Chương 58: Đạo Pháp: Huyền Binh Giáp
Lưu Manh Tang
28/02/2021
Một lát sau.
Điền Trấn Bắc mới có thể hồi phục tinh thần, hắn ta liếm liếm môi, chỉ cảm thấy có chút miệng khô lưỡi khô, vội cầm lấy ly trà lạnh trên bàn uống một ngụm.
"Vậy tổ chức kia của các người... có nhiều người không? Mà lực lượng như vậy quốc gia có bao nhiêu?"
"Trên đời này, có nhiều yêu ma quỷ mị hay không?"
Trong lòng hắn ta có vô số hiếu kỳ.
Yêu ma quỷ mị cũng có, vậy còn thần tiên thì sao?
Người đàn ông mặc âu phục cười cười, ngồi xuống.
"Cục trưởng Điền, có một số việc thứ cho tôi không thể nhiều lời, mà những chuyện tôi vừa nói ra cũng chỉ giới hạn trong hai người chúng ta biết với nhau thôi, tiết lộ cơ mật quốc gia sẽ bị xử theo tội phản quốc đấy, hẳn là ông cũng biết hậu quả."
Điền Trấn Bắc lập tức vội vàng gật đầu.
Thân là một lão đảng viên, chút giác ngộ này hắn ta vẫn phải có.
"Đúng rồi, ông hỗ trợ giúp tôi tìm hiểu thêm tin tức về vị tiền bối kia đi."
Bọn họ không dám điều tra một vị Tiên Thiên Tông sư quá nhiều, nhưng tin tức cơ bản thì vẫn phải điều tra, hơn nữa hiện tại tin tức của tất cả công dân đều được internet hóa, chỉ cần ở đồn công an là có thể tra được tin tức một cách dễ dàng.
Điền Trấn Bắc cầm điện thoại di động lên, gọi một cuộc điện thoại cho Trương Đại Niên.
Nửa đêm rạng sáng, hẳn là Trương Đại Niên đang ngủ say, Điền Trấn Bắc phải gọi điện thoại hai lần hắn ta mới nhận.
"Trương Đại Niên, người thanh niên trẻ tuổi đã đến đồn cảnh sát với em ngày trước tên gì vậy?"
Trương Đại Niên đang mơ mơ màng màng đột nhiên run một cái, trong nháy mắt hắn ta đã tỉnh táo hoàn toàn, vội vàng hỏi: "Anh rể, anh hỏi chuyện này làm gì? Tiểu Tô là đứa bé do một chú trong thôn em ở lúc trước nhận nuôi, tên Tô Mục Nhiên, có chuyện gì sao?"
"Ah?"
"Cậu ta làm nghề gì vậy? Nhà cậu ta ở đâu?"
"Cậu ta kế thừa cửa hàng Zhizha của chú cậu ta, hiện tại đang ở đường Đồng Tâm phía thành bắc."
Cúp điện thoại.
Trương Đại Niên lập tức gọi điện thoại qua cho Tô Mục Nhiên.
Đáng tiếc.
Không có người nghe.
Điền Trấn Bắc để điện thoại di động xuống, cười nói: "Đã biết tên cùng địa chỉ thì đơn giản hơn rồi, vị tiền bối kia..."
Nói đến đây, hắn ta hơi ngập ngừng một chút.
"Chung lão đệ, đứa bé kia tên Tô Mục Nhiên, thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi, đoán chừng cũng chỉ mới hai mươi, vì sao cậu phải gọi cậu ta là tiền bối?"
Người đàn ông mặc âu phục tên "Chung Chấn Quốc" .
Sắc mặt hắn ta trầm xuống, quát lên: "Điền Trấn Bắc, tên của Tông sư há có thể gọi thẳng?"
"Cảnh giới Tông sư đã siêu phàm rồi, nếu đặt ở thời cổ đại, cao thủ ở cảnh giới này chính là vương hầu một phương, đến cả hoàng đế cũng phải tranh thủ lôi kéo hắn, nếu hắn muốn gia nhập quân đội, chỉ cần có thể vượt qua thẩm định chính trị có thể dễ dàng lấy được quân hàm thiếu tướng."
"Thân làm Tông sư, có thủ đoạn thoát thai hoán cốt, phản lão hoàn đồng cũng không phải chuyện không thể nào."
