Dùng Cả Cuộc Đời Để Nói: Em Yêu Anh
Chương 13: Se duyên
Mary Balogh
18/03/2015
_Hu~Hu~ - Tiếng ma quỷ rên la
_Á – Ngọc Nhi tự nhiên đứng dậy
_Có … có … chuyện gì thế … - Gia Bảo lắp bắp , tay run run
_Hình như … hình như … có tiếng ma … - Ngọc Nhi nói
Hai cơ thể run lẩy bẩy , mồ hôi khắp người . Lại có một tiếng khóc
_A…..- Ngọc Nhi và Bảo My la toáng lên , ôm chầm lấy nhau
*Chít*Chít* - Chuột gián từ đâu bò ra tùm lum
Một cảm giác nhột nhột , hai đứa nhìn xuống
_Á , chuột , chuột , gián kìa – Ngọc Nhi la lên
Ngọc Nhi lại nhảy lên mình Gia Bảo ( Hai đứa này ôm nhau hoài ^^ ) . Ngọc Nhi ngước lên thì thấy đôi mắt Gia Bảo đang nhìn mình chăm chú luôn .
_Mặt mình có gì không – Ngọc Nhi ngốc nghếch hỏi – Ơ …
Nhỏ thấy mặt Gia Bảo càng gần mặt mình . Rồi … môi hai đứa chạm nhau . Ngọc Nhi ú ớ , ngạc nhiên . Gia Bảo lại ôm chặt nhỏ . Sau một tí thời gian , Gia Bảo tha môi nhỏ ra . Ngọc Nhi quay mặt đi , ái ngại chạm môi mình . Nhỏ cảm nhận một cảm giác ngọt ngào như đường tan từ cổ họng xuống . Gia Bảo thấy hình như hơi quá đáng
_Xin lỗi nha
Bên ngoài
_Ôi trời , hôn rồi kìa – Duy Khánh nói
_Oa , nụ hôn đầu đời của bạn tui – Bảo My thút thít
Nó nháy mắt với Bảo My , Bảo My cũng hiểu một phần ý nó .
_Coi chừng chuyện bị lố - Nhật Minh nhắc nhở
_Mọi người ra ngoài trước đi , rồi mình lôi hai cậu ấy ra cho – Nó nói
Chờ bọn người này đi mất tiêu , nó mới phá của đi vào
_Hai cậu còn ở đây à , tớ bảo tớ bận rồi sao không về đi , giờ trể lắm – Nó chạy vào
_Hix , Hải Băng à . Tớ sợ quá sao cậu hẹn tớ chổ này vậy – Ngọc Nhi ôm nó khóc
_Xin lỗi , nhắn nhầm địa chỉ ( có nhắn nhầm mới lạ ) . Đi về nha , đừng khóc . Gia Bảo , cậu cũng về đi
Nó lái xe , để hai người đó ngồi vào ghế sau . Hai người bọn họ im lìm à . Lâu lâu lại liếc người ta một tí , khi hai đôi mắt chạm nhau lại ái ngại quay đầu ra chổ khác . Nó chỉ thấy buồn cười
Tối . Nó nhắn tin với Bảo My
Bảo My : Sao cau lai lam the ( sao cậu lại làm thế )
Nó : Cau biet ma ( cậu biết mà )
Bảo My : Biet j ( biết gì )
Nó : Ngoc Nhi thik Gia Bao mak ( Ngọc Nhi thích Gia Bảo mà )
Bảo My : The thi cau dinh giup no a ( thế thì cậu định giúp nó à )
Nó : Uhm
Gia Bảo , cậu là đứa trẻ con lắm đấy biết không . Bởi vì cậu trẻ con nên nó lo lắng tìm bạn gái cho cậu đó . Với cái tính cậu thì không có nó chắc ế tới già . Bởi vậy nó mới can thiệp vào . Nhưng nó không ép buộc tình cảm hai bên đâu . Nó nhất định sẽ để hai bên yêu nhau bằng tình cảm chân thật .
