Dùng Cả Cuộc Đời Để Nói: Em Yêu Anh
Chương 31: Bữa tiệc
Mary Balogh
18/03/2015
Hiện giờ là 7.30 , tuy rằng một tiếng nữa mới tới bữa tiệc nhưng mà mọi thứ đang rối bời hết trơn á. Hiện giờ trong phòng mà nó tạm gọi là phòng trang điểm rất ồn ào bởi các chàng trai và các cô gái đang quậy tung chỗ làm của nó luôn (nhà Gia Bảo và Gia Huy mà chị)
_Các cậu làm ơn đi ra ngoài theo Thanh Phong kiếm bộ nào ra hồn mà mặc đi, chổ này là của tớ - Nó xô đẩy các chàng trai đi ra ngoài vì có một số người hóng vợ nên không chịu ra
_Anh Thư không đi dự tiệc hả - Hải Đăng hỏi nó
_Ừ, hình như bận gì đó. Anh ra ngoài đi cho em nhờ - Nó xô Hải Đăng ra ngoài rồi đóng cửa cái rầm (chị ấy bực vì bị phiền)
_Vợ/Bx ơi , ở đó chút chồng/Ox ra đón đó nha – Gia Bảo và Thanh Phong ở ngoài đang với nói
_Gia Bảo/ Thanh Phong cứu em, em không muốn bị trang điểm đâu Hu…hu… - Trong phòng có tiếng la đến chói tai của Ngọc Nhi và Bảo My (hên là có cách âm chứ không hư tai)
_Các cậu có im hết không hả - Nó nói với âm vực lạnh thấu xương khiến hai nhỏ lạnh run người
_Tớ…tớ… - Ngọc Nhi và Bảo My bắt đầu sợ
_Tớ chỉ đánh son và dùng mascara thôi mà – Nó chống nạnh nhìn hai nhỏ
_Thật không – Ngọc Nhi và Bảo My chưa tin hẳn, còn tí nghi ngờ
_Thật, với lại tớ còn phải làm tóc và trang phục cho các bạn nữa
Thế rồi chỉ một tí là đôi môi của hai cô gái nhỏ nhắn nhanh chóng thêm lớp đỏ hồng, chúm chím dễ thương như trái cherry. Lông mi được vuốt cong, nhìn có cảm giác như nói dài và dày hơn. Tóc Ngọc Nhi được nó tết mái cho gọn gàng rồi làm kiểu thác nước, tóc Bảo My được nó buộc cao và kèm một cái nơ nơi đấy
Trang phục của Ngọc Nhi và Bảo My là những chiếc váy đáng yêu dài trên đầu gối (Mà trang phục nó cũng có khác gì đâu, cũng vậy thôi à). Nó nhìn Ngọc Nhi và Bảo My từ đầu tới chân rồi từ chân đến đầu
_Được rồi đó, đi ra kiếm chồng của mấy người đi – Nó đuổi hai nhỏ ra như đuổi tà vậy
Đợi Ngọc Nhi và Bảo My đi khuất, nó nói với một người nào đó
_Giờ tới chị rồi đó, để em làm giúp cho
Hiện tại khi Ngọc Nhi và Bảo My đang mò mẫm đường mà đi, nhưng rồi hai đứa lại tự tách ra, tự đi tìm một nửa của mình. Ngọc Nhi đi đi đi, rồi lại gặp một chàng trai trên cái xích đu
_Này này, cậu là ai vậy – Ý Của Ngọc Nhi là Gia Bảo và Gia Huy
