Chương 41: Hắn Đã Làm Gì Quỷ Nước Rồi?
Lưu Manh Tang
28/02/2021
Ào ào.
Nước sông đục ngầu chảy ngược, một mạch nước ngầm cuốn về phía Tô Mục Nhiên.
Tô Mục Nhiên chỉ cảm thấy thân thể của chính mình không bị khống chế, bắt đầu đảo quanh trong nước.
"Keng!"
"Ngươi bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1."
"Keng!"
"Ngươi đã bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1, năng lực lặn xuống nước +1."
"Keng!"
"Ngươi bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1, năng lực ngự thủy +1."
Bên tai liên tiếp vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống, khiến Tô Mục Nhiên vui vẻ trong lòng ——
Con quỷ nước này cũng không tệ lắm, có thể cống hiến một mạch 8 điểm công đức cho mình, thoạt nhìn dường như còn chưa kiệt sức, mà điều đáng nói tới nhất chính là năng lực lặn xuống nước của mình đã tăng lên, khiến hắn có khả năng "hô hấp" ở trong nước.
Bản thân mình ở trong nước y như cá gặp nước, nếu mình đi tham dự giải bơi lặn không biết có thể phá vỡ kỷ lục Guinness thế giới hay không.
Hơn nữa.
Đối với nước, không hiểu sao mình luôn cảm thấy thân thiện một cách khó hiểu.
Nhắm mắt lại, vẻ mặt Tô Mục Nhiên tràn đầy biểu tình hưởng thụ, thậm chí hắn có thể cảm nhận được dòng nước đang chảy, từng phân tử nước đang reo hò nhảy múa... Tâm niệm vừa động, rầm, từng mạch nước ngầm đang cuốn về phía hắn chợt bình tĩnh lại.
Rầm.
Dòng nước biến hóa.
Ở nơi đáy sông đục ngầu có mấy chữ nước được hình thành: Hello.
"... ..."
Quỷ nước ngơ ngơ ngác ngác.
Này mẹ nó rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Cho tới tận bây giờ, người kia không chỉ không chết ngược lại còn hiện lên vẻ mặt hưởng thụ?
Hơn nữa, khả năng "điều khiển nước" vừa rồi là chuyện gì xảy ra?
Đó không phải là năng lực của mình sao?
Mà mấy chữ kia là cái quái gì?
Có thực lực mạnh, đương nhiên trí tuệ của quỷ nước cũng không thấp.
Cô ta trầm tư một lát, chiếc đuôi như đuôi cá không ngừng lay động có ý muốn bơi về phía xa xa.
Xui xẻo!
Tạm tha cho người này một lần.
Thế nhưng vừa thấy quỷ nước muốn đi Tô Mục Nhiên lập tức nóng nảy, cứ đi như vậy? Điểm công đức tới tay rồi còn muốn bay mất sao?
Làm sao có thể.
Tô Mục Nhiên bật người đuổi theo.
Hắn không biết bơi.
Trong tất cả các tư thế bơi hắn chỉ biết bơi chó, nhưng quỷ nước cống hiến cho hắn năng lực "ngự thủy" lại thêm lực khí huyết mạnh mẽ bùng phát ——
Ào ào!
Trong nháy mắt, nước sông cuồn cuộn, ngay cả mặt sông cũng hình thành từng trận sóng nước.
Quỷ nước mới bơi được khoảng chừng 10m kia vừa quay đầu vừa nhìn đã bị dọa sợ đến sắp nứt cả tim gan.
Lần này, cô ta thật sự giật mình.
Đối với loại quỷ mị như cô ta, lực khí huyết bộc phát ra từ trên người Tô Mục Nhiên càng khiến cô ta cảm thấy chói lóa hơn cả ánh mặt trời xuất hiện giữa đêm tối, cho dù cách nhau hơn 10m nhưng thân thể của cô ta vẫn đang có xu thế nhạt dần đi.
Khí huyết mạnh mẽ, nhiều dương khí chính là thứ khắc chế quỷ mị nhất.
Ô ô ô ô.
Quỷ mị gào lên một tiếng thảm thiết.
Cô ta trực tiếp phóng thẳng lên mặt nước, đồng thời còn dùng năng lực ngự thủy công kích Tô Mục Nhiên.