Anh nó mở cửa bước vào , vẻ mặt thảm hơn bao giờ hết
_Gì thế - Nó hỏi
_Anh … anh … - Hải Đăng ấp úng
_Nói gì nói lẹ đi
_Ba bảo anh kết hôn
Nó thoáng ngạc nhiên , nở một nụ cười
_Không biết anh sẽ rước về thiên thần hay ác quỷ . Để xem
_Anh muốn hủy hôn
_Cho em thời gian 7 ngày , rồi anh muốn quyết định hủy thì hủy . Em muốn tìm hiểu chị dâu tương lai một chút
_Nhưng …
_Nghe em đi , nếu là ác quỷ thì anh hãy kêu ba coi chừng em đó
Có thể coi lời nói của nó là một lời hăm dọa
Đêm ấy , có hai con người ngủ không được . Ngọc Nhi cứ đi lòng vòng phòng , cứ gãi gãi đầu hoài . Nhỏ đang nghĩ tới cái gì đó , nghĩ tới chuyện nhỏ và Gia Bảo chăng . Rồi Ngọc Nhi nhảy lên giường , mĩm cười như con thần kinh . Nhỏ chạm tay vào môi mình , lại cười tiếp . Nhưng nụ cười Ngọc Nhi lại tắt hẳn . Nhỏ sợ liệu Gia Bảo chỉ là bồng bột nhất thời , đào hoa như Gia Huy thì khổ nhỏ . Còn Gia Bảo thì không biết tại sao lại hôn nhỏ nữa . Nhưng sao Gia Bảo thấy nụ hôn ấy thật ngọt ngào và hạnh phúc …
Lại sáng nữa . Không biết mấy ngày rồi . À , truyện này chap 13 mà được 5 ngày rùi
Nó và bọn hắn vẫn không đi học cùng nhau , nó vẫn đi xe buýt thôi . Sáng nay tới trường sao nó thấy bình yên tí . Cô giáo bước vào lớp , mĩm cười
_Lớp chúng ta lại có thêm bạn mới rồi
Lớp này dù thông minh nhưng tại fa cả lũ nên điên cuồng hò hét
_Em bước vào nào , Anh Thư
Anh Thư bước vào , làm tắt hẳn những tiếng hò hét của mọi người . Vì đối với mọi người , Anh Thư xấu tệ . Mà t/g nhìn cũng thấy hơi xấu tí . Nhưng nó nhìn Anh Thư thích thú
_Bạn ấy được học bổng nên vào đây
Một nửa số lớp thở dài vì phân nửa là tiểu thư , công tử đài cát nên khinh thường Anh Thư .
_Chào mọi người , mình là Anh Thư – Anh Thư chào mọi người nhưng đáp trả không nồng nhiệt lắm
_Xem nào , em ngồi trên đấy nhé – Cô chỉ Anh Thư ngồi bàn dưới nó
Buổi học tạm thời bình yên . Ra chơi thì …
Nó trên đường đến căn teen thì gặp Anh Thư . Nó nắm lấy cánh tay , thì thầm
_Cải trang tài lắm đấy , chị ạ
Anh Thư ngạc nhiên nhìn nó
_Mình làm quen nhé – Nó nói
_Cô là ai – Anh Thư nghi ngờ
_Người quen mà – Nó cười nhẹ , sao nó lại cười với người này chứ - Nói thử lí do cô cải trang thử xem
_Không có gì
_Vì một người chăng
Nói rồi nó đi đến căn teen , bỏ mặc Anh Thư ngơ ngác . Anh Thư đứng đó cười . Thử làm quen với nó xem sao
Nó bước vào căn teen , Ngọc Nhi và Bảo My chạy lại chỗ nó
_Tạm thời khoan hả ngồi cùng bàn với mình – Nó bảo 2 nhỏ
Nó vào trong ngồi cùng bàn với anh nó . Lúc này hai bên phía Hải Đăng là Duy Khánh và Nhật Minh , nó chỉ chỉ tay . Kêu Duy Khánh xích qua ghế kia , nhường ghế lại cho nó .Nó ngồi vào nói chuyện với Hải Đăng
_Chuyện của anh thế nào rồi – Nó hỏi
_Xem ra không ổn lắm . Vài ngày tới phải đi xem mắt rồi – Hải Đăng buồn thiu
_Để xem , anh biết mặt chưa
_Chưa
_Chẳng biết anh sẽ nghĩ cô ta như thế nào nhỉ
