Dùng Cả Cuộc Đời Để Nói: Em Yêu Anh

Chương 58

Mary Balogh

18/03/2015

Nó được đưa đến một công ti bỏ hoang. Phía sau Duy Khánh và Nhật Minh ngầm theo dõi. Công ty đó là một công ty lớn, đường đi như mê cung vậy. Nó được đưa đến một căn phòng kín đáo và khóa chốt chặt chẽ. Duy Khánh và Nhật Minh chia ra tìm nó thế nhưng loay hoay một hồi vẫn chưa tìm thấy được gì.

Bỗng chốc mọi người cảm thấy khó chịu, khó thở, nhìn thấy khói, cảm giác nóng bức. Hình như là… công ty này đang bốc cháy. Duy Khánh và Nhật Minh chạy thật nhanh, thật nhanh tìm nó.

Nó chưa bao giờ bị hôn mê, chỉ là giả bộ thế thôi để điều tra người bắt nó có ý đồ gì. Nó dùng chân phá cửa, đi từ từ ra ngoài. Nó ghét nhất là khói, khói sẽ làm nó rất khó chịu, bị mất sức trầm trọng. Tay nó bám víu vào tường, đi từng bước chậm chậm. Cho đến khi nó kiệt sức, ngã xuống dưới sàn thì có một vòng tay ôm lấy nó.

_Nhật Minh, chạy đi…

_Không được, anh nhất định phải bảo vệ em

Đối với nó, nếu nhận thêm yêu thương thì sức lực tăng thêm một tí. Nó lấy tay xua tay Nhật Minh ra

_Anh đi ra đi, tôi phải ở đây điều tra một lát

_Không được, em nhất định phải đi ra cùng anh

Nó đưa đôi mắt long lanh nhìn Nhật Minh với vẻ thắc mắc.

_Em phải sống tốt, xem như nó là yêu cầu của anh về việc chiến thắng trò trốn tìm. Em phải biết rằng Anh yêu em

_Anh thích tôi thì sao chứ, tôi không cần

Lời nói đó đôi phần giả tạo, khó khăn lắm nó mới nói ra được. Thế nhưng Nhật Minh nào biết nó giả tạo, lời nói ấy khiến trái tim Nhật Minh tan nát. Bất chợt có một cây cột đang bốc cháy rơi xuống chổ Nhật Minh. Nó xoay người Nhật Minh xuống, người nó nằm đè lên

*Bốp* - Cây cột rơi xuống đầu nó, một dòng máu đỏ chảy dài. Nó muốn nhắn nhủ gì đó với Nhật Minh

_Nhật Minh, anh…



Chỉ tiết là nó nói chưa hết thì đã bất Nhật Minh còn chưa kịp biết chuyện gì thì đã thấy tay mình đầy máu. Còn lúc đó, Duy Khánh cũng đến gần nó, đã tận mắt nhìn thấy cây cột kia rơi trúng nó. Và vì cây cột có lửa nên người nó bị cháy xém.

Nó nhanh chóng được đưa đến bệnh viện và đem vào thẳng phòng cấp cứu. Phía bên ngoài, lòng Nhật Minh và Duy Khánh nóng như lửa đốt. Duy Khánh cầm chiếc điện thoại lên, hiện tại là 11.30, đêm Giáng sinh vẫn chưa qua, Duy Khánh điện thoại về thông báo cho mọi người ở nhà biết.

1 tiếng… Trước phòng cấp cứu có tới 10 người thân của nó, mong cho nó bình an

3 tiếng… Bóng đèn phòng cấp cứu vẫn chưa tắt, ca cấp cứu vẫn chưa xong

5 tiếng… Bóng đèn trước phòng tắt, nó được đưa đến một căn phòng Vip để nghỉ dưỡng

Bác sĩ là Kim ca ca bảo rằng người nó bị bỏng không nhẹ, đầu lại bị chấn thương rất mạnh khiến cho não bộ bị tổn thương, một hai ngày không thể nào tỉnh lại được. Tạm thời khắp người nó được băng bó kín hết.

Mỗi ngày đều có người thay phiên nhau vào chăm sóc nó. Thế rồi 1 tuần trôi qua, vết thương trên da nó hồi phục, băng được tháo hết ra.

Trong suốt thời gian ngủ sâu, nó đã đi đến gặp hai người đã sinh ra nó. Thế nhưng hình dáng của nó có đôi chút thay đổi. Bởi vì… nó có đôi cánh thiên sứ màu bạc lấp lánh. Thanh Phong tống cổ các đứa con gái có ý đồ xấu với bọn nó sang châu Phi hết. Bởi vì bọn hắn muốn bọn nó được yên bình

Nó đang tồn tại ở một khoảng không gian kì bí và nó đang đứng ở hai bờ chọn lựa. Nó làm sao có thể trả thù mẹ của người nó yêu thương nhất. Nó làm cách nào để có thể không vì tình cảm mà khiến việc trả thù cho mẹ nó (mẹ nuôi- mẹ Hải Đăng) không thực hiện được. Và quyết định cuối cùng của nó là…

Ở thực tại, có một người nắm chặt lấy tay nó và đang cố gọi nó thức dậy

2 tuần sau… (Có nghĩa là 3 tuần từ khi nó hôn mê)

Vào một buổi sáng, đôi mắt nó nhẹ mở, nhìn xung quanh mọi cảnh vật trắng toát. Và bên cạnh nó còn có 1 người, là Nhật Minh. Nhật Minh cũng tỉnh giấc, nhìn thấy nó mở mắt nhìn vào một khoảng không vô định. Nhật Minh mừng rỡ hẳng ra

_Em tỉnh rồi sao – Rồi Nhật Minh gọi bác sĩ kiểm tra tổng quát cho nó.

Nó lần lượt làm hết tất cả kiểm tra, đến trưa thì đã xong, mọi người đều đến thăm nó. Thế nhưng nó chỉ ngồi cạnh cửa sổ ngắm nhìn bầu trời. Anh Thư đút cháo cho nó, nó cũng xua đi không thèm ăn. Nó chỉ ngồi đấy cho đến mỏi mệt rồi thiếp đi. Khiến cho Duy Khánh phải bế nó lên giường, đắp chăn đàng hoàng. Đây là di chứng sau phẫu thuật chăng

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dùng Cả Cuộc Đời Để Nói: Em Yêu Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook