Dùng Cả Cuộc Đời Để Nói: Em Yêu Anh
Chương 8: Mây xanh
Mary Balogh
18/03/2015
Bảo My giơ tay tên định tát Thanh Phong (tát cũng đáng) thì nó trước Thanh Phong giang hai tay ra để đở giúp cậu ấy . Cái tay lại gần lại gần mặt nó rồi cũng nhanh chóng dừng nhanh (cũng may là dừng nhanh , cách mặt còn có 2 cm)
_Cô , cô làm gì thế
_Cho tớ xin lỗi giùm Thanh Phong . Nè , đi ăn đi nha – Nó đẩy lưng Ngọc Nhi , đẩy đi ăn
Bảo My chạy theo
_Nè Ngọc Nhi , chờ tớ với
Nó đẩy Ngọc Nhi và Bảo My vào trong xe nó , và nó đây sẽ trở thành tài xế . Nó bây giờ muốn trở thành bà mai lắm đấy , cứ như là biết trước được tương lai nên đã muốn ghép đôi một số người . Mà một số người này mọi người cũng biết đấy . (^^)
Trong lúc vừa lái xe
_Ngọc Nhi này , sao cậu lại ở đó – Bảo My hỏi Ngọc Nhi
_Tại… tại mình muốn thay đổi bản thân một chút . Ai cũng khinh thường mình vì nhà mình nghèo khó nên mình muốn làm một cái gì đó để mọi người thay đổi cách nghĩ về mình
_Ai . Ai ăn hiếp cậu để mình xử nó
_Không có gì đâu . Cũng chỉ là Thanh Thúy mà
_Con nhỏ nó , tớ sẽ băm xác nó ra .
_Thôi mà ,không sao . Dù sao Hải Băng cũng đã giúp tớ trị nhỏ đó rồi .
_Vậy sao . Cảm ơn cậu , Hải Băng nhé
_Ừ , không có gì – Nó nói
_Trước giờ Ngọc Nhi thường hay bị người khác ức hiếp . Khi đó còn có tớ bên cạnh giúp cậu ấy . Từ khi chuyển trưởng cậu ấy lại bị ăn hiếp nặng nề . Bây giờ tớ sẽ chuyển về với trường cậu nhé
_Uk – Ngọc Nhi cười
_Đi ăn gì thế ,kem nha Hải Băng
_Oh – Nó nhìn vào kiếng , thấy hai chiếc xe BWM đang đi theo bọn nó .
Nó mĩm cười . Lần này về đây thật sự rất thú vị
Dừng xe trước một nhà hàng Lucky . Bảo My nhanh chóng xuống xe . Lôi nó và Ngọc Nhi vào , chọn một chổ ngồi trên tầng hai , một chổ thoáng mát .
_Chị phục vụ ơi – Bảo My kêu , chị phụ vụ nhanh chóng lại
_Quý khánh dùng gì – Chị ấy đang chuẩn bị ghi chép
_Cho chúng tôi 5 loại kem sôcôla , 5 loại kem dâu , 5 loại kem hương bạc hà , 5 loại kem vani , 5 loại kem kiwi ,… (vân vân và mây mây) . Mỗi loại đều là cở lớn
Ôi , tội nghiệp chị phục vụ . Chị ấy ghi nhanh thoăn thoắt mà nhìn chữ xấu tệ , không biết có đọc được hay không . Khoảng vài phút tất cả mọi thứ kem tùm lum được bày kín khắp bàn . Bọn hắn cũng tới , ngồi ở một cái bàn gần bọn nó . Cứ lâu lâu lại nhìn qua . Chỉ biết một chử : Kinh hãi
_Nè , Ngọc Nhi và Hải Băng ăn mỗi loại một cái , còn ba cái kia của mình . Hehe
(Bây giờ tới t/g kinh hãi)
_Mình ăn không hết đâu , gọi chi mà nhiều vậy
_Tớ cũng ăn không hết – Nó nói
_Không sao , mình giúp cho
1’ trôi qua . Nó và Ngọc Nhi đang nhăm nhi ly kem thứ nhất . Còn… Bảo My đang ăn xong ly thứ ba . Một chữ : Sợ
5’ trôi qua . Nó và Ngọc Nhi , hai đứa cộng lại cũng mới có 2 ly , còn Bảo My ăn tới ly
15’ . Bảo My ăn hết đống kem trong khi nó và Hải Băng chưa tới 10 ly nữa là .
Kinh quá
_Oa . No quá à – Bảo My xoa bụng
_Xin lỗi Hải Băng , mới lần đầu gặp cậu mà lại ngay cảnh kinh khủng này
_Không sao – Nó mĩm cười nhẹ - Hai cậu có muốn đi chơi không
_Woa , được . Đi đâu – Ngọc Nhi hỏi
_Một cánh đồng bồ công anh . Cách đây cũng không xa
_Woa , tuyệt quá – Bảo My thích thú
Thế là bọn nó lên đường . Bọn hắn cũng đi theo
Nhưng trên đường nó đi , chỉ còn xe của bọn Hải Đăng , Duy Khanh , Nhật Minh . Còn mấy người kia không biết tách đi đâu nữa .
Xe nó ngừng lại , nhưng nhìn xung quanh chẳng thấy cánh đồng nào
_Đi bộ thôi – Nó nói
Tụi nó đang đi trên một con đường , hai bên là hai đường hoa dại cây cao mọc nhiều . Tụi nó đi chừng 5’ .
_Woa – Ngọc Nhi
Một cảnh vô cùng đẹp hiện ra khiến cả bọn bất ngờ . Nơi đây rộng như một vùng thảo nguyên bao la , xung quanh toàn là những bụi Bồ công anh . Hoa trắng cùng lá xanh che kín cả mặt đất . Gió thổi từng cơn , từng cơn ; những cánh hoa bay phủ bầu trời rộng lớn . Bồ công anh ơi , bay lên cao , cao nhá . Mang những yêu thương theo gió tới khắp mọi nơi .
Ngọc Nhi và Bảo My chạy nhảy tung tăng cánh đồng này , hai nhỏ cứ xoay vòng , xoay vòng tới chóng cả mặt . Hai con người hòa vào gió , hòa vào thiên nhiên bao la . Nó nhìn hai cô bạn dễ thương này , nó muốn kết thân với họ
_Em này , cái chổ này ở đâu thế . Sao không nói cho mọi người biết – Hải Đăng cự nó
_Ai nói em không nói . Gia Bảo , Gia Huy , Đức Anh và Thanh Phong cũng biết mà
_Em … sao cái gì em cũng nói cho bọn họ mà không nói cho anh biết hả - Hải Đăng tức
_Chắc quên
Ôi , câu nói nó thốt ra nhẹ quá . Hai anh em sống với nhau 12 năm , thiếu gì cơ hội mà sao lại quên được
_Băng này , sao em biết chổ này nhỉ - Lần này là giọng Duy Khánh
_Anh anh , em em cái gì . Đã bảo là tôi không thích kêu thế mà
Chuyện là tối hôm qua
“ Cả nhà tụ tập đông đủ trong phòng khách
_Hải Băng , cô 17t – Duy Khánh hỏi
_Uk – Nó
_Thế em nhỏ tuổi hơn anh . Thế thì phải xưng anh em chứ . Bọn mình đâu có xa lạ mà cứ xưng tôi với anh
_Kệ tôi – Nó không thích thế
_Nhưng em phải kêu thế
_Tôi không thích thế . Không thích , không thích , không làm theo – Nó bướng
_Anh bắt là em phải nghe – Duy Khánh này,hơn một tuổi chứ bao nhiêu mà xưng anh với nó
_Em không nghe . Em không nghe
_Ha ha , em chịu xưng em rồi đấy nhé
Và cuộc cãi vã vẫn còn tiếp diễn . Haizz”
_Tôi đã nói là không mà . Anh đừng có mà quá đáng . Hơn một tuổi chứ mấy
_Đúng đấy . Bọn con trai các người là một lũ khốn kiếp – Bảo My giúp
_Nè . Quơ đũa cả nắm à – Nhật Minh lên tiếng – Có gì chửi. thì chửi. mình Duy Khánh được rồi ( ôi , cao cả quá )
_Thôi đi , bọn mình tới đây không phải để cải nhau mà . Đi chơi nhé – Ngọc Nhi can
Ngọc Nhi lôi mọi người ra chơi đùa . Cô cúi xuống , thổi bay những cánh hoa bồ công anh .
_Bay cao nhé , Bồ công anh bé nhỏ
Chạy khoảng vài phút , cả bọn nằm dài trên đất . Đè những cây Bồ công anh tội nghiệp . Hix
“Bầu trời bình yên thật . Liệu cuộc đời tớ có như cậu không”
Bọn kia cũng tới . Từ xa , Gia Huy đã vừa chạy vừa kêu to
_Hải Băng , Hải Băng . Cậu nhìn nè
Bọn nó và bọn hắn nhìn . Oa , nhiều động vật quá . Nào là chó , mèo , sóc , nhím , chốn hôi , chim chóc và cả Sóc bay nữa . Tất cả động vật này là …
_Nè . Ngạc nhiên chưa – Cả bọn Gia Huy , Gia Bảo , Đức Anh , Thanh Phong cũng tới rồi
_Cái này là gì chứ - Nó hỏi
_Đây là con cháu đời sau của những con vật cậu nuôi nè – Đức Anh giải thích
Cả bọn động vật bu vây quanh người nó . Cả bọn này mới gặp nó lần đầu . Bu nó vì người nó có một hương thơm gì đó . Nó nhìn chúng , một nụ cười hiện lên
_Giống cha mẹ chúng nhỉ - Nó nói
_ Đương nhiên , bọn này mà
_Các cậu … đẻ chúng hả gì mà nói
Ặc . Nó này chơi sốc óc người ta không à. Còn Ngọc Nhi và Bảo My lại vây lấy mấy con vậy , thích chúng ghê.
*Phụt…*
_Ặc , cái mùi gì hôi quá à – Cả bọn than
_Chồn hôi à , em giống ba mẹ quá nhỉ - Nó nhìn bạn chồn hôi than yêu
Bạn chồn thấy tội lỗi quá nên đang gãi đầu ngượng ngùng
_Cô , cô làm gì thế
_Cho tớ xin lỗi giùm Thanh Phong . Nè , đi ăn đi nha – Nó đẩy lưng Ngọc Nhi , đẩy đi ăn
Bảo My chạy theo
_Nè Ngọc Nhi , chờ tớ với
Nó đẩy Ngọc Nhi và Bảo My vào trong xe nó , và nó đây sẽ trở thành tài xế . Nó bây giờ muốn trở thành bà mai lắm đấy , cứ như là biết trước được tương lai nên đã muốn ghép đôi một số người . Mà một số người này mọi người cũng biết đấy . (^^)
Trong lúc vừa lái xe
_Ngọc Nhi này , sao cậu lại ở đó – Bảo My hỏi Ngọc Nhi
_Tại… tại mình muốn thay đổi bản thân một chút . Ai cũng khinh thường mình vì nhà mình nghèo khó nên mình muốn làm một cái gì đó để mọi người thay đổi cách nghĩ về mình
_Ai . Ai ăn hiếp cậu để mình xử nó
_Không có gì đâu . Cũng chỉ là Thanh Thúy mà
_Con nhỏ nó , tớ sẽ băm xác nó ra .
_Thôi mà ,không sao . Dù sao Hải Băng cũng đã giúp tớ trị nhỏ đó rồi .
_Vậy sao . Cảm ơn cậu , Hải Băng nhé
_Ừ , không có gì – Nó nói
_Trước giờ Ngọc Nhi thường hay bị người khác ức hiếp . Khi đó còn có tớ bên cạnh giúp cậu ấy . Từ khi chuyển trưởng cậu ấy lại bị ăn hiếp nặng nề . Bây giờ tớ sẽ chuyển về với trường cậu nhé
_Uk – Ngọc Nhi cười
_Đi ăn gì thế ,kem nha Hải Băng
_Oh – Nó nhìn vào kiếng , thấy hai chiếc xe BWM đang đi theo bọn nó .
