Đừng Xem Tôi Như Em Trai Nữa Có Được Không?
Chương 22: KHẮC HUY – MỤC TIÊU MỚI CỦA KIM TRÚC
NganDo456
30/12/2015
Khung cảnh trong phòng Uyển Nhi bây giờ hiện đang yên tĩnh đến lạ thường, có 4 con mắt nhìn nhau chằm chằm, và và…
*Cốc*
-“Ui da!!!”
-“Cái bản mặt cô ngu quá mức rồi đó, ý tôi là cô không xứng với thằng Thiên Minh đâu, không hiểu sao nó lại đi thích cô nữa, 2 người quả thật không xứng đôi chút nào”
-“Cái…cái gì??”
-“Cũng may là cô từ chối nó, cô làm đúng đấy”
-“Đừng khi dễ tôi nha, tôi cũng có giá lắm đó!!”
-“Ờm, chắc có giá”
Chấn Phong tặng cho Uyển Nhi 1 cái nhìn cực kỳ khi dễ, rồi mặt bát ngáo bước ra khỏi phòng, để lại ai kia sôi hết cả máu.
-“Ôi trời, xem cái thái độ của cậu ta kìa!! Tức tức quá đi!!” – Uyển Nhi nhảy đong đỏng
………
Tối đến, tại công viên Ánh Sáng, nhóm của Khắc Huy ra gặp nhóm của Chấn Phong như lời hẹn.
Nhìn hết nhóm bên kia 1 lúc, rồi Chấn Phong nhìn thẵng vào Khắc Huy, cậu nhếch mép:
-“Chà, giờ mới được gặp thằng hèn Khắc Huy, trốn kỹ quá”
Đại ca bên nhóm kia nhàn nhạt trả lời:
-“Hình như xưng hô như thế này không lọt tai cho lắm thì phải?”
-“Mày là thằng hèn chứ còn gì nữa, không dám trực tiếp kiếm chuyện với tao, mà chỉ thích chơi xấu sau lưng tao, đúng là con rùa chỉ biết rúc đầu”
-“Thằng ch*, dám nói vậy hả??” – Đàn em Khắc Huy nhảy xổ lên
Khắc Huy giơ bàn tay, ra hiệu đám đàn em đừng manh động.
-“Mày không biết tính tao rồi, hễ ghét ai là dù chơi xấu cỡ nào tao cũng làm hết”
-“Giờ mày muốn xử vụ này sao? Cứ lằng nhằng mãi, đánh luôn không?”
-“Cũng được đấy, đánh 1 trận đi, nhưng chỉ tao với mày thôi”
-“Thích thì chiều”
Nói rồi tụi đàn em lùi ra đằng sau, nhường chỗ lại cho 2 đại ca.
Trận đánh diễn ra, Chấn Phong biết Khắc Huy cũng rất giỏi đánh đấm nên cậu ra tay mạnh hơn mọi ngày, dùng hết kỹ thuật đánh đấm tích luