Chương 42: Tiên Thiên Tông Sư?
Lưu Manh Tang
28/02/2021
Cụ ông đi ra từ trong phòng bảo vệ.
Ông ấy đã gọi điện thoại báo cảnh sát.
Chẳng qua phải đợi một thời gian nữa cảnh sát mới có thể chạy tới, ông cụ suy đi nghĩ lại... nói cho cùng bản thân ông không thể trơ mắt nhìn một tên nhóc đang yên đang lành lại phải bỏ mạng được, đúng không?
Nếu tiếp tục chờ thêm 20 phút cho tới khi cảnh sát đến, đoán chừng không cần phải cứu người nữa mà sẽ giống như hôm qua, lại phải vớt thi thể một lần nữa.
Ông ấy cầm một cây đao.
Lại ôm một cây gậy.
Hai món đồ này cũng có lai lịch.
Cây gậy này được làm từ gỗ đào, gỗ đào còn được gọi là "gỗ hàng long", cũng có danh xưng là "Quỷ phố mộc" (1), theo truyền thuyết Khoa Phụ đuổi mặt trời, trước khi Khoa Phụ chết đã hóa gỗ thần thành một rừng cây đào, từ đó gỗ đào trở thành tài liệu trừ tà chế quỷ phổ biến nhất.
(1) Quỷ phố mộc: loại gỗ khiến quỷ sợ hãi
Cái đồ chơi này, dường như trời sinh đã có thể khắc chế âm tà.
Đao chính là thứ ông cụ đã phòng sẵn bấy lâu nay.
Không phải dùng để cắt rau cắt dưa, ông cụ đã phải tốn một khoản tiền lớn mới có thể mua lại nó từ trong tay tên mổ gia súc.
Cây đao này tối thiểu cũng đã giết hơn mấy trăm con gia súc dê bò các loại, loại vật này thấy máu nhiều rồi, cho dù là quỷ nhìn thấy nó cũng phải e dè.
Ông cụ đã làm việc gác cổng này hơn mười năm nhưng tới nay vẫn có thể khỏe mạnh, không nhiễm một chút khí âm uế nào cũng không phải không có đạo lý.
Ngay khi ra khỏi cửa ông ấy lập tức thấy tài xế xe taxi cùng nữ streamer kia, cộng với trợ lý của cô ấy đều đang áp sát người vào cửa chính, nguyên một đám cố gắng thò đầu vào trong dò xét.
"Tha mạng."
"Đại nhân tha mạng."
Giọng nói rất quen thuộc vang lên bên tai.
Ông cụ đã làm việc ở đây được tầm mười năm, cũng đã nghe thấy giọng nói ấy không ít lần rồi, thậm chí... cũng đã từng thấy tận mắt.
Chỉ là trước đây giọng nói ấy thường kêu cứu mạng, cứu mạng.
Hồn xiêu phách lạc.
Nếu có người thực sự ngu ngốc nhảy xuống cứu, chắc chắn phải chết.
Thế nào ngày hôm nay...
Lại hô tha mạng?
Mặc kệ thế nào, cứu người mới là quan trọng nhất.
Ông cụ mở cửa hô lên: "Nam đến bờ sông cứu người với tôi, nữ ở lại."
Sau đó ông cụ dẫn đầu chạy về phía trước.
Tài xế xe taxi cùng Nghiên Nghiên lại chạy nhanh hơn, trợ lý của cô ấy cũng nắm chặt điện thoại di động, chạy như điên theo sau, tài xế cùng mấy anh em chuyên viên ánh sáng thì hơi béo, vì thế khi chạy không được linh hoạt như mấy người kia.
Ào ào.
Trong sông, sóng nước cuồn cuộn.
Không nói tới chuyện cuộn sóng đồ sộ khiến người khiếp sợ, chỉ riêng chuyện dòng sông đang yên ả đột nhiên cuộn trào sóng biển đã đủ quỷ dị cực kỳ rồi.
Hắt xì.
Hắt xì.
Cầu treo loạng choạng.
Ông cụ vừa hô hào muốn đi cứu người lại ngây ngẩn cả người.
Tài xế xe taxi cũng ngây ngẩn cả người.
Nữ streamer cùng trợ lý, tài xế… đều ngẩn ra.
