Chương 2: Này! Yêu Tinh Đừng Chạy!
Lưu Manh Tang
28/02/2021
Trong đầu truyền đến một giọng nói thanh thúy.
Tô Mục Nhiên lập tức bình tĩnh lại.
Thế nhưng thân thể hắn vẫn không bị khống chế như trước, từng bước từng bước đi về phía nữ quỷ... áo đỏ?
Tô Mục Nhiên sắp khóc.
Mẹ nó...
Sớm biết nơi này thật sự có mấy thứ đồ bẩn thỉu, đừng nói tới chuyện Trương Đại Niên cho hắn ba vạn, cho dù hắn ta có dập đầu quỳ lạy gọi một tiếng cha ruột hắn cũng không dám đến!
"Không đúng, vừa rồi là tiếng gì vậy?"
Tô Mục Nhiên kịp phản ứng.
Sau đó, lại có thêm một giọng nói truyền ra.
"Keng!"
"Hệ thống đã kích hoạt, đang trói chặt... Trói chặt thành công."
Tô Mục Nhiên lập tức "nhìn" thấy, trong đầu của mình xuất hiện một "thanh thuộc tính" được số liệu hóa.
Tính danh: Tô Mục Nhiên
Tính: Nam
Tuổi tác: 23
Thân phận: Truyền nhân đời thứ sáu mươi sáu của Long Hổ Sơn
Công pháp: Không
Phù chú: Không
Tu vi: Không
Luyện Thể: 1 điểm (tiêu chuẩn của một người đàn ông trưởng thành bình thường)
Điểm công đức: 1 điểm (chuyển đổi)
Pháp bảo: Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm, Dương Bình Trì Đô Công Ấn.
"Đây là... hệ thống? Chính là thứ độc quyền mà chỉ có mấy kẻ xuyên qua mới có? Nhưng mình không phải kẻ xuyên qua mà cũng có thể thức tỉnh hệ thống sao? Cái thân phận này là thứ đồ chơi gì? Chẳng lẽ lời của ông cụ lại là thật?"
"Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm?"
"Dương Bình Trì Đô Công Ấn?"
Là tên của thanh thiết kiếm rỉ sét loang lỗ và ấn nhỏ hình vuông mình đang đeo bên hông sao?
Tô Mục Nhiên sợ ngây người.
Thế nhưng rất nhanh hắn lại bắt đầu than thở…
Đây là hệ thống quái gì vậy, ngay cả tên cũng không có, quan trọng nhất là... mặc dù hệ thống xuất hiện, nhưng dường như vẫn chưa thể giải quyết tình thế nguy khốn của mình.
Tô Mục Nhiên cách nữ quỷ càng ngày càng gần.
Cũng đã nhìn rõ tướng mão của nữ quỷ áo đỏ.
Nữ quỷ mặc huyết trường sam màu đỏ, tóc đen tung bay, khuôn mặt nhợt nhạt không có chút huyết sắc nào, thất khiếu chảy máu, chỉ nhìn lướt qua đã khiến người ta cảm thấy tê cả da đầu, da gà da vịt gì cũng nổi lên hết.
"Đến đây đi... Đến đây đi..."
"Keng!"
"Ngươi bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
"... ..."
Nữ quỷ trẻ tuổi này vẫy vẫy tay với Tô Mục Nhiên.
Nửa người dưới của nữ quỷ trống rỗng, cứ trôi lơ lửng trên không trung ở cách mặt đất chừng nửa mét, sau đó chui vào một cao ốc chưa xây dựng xong.
Hai chân Tô Mục Nhiên còn chưa nghe hắn khống chế, vẫn đi theo nữ quỷ.
Trong lúc nữ quỷ vẫy chào Tô Mục Nhiên, Tô Mục Nhiên chỉ cảm thấy đầu tê rần, mơ mơ hồ hồ, chẳng qua ngay sau đó hắn lại chú tâm vào tiếng nhắc nhở của hệ thống.
"Nữ quỷ vẫy chào mình cũng có thể tính là công kích sao?"
Nhớ lại sự kiện nhảy lầu lúc chiều, con ngươi Tô Mục Nhiên co rụt lại.
Nữ quỷ này...
Không phải nó muốn khống chế mình đi nhảy lầu đó chứ?
Tô Mục Nhiên luống cuống.
Hắn vô thức muốn huy động "Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm" của mình, thế nhưng mẹ nó không chỉ riêng hai chân không nghe hắn sai khiến, ngay cả hai tay cũng không nghe hắn.
"Cái quái này không phải pháp bảo sao?"
"Vì sao ngay cả chút công năng trừ tà cũng không có?"
Nữ quỷ áo đỏ đã lơ lửng đến đầu bậc thang.