Ầm ầm!
Sóng biển cuồn cuộn.
Lực công kích không quá mạnh mẽ nhưng lại tạo thành thanh thế rất lớn.
"Điều khiển nước công kích?"
"Chuyện nhỏ, mình đánh tan là được."
Nếu không phải bản thân còn đang ở trong nước chắc chắn Tô Mục Nhiên đã sớm phá lên cười, hắn có lực khí huyết phối hợp năng lực ngự thủy, tốc độ bơi lặn còn nhanh hơn cả quỷ nước, gần như ngay trong khoảnh khắc quỷ nước lao ra khỏi mặt nước, Tô Mục Nhiên cũng vọt ra.
Đưa tay lập tức bắt được cái đuôi của quỷ nước.
"Chạy?"
"Mày còn muốn chạy nữa không?"
"... ..."
Quỷ nước: Mẹ nó ta không tin tà, một mình ngươi lại dí quỷ nước như ta chạy trốn khắp nơi? Rốt cuộc ta là quỷ hay ngươi mới là quỷ?
Sau đó.
Cô ta lập tức nghe được giọng nói chân thành của Tô Mục Nhiên: "Đừng chạy, đánh ta."
Quỷ nước: ... ...
Đây là cái yêu cầu quái gì vậy?
Không phải vị đại nhân này có đam mê biến thái gì đó với quỷ đấy chứ?
"Tha mạng, đại nhân tha mạng."
Quỷ nước vội vã xin tha, từ giọng nói tới dáng dấp đều vô cùng thảm liệt.
Nếu là một con quỷ xinh đẹp cầu xin tha thứ nói không chừng Tô Mục Nhiên còn có thể suy nghĩ một chút, thế nhưng con quỷ nước này... vẻ ngoại thật mẹ nó khiến người ta chán ghét.
Tô Mục Nhiên đấm thẳng một đám.
"Tao đã nói mày công kích tao đi, mày không hiểu sao?"
... ... ... ... ...
Nơi cửa công viên Hoàng Hà.
Nghiên Nghiên mở livestream.
Tài xế xe taxi bùm bùm thêm mắm thêm muối nói loạn một trận, lập tức vẽ hình tượng của quỷ nước trong công viên Hoàng Hà thành một ác ma giết người không nháy mắt, không chuyện ác gì không làm.
Yết hầu Nghiên Nghiên hơi nhấp nhô.
Cô ấy cũng hơi lúng túng.
Lúc bày kế cô ấy cảm thấy lòng tin tràn trề, căn bản không hề tin tưởng chuyện trên thế giới này sẽ có quỷ quái.
Nhưng bây giờ nghe được...
Không hiểu vì sao lại thấy tà dị như vậy?
Mỗi khi đêm tới chắc chắn sẽ có người dưới sông kêu cứu?
Mà nếu nhảy xuống cứu người, thường thường sẽ biến bản thân mình thành một cỗ thi thể?
Ngay ngày hôm qua còn có người chết đuối?
"Cô gái nhỏ, cô cũng đừng không tin, người chết đuối ngày hôm qua chính là một tên nhóc trong đại học sư phạm Linh Châu, chỉ cần cô lên mạng tìm kiếm một chút chắc chắn sẽ tìm thấy tin tức về chuyện này." Tài xế xe taxi bình chân như vại.
Đột nhiên bác ấy thần thần bí bí nhỏ giọng nói: "Kỳ thực ngay trước khi mấy cô tới tôi đã chở một tên thanh niên sức trâu."
"Vừa lúc trong sông có người hô cứu mạng, cậu ta lập tức leo tường nhảy xuống cứu."
"Hư."
"Cô nghe đi, dường như lại có người đang hô cứu mạng?"
Anh chàng trợ lý rất nghiêm túc nghe ngóng, vẻ mặt kinh ngạc vô cùng: "Bác à, hình nghe bác nghe lầm rồi, không hiểu sao hình như cháu nghe được có người đang hô 'tha mạng' mà?"
Giọng nói kia truyền từng tiếng đứt quãng.
Lúc này, vẻ mặt của tài xế cũng ngơ ngơ ngác ngác.
ĐM.
Thật đúng là tha mạng!
