Chương 205: Tô Hằng......
Nam Nam Lý
11/03/2022
Sắc mặt của Thẩm Phồn Tinh ngưng lại, sau đó khẽ cười hỏi: “Là anh đăng lên sao?”
Tô Hằng gật đầu: “Anh không biết làm thế nào để bù đắp cho em, chỉ có thể cho em những thứ này..... Phồn Tinh, tất cả những việc này xảy ra đều là lỗi của một mình bản thân anh. Thật đó, anh xin lỗi.....”
Trên bầu trời, dần dần có vài hạt mưa rơi nhẹ xuống, Thẩm Phồn Tinh nhìn chăm chăm vào Tô Hằng rất lâu, đôi mắt vừa trầm mặc lại vừa lộng lẫy hoang vắng.
Thêm vài cơn gió mưa dường như càng nặng hạt hơn một chút, nghiêng theo chiều gió thổi qua, áo sơ mi và vài sợi tóc cuốn theo chiều gió mà xõa bay, càng hiện rõ cơ thể mỏng manh, thon gọn của cô.
Vậy mà, cô cứ mãi đứng im tại vị trí đó. Tay nắm chặt điện thoại, trên khuôn mặt thanh lệ hiện lên nét uất ức và lạnh nhạt.
Tô Hằng bình tĩnh nhìn Thẩm Phồn Tinh, cô có làn da trắng nõn, khuôn mặt hài hòa. Cô có một vẻ đẹp tuyệt mỹ, còn có dáng vóc mỏng manh cao ráo, khí chất trời sinh hoàn hảo. Người như cô, đúng là xinh đẹp.
Anh ta bị Thẩm Phồn Tinh nhìn chăm chăm có chút cứng đơ, tờ chi phiếu nắm trong tay dần dần biến dạng.
“Tô Hằng....”
Giọng nói khàn khàn lạnh nhạt của Thẩm Phồn Tinh từ từ vang lên, nhẹ nhàng đến mức lập tức bị gió thổi bay.
“Anh có thể nào đừng nhắc nhở tôi về chuyện đã qua trong quá khứ hết lần này đến lần khác không, tôi của quá khứ ngu ngốc đến mức nào chứ?”
Sắc mặt của Tô Hằng cứng đờ.
Đôi môi Thẩm Phồn Tinh thầm lặng hé lên, đưa tay lên lật lại từng tấm hình một.
“Tấm này, Châu tổng của bất động sản Hằng Đạt, có tiếng là lưu manh nhất trong giới, tôi cùng anh đi tiếp rượu bị anh ta bắt uống hết hai bình Ngũ Lương Dịch.....”
“Tấm này, Tề tổng của vật liệu xây dựng Cáp Mạn, đã có vợ, có cả người tình. Cùng hắn ta bàn chuyện kinh doanh, phải chi đối phương là phụ nữ thì bản thân tôi đi một mình cũng được. Nhưng đến cuối cùng, tôi bị chuốc rượu đến mức hồ đồ, anh lại bảo trợ lý của anh đến đón tôi về.......”
“Tấm này, Tiền tổng của đầu tư Hoa Lăng, là một ông trùm mới nổi, sau khi nhận được tiền đầu tư, ngày thứ hai, tôi bị vợ của ông ta tìm tới nhà cho tôi ăn một cái tát. Nhưng từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, tôi vẫn không thể đánh lại..... Tiền tổng không yên tâm, ngày thứ hai lại ép thêm ba phần đầu tư......”
“Tấm này, Tôn tổng của tập đoàn Vinh Thành, anh có nhớ không? Trong cái hộp đêm, từng người bọn họ ôm ấp phụ nữ bên cạnh, thậm chí còn có người cởϊ qυầи áo của phụ nữ ngay tại đó!
Ban đầu, anh cũng có mặt. Nhưng mà, trong khi đó anh đột ngột rời đi mà không nói tiếng nào, bởi vì anh muốn bảo vệ cho chính mình, tôi từ lần này đến hết lần khác bị bọn họ ép uống rượu. Nếu như không phải vì sau khi uống rượu nôn ra máu, điện gấp SOS, vậy thì tối đó anh có thể tưởng tượng được tôi sẽ có kết cục như thế nào không?”