Giữa sông có một bóng người chân đạp sóng biển cuộn trào, cứ như vậy đứng trong nước, một tay dường như còn đang cầm lấy... không khí? Cười to nói: "Đúng, chính là như vậy, tiếp tục công kích ta."
Quỷ nước không hiện hình.
Nên bọn họ cũng không nhìn thấy.
Hơn nữa, cầu treo còn cách mặt nước một đoạn, lại thêm hiện tại là đêm khuya cho nên bọn họ không thể nhìn thấy khuôn mặt của Tô Mục Nhiên.
Lúc này màn hình livestream của Nghiên Nghiên đang hướng thẳng về con sông.
Phần bình luận lại bắt đầu sôi trào.
Chân đạp mặt nước?
Không phải thật sự có quỷ đó chứ?
Đương nhiên, cũng có đám anti.
"Chậc chậc, không ngờ Nghiên Nghiên vì muốn tăng độ hot lại có thể mời được diễn viên chuyên nghiệp tới thế."
Loảng xoảng.
Cây gậy gỗ đào trong tay ông cụ rơi thẳng trên mặt đất, ông cụ khom lưng nhặt cây gậy lên, vừa quay đầu lại hoảng sợ phát hiện, chẳng biết từ lúc nào phía sau ông ấy đã có hai người đang đứng.
Một nam một nữ.
Nam mặc âu phục phẳng phiu.
Nữ mặc một bộ áo da bó người.
Vẻ mặt bọn họ rất ngưng trọng nhìn chằm chằm trong sông.
"Khí huyết thật là mạnh, độ giao động khí huyết này hẳn đã hơn 1900."
Người phụ nữ mặc áo da nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ đeo trên cổ tay.
Người đàn ông mặc âu phục thì lại cười khổ nói: "Hẳn là người ấy còn cố ý thu liễm khí huyết, đạp nước mà đi chính là thủ đoạn của Tông sư, người này... là Tiên Thiên Tông sư không thể nghi ngờ, không ngờ vùng Tây Bắc lại có một vị Tiên Thiên Tông sư?"
"Phải lập tức báo cáo chuyện này cho cấp trên."
"Nếu không phải chúng ta còn muốn vận chuyển xác ướp cổ kia, chỉ sợ đã bỏ qua một màn này."
Tiên Thiên Tông sư.
Sao mà hiếm đến thế?
Cho dù là Đại Tây Bắc rộng lớn như vậy nhưng bọn họ chỉ biết có một vị duy nhất.
Hiện tại, đây là vị thứ hai.
Người đàn ông mặc âu phục nói xong, giương tay vồ một cái.
Răng rắc.
Thiết bị livestream của nữ streamer trực tiếp bị bóp nát.
Nữ streamer vừa định tức giận lại nghe thấy giọng nói thản nhiên của người đàn ông mặc âu phục: "Đợi lát nữa đưa họ về cục cảnh sát, mặt khác những hình ảnh vừa rồi không thể lan truyền trên mạng được."
Vùng Tây Bắc này lại có thể có một vị Tông sư mới xuất hiện?
Chuyện này, nhất định phải điều tra.
Nhưng nhất định cũng phải âm thầm điều tra, đắc tội với một vị Tiên Thiên Tông sư... dù có nghĩ thế nào cũng thấy đó là một chuyện không sáng suốt, huống chi dựa theo tình huống trước mắt, Tiên Thiên Tông sư này ra tay hai lần đều là vì dân trừ hại.
Nhưng...
Người đàn ông mặc âu phục nhíu nhíu mày.
Hắn ta có năng lực nhìn ban đêm.
Đương nhiên cũng có thể nhìn ra được khuôn mặt của Tô Mục Nhiên.
Trên thế giới này lại có Tiên Thiên Tông sư trẻ tuổi như vậy sao?
Hay là thực lực của hắn đã đạt đến cảnh giới "Đại tông sư", thoát thai hoán cốt, phản lão hoàn đồng?
... ... ... ...
Giữa sông.
Quỷ nước bị Tô Mục Nhiên nắm chặt.
Huyết khí mạnh mẽ trên người Tô Mục Nhiên khiến cô ta cảm thấy hô hấp khó khăn.
Trong mắt cô ta chỉ có sợ hãi cùng sợ hãi.
Thế giới này là thế nào?
