Đừng Coi Em Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Anh Và Cô Ấy
Chương 121: về nhà
mình là tác giả
04/01/2021
Đến theo sự chỉ dẫn của Mỹ Lam và hỏi thăm của người dân ở đây, cũng đã đến được nơi mà ba mẹ cô đang ở. Vì ba mẹ cô cũng từng là một doanh nhân lớn giàu, mà bây giờ về đây nên cũng khá nổi tiếng, nên mới có thể đến được đây.
Nơi đây vô cùng rộng, ngoài sân đầu rơm rạ chất thành đồi nhỏ, lúa thì được phơi trước nhà, đối diện căn nhà còn có một cánh đồng lúa đã gặt hết lúa. Do ở làng quê nên cửa nẻo không chặt chẻ cho lắm, Mỹ Lam gọi mãi nhưng không thấy ba mẹ đâu, cô mới đẩy cửa bước vào, vừa bước vào mấy con chó to nhỏ đều chạy ra ngoài sủa um lên.
Tiếng chó sủa ồn ào, hàng xóm thấy vậy chạy ra thấy chúng tôi lạ, biết không phải người trong này hỏi:"Các người là ai, từ đâu đến!"
Mỹ Lam thấy vậy cuối đầu chào rồi nói:"Chào bác, tụi con ở nơi khác đến. Tụi con muốn gặp người trong nhà này....không biết bác..."
Chưa kịp nói xong bác đó đã nói:"Cô cậu la người quen à!"
Mỹ Lam lập tức gật đầu, trả lời liền:" Họ là ba mẹ của con!"
Ông bác đó lộ rõ vẻ mặt ngạc nhiên, nhìn cô chằm chằm rồi nhìn cô từ trên xuống, cảm giác đúng là giống hai người họ, rồi mới bảo:" vào đây!"
Chúng tôi còn suy nghĩ nên chưa dám bước vào liền. Đợi bác bước ra lần nữa rồi bác nói:"Vào mau!"
Chúng tôi giật mình ngần ngại bước vào nhà. Bác đem trái cây, mấy dĩa bánh mứt và nước trà ra, nhìn thấy chunhs tôi chả ai đụng vài những thứ bác đem lên, bác nhìn chúng tôi rồi nói:"Dưới quê chỉ có nhiêu đây thôi! Chắc mấy cô cậu không biết ăn đâu hả!"
Mỹ Lam lập tức lắc đầu nói:"Không phải! Bác đừng nói thế!" nói xong chúng tôi lập tức cầm ly trà lên mà uống, lập tức bác liền cười.
Bác nhìn Mỹ Lam rồi nhìn Nam Hoàng bác nói:" Hai đứa là vợ chồng sao?"
Mỹ Lam lập tức xua tay nói không phải, nhưng Nam Hoàng lại cười ngượng.
"Ba mẹ con đang trên tỉnh đấy, cũng đi từ sáng đến giờ rồi chắc cũng sắp về rồi, tụi cháu đợi đi!" Bác nói với Mỹ Lam để làm cô không còn lo lắng.
Trong lúc chờ ba mẹ cô, bác có ba hoa nói nhiều điều nhiều câu chuyện ở đây, nhưng lát sau bác lại nói:"Mấy bữa hôm trước cứ ngày nào cũng có cậu thanh niên nào đó, nhìn cũng không phải người ở đây, nhìn cứ như tổng tài vậy. Cứ đến gặp ba mẹ con, không biết cậu ta làm gì mà bị ba mẹ con mắng chửi rồi đuổi đi, lúc đó bác thấy khá đáng thương cho cậu ta, cậu ta ngồi ở ngoài cả một đêm chờ ba mẹ con nhưng hình như họ không quan tâm. Bác thấy khá tội nên định đến giúp đỡ cậu ta, ai dè ba mẹ con lại nói hắn ta là kẻ sở khanh tên khốn nạn....." Bác chưa kịp kể xong thì bên ngoài chó đã sủa ồn ào, bác đang kể dở câu chuyện thì nghe tiếng động ngồi dậy đi ra ngoài sân, rồi bước vào nói vơi Mỹ Lam:" Ba mẹ con về rồi kìa."
Tôi dường như không kìm được cảm xúc cứ kiểu lâu quá không gặp ba mẹ không biết phải đối mặt nói chuyện thế nào.
Xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ này, tập này là tập bù cho tuần trước nhá các bạn độc giả, mong mọi người thông cảm cho sự chậm chạp này của mình.