_Quái vật , thế thì tốt . Anh sẽ dễ dàng đào hôn
_Chắc không có cơ hội đó rồi – Nó cười mĩm chi
Sau đó , nó lại chuyển chổ ngồi , ngồi cạnh Ngọc Nhi và Bảo My , cũng gần bàn bọn hắn
_Có chuyện gì thế - Bảo My hỏi
_Không sao , chỉ là một số chuyện nhỏ nhặt . Mà hôm qua , cậu có sao không Ngọc Nhi
Nói tới hôm qua , mặt Ngọc Nhi ửng đỏ lên , Gia Bảo cạnh đó nghe thấy cũng đỏ mặt luôn
_À … ờ … không có gì cả đâu . Hơi ghê tí thôi à
_Đương nhiên không sao , có Gia Bảo bảo vệ cậu mà
Nói tới đây , mặt hai đứa lại đỏ hơn nữa . Hiện giờ Anh Thư đang bước vào căn teen , mọi người nhìn Anh Thư một cách khinh bỉ . Nhỏ Kiều Diễm ( thích Hải Đăng ) lại gần Anh Thư kiếm chuyện
_Mày là con nhỏ xấu xí nào ở đâu ra thế
_Tôi từ đâu ra kệ tôi , nhưng không xứng đáng để cô nói – Anh Thư đáp trả
_Mày ngon lắm . Vào trường này mà không kính nể tao là chuẩn bị lót xác rồi đấy – Kiều Diễm bẻ tay rốp rốp
_Này , cô nên dừng lại đúng lúc đi – Giọng này là của Hải Đăng
_Ơ , anh à ~
_Cô nên nghĩ ỏng ẹo thì hơn . Lả lơi không khéo người ta nói tiểu thư như cô là cave thì khổ
_Anh . Sao anh lại nói với em như thế
_Cô nên ngừng chuyện này đi . Tôi không thích cô cứ ăn hiếp với những người hiền lành như thế này . Xưng đáng với địa vị của cô chăng
_Nhưng do nó vô phép tắc mà
_Cô nên giữ lại chút sĩ diện cuối cùng của mình . Đừng làm đến lúc tôi khinh thường cô
_Anh … - Lại thêm một nhỏ ác độc bực tức đi a khỏi căn teen
_Nè , Anh Thư . Cô có sao không – Hải Đăng hỏi
_Ơ , sao cậu biết tên tôi
_Chúng ta là bạn cùng lớp mà. Cậu học ở đây không khéo lại bị người ta ăn hiếp mất
_Không sao đâu . Tôi chịu được mà …
Hải Đăng , khá lắm đấy . Ấn tượng đầu tiên có vẻ tốt rồi đây . Để xem sau này hai người bọn họ như thế nào nào
_Á – Ngọc Nhi tự nhiên đứng dậy
_Có … có … chuyện gì thế … - Gia Bảo lắp bắp , tay run run
_Hình như … hình như … có tiếng ma … - Ngọc Nhi nói
Hai cơ thể run lẩy bẩy , mồ hôi khắp người . Lại có một tiếng khóc
_A…..- Ngọc Nhi và Bảo My la toáng lên , ôm chầm lấy nhau
*Chít*Chít* - Chuột gián từ đâu bò ra tùm lum
Một cảm giác nhột nhột , hai đứa nhìn xuống
_Á , chuột , chuột , gián kìa – Ngọc Nhi la lên
Ngọc Nhi lại nhảy lên mình Gia Bảo ( Hai đứa này ôm nhau hoài ^^ ) . Ngọc Nhi ngước lên thì thấy đôi mắt Gia Bảo đang nhìn mình chăm chú luôn .
_Mặt mình có gì không – Ngọc Nhi ngốc nghếch hỏi – Ơ …
Nhỏ thấy mặt Gia Bảo càng gần mặt mình . Rồi … môi hai đứa chạm nhau . Ngọc Nhi ú ớ , ngạc nhiên . Gia Bảo lại ôm chặt nhỏ . Sau một tí thời gian , Gia Bảo tha môi nhỏ ra . Ngọc Nhi quay mặt đi , ái ngại chạm môi mình . Nhỏ cảm nhận một cảm giác ngọt ngào như đường tan từ cổ họng xuống . Gia Bảo thấy hình như hơi quá đáng
_Xin lỗi nha
Bên ngoài
_Ôi trời , hôn rồi kìa – Duy Khánh nói
_Oa , nụ hôn đầu đời của bạn tui – Bảo My thút thít
Nó nháy mắt với Bảo My , Bảo My cũng hiểu một phần ý nó .