Rốt cuộc người này có lai lịch thế nào, không chỉ không sợ bản thân mình ngược lại còn có thể khiến bản thân mình sợ run?
Cô ta không còn sức để giãy giụa.
Chỉ có thể làm theo yêu cầu của Tô Mục Nhiên.
"Keng!"
"Ngươi bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1."
"Keng!"
"Ngươi bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1, năng lực lặn xuống nước +1."
"Keng!"
"Ngươi bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1, năng lực ngự thủy +1."
"Keng..."
Điều khiến Tô Mục Nhiên tương đối bất ngờ là con quỷ nước này có thể cung cấp cho mình tới 25.5 điểm công đức.
Trong đó, năng lực lặn xuống nước là 5 điểm.
Năng lực ngự thủy đạt tới 13 điểm.
Hiện tại Tô Mục Nhiên cảm thấy dường như bản thân mình có thể nằm ngủ trong nước.
Về phần năng lực ngự thủy?
Còn phải chờ kiểm tra.
"Keng!"
"Ngươi bị quỷ nước công kích, điểm công đức +0. 5."
Khi tiếng nhắc nhở của hệ thống truyền ra một số lẻ, Tô Mục Nhiên lập tức vận chuyển lực khí huyết, một quyền đấm chết quỷ nước.
Khác với nữ quỷ áo đỏ.
Nữ quỷ áo đỏ bị công trường chiếm "nhà", bất đắc dĩ mới phải lưu lạc ở công trường, hơn nữa nó còn chưa hại người bao giờ. Nhưng quỷ nước này lại đã hại chết không ít người, Tô Mục Nhiên làm như vậy cũng coi như là vì dân trừ hại.
Tâm niệm vừa động.
Một cột nước dưới chân dâng lên, Tô Mục Nhiên chắp hai tay sau lưng, chân đạp cột nước, thoạt nhìn vô cùng bất phàm!
Ánh mắt của hắn liếc nhìn xung quanh, cũng nhìn lướt qua mấy người đang đứng trên cầu treo, sau đó mới ngự thủy rơi xuống bờ bên kia, bước chân khẽ động hóa thành một đạo tàn ảnh tan biến không còn dấu tích.
Ngự thủy mà đi.
Như tiên thần hạ phàm.
Ông ấy đã gọi điện thoại báo cảnh sát.
Chẳng qua phải đợi một thời gian nữa cảnh sát mới có thể chạy tới, ông cụ suy đi nghĩ lại... nói cho cùng bản thân ông không thể trơ mắt nhìn một tên nhóc đang yên đang lành lại phải bỏ mạng được, đúng không?
Nếu tiếp tục chờ thêm 20 phút cho tới khi cảnh sát đến, đoán chừng không cần phải cứu người nữa mà sẽ giống như hôm qua, lại phải vớt thi thể một lần nữa.
Ông ấy cầm một cây đao.
Lại ôm một cây gậy.
Hai món đồ này cũng có lai lịch.
Cây gậy này được làm từ gỗ đào, gỗ đào còn được gọi là "gỗ hàng long", cũng có danh xưng là "Quỷ phố mộc" (1), theo truyền thuyết Khoa Phụ đuổi mặt trời, trước khi Khoa Phụ chết đã hóa gỗ thần thành một rừng cây đào, từ đó gỗ đào trở thành tài liệu trừ tà chế quỷ phổ biến nhất.
(1) Quỷ phố mộc: loại gỗ khiến quỷ sợ hãi
Cái đồ chơi này, dường như trời sinh đã có thể khắc chế âm tà.
Đao chính là thứ ông cụ đã phòng sẵn bấy lâu nay.
Không phải dùng để cắt rau cắt dưa, ông cụ đã phải tốn một khoản tiền lớn mới có thể mua lại nó từ trong tay tên mổ gia súc.
Cây đao này tối thiểu cũng đã giết hơn mấy trăm con gia súc dê bò các loại, loại vật này thấy máu nhiều rồi, cho dù là quỷ nhìn thấy nó cũng phải e dè.
Ông cụ đã làm việc gác cổng này hơn mười năm nhưng tới nay vẫn có thể khỏe mạnh, không nhiễm một chút khí âm uế nào cũng không phải không có đạo lý.