"Lúc trước sở dĩ tôi nói cho ông biết nhiều như vậy, chính là vì thành Linh Châu của ông xuất hiện một vị Tông sư, sau này chỉ cần vị ấy không làm ra chuyện gì quá khác người, các ông nghìn vạn lần không thể trêu chọc đắc tội vị ấy."
"..."
Điền Trấn Bắc ngơ ngơ ngác ngác.
Hắn ta là người thường.
Đối với cảnh giới Tông sư, căn bản cũng không hiểu rõ.
Nhưng sau khi hắn ta nghe thấy những lời Chung Chấn Quốc nói, trực tiếp bị khiếp sợ.
Tông sư trâu bò như thế sao?
Yết hầu của hắn ta nhấp nhô.
Điền Trấn Bắc gọi một vị nữ cảnh sát của phòng hộ tịch tới, để cô ấy kiểm tra tin tức cặn kẽ về Tô Mục Nhiên.
Vị nữ cảnh sát kia mở hệ thống hộ tịch.
Không đầy ba phút sau đã có kết quả điều tra.
"Tô Mục Nhiên, 23 tuổi, sinh ngày 29 tháng 2 năm 1996, là cô nhi, được Trương Trường Xuân ở Trương gia thôn trấn Bạch Thổ nhận nuôi, năm 2008 đã dời vào nội thành kinh doanh một cửa hàng Zhizha, hiện tại đang ở số 039 đường Đồng Tâm, đối diện với tiểu khu Phú Xuân..."
Tin tức phía sau, Điền Trấn Bắc đã nghe không lọt tai.
Hắn ta hơi nghi hoặc một chút.
Nhìn về phía Chung Chấn Quốc.
Tên nhóc này thật sự chỉ mới hơn hai mươi tuổi mà thôi.
Cả người Chung Chấn Quốc đều đã hơi dại ra, trên mặt cũng hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi, lẩm bẩm nói: "Hai mươi hai tuổi... Tông sư chỉ mới hai mươi hai tuổi... Điều này sao có thể?"
... ...
Sáng ngày thứ hai 10 giờ.
Tô Mục Nhiên từ trong tu luyện tỉnh lại.
Mặc dù đã ba ngày liên tục hắn không ngủ chút nào, thế nhưng sau khi tu luyện xong tinh thần của hắn rất sảng khoái, căn bản là không hề cảm thấy chút buồn ngủ ủ rũ nào.
Sau khi rửa mặt, Tô Mục Nhiên mở cửa lớn của cửa hàng Zhizha, ra ngoài mua một lồng bánh bao hấp, lại bưng ghế ra ngồi trước cửa bắt đầu phơi nắng, nhưng trên thực tế hắn đang nghiên cứu pháp thuật được ghi lại bên trong Thái Huyền Kinh tầng thứ nhất.
Thái Huyền Kinh tầng thứ nhất có ghi lại bốn loại Đạo pháp.
Vọng Khí Thuật chính là một trong số đó.
Còn có một môn Đạo pháp phòng ngự là "Huyền Binh Giáp", một Đạo pháp này là dùng pháp lực hình thành một tầng phòng ngự phía ngoài cơ thể, tu vi càng mạnh thì "Huyền Binh Giáp" cũng càng mạnh.
Còn lại hai môn Đạo pháp chính là Đạo pháp công kích.
Một cái là Hỏa Long Ngâm.
Một cái khác là Thủy Long Ngâm.
Hai môn pháp thuật này đều có kèm theo yêu cầu riêng.
Hoặc là mượn "thế lửa", "thế nước", ý đại khái chính là phải tu luyện ở những nơi có lửa lớn hoặc có nước, nếu có thể mượn lực lượng của nó để thôi động pháp lực sẽ tu luyện thành công môn thuật pháp này.
Hoặc là cần phải nắm giữ "ý cảnh Thủy", "ý cảnh Hỏa" .
Mà muốn làm được vậy thật quá khó khăn, phải tu luyện tới Thái Huyền Kinh tầng thứ hai mới có thể.
Thái Huyền Kinh tầng thứ nhất là Dưỡng Khí, tầng thứ hai thì lại là "Luyện Khí cảnh" .