Cầu thang vừa được xây dựng, xi măng phía trên còn chưa cứng hoàn toàn.
Nữ quỷ quay qua phất phất tay với Tô Mục Nhiên, động tác kia tựa như đang nói: Đại gia, tới đây chơi đi!
"Keng!"
"Ngươi bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
"Hình như cao ốc này chỉ cao chừng bảy tám tầng."
"Cứ theo đà này, khoảng chừng năm sáu phút sau mình sẽ biến thành một cỗ thi thể."
Lúc này, Tô Mục Nhiên lại bình tĩnh hơn hẳn.
Hiện tại chỉ còn tư duy là có thể hoạt động, vì thế hắn bắt đầu nghiên cứu hệ thống.
"Tu vi..."
"Pháp bảo..."
"Liệu có phải có tu vi rồi mới có thể thôi động pháp bảo không?"
Đột nhiên, đầu Tô Mục Nhiên lại tê rần.
"Keng!"
"Ngươi bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
"Điểm công đức?"
"Đây không phải thứ đồ chơi chỉ có trong mấy bộ tiểu thuyết hồng hoang thôi sao... A, phía sau điểm công đức còn có một cột chuyển đổi."
Tô Mục Nhiên thử dùng ý thức tư duy để "ấn vào” chuyển đổi.
Keng.
Một cửa sổ trao đổi xuất hiện.
"Giá trị pháp lực."
"HP."
"Gợi ý của hệ thống: Giá trị pháp lực có thể tăng tu vi, HP có thể tăng thể phách(1) Luyện Thể."
(1) Thể phách: tinh thần và thể xác
"Quả nhiên là có thể chuyển hoán... Ôi CMN."
Tô Mục Nhiên vui vẻ, ngay sau đó đầu óc lại tê rần.
"Keng!"
"Ngươi đã bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
Nữ quỷ đã đến đầu bậc thang tầng ba, lại bắt đầu quay qua vẫy tay với Tô Mục Nhiên... Mẹ nó, thật là không thể nhẫn nhịn!
"Chuyển đổi, chuyển hết giá trị công đức thành pháp lực cho ta!"
Trong lòng Tô Mục Nhiên rít gào một tiếng.
Hiện tại hắn đã có 5 điểm công đức.
"Có phải kí chủ lựa chọn tiêu hao 5 điểm công đức đổi thành 50 điểm giá trị pháp lực?"
[Phải], [Không phải]?
Chuyển đổi!
Ông!
Tô Mục Nhiên chỉ cảm thấy một dòng khí nóng trào lên khắp tứ chi bách hài, ngay sau đó thân thể hắn đã khôi phục tri giác, mà hắn cũng đã có thể khống chế thân thể.
Tính danh: Tô Mục Nhiên
Tính: Nam
Tuổi tác: 23
Thân phận: Truyền nhân đời thứ sáu mươi sáu của Long Hổ Sơn
Công pháp: Không
Phù chú: Không
Tu vi: 50
Luyện Thể: 1 điểm (tiêu chuẩn của một người đàn ông trưởng thành bình thường)
Điểm công đức: 0 điểm (chuyển đổi)
Pháp bảo: Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm, Dương Bình Trì Đô Công Ấn.
Bảng skills đã có thay đổi.
Tô Mục Nhiên ngừng lại.
Nữ quỷ áo đỏ đã phiêu phù đến cửa cầu thang lên tầng bốn cũng dừng lại, trên khuôn mặt tái nhợt kia, miệng, lỗ mũi, khóe mắt, lỗ tai... đều đang nhỏ máu tí tách, từng giọt từng giọt rơi trên mặt đất.
Nữ quỷ này còn đang ngơ ngơ ngác ngác.
Người này...
Có thể thoát khỏi sự khống chế của mình?
Nữ quỷ lại phất phất tay.
"Keng!"
"Ngươi đã bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
Tô Mục Nhiên nhếch miệng cười một tiếng, nữ quỷ áo đỏ luống cuống, bàn tay nhỏ liên tục huy động.
"Keng!"
"Ngươi đã bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
"Keng!"
"Ngươi đã bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
"... ..."
Điểm công đức của Tô Mục Nhiên nhanh chóng tăng cao, thoáng cái đã từ 0 điểm tăng tới 10 điểm... Sau đó Tô Mục Nhiên phát hiện, không ngờ nữ quỷ này còn có thể thở dốc?
Quỷ cũng có thể mệt sao?
Thử thôi động pháp lực, tay Tô Mục Nhiên cầm Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm, vừa mới chuẩn bị chém nữ quỷ, đột nhiên cậu sửng sốt.
"Nếu mình chém chết nữ quỷ này rồi, chẳng phải sẽ không thể kiếm điểm công đức nữa sao?"