_À…tớ…là Gia Huy – Sau khi nhìn vào đôi mắt ngây thơ long lanh của Ngọc Nhi, Gia Huy nói thật lòng với cô ấy – Tìm Gia Bảo phải không, đi thẳng tới chổ đó đó, tìm thấy cái đài phun nước thì thấy Gia Bảo liền luôn đó
_Cám ơn cậu nhiều lắm nha – Ngọc Nhi cười dễ thương khiến tim Gia Huy lại đập (tim người nào mà không đập)
Sau khi một bóng dáng nhỏ bé đi mất thì có một chàng trai ôm tim mình
_Mình bị làm sao thế này. Rõ ràng nó là em dâu mình mà. Chậc chậc, phải tìm em nào thử xem – Gia Huy dù thấy tâm trạng bất thường nhưng tinh thân sát gái không bỏ được
Ở một nơi khác, Bảo My chăm chú tìm Ox của mình nhưng bất chợt gặp một chàng trai lạ mặt nhìn hơi giống playboy. Người không tốt để đụng chạm
_Chào cô bé. Làm bạn gái anh được không
_Không được đâu. Hoa đã có chủ rồi – Thanh Phong chạy đến ôm Bảo My xích ra xa tên kia
_Có liên quan tới anh sao – Tên kia nhìn Thanh Phong thách thức
_Tôi không thích anh đâu. Đây là tên bạn trai xấu xa của tôi. Tôi không bao giờ thèm một tên như anh đâu – Bảo My nói với tên kia
_Em nhăn ‘lăng xê’ hay ‘lăng mạ’ anh vậy nhóc con – Thanh Phong lườm Bảo My
_Lăng mạ anh đấy Ox *chụt* - Bảo My cười cười rồi lại hôn một cái vào má Thanh Phong
_Em… – Thanh Phong hơi đơ rồi bị Bảo My lôi xềnh xệch trước sự hóa đá của tên kia
Sau một hồi ngớ ngẫn, Thanh Phong chợt tỉnh ra
_Bx à, em hay quá ha. Anh sẽ trả thù – Thanh Phong nhìn Bảo My một cách nham hiểm rồi lại bế Bảo My đi trước cái nhìn đắm đuối của mọi người (anh ấy biến thái)
_Á…Anh buông em ra – Bảo My vùng vẫy như con mèo con vậy nhưng bấc lực thôi
_Anh nhất định sẽ không buông em đâu
Và ở một khung cảnh lãng mạng. Ngọc Nhi càng ngày càng lại bước tới gần Gia Bảo hơn. Ngọc Nhi nhìn chăm chú vào chàng trai dễ thương đáng yêu đang nghịch nước. Bước nhẹ nhàng nhẹ nhàng rồi Ngọc Nhi choàng tay ôm cổ
_Cậu làm gì thế - Ngọc Nhi cười hỏi Gia Bảo
_Chờ cậu đấy. Làm gì lâu thế không biết buồn chết nè – Gia Bảo xụ mặt đáng yêu
_Xin lỗi mà. Đừng giận vợ nha – Ngọc Nhi xoa nựng má Gia Bảo – Cậu còn tiếp khách nữa
_Hôn tớ đi. Tớ xí xóa
_Lợi dụng quá ha *chụt* rồi đó, chồng đừng giận nha chồng – Ngọc Nhi vừa bị Gia Bảo dụ dỗ
_Vợ ngoan, vợ là người chồng yêu nhất thì sao lại giận chứ. Kẹo nè ăn nha
.......