Nó mĩm cười . Lần này về đây thật sự rất thú vị
Dừng xe trước một nhà hàng Lucky . Bảo My nhanh chóng xuống xe . Lôi nó và Ngọc Nhi vào , chọn một chổ ngồi trên tầng hai , một chổ thoáng mát .
_Chị phục vụ ơi – Bảo My kêu , chị phụ vụ nhanh chóng lại
_Quý khánh dùng gì – Chị ấy đang chuẩn bị ghi chép
_Cho chúng tôi 5 loại kem sôcôla , 5 loại kem dâu , 5 loại kem hương bạc hà , 5 loại kem vani , 5 loại kem kiwi ,… (vân vân và mây mây) . Mỗi loại đều là cở lớn
Ôi , tội nghiệp chị phục vụ . Chị ấy ghi nhanh thoăn thoắt mà nhìn chữ xấu tệ , không biết có đọc được hay không . Khoảng vài phút tất cả mọi thứ kem tùm lum được bày kín khắp bàn . Bọn hắn cũng tới , ngồi ở một cái bàn gần bọn nó . Cứ lâu lâu lại nhìn qua . Chỉ biết một chử : Kinh hãi
_Nè , Ngọc Nhi và Hải Băng ăn mỗi loại một cái , còn ba cái kia của mình . Hehe
(Bây giờ tới t/g kinh hãi)
_Mình ăn không hết đâu , gọi chi mà nhiều vậy
_Tớ cũng ăn không hết – Nó nói
_Không sao , mình giúp cho
1’ trôi qua . Nó và Ngọc Nhi đang nhăm nhi ly kem thứ nhất . Còn… Bảo My đang ăn xong ly thứ ba . Một chữ : Sợ
5’ trôi qua . Nó và Ngọc Nhi , hai đứa cộng lại cũng mới có 2 ly , còn Bảo My ăn tới ly
15’ . Bảo My ăn hết đống kem trong khi nó và Hải Băng chưa tới 10 ly nữa là .
Kinh quá
_Oa . No quá à – Bảo My xoa bụng
_Xin lỗi Hải Băng , mới lần đầu gặp cậu mà lại ngay cảnh kinh khủng này
_Không sao – Nó mĩm cười nhẹ - Hai cậu có muốn đi chơi không
_Woa , được . Đi đâu – Ngọc Nhi hỏi
_Một cánh đồng bồ công anh . Cách đây cũng không xa
_Woa , tuyệt quá – Bảo My thích thú
Thế là bọn nó lên đường . Bọn hắn cũng đi theo
Nhưng trên đường nó đi , chỉ còn xe của bọn Hải Đăng , Duy Khanh , Nhật Minh . Còn mấy người kia không biết tách đi đâu nữa .
Xe nó ngừng lại , nhưng nhìn xung quanh chẳng thấy cánh đồng nào
_Đi bộ thôi – Nó nói
Tụi nó đang đi trên một con đường , hai bên là hai đường hoa dại cây cao mọc nhiều . Tụi nó đi chừng 5’ .
_Woa – Ngọc Nhi
Một cảnh vô cùng đẹp hiện ra khiến cả bọn bất ngờ . Nơi đây rộng như một vùng thảo nguyên bao la , xung quanh toàn là những bụi Bồ công anh . Hoa trắng cùng lá xanh che kín cả mặt đất . Gió thổi từng cơn , từng cơn ; những cánh hoa bay phủ bầu trời rộng lớn . Bồ công anh ơi , bay lên cao , cao nhá . Mang những yêu thương theo gió tới khắp mọi nơi .
