Đừng Sợ, Bổn Vương Ở Đây

Chương 2: Chương 1.1

seal heart

12/01/2016

//////// Trường An Cung ( cung của Hoàng Thái Hậu ) /////////

Nếu cung của Hoàng hậu là chốn tiên cảnh thì cung của Hoàng thái hậu lại là chốn bồng lai. Nơi đây trăm hoa khoe sắc, nhiều loài hoa không biết tên đang đua nhau nở. Nhiều loài ong bướm thi nhau xà xuống hút mật. Nơi này cũng nói lên tâm hồn chủ nhân nó như thế nào rồi. Trong chốn bồng lai này, có một cảnh mà người khác không thể không ngước nhìn. Ở trung tâm của khu vườn này là một khu đất trống, hai tiểu hài tử đang luyện kiếm. Cách đó không xa là một bà lão ngồ trên xích đu đọc sách. Cạnh bà là một tiểu hài nhi đang dơ tay đến một tiểu hài nhi khác đang khó nhọc bước từng bước chân nhỏ bé. Cái miệng chúm chím nhỏ xinh không ngừng nói " Cố lên đại tẩu". Khung cảnh này mới hài hoà làm sao. Đột nhiên một tiểu cung nữ vào nói nhỏ vào tai đại cung nữ Bảo Tri(cung nữ thân cận của Hoàng Thái Hậu). Suy nghĩ một hồi , ra dấu cho tiểu cung nữ lui đi, bước đến bên Hoàng Thái Hậu, cô nói nhỏ vào tai bà.

- Hoàng Thái Hậu, Nguyên tể tướng cầu kiến

- Ông ta lại muốn làm gì đây?- Hoàng thái hậu rời mắt khỏi cuốn sách, đứng lên phân phó cho một tiểu cung nữ gần đó chăm sóc cho hai tiểu hài nhi rồi đi vào trong điện, khi vào không quên truyền tể tướng vào.

////////// Điện Trường An /////////////

Vào trong điện, người khác không khỏi cảm thán vì sự tao nhã của nó. Không dùng nhiều vàng bạc châu báu làm đồ trang trí nhưng mỗi đường thông ngõ ngách trong điện đều thể hiện được sự sao sang của chủ nhân nó. Chính giữa đại điện có một bộ bàn ghế bằng cẩm thạch. Hoàng thái hậu ngồi trên ghế cẩm thạch, một cung nữ nhanh nhẹn đến rót cho bà một tách trà hoa lài. Trà hoa lài là loại trà bà thích nhất, nó thanh thanh và cũng rất thơm, khi uống cũng rất ngon. Đang thưởng thức tách trà, một người nam nhân trung niên bước vào. Ông ta làm tể tướng được một đời vua và cũng rất được vua tin tưởng.

- Hoàng thái hậu thiên tuế thiên thiên tuế

- Bình thân,ngồi xuống uống trà với ta

- Tại ơn hoàng thái hậu- tể tướng cung kính ngồi xuống ghế cảm thạch, nhấp một ngụm trà hoa lài cung nữ vừa mới rót, không tiếc một câu khen- Trà ngon.

- Tể tướng mà thích thì ta ban cho khanh một ít về dùng- Hoàng thái hậu nhấp một ngụm trà nói



- Vi thần tạ ơn hoàng thái hậu ưu ái

- Không có gì, chỉ là một chút trà thôi, Tể tướng đến gặp ta có việc gì sao? -Hoàng thái hậu liếc nhìn tể tướng.

- Hoàng thái hậu, Hoàng thượng đã băng hà được ba ngày rồi, vi thần mong người hãy lập tân hoàng đế, nước một ngày không tể không có vua, như vậy bách tính sẽ lầm than- tể tướng dè dặt nói

- Ta hiểu tấm lòng của khanh, việc này để ta suy nghĩ thêm- Hoàng thái hậu nói

- Vi thành mong người cho thần được câu trả lời nhanh nhất, vi thần không quấy rầy người nữa, vi thần cáo lui.

- ukm - hoàng thái hậu phất tay.Têr tướng đi khuất, bà lâm vào trạng thái trầm ngâm. Bà biết quốc gia một ngày không thể không vua, nhưng bà vẫn chưa muốn lập tân hoàng đế.

- Đại hoàng huynh, huynh sao lại ôm đại tẩu đi, tẩu đang tập đi với Chi nhi mà - một loạt ồn ào kéo bà ra khỏi suy nghĩ, nhìn mấy đứa cháu của mình, bà nở một nụ cười sủng nịnh.

- Chi nhi của ai gia làm sao vậy, sao lại lớn tiếng với đại hoàng huynh như vậy- Bà kéo tiểu hài nhi vào lòng hỏi.

- Nãi nãi, đại hoàng huynh phá Chi nhi với tẩu tẩu- đôi mắt to tròn của tiểu hài nhi nhìn bà làm cho bà không thể nào không thương được bây giờ đang tức giận, khuôn mặt đỏ hồn , môi chu ra thể hiện sự bất mãn trông rất đáng yêu .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đừng Sợ, Bổn Vương Ở Đây

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook