này sao – Nhóc Khang chỉ vào cánh cửa
_Vào đó làm gì – Nhật Minh
_Không phải trong đó có chị Hải Băng hay sao. Mọi người không làm chung à
_HẢI BĂNG
Thôi ngạc nhiên cả bọn bước vào trong phòng. Thấy nó. Mắt chữ A miệng chữ O . Một chữ thôi: Sững sốt
Nó với mái tóc uốn lọn màu hạt dẻ được để một ít ở phía trước, mắt nhắm nghiền. Kim ca ca quay cận mặt nó để quảng cáo cho sợi dây lòng thòng trên đầu nó. Sau đó lại chụp nó toàn thân trong quả cầu thủy tinh. Nhìn nó như một thiên thần đang ngủ sâu
_Nè, em đang làm cái gì vậy- Hải Đăng kêu nó
_Hả- Nó mở mắt ra, đập đầu vào quả cầu- A…
Nó lồm cồm bò ra khỏi quả cầu
_Cô có sao không vậy- Kim ca ca hỏi
_Mắt anh bị đui à. Giờ là ngày đấy – Nó nói
_Biết rồi
_Này, em làm gì ở đây thế- Duy Khánh hỏi
_Cần anh quan tâm à- Nó xoa đầu – Nè, anh có chụp nữa hay không – Nó nói với Kim ca ca
_Được thôi, chụp thì chụp. Cô coi chừng cái đầu cô đấu
_Nè, em làm gì vậy- Hải Đăng hỏi
_Sao mọi người lại hỏi cô ấy như vậy. Không phải cô ấy là người mẫu hay sao cơ chứ - Kim ca ca nói
_Người mẫu- Nhật Minh nói
Hải Đăng, Duy Khánh, Nhật Minh đúng là những người não phẳng mà. Hôm trước chú Hawa Kihoma đã đưa một thùng hình và clip. Mọi người bọn họ đã coi rồi mà còn không biết đó là hình ảnh quảng cáo. Đúng là ngu mà. Với lại nó cũng có chút tiếng tăm ở Hàn Quốc, thế mà bọn người này chẳng biết tí ti gì cả. Đúng là ngu lâu dốt bền
_Mọi người có phim mới mà, do đi diễn đi
_Được rồi, bọn anh đi trước
“Công nhận nhỏ này giống như một thiên thần vậy” – Suy nghĩ của ai t/g không biết à nha
Tối đến, trọng một quán bar Devil của Hải Đăng, Duy Khánh, Nhật Minh. Bọn họ chắc yêu thích quỷ hay dòng máu trong người họ là quỷ đấy chứ không phải người bình thường đâu. Cái gì dính đến bọn họ thì đều có chữ Devil hết
_Làm gì bực tức thế- Nhật Minh hỏi Hải Đăng
_Làm như thế thì uống rượu cũng mất cả hứng- Duy Khánh lắc lắc ly rượu rồi uống một ngụm
_Băng BK work dạo này đúng là quá đáng. Chúng thường hay tấn công địa bàn bọn mình- Hải Đăng bực dọc nói- Sẵn tiện kêu bọn đàn em lôi mọi khác khứa ra khỏi bar để còn bàn chuyện hậu sự
_Hả ??? – Duy Khánh và Nhật Minh trố mắt
_À không. Quốc sự mới đúng. Kêu lẹ lẹ đi Duy Khánh
_Sao mà lúc nào cũng sai mình hết trơn ấy. Trong khi mình là một tên lười lao động
Sau 5’ , một quán bar nhộn nhịp bỗng vắng khách. Mọi đàn em băng đảng Devil bu đông khắp bar và chờ đợi lệnh của ba chủ nhân ngồi trên ngai vàng (ngai con khỉ khô ấy, rõ ràng là ba cái ghế mục sắp gẫy ra)
_Chủ nhân có gì cần sai bảo- Bọn đàn em quỳ cung kính hỏi Hải Đăng, Duy Khánh, Nhật Minh
_Tôi muốn nói với mọi người…
*Rầm*- Tiếng ồn ào nhốn nháo ở ngoài cổng
_Này cô gái kia.Bang chúng tôi đang họp,tôi không cho phép cô ngang nhiên xông vào-Đàn em
_Tôi muốn vào thì anh có quyền ngăn cản hay sao- Cô gái kia sau khi đạp cửa thì nói
_Nè, có chuyện gì ồn ào ngoài của vậy- Duy Khánh hỏi tên đàn em kia
_Dạ thưa anh…
_Không lẽ tôi không có quyền được vào đây à- Cô gái kia xoay mặt qua
Hải Đăng, Duy Khánh, Nhật Minh nhìn đến nỗi kinh ngạc, không phải vì gương mặt mà là do chiếc mặt nạ trên mặt. Một chiếc mặt nạ kì lạ đến quen thuộc có 1 không 2
_Cô là…A…ng…Angel – Nhật Minh ấp úng
Nhưng cái quan trọng cô gái tên Angel đang mặc một bộ trang phục quỷ với cái tà áo trên vai màu đen thui. Nhưng xem ra 3 người bọn họ có quen biết với Angel
_Là tôi thì sao. Tôi không được phép đến đây à. Mà nơi đây cũng chẳng ai hành lễ với tôi cả
_Sao chúng tôi lại không cần cô, cô là phụ tá, là một mảnh ghép quan trong của bang Devil mà – Hải Đăng nói, sau đó lại bảo đàn em – Này mọi người, sao không hành lễ với Bá tước Angel
3 người đứa đầu bang Devil gọi là Nam vương (nếu có vợ sắc phong làm nữ hoàng) , còn cô gái tên Angel này được gọi một cái tên đặc biệt khác là Bá tước
_Mừng bá tước lộ diện. Xin lỗi vì đã thất lễ với bá tước mong người bỏ qua cho- Bọn đàn em quỳ xuống
_Không sao. Mọi người đứng dậy đi
Angel đi đến bên cạnh cái ghế của Duy Khánh, có một tên đàn em đem ghế lên cho Angel
_Bang chúng ta thành lập đến giờ. Đây là lần đầu tiên cô xuất đầu lộ diện đấy người giấu mặt. Cô là một cánh tay đắc lực cho bang chúng ta phái triển. Không biết sao cô lại đến đây thế -
Duy Khánh hỏi
_Mọi người muốn đuổi tôi lắm à. Thế thì đợi tôi nói xong câu này, tôi sẽ đi
Nói xong, Angel lại gần thì thầm vào tai Hải Đăng. Hai người bọn họ thì thầm gì đó mà chỉ thấy Hải Đăng cau mày và gật đầu
_Được thôi. Chúng tôi sẽ làm theo kế của cô- Hải Đăng nói
_Thế thì tôi đi nhé – Angel nói rồi sau đó phóng đi mất
_Khoan khoan – Dù mọi người có kêu nhưng Angel đã đi khuất rồi
“Bá tước Angel, cô đến nhanh mà đi cũng vội như một cơn mưa bất chợt vậy”
Khuya đăng mệt quá
_Cô tự lấy đi, cái đồ đáng ghét. Vì cô nên tôi phải đánh răng hết mấy giờ liền- Thanh Phong
_Tôi đã giải thích với anh đó là sự cố rồi mà. Cũng chỉ vì anh gạt nói nước đó là rượu thôi
_Tôi…-Thanh Phong ấp úng
_Đó, thấy chưa. Đó là lỗi của anh mà- Bảo My hếch mặt lên, đi lấy cái bánh rán
Ở một bàn trong căn teen, nơi đó là chỗ của Ngọc Nhi. Ngọc Nhi đang cầm quyển sách học bài. Ôi, thật là chăm như con mọt sách. *Cạch* - trong lúc Ngọc Nhi chăm chú học bái thì có một tiếng gì đó ở trên bàn. Ngọc Nhi bỏ sách xuống, nhìn trân trân lên bàn. Một ly sữa tươi thơm ngon được đặt lên đấy với một bóng người lướt qua. Thì ra đó là Gia Bảo, sợ nó học bài quá sức nên Gia Bảo lén đưa cho Ngọc Nhi uống
_Cảm ơn nha – Ngọc Nhi nói nhỏ mà không biết Gia Bảo có hay hay không, mĩm cười hạnh phúc
Lướt nhanh về thời gian tí nhé. Bây giờ là lúc ra về, nó lại gần Anh Thư.
_Chị à, hôm nay em bận. Chị về trước đi – Nó nói rồi nhảy lên xe BWM của nó đi mất
Anh Thư đứng ở cổng, chạy với theo
_Nè, Hải Băng… em cũng phải…A..a..a..- Anh Thư đang chạy bỗng dưng bị vấp té, thế là ôm đất
Một bàn tay đưa ra, lơ lững giữa không gian chờ một bàn tay ai đó chạm vào
_Nè, cậu có muốn đứng dậy không đó. Con gái gì đâu mà hậu đậu hết biết
Bàn tay Anh Thư chạm vào bàn tay người đó, lấy thế đứng lên. Nhanh chóng phủi phủi bụi
_Mình cũng đâu có muốn thế đâu
_Cậu sẵn tiện coi chừng nhà dùm bọn tôi nha. Cả bọn này có công chuyện đến công ty rồi
_Hai anh em các người giống nhau mà
Hải Đăng chỉ cười. Sau đó lại lôi lên xe cùng Duy Khánh và Nhật Minh đến công ty. Mọi người cùng t/g phi vượt không gian đến công ti của nó
_Có cần phải làm cái này không
_Cần chứ, cô là người mẫu đấy nhé. Đã nhận lời thì làm tốt đi – Kim ca ca nói
_Biết rồi biết rồi. Thế giới này lắm người lắm chuyện. Tôi là giám đốc đấy nhé, anh nên biết điều một chút đi. Chết tiệt, chỉ vì lời hứa với chú Kim Young mà tôi thê thảm như thế này- Nó nói
_Này này, cô đang nói xấu chú ruột tôi đấy – Kim ca ca (ca ca là anh đấy mà)
_Thì sao – Nó chống nạnh
_Không có gí. Mà cô mau mau nằm xuống, nhắm mắt lại. Chui vô cái đó coi
_Được rồi
Nó là một thiên thần. Đúng! Nó là một thiên thần. Bởi vì…nó đang mặc một bộ trang phục như thiên thần với đôi cánh trắng. Để t/g kể chi tiết cho nghe. Nó mặc một chiếc đầm trắng dài trên đầu gối, được phủ ren từ thắt lưng đến hơn đầu gối tí. Phần trên là áo cúp ngực màu trắng. Thắt lưng là sợi dây thắt kiểu nơ. Phía sau lưng là đôi cánh trắng với hàng ngàn sợi lông vũ dài khoảng một cánh tay. Trên tóc nó có một sợi dây lấp lánh mặt hình ngôi sao đỏ. Ở trên cổ lại có một sợi dây chuyền với mặt ngôi sao bằng đá saphia đỏ. Trên ngón giữa, áp út và ngón út có ba chiếc nhẫn được nối nhau bằng ba sợi dây nhỏ đính hình ngôi sao. Sợi dây vừa đủ dài cho sự cử động linh hoạt của ngón tay. Ngón giữa mặt nhẫn hình vương miệng, áp út là trái tim và ngón út là hình cỏ 4 lá. Ba chiếc nhẫn thể hiện quyền lực, tình yêu và sự may mắn. Và còn giày nó nữa, đó là đôi giày búp bê. Nó từ trên xuống dưới chỉ có một màu trắng toát, trừ cái mặt dây chuyền saphia mà thôi
Kim ca ca kêu nó chui vào một quả cầu thủy tinh lớn, nhắm mắt lại như đang vờ ngủ. Kim ca ca chụp hình quảng cáo cho nó, quảng cáo trang phục và trang sức của nó hiện giờ.