Ngọc Nhi và Bảo My chạy nhảy tung tăng cánh đồng này , hai nhỏ cứ xoay vòng , xoay vòng tới chóng cả mặt . Hai con người hòa vào gió , hòa vào thiên nhiên bao la . Nó nhìn hai cô bạn dễ thương này , nó muốn kết thân với họ
_Em này , cái chổ này ở đâu thế . Sao không nói cho mọi người biết – Hải Đăng cự nó
_Ai nói em không nói . Gia Bảo , Gia Huy , Đức Anh và Thanh Phong cũng biết mà
_Em … sao cái gì em cũng nói cho bọn họ mà không nói cho anh biết hả - Hải Đăng tức
_Chắc quên
Ôi , câu nói nó thốt ra nhẹ quá . Hai anh em sống với nhau 12 năm , thiếu gì cơ hội mà sao lại quên được
_Băng này , sao em biết chổ này nhỉ - Lần này là giọng Duy Khánh
_Anh anh , em em cái gì . Đã bảo là tôi không thích kêu thế mà
Chuyện là tối hôm qua
“ Cả nhà tụ tập đông đủ trong phòng khách
_Hải Băng , cô 17t – Duy Khánh hỏi
_Uk – Nó
_Thế em nhỏ tuổi hơn anh . Thế thì phải xưng anh em chứ . Bọn mình đâu có xa lạ mà cứ xưng tôi với anh
_Kệ tôi – Nó không thích thế
_Nhưng em phải kêu thế
_Tôi không thích thế . Không thích , không thích , không làm theo – Nó bướng
_Anh bắt là em phải nghe – Duy Khánh này,hơn một tuổi chứ bao nhiêu mà xưng anh với nó
_Em không nghe . Em không nghe
_Ha ha , em chịu xưng em rồi đấy nhé
Và cuộc cãi vã vẫn còn tiếp diễn . Haizz”
_Tôi đã nói là không mà . Anh đừng có mà quá đáng . Hơn một tuổi chứ mấy
_Đúng đấy . Bọn con trai các người là một lũ khốn kiếp – Bảo My giúp
_Nè . Quơ đũa cả nắm à – Nhật Minh lên tiếng – Có gì chửi. thì chửi. mình Duy Khánh được rồi ( ôi , cao cả quá )
_Thôi đi , bọn mình tới đây không phải để cải nhau mà . Đi chơi nhé – Ngọc Nhi can
Ngọc Nhi lôi mọi người ra chơi đùa . Cô cúi xuống , thổi bay những cánh hoa bồ công anh .
_Bay cao nhé , Bồ công anh bé nhỏ
Chạy khoảng vài phút , cả bọn nằm dài trên đất . Đè những cây Bồ công anh tội nghiệp . Hix
“Bầu trời bình yên thật . Liệu cuộc đời tớ có như cậu không”
Bọn kia cũng tới . Từ xa , Gia Huy đã vừa chạy vừa kêu to
_Hải Băng , Hải Băng . Cậu nhìn nè
Bọn nó và bọn hắn nhìn . Oa , nhiều động vật quá . Nào là chó , mèo , sóc , nhím , chốn hôi , chim chóc và cả Sóc bay nữa . Tất cả động vật này là …
_Nè . Ngạc nhiên chưa – Cả bọn Gia Huy , Gia Bảo , Đức Anh , Thanh Phong cũng tới rồi
_Cái này là gì chứ - Nó hỏi
_Đây là con cháu đời sau của những con vật cậu nuôi nè – Đức Anh giải thích
Cả bọn động vật bu vây quanh người nó . Cả bọn này mới gặp nó lần đầu . Bu nó vì người nó có một hương thơm gì đó . Nó nhìn chúng , một nụ cười hiện lên
_Giống cha mẹ chúng nhỉ - Nó nói
_ Đương nhiên , bọn này mà
_Các cậu … đẻ chúng hả gì mà nói
Ặc . Nó này chơi sốc óc người ta không à. Còn Ngọc Nhi và Bảo My lại vây lấy mấy con vậy , thích chúng ghê.
*Phụt…*
_Ặc , cái mùi gì hôi quá à – Cả bọn than
_Chồn hôi à , em giống ba mẹ quá nhỉ - Nó nhìn bạn chồn hôi than yêu
Bạn chồn thấy tội lỗi quá nên đang gãi đầu ngượng ngùng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.