T/g cảm ơn những bạn đã đọc truyện của mình. Thật ra mình là một đứa trẻ lười biếng cung Thiên Bình nên tốc độ truyện cũng chậm. Trước đây có một lần đăng mười mấy chap nhưng lại bỏ. Còn bây giờ truyện mình tới 31 chap rồi bỏ truyện thì bị ném đá mất. Nhờ sự cổ vũ của các bạn mấy hôm nay làm nhìn vui quá đi. Mình sẽ cố gắng. Nếu ai muốn liên lạc sđt để mắng chửi. hay gì thì nói mình sẽ cho hay coi lý lịch thì cũng biết ấy mà
Thế rồi 8h, Gia Bảo và Gia Huy cùng với cha mẹ ra ngoài cổng để đón khách. Mỗi lần có khách bước vào là hai anh em bắt tay hỏi thăm qua loa với gương mặt như bánh bao thiu bởi vì cha mẹ họ còn giới thiệu về việc đính hôn. Nhất là khi Thanh Thủy và Thanh cùng gia đình đến thì cả bọn phụ huynh xáp xáp bàn tính hôn nhân đại sự. Gương mặt Gia Huy và Gia Bảo còn tồi tệ hơn thế mà hai chị em Thanh Thủy, Thanh Thúy lại còn ôm dính lấy họ
_Anh chị xem bọn trẻ nó thương nhau đến thế kìa – Cha mẹ hai bên nhìn nhau cười cười nói nói
_Cha mẹ cho con với anh ấy vào trong giới thiệu mọi người trước nha – Hai chị em xảo huyệt nói với cha mẹ của Gia Huy, Gia Bảo
_Được rồi, hai vợ chồng các con vào trong trước đi – Bọn họ cười tươi
Gia Bảo và Gia Huy giả vờ thân thiện nhưng sau khi rời xa phụ huynh liền xô tay hai nhỏ ra. Khiến mặt Thanh Thủy, Thanh Thúy trở nên hơi ức chế nhưng vẫn mặt dày xáp lại
_Anh làm cái gì thế. Có cần đối xử với em như thế không – Thanh Thủy và Thanh Thúy mở miệng nói rồi ưỡng ẹo khoe bộ đồ sexy và thân hình bốc lữa của mình
Thế nhưng sau lời nói ấy thì Gia Bảo đã bỏ đi mất tiêu chỉ còn Gia Huy đứng đó mà nói với họ
_Gia Huy tôi không có hứng thú với các cô – Sau lời nói này thì Thanh Thúy xáp lại tiếp
_Chẳng phải anh là playboy hay sao, một người như em anh không có chút hứng thú nào à
_Đúng thế, tôi là playboy – Nói rồi Gia Huy ôm eo Thanh Thúy – Nhưng với hạng như cô chỉ xứng đáng làm bạn gái tôi trong một ngày thôi
Thế rồi Gia Huy cũng đi mất. Chỉ còn nơi đấy một mình Thanh Thúy dậm chân hậm hực. Sau đó nơi cánh cửa, cũng có hai sui gia khác gặp nhau
_Chào anh Trương và cháu – Ông bà Phan nhìn Hải Đăng và cha cậu ta
_Chào ông bà Phan, công nhận con gái ông xinh quá nhỉ - Cha Hải Đăng nhìn họ rồi nói với Hải Đăng – Con trai à, đây là vợ sắp cưới của con. Cháu ấy là Sunny
_Chào cô chú – Hải Đăng ăn nói “lễ phép”
_Vâng, chào cô chú, chào anh – Cô nhóc ấy cúi đầu chào rồi ngước lên ngỡ ngàng nhìn chàng Hải Đăng đến không chớp mắt – Cậu là…ưm…ưm
_Chào ba mẹ nuôi. Chào chị - Nó bước đến và nhanh chóng bụm miệng Anh Thư Sunny