Ngay khi ra khỏi cửa ông ấy lập tức thấy tài xế xe taxi cùng nữ streamer kia, cộng với trợ lý của cô ấy đều đang áp sát người vào cửa chính, nguyên một đám cố gắng thò đầu vào trong dò xét.
"Tha mạng."
"Đại nhân tha mạng."
Giọng nói rất quen thuộc vang lên bên tai.
Ông cụ đã làm việc ở đây được tầm mười năm, cũng đã nghe thấy giọng nói ấy không ít lần rồi, thậm chí... cũng đã từng thấy tận mắt.
Chỉ là trước đây giọng nói ấy thường kêu cứu mạng, cứu mạng.
Hồn xiêu phách lạc.
Nếu có người thực sự ngu ngốc nhảy xuống cứu, chắc chắn phải chết.
Thế nào ngày hôm nay...
Lại hô tha mạng?
Mặc kệ thế nào, cứu người mới là quan trọng nhất.
Ông cụ mở cửa hô lên: "Nam đến bờ sông cứu người với tôi, nữ ở lại."
Sau đó ông cụ dẫn đầu chạy về phía trước.
Tài xế xe taxi cùng Nghiên Nghiên lại chạy nhanh hơn, trợ lý của cô ấy cũng nắm chặt điện thoại di động, chạy như điên theo sau, tài xế cùng mấy anh em chuyên viên ánh sáng thì hơi béo, vì thế khi chạy không được linh hoạt như mấy người kia.
Ào ào.
Trong sông, sóng nước cuồn cuộn.
Không nói tới chuyện cuộn sóng đồ sộ khiến người khiếp sợ, chỉ riêng chuyện dòng sông đang yên ả đột nhiên cuộn trào sóng biển đã đủ quỷ dị cực kỳ rồi.
Hắt xì.
Hắt xì.
Cầu treo loạng choạng.
Ông cụ vừa hô hào muốn đi cứu người lại ngây ngẩn cả người.
Tài xế xe taxi cũng ngây ngẩn cả người.
Nữ streamer cùng trợ lý, tài xế… đều ngẩn ra.
Giữa sông có một bóng người chân đạp sóng biển cuộn trào, cứ như vậy đứng trong nước, một tay dường như còn đang cầm lấy... không khí? Cười to nói: "Đúng, chính là như vậy, tiếp tục công kích ta."
Quỷ nước không hiện hình.
Nên bọn họ cũng không nhìn thấy.
Hơn nữa, cầu treo còn cách mặt nước một đoạn, lại thêm hiện tại là đêm khuya cho nên bọn họ không thể nhìn thấy khuôn mặt của Tô Mục Nhiên.
Lúc này màn hình livestream của Nghiên Nghiên đang hướng thẳng về con sông.
Phần bình luận lại bắt đầu sôi trào.
Chân đạp mặt nước?
Không phải thật sự có quỷ đó chứ?
Đương nhiên, cũng có đám anti.
"Chậc chậc, không ngờ Nghiên Nghiên vì muốn tăng độ hot lại có thể mời được diễn viên chuyên nghiệp tới thế."
Loảng xoảng.
Cây gậy gỗ đào trong tay ông cụ rơi thẳng trên mặt đất, ông cụ khom lưng nhặt cây gậy lên, vừa quay đầu lại hoảng sợ phát hiện, chẳng biết từ lúc nào phía sau ông ấy đã có hai người đang đứng.
Một nam một nữ.
Nam mặc âu phục phẳng phiu.
Nữ mặc một bộ áo da bó người.
Vẻ mặt bọn họ rất ngưng trọng nhìn chằm chằm trong sông.
"Khí huyết thật là mạnh, độ giao động khí huyết này hẳn đã hơn 1900."
Người phụ nữ mặc áo da nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ đeo trên cổ tay.
Người đàn ông mặc âu phục thì lại cười khổ nói: "Hẳn là người ấy còn cố ý thu liễm khí huyết, đạp nước mà đi chính là thủ đoạn của Tông sư, người này... là Tiên Thiên Tông sư không thể nghi ngờ, không ngờ vùng Tây Bắc lại có một vị Tiên Thiên Tông sư?"
"Phải lập tức báo cáo chuyện này cho cấp trên."
"Nếu không phải chúng ta còn muốn vận chuyển xác ướp cổ kia, chỉ sợ đã bỏ qua một màn này."