Dưỡng Khí cảnh, chỉ cần nuôi được một ngụm "Chân Huyền pháp lực" là có thể bước vào "Luyện Khí cảnh", mà Luyện Khí cảnh thì phải chuyển hóa toàn bộ pháp lực thành "Chân Huyền pháp lực" .
"Hẳn là Luyện Khí cảnh này tương đương với cấp bậc Tiên Thiên Tông sư nhỉ? Chẳng qua, có lẽ Luyện Khí cảnh càng mạnh hơn Tiên Thiên Tông sư một bậc."
Trong lòng Tô Mục Nhiên thầm nghĩ.
Hắn đang bắt đầu so sánh.
Chúc Vu Sơn tự xưng là võ giả hậu thiên cực hạn, chỉ còn cách Tiên Thiên Tông sư có đúng một bước, thế nhưng so với bản thân mình hắn ta lại yếu hơn rất nhiều.
Hắn ta đột phá đến Tiên Thiên đương nhiên cũng sẽ yếu hơn bản thân mình đột phá tới Luyện Khí cảnh.
"Thủy Long Ngâm" cùng "Hỏa Long Ngâm" tạm thời không cách nào tu hành, thế nhưng "Huyền Binh Giáp" này lại có thể.
Tô Mục Nhiên thôi động pháp lực, thử tu hành, hắn thử chừng năm sáu lần rốt cục cũng có thể dùng pháp lực tạo thành một tầng bảo vệ mỏng dính bên ngoài cơ thể.
Đúng lúc này, một chiếc xe ngừng lại trước cửa cửa hàng Zhizha.
Lý Mộc Đồng trang điểm xinh đẹp bước xuống xe, cô ấy hấp tấp đi vào trong tiệm, lấy một cái ghế đẩu ra đặt mông lên ngồi bên cạnh Tô Mục Nhiên.
"Cô đến đây làm gì?"
"Không phải cô muốn tới cục cảnh sát tố cáo tôi cưỡng hiếp cô sao?"
"Vì sao cô không đi kiện?"
Tô Mục Nhiên châm một điếu thuốc, trong lòng kinh ngạc vô cùng...
Người phụ nữ này chạy tới đây làm gì vậy?
Điền Trấn Bắc mới có thể hồi phục tinh thần, hắn ta liếm liếm môi, chỉ cảm thấy có chút miệng khô lưỡi khô, vội cầm lấy ly trà lạnh trên bàn uống một ngụm.
"Vậy tổ chức kia của các người... có nhiều người không? Mà lực lượng như vậy quốc gia có bao nhiêu?"
"Trên đời này, có nhiều yêu ma quỷ mị hay không?"
Trong lòng hắn ta có vô số hiếu kỳ.
Yêu ma quỷ mị cũng có, vậy còn thần tiên thì sao?
Người đàn ông mặc âu phục cười cười, ngồi xuống.
"Cục trưởng Điền, có một số việc thứ cho tôi không thể nhiều lời, mà những chuyện tôi vừa nói ra cũng chỉ giới hạn trong hai người chúng ta biết với nhau thôi, tiết lộ cơ mật quốc gia sẽ bị xử theo tội phản quốc đấy, hẳn là ông cũng biết hậu quả."
Điền Trấn Bắc lập tức vội vàng gật đầu.
Thân là một lão đảng viên, chút giác ngộ này hắn ta vẫn phải có.
"Đúng rồi, ông hỗ trợ giúp tôi tìm hiểu thêm tin tức về vị tiền bối kia đi."
Bọn họ không dám điều tra một vị Tiên Thiên Tông sư quá nhiều, nhưng tin tức cơ bản thì vẫn phải điều tra, hơn nữa hiện tại tin tức của tất cả công dân đều được internet hóa, chỉ cần ở đồn công an là có thể tra được tin tức một cách dễ dàng.
Điền Trấn Bắc cầm điện thoại di động lên, gọi một cuộc điện thoại cho Trương Đại Niên.
Nửa đêm rạng sáng, hẳn là Trương Đại Niên đang ngủ say, Điền Trấn Bắc phải gọi điện thoại hai lần hắn ta mới nhận.
"Trương Đại Niên, người thanh niên trẻ tuổi đã đến đồn cảnh sát với em ngày trước tên gì vậy?"