_Con cũng đến đây sao – Ông bà Phan chăm chú nhìn nó
_Tại đây là sinh nhật bạn con – Nói nói với hai người kia rồi thì thầm vào tai Anh Thư nói nhỏ - Chị cứ xem như không quen anh ấy, bởi vì gương mặt thật này anh ấy sẽ không nhận ra đâu
_Uhm – Anh Thư gật đầu rồi lại tiếp tục làm như tiểu thư dịu dàng duyên dáng
_Ba mẹ à, con với chị ấy đi hẹn gặp bạn đây – Nó nói không cần ai đồng ý mà lôi Anh Thư luôn
_Con hẹn bạn rồi – Hải Đăng nói rồi cũng chạy đi về hướng khác
_Bọn trẻ giờ thật là. Mà anh à tôi có dự án bla…bla – Thế rồi bọn họ lại bàn chuyện hợp làm ăn
Cho dù uẩn khúc còn nhiều nhưng bọn họ đàng ngậm ngùi quay trở về tập hợp ở một nơi bởi vì giờ là giờ bắt đầu bữa tiệc sinh nhật của Gia Bảo và Gia Huy. Sau một vài thủ tục bùm chéo trong một bữa tiệc thì bây giờ là phần mà Gia Bảo với Gia Huy chúa ghét. Đó là công bố hôn nhân đại sự của hai thiếu gia. Và bây giờ cha Gia Bảo và Gia Huy bước lên trên sân khấu
_Bây giờ ta sẽ công bố hôn nhân đại sự của con trai ta với mọi người. Đó là hai cô tiểu thư Thanh Thủy và Thanh Thúy. Hôm nay đứng trước mọi người để làm chứng cho bọn trẻ và mời mọi người đến dự đám cưới vào tháng sau. Không biết có vị quan khách nào phản đối không
_Tôi phản đối, tôi phản đối. Gia Bảo, Gia Huy/Thanh Thủy, Thanh Thúy không thể nào lấy nhau được – Giọng này thật ra là đám fan của các người này đang la oai oái
_Cảm ơn các cháu đã yêu mến bọn trẻ. Nhưng đừng vì tình cảm bồng bột ấy mà ngăn cản tình cảm của hai đứa (ông hỏi ý kiến người ta rồi không nghe theo à)
_Ông nói người ta ích kỉ, ông mới chính là người ích kỉ nhất. Bọn họ không có quyền phản đối vậy tôi chắc được đấy nhỉ-Nó vừa nói vừa bước lên sân khấu trước sự ngỡ ngàng của mọi người
_Cô là Rain – Cha GB và GH nhìn nó chăm chú
_Đúng vậy thế thì tôi có quyền ngăn cản rồi chứ gì
Sự xuất hiện của nó khiến mọi người không dám nghĩ trước. Ai nấy cũng mang một dấu? to đùng. Tại sao Rain lại xuất hiện ở đây, tại sao lại liên can tới việc cỏn con này
_Ông Dương à, có cần vì làm ăn mà bán cả con trai mình không. Nếu bán con ông để hợp tác với công ty nhỏ bé Fakity của ông Quỳnh thì tôi cảm thấy không ổn chút nào cả. Nếu tôi muốn hủy đi hôn sự này thì ông sẽ được hợp tác thêm với công ty đá quý Wygodby thì thế nào
Lời nó nói ra khiến ông Dương - cha Gia Bảo và Gia Huy có chút đắng đo vì lợi ích nó cho hơi lớn. Công ty đó là công ty đá quý lớn nhất Đông Nam Á mà
_Ta…
_Nhưng nếu ông không đồng ý. Tất cả công ty lớn nhỏ của ông, tôi sẽ rút hết cổ phần nơi đó. Hình như công ty nào tôi cũng có khoảng hơn 40% nhỉ. Ông có muốn công sức mười mấy năm qua đổ sông đổ biển thì cứ thử xem - Lời nó nói tựa như hăm dọa
Ông Dương bắt đầu lau mồ hôi mẹ mồ hôi con, không quá lâu cũng ra quyết định
_Tôi xin lỗi ông Quỳnh. Xem ra chúng ta thật không có cơ may làm thông gia rồi
_Ông…ông dám thất hứa, làm thế với tôi sao
_Ông Quỳnh à. Tốt nhất là ông không nên đối đầu tôi – Nó nói với ông ấy rồi bỏ xuống sân khấu, nơi có đầy đủ những người nó thân quen
_Thật sự ta càng ngày càng thấy con thật lợi hại rồi – Ông ba nuôi nói với nó
_Không có gì to tát và khó khăn cả - Nó vẫn dững dưng với gương mặt bình thường
Khó khăn lắm t/g mới dành được máy để đăng truyện đây này
Mọi người biết không, thấy lượt người xem ít ỏi như thế t/g buồn lắm đấy. Truyện mình cũng xứng đáng hơn số lượt kia nữa kìa
_Các cậu làm ơn đi ra ngoài theo Thanh Phong kiếm bộ nào ra hồn mà mặc đi, chổ này là của tớ - Nó xô đẩy các chàng trai đi ra ngoài vì có một số người hóng vợ nên không chịu ra
_Anh Thư không đi dự tiệc hả - Hải Đăng hỏi nó
_Ừ, hình như bận gì đó. Anh ra ngoài đi cho em nhờ - Nó xô Hải Đăng ra ngoài rồi đóng cửa cái rầm (chị ấy bực vì bị phiền)
_Vợ/Bx ơi , ở đó chút chồng/Ox ra đón đó nha – Gia Bảo và Thanh Phong ở ngoài đang với nói
_Gia Bảo/ Thanh Phong cứu em, em không muốn bị trang điểm đâu Hu…hu… - Trong phòng có tiếng la đến chói tai của Ngọc Nhi và Bảo My (hên là có cách âm chứ không hư tai)
_Các cậu có im hết không hả - Nó nói với âm vực lạnh thấu xương khiến hai nhỏ lạnh run người
_Tớ…tớ… - Ngọc Nhi và Bảo My bắt đầu sợ
_Tớ chỉ đánh son và dùng mascara thôi mà – Nó chống nạnh nhìn hai nhỏ
_Thật không – Ngọc Nhi và Bảo My chưa tin hẳn, còn tí nghi ngờ
_Thật, với lại tớ còn phải làm tóc và trang phục cho các bạn nữa
Thế rồi chỉ một tí là đôi môi của hai cô gái nhỏ nhắn nhanh chóng thêm lớp đỏ hồng, chúm chím dễ thương như trái cherry. Lông mi được vuốt cong, nhìn có cảm giác như nói dài và dày hơn. Tóc Ngọc Nhi được nó tết mái cho gọn gàng rồi làm kiểu thác nước, tóc Bảo My được nó buộc cao và kèm một cái nơ nơi đấy
Trang phục của Ngọc Nhi và Bảo My là những chiếc váy đáng yêu dài trên đầu gối (Mà trang phục nó cũng có khác gì đâu, cũng vậy thôi à). Nó nhìn Ngọc Nhi và Bảo My từ đầu tới chân rồi từ chân đến đầu
_Được rồi đó, đi ra kiếm chồng của mấy người đi – Nó đuổi hai nhỏ ra như đuổi tà vậy
Đợi Ngọc Nhi và Bảo My đi khuất, nó nói với một người nào đó
_Giờ tới chị rồi đó, để em làm giúp cho
Hiện tại khi Ngọc Nhi và Bảo My đang mò mẫm đường mà đi, nhưng rồi hai đứa lại tự tách ra, tự đi tìm một nửa của mình. Ngọc Nhi đi đi đi, rồi lại gặp một chàng trai trên cái xích đu
_Này này, cậu là ai vậy – Ý Của Ngọc Nhi là Gia Bảo và Gia Huy
_À…tớ…là Gia Huy – Sau khi nhìn vào đôi mắt ngây thơ long lanh của Ngọc Nhi, Gia Huy nói thật lòng với cô ấy – Tìm Gia Bảo phải không, đi thẳng tới chổ đó đó, tìm thấy cái đài phun nước thì thấy Gia Bảo liền luôn đó
_Cám ơn cậu nhiều lắm nha – Ngọc Nhi cười dễ thương khiến tim Gia Huy lại đập (tim người nào mà không đập)
Sau khi một bóng dáng nhỏ bé đi mất thì có một chàng trai ôm tim mình
_Mình bị làm sao thế này. Rõ ràng nó là em dâu mình mà. Chậc chậc, phải tìm em nào thử xem – Gia Huy dù thấy tâm trạng bất thường nhưng tinh thân sát gái không bỏ được
Ở một nơi khác, Bảo My chăm chú tìm Ox của mình nhưng bất chợt gặp một chàng trai lạ mặt nhìn hơi giống playboy. Người không tốt để đụng chạm
_Chào cô bé. Làm bạn gái anh được không
_Không được đâu. Hoa đã có chủ rồi – Thanh Phong chạy đến ôm Bảo My xích ra xa tên kia
_Có liên quan tới anh sao – Tên kia nhìn Thanh Phong thách thức
_Tôi không thích anh đâu. Đây là tên bạn trai xấu xa của tôi. Tôi không bao giờ thèm một tên như anh đâu – Bảo My nói với tên kia
_Em nhăn ‘lăng xê’ hay ‘lăng mạ’ anh vậy nhóc con – Thanh Phong lườm Bảo My
_Lăng mạ anh đấy Ox *chụt* - Bảo My cười cười rồi lại hôn một cái vào má Thanh Phong
_Em… – Thanh Phong hơi đơ rồi bị Bảo My lôi xềnh xệch trước sự hóa đá của tên kia
Sau một hồi ngớ ngẫn, Thanh Phong chợt tỉnh ra
_Bx à, em hay quá ha. Anh sẽ trả thù – Thanh Phong nhìn Bảo My một cách nham hiểm rồi lại bế Bảo My đi trước cái nhìn đắm đuối của mọi người (anh ấy biến thái)
_Á…Anh buông em ra – Bảo My vùng vẫy như con mèo con vậy nhưng bấc lực thôi
_Anh nhất định sẽ không buông em đâu
Và ở một khung cảnh lãng mạng. Ngọc Nhi càng ngày càng lại bước tới gần Gia Bảo hơn. Ngọc Nhi nhìn chăm chú vào chàng trai dễ thương đáng yêu đang nghịch nước. Bước nhẹ nhàng nhẹ nhàng rồi Ngọc Nhi choàng tay ôm cổ
_Cậu làm gì thế - Ngọc Nhi cười hỏi Gia Bảo
_Chờ cậu đấy. Làm gì lâu thế không biết buồn chết nè – Gia Bảo xụ mặt đáng yêu
_Xin lỗi mà. Đừng giận vợ nha – Ngọc Nhi xoa nựng má Gia Bảo – Cậu còn tiếp khách nữa
_Hôn tớ đi. Tớ xí xóa
_Lợi dụng quá ha *chụt* rồi đó, chồng đừng giận nha chồng – Ngọc Nhi vừa bị Gia Bảo dụ dỗ
_Vợ ngoan, vợ là người chồng yêu nhất thì sao lại giận chứ. Kẹo nè ăn nha
.......