Thẩm Phồn Tinh cất giọng cười khổ từ trong vòm họng:
“Ờ đúng rồi, tối hôm qua tôi mới biết được. Tối hôm đó, đúng lúc là bức ảnh anh tiễn Thẩm Thiên Nhu về nhà. Vào ngày hôm đó, trước biệt thự nhà họ Thẩm, anh cùng với Thẩm Thiên Nhu quấn quýt bên nhau.......”
Con ngươi của Tô Hằng nặng nề run lên, trong lòng hình như có một cánh tay vô hình nào đó, bóp chặt lấy anh ta, đau đến mức chỉ có thể hấp hối.
Giọng nói của anh ta khan vô cùng: “Anh....lúc đó anh cũng sợ......”
Nhưng Thẩm Phồn Tinh cười: “Anh là sợ rồi, anh đương nhiên là sợ rồi, bởi vì anh sợ Thẩm Thiên Nhu nên mới bỏ mặt tôi. Nếu như tôi thật sự xảy ra chuyện gì, anh nhất định sẽ áy náy mà chịu trách nhiệm về tôi, cả đời không tránh khỏi được tôi, thì anh sẽ không có cách nào sống cạnh với em gái Thiên Nhu nữa.....”
Tô Hằng phủ định lời cô: “Không phải đâu, Phồn Tinh....”
Thẩm Phồn Tinh thu điện thoại lại, lạnh lùng nhìn anh ta: “Những tấm ảnh này, một chút cũng không giả, tôi bị bọn họ sờ tay, sờ đùi, say khướt nhẫn nhục những cánh tay bẩn thỉu như bùn của bọn họ. Tất cả thứ này..... đều là vì chuyện gì chứ?”
“……” Sắc mặt Tô Hằng trắng bệch!
“Vì nhà họ Tô mà tôi không màn đến sống chết, nhẫn nhục nhiều như thế. Còn anh, một người nhà họ Tô chân chính lại chạy ra ngoài cùng với người em gái cùng cha khác mẹ của tôi mà nói chuyện yêu đương! Tô Hằng, lúc đó anh không có bất kỳ sự áy náy nào với tôi hay sao?”
Giọng nói của Thẩm Phồn Tinh đột nhiên trở nên sắc bén, đưa tay tát mạng vào mặt của Tô Hằng một bạt tai!
Tô Hằng gật đầu: “Anh không biết làm thế nào để bù đắp cho em, chỉ có thể cho em những thứ này..... Phồn Tinh, tất cả những việc này xảy ra đều là lỗi của một mình bản thân anh. Thật đó, anh xin lỗi.....”
Trên bầu trời, dần dần có vài hạt mưa rơi nhẹ xuống, Thẩm Phồn Tinh nhìn chăm chăm vào Tô Hằng rất lâu, đôi mắt vừa trầm mặc lại vừa lộng lẫy hoang vắng.
Thêm vài cơn gió mưa dường như càng nặng hạt hơn một chút, nghiêng theo chiều gió thổi qua, áo sơ mi và vài sợi tóc cuốn theo chiều gió mà xõa bay, càng hiện rõ cơ thể mỏng manh, thon gọn của cô.
Vậy mà, cô cứ mãi đứng im tại vị trí đó. Tay nắm chặt điện thoại, trên khuôn mặt thanh lệ hiện lên nét uất ức và lạnh nhạt.
Tô Hằng bình tĩnh nhìn Thẩm Phồn Tinh, cô có làn da trắng nõn, khuôn mặt hài hòa. Cô có một vẻ đẹp tuyệt mỹ, còn có dáng vóc mỏng manh cao ráo, khí chất trời sinh hoàn hảo. Người như cô, đúng là xinh đẹp.
Anh ta bị Thẩm Phồn Tinh nhìn chăm chăm có chút cứng đơ, tờ chi phiếu nắm trong tay dần dần biến dạng.
“Tô Hằng....”
Giọng nói khàn khàn lạnh nhạt của Thẩm Phồn Tinh từ từ vang lên, nhẹ nhàng đến mức lập tức bị gió thổi bay.
“Anh có thể nào đừng nhắc nhở tôi về chuyện đã qua trong quá khứ hết lần này đến lần khác không, tôi của quá khứ ngu ngốc đến mức nào chứ?”
Sắc mặt của Tô Hằng cứng đờ.