Không phải tên nhóc vừa rồi nhảy xuống sông xong lại làm gì quỷ nước đó chứ?
Nước sông đục ngầu chảy ngược, một mạch nước ngầm cuốn về phía Tô Mục Nhiên.
Tô Mục Nhiên chỉ cảm thấy thân thể của chính mình không bị khống chế, bắt đầu đảo quanh trong nước.
"Keng!"
"Ngươi bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1."
"Keng!"
"Ngươi đã bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1, năng lực lặn xuống nước +1."
"Keng!"
"Ngươi bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1, năng lực ngự thủy +1."
Bên tai liên tiếp vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống, khiến Tô Mục Nhiên vui vẻ trong lòng ——
Con quỷ nước này cũng không tệ lắm, có thể cống hiến một mạch 8 điểm công đức cho mình, thoạt nhìn dường như còn chưa kiệt sức, mà điều đáng nói tới nhất chính là năng lực lặn xuống nước của mình đã tăng lên, khiến hắn có khả năng "hô hấp" ở trong nước.
Bản thân mình ở trong nước y như cá gặp nước, nếu mình đi tham dự giải bơi lặn không biết có thể phá vỡ kỷ lục Guinness thế giới hay không.
Hơn nữa.
Đối với nước, không hiểu sao mình luôn cảm thấy thân thiện một cách khó hiểu.
Nhắm mắt lại, vẻ mặt Tô Mục Nhiên tràn đầy biểu tình hưởng thụ, thậm chí hắn có thể cảm nhận được dòng nước đang chảy, từng phân tử nước đang reo hò nhảy múa... Tâm niệm vừa động, rầm, từng mạch nước ngầm đang cuốn về phía hắn chợt bình tĩnh lại.
Rầm.
Dòng nước biến hóa.
Ở nơi đáy sông đục ngầu có mấy chữ nước được hình thành: Hello.
"... ..."
Quỷ nước ngơ ngơ ngác ngác.
Này mẹ nó rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Cho tới tận bây giờ, người kia không chỉ không chết ngược lại còn hiện lên vẻ mặt hưởng thụ?
Hơn nữa, khả năng "điều khiển nước" vừa rồi là chuyện gì xảy ra?
Đó không phải là năng lực của mình sao?
Mà mấy chữ kia là cái quái gì?
Có thực lực mạnh, đương nhiên trí tuệ của quỷ nước cũng không thấp.
Cô ta trầm tư một lát, chiếc đuôi như đuôi cá không ngừng lay động có ý muốn bơi về phía xa xa.
Xui xẻo!
Tạm tha cho người này một lần.
Thế nhưng vừa thấy quỷ nước muốn đi Tô Mục Nhiên lập tức nóng nảy, cứ đi như vậy? Điểm công đức tới tay rồi còn muốn bay mất sao?
Làm sao có thể.
Tô Mục Nhiên bật người đuổi theo.
Hắn không biết bơi.
Trong tất cả các tư thế bơi hắn chỉ biết bơi chó, nhưng quỷ nước cống hiến cho hắn năng lực "ngự thủy" lại thêm lực khí huyết mạnh mẽ bùng phát ——
Ào ào!
Trong nháy mắt, nước sông cuồn cuộn, ngay cả mặt sông cũng hình thành từng trận sóng nước.
Quỷ nước mới bơi được khoảng chừng 10m kia vừa quay đầu vừa nhìn đã bị dọa sợ đến sắp nứt cả tim gan.
Lần này, cô ta thật sự giật mình.
Đối với loại quỷ mị như cô ta, lực khí huyết bộc phát ra từ trên người Tô Mục Nhiên càng khiến cô ta cảm thấy chói lóa hơn cả ánh mặt trời xuất hiện giữa đêm tối, cho dù cách nhau hơn 10m nhưng thân thể của cô ta vẫn đang có xu thế nhạt dần đi.
Khí huyết mạnh mẽ, nhiều dương khí chính là thứ khắc chế quỷ mị nhất.
Ô ô ô ô.
Quỷ mị gào lên một tiếng thảm thiết.
Cô ta trực tiếp phóng thẳng lên mặt nước, đồng thời còn dùng năng lực ngự thủy công kích Tô Mục Nhiên.
Ầm ầm!
Sóng biển cuồn cuộn.
Lực công kích không quá mạnh mẽ nhưng lại tạo thành thanh thế rất lớn.
"Điều khiển nước công kích?"
"Chuyện nhỏ, mình đánh tan là được."
Nếu không phải bản thân còn đang ở trong nước chắc chắn Tô Mục Nhiên đã sớm phá lên cười, hắn có lực khí huyết phối hợp năng lực ngự thủy, tốc độ bơi lặn còn nhanh hơn cả quỷ nước, gần như ngay trong khoảnh khắc quỷ nước lao ra khỏi mặt nước, Tô Mục Nhiên cũng vọt ra.
Đưa tay lập tức bắt được cái đuôi của quỷ nước.
"Chạy?"
"Mày còn muốn chạy nữa không?"
"... ..."
Quỷ nước: Mẹ nó ta không tin tà, một mình ngươi lại dí quỷ nước như ta chạy trốn khắp nơi? Rốt cuộc ta là quỷ hay ngươi mới là quỷ?
Sau đó.
Cô ta lập tức nghe được giọng nói chân thành của Tô Mục Nhiên: "Đừng chạy, đánh ta."
Quỷ nước: ... ...
Đây là cái yêu cầu quái gì vậy?
Không phải vị đại nhân này có đam mê biến thái gì đó với quỷ đấy chứ?
"Tha mạng, đại nhân tha mạng."
Quỷ nước vội vã xin tha, từ giọng nói tới dáng dấp đều vô cùng thảm liệt.
Nếu là một con quỷ xinh đẹp cầu xin tha thứ nói không chừng Tô Mục Nhiên còn có thể suy nghĩ một chút, thế nhưng con quỷ nước này... vẻ ngoại thật mẹ nó khiến người ta chán ghét.
Tô Mục Nhiên đấm thẳng một đám.
"Tao đã nói mày công kích tao đi, mày không hiểu sao?"
... ... ... ... ...
Nơi cửa công viên Hoàng Hà.
Nghiên Nghiên mở livestream.
Tài xế xe taxi bùm bùm thêm mắm thêm muối nói loạn một trận, lập tức vẽ hình tượng của quỷ nước trong công viên Hoàng Hà thành một ác ma giết người không nháy mắt, không chuyện ác gì không làm.
Yết hầu Nghiên Nghiên hơi nhấp nhô.
Cô ấy cũng hơi lúng túng.
Lúc bày kế cô ấy cảm thấy lòng tin tràn trề, căn bản không hề tin tưởng chuyện trên thế giới này sẽ có quỷ quái.
Nhưng bây giờ nghe được...
Không hiểu vì sao lại thấy tà dị như vậy?
Mỗi khi đêm tới chắc chắn sẽ có người dưới sông kêu cứu?
Mà nếu nhảy xuống cứu người, thường thường sẽ biến bản thân mình thành một cỗ thi thể?
Ngay ngày hôm qua còn có người chết đuối?
"Cô gái nhỏ, cô cũng đừng không tin, người chết đuối ngày hôm qua chính là một tên nhóc trong đại học sư phạm Linh Châu, chỉ cần cô lên mạng tìm kiếm một chút chắc chắn sẽ tìm thấy tin tức về chuyện này." Tài xế xe taxi bình chân như vại.
Đột nhiên bác ấy thần thần bí bí nhỏ giọng nói: "Kỳ thực ngay trước khi mấy cô tới tôi đã chở một tên thanh niên sức trâu."
"Vừa lúc trong sông có người hô cứu mạng, cậu ta lập tức leo tường nhảy xuống cứu."
"Hư."
"Cô nghe đi, dường như lại có người đang hô cứu mạng?"
Anh chàng trợ lý rất nghiêm túc nghe ngóng, vẻ mặt kinh ngạc vô cùng: "Bác à, hình nghe bác nghe lầm rồi, không hiểu sao hình như cháu nghe được có người đang hô 'tha mạng' mà?"
Giọng nói kia truyền từng tiếng đứt quãng.
Lúc này, vẻ mặt của tài xế cũng ngơ ngơ ngác ngác.
ĐM.
Thật đúng là tha mạng!
Không phải tên nhóc vừa rồi nhảy xuống sông xong lại làm gì quỷ nước đó chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.