Hắn thu hồi pháp lực, hét lớn một tiếng: "Này, yêu tinh, đừng chạy!".
Tô Mục Nhiên lập tức bình tĩnh lại.
Thế nhưng thân thể hắn vẫn không bị khống chế như trước, từng bước từng bước đi về phía nữ quỷ... áo đỏ?
Tô Mục Nhiên sắp khóc.
Mẹ nó...
Sớm biết nơi này thật sự có mấy thứ đồ bẩn thỉu, đừng nói tới chuyện Trương Đại Niên cho hắn ba vạn, cho dù hắn ta có dập đầu quỳ lạy gọi một tiếng cha ruột hắn cũng không dám đến!
"Không đúng, vừa rồi là tiếng gì vậy?"
Tô Mục Nhiên kịp phản ứng.
Sau đó, lại có thêm một giọng nói truyền ra.
"Keng!"
"Hệ thống đã kích hoạt, đang trói chặt... Trói chặt thành công."
Tô Mục Nhiên lập tức "nhìn" thấy, trong đầu của mình xuất hiện một "thanh thuộc tính" được số liệu hóa.
Tính danh: Tô Mục Nhiên
Tính: Nam
Tuổi tác: 23
Thân phận: Truyền nhân đời thứ sáu mươi sáu của Long Hổ Sơn
Công pháp: Không
Phù chú: Không
Tu vi: Không
Luyện Thể: 1 điểm (tiêu chuẩn của một người đàn ông trưởng thành bình thường)
Điểm công đức: 1 điểm (chuyển đổi)
Pháp bảo: Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm, Dương Bình Trì Đô Công Ấn.
"Đây là... hệ thống? Chính là thứ độc quyền mà chỉ có mấy kẻ xuyên qua mới có? Nhưng mình không phải kẻ xuyên qua mà cũng có thể thức tỉnh hệ thống sao? Cái thân phận này là thứ đồ chơi gì? Chẳng lẽ lời của ông cụ lại là thật?"
"Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm?"
"Dương Bình Trì Đô Công Ấn?"
Là tên của thanh thiết kiếm rỉ sét loang lỗ và ấn nhỏ hình vuông mình đang đeo bên hông sao?
Tô Mục Nhiên sợ ngây người.
Thế nhưng rất nhanh hắn lại bắt đầu than thở…
Đây là hệ thống quái gì vậy, ngay cả tên cũng không có, quan trọng nhất là... mặc dù hệ thống xuất hiện, nhưng dường như vẫn chưa thể giải quyết tình thế nguy khốn của mình.
Tô Mục Nhiên cách nữ quỷ càng ngày càng gần.
Cũng đã nhìn rõ tướng mão của nữ quỷ áo đỏ.
Nữ quỷ mặc huyết trường sam màu đỏ, tóc đen tung bay, khuôn mặt nhợt nhạt không có chút huyết sắc nào, thất khiếu chảy máu, chỉ nhìn lướt qua đã khiến người ta cảm thấy tê cả da đầu, da gà da vịt gì cũng nổi lên hết.
"Đến đây đi... Đến đây đi..."
"Keng!"
"Ngươi bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
"... ..."
Nữ quỷ trẻ tuổi này vẫy vẫy tay với Tô Mục Nhiên.
Nửa người dưới của nữ quỷ trống rỗng, cứ trôi lơ lửng trên không trung ở cách mặt đất chừng nửa mét, sau đó chui vào một cao ốc chưa xây dựng xong.
Hai chân Tô Mục Nhiên còn chưa nghe hắn khống chế, vẫn đi theo nữ quỷ.
Trong lúc nữ quỷ vẫy chào Tô Mục Nhiên, Tô Mục Nhiên chỉ cảm thấy đầu tê rần, mơ mơ hồ hồ, chẳng qua ngay sau đó hắn lại chú tâm vào tiếng nhắc nhở của hệ thống.
"Nữ quỷ vẫy chào mình cũng có thể tính là công kích sao?"
Nhớ lại sự kiện nhảy lầu lúc chiều, con ngươi Tô Mục Nhiên co rụt lại.
Nữ quỷ này...
Không phải nó muốn khống chế mình đi nhảy lầu đó chứ?
Tô Mục Nhiên luống cuống.
Hắn vô thức muốn huy động "Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm" của mình, thế nhưng mẹ nó không chỉ riêng hai chân không nghe hắn sai khiến, ngay cả hai tay cũng không nghe hắn.
"Cái quái này không phải pháp bảo sao?"
"Vì sao ngay cả chút công năng trừ tà cũng không có?"
Nữ quỷ áo đỏ đã lơ lửng đến đầu bậc thang.
Cầu thang vừa được xây dựng, xi măng phía trên còn chưa cứng hoàn toàn.