T/g cảm ơn những bạn đã đọc truyện của mình. Thật ra mình là một đứa trẻ lười biếng cung Thiên Bình nên tốc độ truyện cũng chậm. Trước đây có một lần đăng mười mấy chap nhưng lại bỏ. Còn bây giờ truyện mình tới 31 chap rồi bỏ truyện thì bị ném đá mất. Nhờ sự cổ vũ của các bạn mấy hôm nay làm nhìn vui quá đi. Mình sẽ cố gắng. Nếu ai muốn liên lạc sđt để mắng chửi. hay gì thì nói mình sẽ cho hay coi lý lịch thì cũng biết ấy mà
Thế rồi 8h, Gia Bảo và Gia Huy cùng với cha mẹ ra ngoài cổng để đón khách. Mỗi lần có khách bước vào là hai anh em bắt tay hỏi thăm qua loa với gương mặt như bánh bao thiu bởi vì cha mẹ họ còn giới thiệu về việc đính hôn. Nhất là khi Thanh Thủy và Thanh cùng gia đình đến thì cả bọn phụ huynh xáp xáp bàn tính hôn nhân đại sự. Gương mặt Gia Huy và Gia Bảo còn tồi tệ hơn thế mà hai chị em Thanh Thủy, Thanh Thúy lại còn ôm dính lấy họ
_Anh chị xem bọn trẻ nó thương nhau đến thế kìa – Cha mẹ hai bên nhìn nhau cười cười nói nói
_Cha mẹ cho con với anh ấy vào trong giới thiệu mọi người trước nha – Hai chị em xảo huyệt nói với cha mẹ của Gia Huy, Gia Bảo
_Được rồi, hai vợ chồng các con vào trong trước đi – Bọn họ cười tươi
Gia Bảo và Gia Huy giả vờ thân thiện nhưng sau khi rời xa phụ huynh liền xô tay hai nhỏ ra. Khiến mặt Thanh Thủy, Thanh Thúy trở nên hơi ức chế nhưng vẫn mặt dày xáp lại
_Anh làm cái gì thế. Có cần đối xử với em như thế không – Thanh Thủy và Thanh Thúy mở miệng nói rồi ưỡng ẹo khoe bộ đồ sexy và thân hình bốc lữa của mình
Thế nhưng sau lời nói ấy thì Gia Bảo đã bỏ đi mất tiêu chỉ còn Gia Huy đứng đó mà nói với họ
_Gia Huy tôi không có hứng thú với các cô – Sau lời nói này thì Thanh Thúy xáp lại tiếp
_Chẳng phải anh là playboy hay sao, một người như em anh không có chút hứng thú nào à
_Đúng thế, tôi là playboy – Nói rồi Gia Huy ôm eo Thanh Thúy – Nhưng với hạng như cô chỉ xứng đáng làm bạn gái tôi trong một ngày thôi
Thế rồi Gia Huy cũng đi mất. Chỉ còn nơi đấy một mình Thanh Thúy dậm chân hậm hực. Sau đó nơi cánh cửa, cũng có hai sui gia khác gặp nhau
_Chào anh Trương và cháu – Ông bà Phan nhìn Hải Đăng và cha cậu ta
_Chào ông bà Phan, công nhận con gái ông xinh quá nhỉ - Cha Hải Đăng nhìn họ rồi nói với Hải Đăng – Con trai à, đây là vợ sắp cưới của con. Cháu ấy là Sunny
_Chào cô chú – Hải Đăng ăn nói “lễ phép”
_Vâng, chào cô chú, chào anh – Cô nhóc ấy cúi đầu chào rồi ngước lên ngỡ ngàng nhìn chàng Hải Đăng đến không chớp mắt – Cậu là…ưm…ưm
_Chào ba mẹ nuôi. Chào chị - Nó bước đến và nhanh chóng bụm miệng Anh Thư Sunny
_Con cũng đến đây sao – Ông bà Phan chăm chú nhìn nó
_Tại đây là sinh nhật bạn con – Nói nói với hai người kia rồi thì thầm vào tai Anh Thư nói nhỏ - Chị cứ xem như không quen anh ấy, bởi vì gương mặt thật này anh ấy sẽ không nhận ra đâu
_Uhm – Anh Thư gật đầu rồi lại tiếp tục làm như tiểu thư dịu dàng duyên dáng
_Ba mẹ à, con với chị ấy đi hẹn gặp bạn đây – Nó nói không cần ai đồng ý mà lôi Anh Thư luôn
_Con hẹn bạn rồi – Hải Đăng nói rồi cũng chạy đi về hướng khác
_Bọn trẻ giờ thật là. Mà anh à tôi có dự án bla…bla – Thế rồi bọn họ lại bàn chuyện hợp làm ăn
Cho dù uẩn khúc còn nhiều nhưng bọn họ đàng ngậm ngùi quay trở về tập hợp ở một nơi bởi vì giờ là giờ bắt đầu bữa tiệc sinh nhật của Gia Bảo và Gia Huy. Sau một vài thủ tục bùm chéo trong một bữa tiệc thì bây giờ là phần mà Gia Bảo với Gia Huy chúa ghét. Đó là công bố hôn nhân đại sự của hai thiếu gia. Và bây giờ cha Gia Bảo và Gia Huy bước lên trên sân khấu
_Bây giờ ta sẽ công bố hôn nhân đại sự của con trai ta với mọi người. Đó là hai cô tiểu thư Thanh Thủy và Thanh Thúy. Hôm nay đứng trước mọi người để làm chứng cho bọn trẻ và mời mọi người đến dự đám cưới vào tháng sau. Không biết có vị quan khách nào phản đối không
_Tôi phản đối, tôi phản đối. Gia Bảo, Gia Huy/Thanh Thủy, Thanh Thúy không thể nào lấy nhau được – Giọng này thật ra là đám fan của các người này đang la oai oái
_Cảm ơn các cháu đã yêu mến bọn trẻ. Nhưng đừng vì tình cảm bồng bột ấy mà ngăn cản tình cảm của hai đứa (ông hỏi ý kiến người ta rồi không nghe theo à)
_Ông nói người ta ích kỉ, ông mới chính là người ích kỉ nhất. Bọn họ không có quyền phản đối vậy tôi chắc được đấy nhỉ-Nó vừa nói vừa bước lên sân khấu trước sự ngỡ ngàng của mọi người
_Cô là Rain – Cha GB và GH nhìn nó chăm chú
_Đúng vậy thế thì tôi có quyền ngăn cản rồi chứ gì
Sự xuất hiện của nó khiến mọi người không dám nghĩ trước. Ai nấy cũng mang một dấu? to đùng. Tại sao Rain lại xuất hiện ở đây, tại sao lại liên can tới việc cỏn con này
_Ông Dương à, có cần vì làm ăn mà bán cả con trai mình không. Nếu bán con ông để hợp tác với công ty nhỏ bé Fakity của ông Quỳnh thì tôi cảm thấy không ổn chút nào cả. Nếu tôi muốn hủy đi hôn sự này thì ông sẽ được hợp tác thêm với công ty đá quý Wygodby thì thế nào
Lời nó nói ra khiến ông Dương - cha Gia Bảo và Gia Huy có chút đắng đo vì lợi ích nó cho hơi lớn. Công ty đó là công ty đá quý lớn nhất Đông Nam Á mà
_Ta…
_Nhưng nếu ông không đồng ý. Tất cả công ty lớn nhỏ của ông, tôi sẽ rút hết cổ phần nơi đó. Hình như công ty nào tôi cũng có khoảng hơn 40% nhỉ. Ông có muốn công sức mười mấy năm qua đổ sông đổ biển thì cứ thử xem - Lời nó nói tựa như hăm dọa
Ông Dương bắt đầu lau mồ hôi mẹ mồ hôi con, không quá lâu cũng ra quyết định
_Tôi xin lỗi ông Quỳnh. Xem ra chúng ta thật không có cơ may làm thông gia rồi
_Ông…ông dám thất hứa, làm thế với tôi sao
_Ông Quỳnh à. Tốt nhất là ông không nên đối đầu tôi – Nó nói với ông ấy rồi bỏ xuống sân khấu, nơi có đầy đủ những người nó thân quen
_Thật sự ta càng ngày càng thấy con thật lợi hại rồi – Ông ba nuôi nói với nó
_Không có gì to tát và khó khăn cả - Nó vẫn dững dưng với gương mặt bình thường
Khó khăn lắm t/g mới dành được máy để đăng truyện đây này
Mọi người biết không, thấy lượt người xem ít ỏi như thế t/g buồn lắm đấy. Truyện mình cũng xứng đáng hơn số lượt kia nữa kìa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.