_Coi chừng chuyện bị lố - Nhật Minh nhắc nhở
_Mọi người ra ngoài trước đi , rồi mình lôi hai cậu ấy ra cho – Nó nói
Chờ bọn người này đi mất tiêu , nó mới phá của đi vào
_Hai cậu còn ở đây à , tớ bảo tớ bận rồi sao không về đi , giờ trể lắm – Nó chạy vào
_Hix , Hải Băng à . Tớ sợ quá sao cậu hẹn tớ chổ này vậy – Ngọc Nhi ôm nó khóc
_Xin lỗi , nhắn nhầm địa chỉ ( có nhắn nhầm mới lạ ) . Đi về nha , đừng khóc . Gia Bảo , cậu cũng về đi
Nó lái xe , để hai người đó ngồi vào ghế sau . Hai người bọn họ im lìm à . Lâu lâu lại liếc người ta một tí , khi hai đôi mắt chạm nhau lại ái ngại quay đầu ra chổ khác . Nó chỉ thấy buồn cười
Tối . Nó nhắn tin với Bảo My
Bảo My : Sao cau lai lam the ( sao cậu lại làm thế )
Nó : Cau biet ma ( cậu biết mà )
Bảo My : Biet j ( biết gì )
Nó : Ngoc Nhi thik Gia Bao mak ( Ngọc Nhi thích Gia Bảo mà )
Bảo My : The thi cau dinh giup no a ( thế thì cậu định giúp nó à )
Nó : Uhm
Gia Bảo , cậu là đứa trẻ con lắm đấy biết không . Bởi vì cậu trẻ con nên nó lo lắng tìm bạn gái cho cậu đó . Với cái tính cậu thì không có nó chắc ế tới già . Bởi vậy nó mới can thiệp vào . Nhưng nó không ép buộc tình cảm hai bên đâu . Nó nhất định sẽ để hai bên yêu nhau bằng tình cảm chân thật .
Anh nó mở cửa bước vào , vẻ mặt thảm hơn bao giờ hết
_Gì thế - Nó hỏi
_Anh … anh … - Hải Đăng ấp úng
_Nói gì nói lẹ đi
_Ba bảo anh kết hôn
Nó thoáng ngạc nhiên , nở một nụ cười
_Không biết anh sẽ rước về thiên thần hay ác quỷ . Để xem
_Anh muốn hủy hôn
_Cho em thời gian 7 ngày , rồi anh muốn quyết định hủy thì hủy . Em muốn tìm hiểu chị dâu tương lai một chút
_Nhưng …
_Nghe em đi , nếu là ác quỷ thì anh hãy kêu ba coi chừng em đó
Có thể coi lời nói của nó là một lời hăm dọa
Đêm ấy , có hai con người ngủ không được . Ngọc Nhi cứ đi lòng vòng phòng , cứ gãi gãi đầu hoài . Nhỏ đang nghĩ tới cái gì đó , nghĩ tới chuyện nhỏ và Gia Bảo chăng . Rồi Ngọc Nhi nhảy lên giường , mĩm cười như con thần kinh . Nhỏ chạm tay vào môi mình , lại cười tiếp . Nhưng nụ cười Ngọc Nhi lại tắt hẳn . Nhỏ sợ liệu Gia Bảo chỉ là bồng bột nhất thời , đào hoa như Gia Huy thì khổ nhỏ . Còn Gia Bảo thì không biết tại sao lại hôn nhỏ nữa . Nhưng sao Gia Bảo thấy nụ hôn ấy thật ngọt ngào và hạnh phúc …
Lại sáng nữa . Không biết mấy ngày rồi . À , truyện này chap 13 mà được 5 ngày rùi
Nó và bọn hắn vẫn không đi học cùng nhau , nó vẫn đi xe buýt thôi . Sáng nay tới trường sao nó thấy bình yên tí . Cô giáo bước vào lớp , mĩm cười
_Lớp chúng ta lại có thêm bạn mới rồi
Lớp này dù thông minh nhưng tại fa cả lũ nên điên cuồng hò hét
_Em bước vào nào , Anh Thư
Anh Thư bước vào , làm tắt hẳn những tiếng hò hét của mọi người . Vì đối với mọi người , Anh Thư xấu tệ . Mà t/g nhìn cũng thấy hơi xấu tí . Nhưng nó nhìn Anh Thư thích thú
_Bạn ấy được học bổng nên vào đây
Một nửa số lớp thở dài vì phân nửa là tiểu thư , công tử đài cát nên khinh thường Anh Thư .