Trương Đại Niên đang mơ mơ màng màng đột nhiên run một cái, trong nháy mắt hắn ta đã tỉnh táo hoàn toàn, vội vàng hỏi: "Anh rể, anh hỏi chuyện này làm gì? Tiểu Tô là đứa bé do một chú trong thôn em ở lúc trước nhận nuôi, tên Tô Mục Nhiên, có chuyện gì sao?"
"Ah?"
"Cậu ta làm nghề gì vậy? Nhà cậu ta ở đâu?"
"Cậu ta kế thừa cửa hàng Zhizha của chú cậu ta, hiện tại đang ở đường Đồng Tâm phía thành bắc."
Cúp điện thoại.
Trương Đại Niên lập tức gọi điện thoại qua cho Tô Mục Nhiên.
Đáng tiếc.
Không có người nghe.
Điền Trấn Bắc để điện thoại di động xuống, cười nói: "Đã biết tên cùng địa chỉ thì đơn giản hơn rồi, vị tiền bối kia..."
Nói đến đây, hắn ta hơi ngập ngừng một chút.
"Chung lão đệ, đứa bé kia tên Tô Mục Nhiên, thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi, đoán chừng cũng chỉ mới hai mươi, vì sao cậu phải gọi cậu ta là tiền bối?"
Người đàn ông mặc âu phục tên "Chung Chấn Quốc" .
Sắc mặt hắn ta trầm xuống, quát lên: "Điền Trấn Bắc, tên của Tông sư há có thể gọi thẳng?"
"Cảnh giới Tông sư đã siêu phàm rồi, nếu đặt ở thời cổ đại, cao thủ ở cảnh giới này chính là vương hầu một phương, đến cả hoàng đế cũng phải tranh thủ lôi kéo hắn, nếu hắn muốn gia nhập quân đội, chỉ cần có thể vượt qua thẩm định chính trị có thể dễ dàng lấy được quân hàm thiếu tướng."
"Thân làm Tông sư, có thủ đoạn thoát thai hoán cốt, phản lão hoàn đồng cũng không phải chuyện không thể nào."
"Lúc trước sở dĩ tôi nói cho ông biết nhiều như vậy, chính là vì thành Linh Châu của ông xuất hiện một vị Tông sư, sau này chỉ cần vị ấy không làm ra chuyện gì quá khác người, các ông nghìn vạn lần không thể trêu chọc đắc tội vị ấy."
"..."
Điền Trấn Bắc ngơ ngơ ngác ngác.
Hắn ta là người thường.
Đối với cảnh giới Tông sư, căn bản cũng không hiểu rõ.
Nhưng sau khi hắn ta nghe thấy những lời Chung Chấn Quốc nói, trực tiếp bị khiếp sợ.
Tông sư trâu bò như thế sao?
Yết hầu của hắn ta nhấp nhô.
Điền Trấn Bắc gọi một vị nữ cảnh sát của phòng hộ tịch tới, để cô ấy kiểm tra tin tức cặn kẽ về Tô Mục Nhiên.
Vị nữ cảnh sát kia mở hệ thống hộ tịch.
Không đầy ba phút sau đã có kết quả điều tra.
"Tô Mục Nhiên, 23 tuổi, sinh ngày 29 tháng 2 năm 1996, là cô nhi, được Trương Trường Xuân ở Trương gia thôn trấn Bạch Thổ nhận nuôi, năm 2008 đã dời vào nội thành kinh doanh một cửa hàng Zhizha, hiện tại đang ở số 039 đường Đồng Tâm, đối diện với tiểu khu Phú Xuân..."
Tin tức phía sau, Điền Trấn Bắc đã nghe không lọt tai.
Hắn ta hơi nghi hoặc một chút.
Nhìn về phía Chung Chấn Quốc.
Tên nhóc này thật sự chỉ mới hơn hai mươi tuổi mà thôi.
Cả người Chung Chấn Quốc đều đã hơi dại ra, trên mặt cũng hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi, lẩm bẩm nói: "Hai mươi hai tuổi... Tông sư chỉ mới hai mươi hai tuổi... Điều này sao có thể?"
... ...
Sáng ngày thứ hai 10 giờ.
Tô Mục Nhiên từ trong tu luyện tỉnh lại.