Nữ quỷ quay qua phất phất tay với Tô Mục Nhiên, động tác kia tựa như đang nói: Đại gia, tới đây chơi đi!
"Keng!"
"Ngươi bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
"Hình như cao ốc này chỉ cao chừng bảy tám tầng."
"Cứ theo đà này, khoảng chừng năm sáu phút sau mình sẽ biến thành một cỗ thi thể."
Lúc này, Tô Mục Nhiên lại bình tĩnh hơn hẳn.
Hiện tại chỉ còn tư duy là có thể hoạt động, vì thế hắn bắt đầu nghiên cứu hệ thống.
"Tu vi..."
"Pháp bảo..."
"Liệu có phải có tu vi rồi mới có thể thôi động pháp bảo không?"
Đột nhiên, đầu Tô Mục Nhiên lại tê rần.
"Keng!"
"Ngươi bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
"Điểm công đức?"
"Đây không phải thứ đồ chơi chỉ có trong mấy bộ tiểu thuyết hồng hoang thôi sao... A, phía sau điểm công đức còn có một cột chuyển đổi."
Tô Mục Nhiên thử dùng ý thức tư duy để "ấn vào” chuyển đổi.
Keng.
Một cửa sổ trao đổi xuất hiện.
"Giá trị pháp lực."
"HP."
"Gợi ý của hệ thống: Giá trị pháp lực có thể tăng tu vi, HP có thể tăng thể phách(1) Luyện Thể."
(1) Thể phách: tinh thần và thể xác
"Quả nhiên là có thể chuyển hoán... Ôi CMN."
Tô Mục Nhiên vui vẻ, ngay sau đó đầu óc lại tê rần.
"Keng!"
"Ngươi đã bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
Nữ quỷ đã đến đầu bậc thang tầng ba, lại bắt đầu quay qua vẫy tay với Tô Mục Nhiên... Mẹ nó, thật là không thể nhẫn nhịn!
"Chuyển đổi, chuyển hết giá trị công đức thành pháp lực cho ta!"
Trong lòng Tô Mục Nhiên rít gào một tiếng.
Hiện tại hắn đã có 5 điểm công đức.
"Có phải kí chủ lựa chọn tiêu hao 5 điểm công đức đổi thành 50 điểm giá trị pháp lực?"
[Phải], [Không phải]?
Chuyển đổi!
Ông!
Tô Mục Nhiên chỉ cảm thấy một dòng khí nóng trào lên khắp tứ chi bách hài, ngay sau đó thân thể hắn đã khôi phục tri giác, mà hắn cũng đã có thể khống chế thân thể.
Tính danh: Tô Mục Nhiên
Tính: Nam
Tuổi tác: 23
Thân phận: Truyền nhân đời thứ sáu mươi sáu của Long Hổ Sơn
Công pháp: Không
Phù chú: Không
Tu vi: 50
Luyện Thể: 1 điểm (tiêu chuẩn của một người đàn ông trưởng thành bình thường)
Điểm công đức: 0 điểm (chuyển đổi)
Pháp bảo: Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm, Dương Bình Trì Đô Công Ấn.
Bảng skills đã có thay đổi.
Tô Mục Nhiên ngừng lại.
Nữ quỷ áo đỏ đã phiêu phù đến cửa cầu thang lên tầng bốn cũng dừng lại, trên khuôn mặt tái nhợt kia, miệng, lỗ mũi, khóe mắt, lỗ tai... đều đang nhỏ máu tí tách, từng giọt từng giọt rơi trên mặt đất.
Nữ quỷ này còn đang ngơ ngơ ngác ngác.
Người này...
Có thể thoát khỏi sự khống chế của mình?
Nữ quỷ lại phất phất tay.
"Keng!"
"Ngươi đã bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
Tô Mục Nhiên nhếch miệng cười một tiếng, nữ quỷ áo đỏ luống cuống, bàn tay nhỏ liên tục huy động.
"Keng!"
"Ngươi đã bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
"Keng!"
"Ngươi đã bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +1."
"... ..."
Điểm công đức của Tô Mục Nhiên nhanh chóng tăng cao, thoáng cái đã từ 0 điểm tăng tới 10 điểm... Sau đó Tô Mục Nhiên phát hiện, không ngờ nữ quỷ này còn có thể thở dốc?
Quỷ cũng có thể mệt sao?
Thử thôi động pháp lực, tay Tô Mục Nhiên cầm Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm, vừa mới chuẩn bị chém nữ quỷ, đột nhiên cậu sửng sốt.
"Nếu mình chém chết nữ quỷ này rồi, chẳng phải sẽ không thể kiếm điểm công đức nữa sao?"
Hắn thu hồi pháp lực, hét lớn một tiếng: "Này, yêu tinh, đừng chạy!".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.