Vì hôm nay ngày đầu tiên của năm mới mình chúc các bạn độc giả học giỏi chăm ngoan may mắn và hạnh phúc hơn trong năm mới này.
Nhớ like và bình luận nha mọi người!!!
HAPPY NEW YEAR, CHÚC MỪNG NĂM MỚI
Nơi đây vô cùng rộng, ngoài sân đầu rơm rạ chất thành đồi nhỏ, lúa thì được phơi trước nhà, đối diện căn nhà còn có một cánh đồng lúa đã gặt hết lúa. Do ở làng quê nên cửa nẻo không chặt chẻ cho lắm, Mỹ Lam gọi mãi nhưng không thấy ba mẹ đâu, cô mới đẩy cửa bước vào, vừa bước vào mấy con chó to nhỏ đều chạy ra ngoài sủa um lên.
Tiếng chó sủa ồn ào, hàng xóm thấy vậy chạy ra thấy chúng tôi lạ, biết không phải người trong này hỏi:"Các người là ai, từ đâu đến!"
Mỹ Lam thấy vậy cuối đầu chào rồi nói:"Chào bác, tụi con ở nơi khác đến. Tụi con muốn gặp người trong nhà này....không biết bác..."
Chưa kịp nói xong bác đó đã nói:"Cô cậu la người quen à!"
Mỹ Lam lập tức gật đầu, trả lời liền:" Họ là ba mẹ của con!"
Ông bác đó lộ rõ vẻ mặt ngạc nhiên, nhìn cô chằm chằm rồi nhìn cô từ trên xuống, cảm giác đúng là giống hai người họ, rồi mới bảo:" vào đây!"
Chúng tôi còn suy nghĩ nên chưa dám bước vào liền. Đợi bác bước ra lần nữa rồi bác nói:"Vào mau!"
Chúng tôi giật mình ngần ngại bước vào nhà. Bác đem trái cây, mấy dĩa bánh mứt và nước trà ra, nhìn thấy chunhs tôi chả ai đụng vài những thứ bác đem lên, bác nhìn chúng tôi rồi nói:"Dưới quê chỉ có nhiêu đây thôi! Chắc mấy cô cậu không biết ăn đâu hả!"
Mỹ Lam lập tức lắc đầu nói:"Không phải! Bác đừng nói thế!" nói xong chúng tôi lập tức cầm ly trà lên mà uống, lập tức bác liền cười.
Bác nhìn Mỹ Lam rồi nhìn Nam Hoàng bác nói:" Hai đứa là vợ chồng sao?"
Mỹ Lam lập tức xua tay nói không phải, nhưng Nam Hoàng lại cười ngượng.
"Ba mẹ con đang trên tỉnh đấy, cũng đi từ sáng đến giờ rồi chắc cũng sắp về rồi, tụi cháu đợi đi!" Bác nói với Mỹ Lam để làm cô không còn lo lắng.
Trong lúc chờ ba mẹ cô, bác có ba hoa nói nhiều điều nhiều câu chuyện ở đây, nhưng lát sau bác lại nói:"Mấy bữa hôm trước cứ ngày nào cũng có cậu thanh niên nào đó, nhìn cũng không phải người ở đây, nhìn cứ như tổng tài vậy. Cứ đến gặp ba mẹ con, không biết cậu ta làm gì mà bị ba mẹ con mắng chửi rồi đuổi đi, lúc đó bác thấy khá đáng thương cho cậu ta, cậu ta ngồi ở ngoài cả một đêm chờ ba mẹ con nhưng hình như họ không quan tâm. Bác thấy khá tội nên định đến giúp đỡ cậu ta, ai dè ba mẹ con lại nói hắn ta là kẻ sở khanh tên khốn nạn....." Bác chưa kịp kể xong thì bên ngoài chó đã sủa ồn ào, bác đang kể dở câu chuyện thì nghe tiếng động ngồi dậy đi ra ngoài sân, rồi bước vào nói vơi Mỹ Lam:" Ba mẹ con về rồi kìa."
Tôi dường như không kìm được cảm xúc cứ kiểu lâu quá không gặp ba mẹ không biết phải đối mặt nói chuyện thế nào.
Xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ này, tập này là tập bù cho tuần trước nhá các bạn độc giả, mong mọi người thông cảm cho sự chậm chạp này của mình.
Vì hôm nay ngày đầu tiên của năm mới mình chúc các bạn độc giả học giỏi chăm ngoan may mắn và hạnh phúc hơn trong năm mới này.
Nhớ like và bình luận nha mọi người!!!
HAPPY NEW YEAR, CHÚC MỪNG NĂM MỚI
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.