Đôi môi Thẩm Phồn Tinh thầm lặng hé lên, đưa tay lên lật lại từng tấm hình một.
“Tấm này, Châu tổng của bất động sản Hằng Đạt, có tiếng là lưu manh nhất trong giới, tôi cùng anh đi tiếp rượu bị anh ta bắt uống hết hai bình Ngũ Lương Dịch.....”
“Tấm này, Tề tổng của vật liệu xây dựng Cáp Mạn, đã có vợ, có cả người tình. Cùng hắn ta bàn chuyện kinh doanh, phải chi đối phương là phụ nữ thì bản thân tôi đi một mình cũng được. Nhưng đến cuối cùng, tôi bị chuốc rượu đến mức hồ đồ, anh lại bảo trợ lý của anh đến đón tôi về.......”
“Tấm này, Tiền tổng của đầu tư Hoa Lăng, là một ông trùm mới nổi, sau khi nhận được tiền đầu tư, ngày thứ hai, tôi bị vợ của ông ta tìm tới nhà cho tôi ăn một cái tát. Nhưng từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, tôi vẫn không thể đánh lại..... Tiền tổng không yên tâm, ngày thứ hai lại ép thêm ba phần đầu tư......”
“Tấm này, Tôn tổng của tập đoàn Vinh Thành, anh có nhớ không? Trong cái hộp đêm, từng người bọn họ ôm ấp phụ nữ bên cạnh, thậm chí còn có người cởϊ qυầи áo của phụ nữ ngay tại đó!
Ban đầu, anh cũng có mặt. Nhưng mà, trong khi đó anh đột ngột rời đi mà không nói tiếng nào, bởi vì anh muốn bảo vệ cho chính mình, tôi từ lần này đến hết lần khác bị bọn họ ép uống rượu. Nếu như không phải vì sau khi uống rượu nôn ra máu, điện gấp SOS, vậy thì tối đó anh có thể tưởng tượng được tôi sẽ có kết cục như thế nào không?”
Thẩm Phồn Tinh cất giọng cười khổ từ trong vòm họng:
“Ờ đúng rồi, tối hôm qua tôi mới biết được. Tối hôm đó, đúng lúc là bức ảnh anh tiễn Thẩm Thiên Nhu về nhà. Vào ngày hôm đó, trước biệt thự nhà họ Thẩm, anh cùng với Thẩm Thiên Nhu quấn quýt bên nhau.......”
Con ngươi của Tô Hằng nặng nề run lên, trong lòng hình như có một cánh tay vô hình nào đó, bóp chặt lấy anh ta, đau đến mức chỉ có thể hấp hối.
Giọng nói của anh ta khan vô cùng: “Anh....lúc đó anh cũng sợ......”
Nhưng Thẩm Phồn Tinh cười: “Anh là sợ rồi, anh đương nhiên là sợ rồi, bởi vì anh sợ Thẩm Thiên Nhu nên mới bỏ mặt tôi. Nếu như tôi thật sự xảy ra chuyện gì, anh nhất định sẽ áy náy mà chịu trách nhiệm về tôi, cả đời không tránh khỏi được tôi, thì anh sẽ không có cách nào sống cạnh với em gái Thiên Nhu nữa.....”
Tô Hằng phủ định lời cô: “Không phải đâu, Phồn Tinh....”
Thẩm Phồn Tinh thu điện thoại lại, lạnh lùng nhìn anh ta: “Những tấm ảnh này, một chút cũng không giả, tôi bị bọn họ sờ tay, sờ đùi, say khướt nhẫn nhục những cánh tay bẩn thỉu như bùn của bọn họ. Tất cả thứ này..... đều là vì chuyện gì chứ?”
“……” Sắc mặt Tô Hằng trắng bệch!
“Vì nhà họ Tô mà tôi không màn đến sống chết, nhẫn nhục nhiều như thế. Còn anh, một người nhà họ Tô chân chính lại chạy ra ngoài cùng với người em gái cùng cha khác mẹ của tôi mà nói chuyện yêu đương! Tô Hằng, lúc đó anh không có bất kỳ sự áy náy nào với tôi hay sao?”
Giọng nói của Thẩm Phồn Tinh đột nhiên trở nên sắc bén, đưa tay tát mạng vào mặt của Tô Hằng một bạt tai!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.