_Hôm nay phải đóng phim nữa hả, phia tôi mới vừa công chiếu- Duy Khánh ngoài nói
_Đành chấp nhận thôi – Hải Đăng bước ngang cửa mà nó chụp hình
_Ah! Hai à – Nhóc Khang từ đâu bước tới ôm chầm lấy Nhật Minh
_Tới đây làm gì – Nhật Minh hỏi
_Đi thăm anh đấy – Lúc này cả bọn bước qua khỏi cánh cửa có nó – Nè, anh hai đi đâu vậy. Không phải đi vào trong phòng này sao – Nhóc Khang chỉ vào cánh cửa
_Vào đó làm gì – Nhật Minh
_Không phải trong đó có chị Hải Băng hay sao. Mọi người không làm chung à
_HẢI BĂNG
Thôi ngạc nhiên cả bọn bước vào trong phòng. Thấy nó. Mắt chữ A miệng chữ O . Một chữ thôi: Sững sốt
Nó với mái tóc uốn lọn màu hạt dẻ được để một ít ở phía trước, mắt nhắm nghiền. Kim ca ca quay cận mặt nó để quảng cáo cho sợi dây lòng thòng trên đầu nó. Sau đó lại chụp nó toàn thân trong quả cầu thủy tinh. Nhìn nó như một thiên thần đang ngủ sâu
_Nè, em đang làm cái gì vậy- Hải Đăng kêu nó
_Hả- Nó mở mắt ra, đập đầu vào quả cầu- A…
Nó lồm cồm bò ra khỏi quả cầu
_Cô có sao không vậy- Kim ca ca hỏi
_Mắt anh bị đui à. Giờ là ngày đấy – Nó nói
_Biết rồi
_Này, em làm gì ở đây thế- Duy Khánh hỏi
_Cần anh quan tâm à- Nó xoa đầu – Nè, anh có chụp nữa hay không – Nó nói với Kim ca ca
_Được thôi, chụp thì chụp. Cô coi chừng cái đầu cô đấu
_Nè, em làm gì vậy- Hải Đăng hỏi
_Sao mọi người lại hỏi cô ấy như vậy. Không phải cô ấy là người mẫu hay sao cơ chứ - Kim ca ca nói
_Người mẫu- Nhật Minh nói
Hải Đăng, Duy Khánh, Nhật Minh đúng là những người não phẳng mà. Hôm trước chú Hawa Kihoma đã đưa một thùng hình và clip. Mọi người bọn họ đã coi rồi mà còn không biết đó là hình ảnh quảng cáo. Đúng là ngu mà. Với lại nó cũng có chút tiếng tăm ở Hàn Quốc, thế mà bọn người này chẳng biết tí ti gì cả. Đúng là ngu lâu dốt bền
_Mọi người có phim mới mà, do đi diễn đi
_Được rồi, bọn anh đi trước
“Công nhận nhỏ này giống như một thiên thần vậy” – Suy nghĩ của ai t/g không biết à nha
Tối đến, trọng một quán bar Devil của Hải Đăng, Duy Khánh, Nhật Minh. Bọn họ chắc yêu thích quỷ hay dòng máu trong người họ là quỷ đấy chứ không phải người bình thường đâu. Cái gì dính đến bọn họ thì đều có chữ Devil hết
_Làm gì bực tức thế- Nhật Minh hỏi Hải Đăng
_Làm như thế thì uống rượu cũng mất cả hứng- Duy Khánh lắc lắc ly rượu rồi uống một ngụm
_Băng BK work dạo này đúng là quá đáng. Chúng thường hay tấn công địa bàn bọn mình- Hải Đăng bực dọc nói- Sẵn tiện kêu bọn đàn em lôi mọi khác khứa ra khỏi bar để còn bàn chuyện hậu sự
_Hả ??? – Duy Khánh và Nhật Minh trố mắt
_À không. Quốc sự mới đúng. Kêu lẹ lẹ đi Duy Khánh