Tiên Thiên Tông sư.
Sao mà hiếm đến thế?
Cho dù là Đại Tây Bắc rộng lớn như vậy nhưng bọn họ chỉ biết có một vị duy nhất.
Hiện tại, đây là vị thứ hai.
Người đàn ông mặc âu phục nói xong, giương tay vồ một cái.
Răng rắc.
Thiết bị livestream của nữ streamer trực tiếp bị bóp nát.
Nữ streamer vừa định tức giận lại nghe thấy giọng nói thản nhiên của người đàn ông mặc âu phục: "Đợi lát nữa đưa họ về cục cảnh sát, mặt khác những hình ảnh vừa rồi không thể lan truyền trên mạng được."
Vùng Tây Bắc này lại có thể có một vị Tông sư mới xuất hiện?
Chuyện này, nhất định phải điều tra.
Nhưng nhất định cũng phải âm thầm điều tra, đắc tội với một vị Tiên Thiên Tông sư... dù có nghĩ thế nào cũng thấy đó là một chuyện không sáng suốt, huống chi dựa theo tình huống trước mắt, Tiên Thiên Tông sư này ra tay hai lần đều là vì dân trừ hại.
Nhưng...
Người đàn ông mặc âu phục nhíu nhíu mày.
Hắn ta có năng lực nhìn ban đêm.
Đương nhiên cũng có thể nhìn ra được khuôn mặt của Tô Mục Nhiên.
Trên thế giới này lại có Tiên Thiên Tông sư trẻ tuổi như vậy sao?
Hay là thực lực của hắn đã đạt đến cảnh giới "Đại tông sư", thoát thai hoán cốt, phản lão hoàn đồng?
... ... ... ...
Giữa sông.
Quỷ nước bị Tô Mục Nhiên nắm chặt.
Huyết khí mạnh mẽ trên người Tô Mục Nhiên khiến cô ta cảm thấy hô hấp khó khăn.
Trong mắt cô ta chỉ có sợ hãi cùng sợ hãi.
Thế giới này là thế nào?
Rốt cuộc người này có lai lịch thế nào, không chỉ không sợ bản thân mình ngược lại còn có thể khiến bản thân mình sợ run?
Cô ta không còn sức để giãy giụa.
Chỉ có thể làm theo yêu cầu của Tô Mục Nhiên.
"Keng!"
"Ngươi bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1."
"Keng!"
"Ngươi bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1, năng lực lặn xuống nước +1."
"Keng!"
"Ngươi bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1, năng lực ngự thủy +1."
"Keng..."
Điều khiến Tô Mục Nhiên tương đối bất ngờ là con quỷ nước này có thể cung cấp cho mình tới 25.5 điểm công đức.
Trong đó, năng lực lặn xuống nước là 5 điểm.
Năng lực ngự thủy đạt tới 13 điểm.
Hiện tại Tô Mục Nhiên cảm thấy dường như bản thân mình có thể nằm ngủ trong nước.
Về phần năng lực ngự thủy?
Còn phải chờ kiểm tra.
"Keng!"
"Ngươi bị quỷ nước công kích, điểm công đức +0. 5."
Khi tiếng nhắc nhở của hệ thống truyền ra một số lẻ, Tô Mục Nhiên lập tức vận chuyển lực khí huyết, một quyền đấm chết quỷ nước.
Khác với nữ quỷ áo đỏ.
Nữ quỷ áo đỏ bị công trường chiếm "nhà", bất đắc dĩ mới phải lưu lạc ở công trường, hơn nữa nó còn chưa hại người bao giờ. Nhưng quỷ nước này lại đã hại chết không ít người, Tô Mục Nhiên làm như vậy cũng coi như là vì dân trừ hại.
Tâm niệm vừa động.
Một cột nước dưới chân dâng lên, Tô Mục Nhiên chắp hai tay sau lưng, chân đạp cột nước, thoạt nhìn vô cùng bất phàm!
Ánh mắt của hắn liếc nhìn xung quanh, cũng nhìn lướt qua mấy người đang đứng trên cầu treo, sau đó mới ngự thủy rơi xuống bờ bên kia, bước chân khẽ động hóa thành một đạo tàn ảnh tan biến không còn dấu tích.
Ngự thủy mà đi.
Như tiên thần hạ phàm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.