_Chào mọi người , mình là Anh Thư – Anh Thư chào mọi người nhưng đáp trả không nồng nhiệt lắm
_Xem nào , em ngồi trên đấy nhé – Cô chỉ Anh Thư ngồi bàn dưới nó
Buổi học tạm thời bình yên . Ra chơi thì …
Nó trên đường đến căn teen thì gặp Anh Thư . Nó nắm lấy cánh tay , thì thầm
_Cải trang tài lắm đấy , chị ạ
Anh Thư ngạc nhiên nhìn nó
_Mình làm quen nhé – Nó nói
_Cô là ai – Anh Thư nghi ngờ
_Người quen mà – Nó cười nhẹ , sao nó lại cười với người này chứ - Nói thử lí do cô cải trang thử xem
_Không có gì
_Vì một người chăng
Nói rồi nó đi đến căn teen , bỏ mặc Anh Thư ngơ ngác . Anh Thư đứng đó cười . Thử làm quen với nó xem sao
Nó bước vào căn teen , Ngọc Nhi và Bảo My chạy lại chỗ nó
_Tạm thời khoan hả ngồi cùng bàn với mình – Nó bảo 2 nhỏ
Nó vào trong ngồi cùng bàn với anh nó . Lúc này hai bên phía Hải Đăng là Duy Khánh và Nhật Minh , nó chỉ chỉ tay . Kêu Duy Khánh xích qua ghế kia , nhường ghế lại cho nó .Nó ngồi vào nói chuyện với Hải Đăng
_Chuyện của anh thế nào rồi – Nó hỏi
_Xem ra không ổn lắm . Vài ngày tới phải đi xem mắt rồi – Hải Đăng buồn thiu
_Để xem , anh biết mặt chưa
_Chưa
_Chẳng biết anh sẽ nghĩ cô ta như thế nào nhỉ
_Quái vật , thế thì tốt . Anh sẽ dễ dàng đào hôn
_Chắc không có cơ hội đó rồi – Nó cười mĩm chi
Sau đó , nó lại chuyển chổ ngồi , ngồi cạnh Ngọc Nhi và Bảo My , cũng gần bàn bọn hắn
_Có chuyện gì thế - Bảo My hỏi
_Không sao , chỉ là một số chuyện nhỏ nhặt . Mà hôm qua , cậu có sao không Ngọc Nhi
Nói tới hôm qua , mặt Ngọc Nhi ửng đỏ lên , Gia Bảo cạnh đó nghe thấy cũng đỏ mặt luôn
_À … ờ … không có gì cả đâu . Hơi ghê tí thôi à
_Đương nhiên không sao , có Gia Bảo bảo vệ cậu mà
Nói tới đây , mặt hai đứa lại đỏ hơn nữa . Hiện giờ Anh Thư đang bước vào căn teen , mọi người nhìn Anh Thư một cách khinh bỉ . Nhỏ Kiều Diễm ( thích Hải Đăng ) lại gần Anh Thư kiếm chuyện
_Mày là con nhỏ xấu xí nào ở đâu ra thế
_Tôi từ đâu ra kệ tôi , nhưng không xứng đáng để cô nói – Anh Thư đáp trả
_Mày ngon lắm . Vào trường này mà không kính nể tao là chuẩn bị lót xác rồi đấy – Kiều Diễm bẻ tay rốp rốp
_Này , cô nên dừng lại đúng lúc đi – Giọng này là của Hải Đăng
_Ơ , anh à ~
_Cô nên nghĩ ỏng ẹo thì hơn . Lả lơi không khéo người ta nói tiểu thư như cô là cave thì khổ
_Anh . Sao anh lại nói với em như thế
_Cô nên ngừng chuyện này đi . Tôi không thích cô cứ ăn hiếp với những người hiền lành như thế này . Xưng đáng với địa vị của cô chăng
_Nhưng do nó vô phép tắc mà
_Cô nên giữ lại chút sĩ diện cuối cùng của mình . Đừng làm đến lúc tôi khinh thường cô
_Anh … - Lại thêm một nhỏ ác độc bực tức đi a khỏi căn teen
_Nè , Anh Thư . Cô có sao không – Hải Đăng hỏi
_Ơ , sao cậu biết tên tôi
_Chúng ta là bạn cùng lớp mà. Cậu học ở đây không khéo lại bị người ta ăn hiếp mất
_Không sao đâu . Tôi chịu được mà …
Hải Đăng , khá lắm đấy . Ấn tượng đầu tiên có vẻ tốt rồi đây . Để xem sau này hai người bọn họ như thế nào nào
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.