_Sao mà lúc nào cũng sai mình hết trơn ấy. Trong khi mình là một tên lười lao động
Sau 5’ , một quán bar nhộn nhịp bỗng vắng khách. Mọi đàn em băng đảng Devil bu đông khắp bar và chờ đợi lệnh của ba chủ nhân ngồi trên ngai vàng (ngai con khỉ khô ấy, rõ ràng là ba cái ghế mục sắp gẫy ra)
_Chủ nhân có gì cần sai bảo- Bọn đàn em quỳ cung kính hỏi Hải Đăng, Duy Khánh, Nhật Minh
_Tôi muốn nói với mọi người…
*Rầm*- Tiếng ồn ào nhốn nháo ở ngoài cổng
_Này cô gái kia.Bang chúng tôi đang họp,tôi không cho phép cô ngang nhiên xông vào-Đàn em
_Tôi muốn vào thì anh có quyền ngăn cản hay sao- Cô gái kia sau khi đạp cửa thì nói
_Nè, có chuyện gì ồn ào ngoài của vậy- Duy Khánh hỏi tên đàn em kia
_Dạ thưa anh…
_Không lẽ tôi không có quyền được vào đây à- Cô gái kia xoay mặt qua
Hải Đăng, Duy Khánh, Nhật Minh nhìn đến nỗi kinh ngạc, không phải vì gương mặt mà là do chiếc mặt nạ trên mặt. Một chiếc mặt nạ kì lạ đến quen thuộc có 1 không 2
_Cô là…A…ng…Angel – Nhật Minh ấp úng
Nhưng cái quan trọng cô gái tên Angel đang mặc một bộ trang phục quỷ với cái tà áo trên vai màu đen thui. Nhưng xem ra 3 người bọn họ có quen biết với Angel
_Là tôi thì sao. Tôi không được phép đến đây à. Mà nơi đây cũng chẳng ai hành lễ với tôi cả
_Sao chúng tôi lại không cần cô, cô là phụ tá, là một mảnh ghép quan trong của bang Devil mà – Hải Đăng nói, sau đó lại bảo đàn em – Này mọi người, sao không hành lễ với Bá tước Angel
3 người đứa đầu bang Devil gọi là Nam vương (nếu có vợ sắc phong làm nữ hoàng) , còn cô gái tên Angel này được gọi một cái tên đặc biệt khác là Bá tước
_Mừng bá tước lộ diện. Xin lỗi vì đã thất lễ với bá tước mong người bỏ qua cho- Bọn đàn em quỳ xuống
_Không sao. Mọi người đứng dậy đi
Angel đi đến bên cạnh cái ghế của Duy Khánh, có một tên đàn em đem ghế lên cho Angel
_Bang chúng ta thành lập đến giờ. Đây là lần đầu tiên cô xuất đầu lộ diện đấy người giấu mặt. Cô là một cánh tay đắc lực cho bang chúng ta phái triển. Không biết sao cô lại đến đây thế -
Duy Khánh hỏi
_Mọi người muốn đuổi tôi lắm à. Thế thì đợi tôi nói xong câu này, tôi sẽ đi
Nói xong, Angel lại gần thì thầm vào tai Hải Đăng. Hai người bọn họ thì thầm gì đó mà chỉ thấy Hải Đăng cau mày và gật đầu
_Được thôi. Chúng tôi sẽ làm theo kế của cô- Hải Đăng nói
_Thế thì tôi đi nhé – Angel nói rồi sau đó phóng đi mất
_Khoan khoan – Dù mọi người có kêu nhưng Angel đã đi khuất rồi
“Bá tước Angel, cô đến nhanh mà đi cũng vội như một cơn mưa bất chợt vậy”
Khuya đăng mệt quá
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.