Mặc dù đã ba ngày liên tục hắn không ngủ chút nào, thế nhưng sau khi tu luyện xong tinh thần của hắn rất sảng khoái, căn bản là không hề cảm thấy chút buồn ngủ ủ rũ nào.
Sau khi rửa mặt, Tô Mục Nhiên mở cửa lớn của cửa hàng Zhizha, ra ngoài mua một lồng bánh bao hấp, lại bưng ghế ra ngồi trước cửa bắt đầu phơi nắng, nhưng trên thực tế hắn đang nghiên cứu pháp thuật được ghi lại bên trong Thái Huyền Kinh tầng thứ nhất.
Thái Huyền Kinh tầng thứ nhất có ghi lại bốn loại Đạo pháp.
Vọng Khí Thuật chính là một trong số đó.
Còn có một môn Đạo pháp phòng ngự là "Huyền Binh Giáp", một Đạo pháp này là dùng pháp lực hình thành một tầng phòng ngự phía ngoài cơ thể, tu vi càng mạnh thì "Huyền Binh Giáp" cũng càng mạnh.
Còn lại hai môn Đạo pháp chính là Đạo pháp công kích.
Một cái là Hỏa Long Ngâm.
Một cái khác là Thủy Long Ngâm.
Hai môn pháp thuật này đều có kèm theo yêu cầu riêng.
Hoặc là mượn "thế lửa", "thế nước", ý đại khái chính là phải tu luyện ở những nơi có lửa lớn hoặc có nước, nếu có thể mượn lực lượng của nó để thôi động pháp lực sẽ tu luyện thành công môn thuật pháp này.
Hoặc là cần phải nắm giữ "ý cảnh Thủy", "ý cảnh Hỏa" .
Mà muốn làm được vậy thật quá khó khăn, phải tu luyện tới Thái Huyền Kinh tầng thứ hai mới có thể.
Thái Huyền Kinh tầng thứ nhất là Dưỡng Khí, tầng thứ hai thì lại là "Luyện Khí cảnh" .
Dưỡng Khí cảnh, chỉ cần nuôi được một ngụm "Chân Huyền pháp lực" là có thể bước vào "Luyện Khí cảnh", mà Luyện Khí cảnh thì phải chuyển hóa toàn bộ pháp lực thành "Chân Huyền pháp lực" .
"Hẳn là Luyện Khí cảnh này tương đương với cấp bậc Tiên Thiên Tông sư nhỉ? Chẳng qua, có lẽ Luyện Khí cảnh càng mạnh hơn Tiên Thiên Tông sư một bậc."
Trong lòng Tô Mục Nhiên thầm nghĩ.
Hắn đang bắt đầu so sánh.
Chúc Vu Sơn tự xưng là võ giả hậu thiên cực hạn, chỉ còn cách Tiên Thiên Tông sư có đúng một bước, thế nhưng so với bản thân mình hắn ta lại yếu hơn rất nhiều.
Hắn ta đột phá đến Tiên Thiên đương nhiên cũng sẽ yếu hơn bản thân mình đột phá tới Luyện Khí cảnh.
"Thủy Long Ngâm" cùng "Hỏa Long Ngâm" tạm thời không cách nào tu hành, thế nhưng "Huyền Binh Giáp" này lại có thể.
Tô Mục Nhiên thôi động pháp lực, thử tu hành, hắn thử chừng năm sáu lần rốt cục cũng có thể dùng pháp lực tạo thành một tầng bảo vệ mỏng dính bên ngoài cơ thể.
Đúng lúc này, một chiếc xe ngừng lại trước cửa cửa hàng Zhizha.
Lý Mộc Đồng trang điểm xinh đẹp bước xuống xe, cô ấy hấp tấp đi vào trong tiệm, lấy một cái ghế đẩu ra đặt mông lên ngồi bên cạnh Tô Mục Nhiên.
"Cô đến đây làm gì?"
"Không phải cô muốn tới cục cảnh sát tố cáo tôi cưỡng hiếp cô sao?"
"Vì sao cô không đi kiện?"
Tô Mục Nhiên châm một điếu thuốc, trong lòng kinh ngạc vô cùng...
Người phụ nữ này chạy tới đây làm gì vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.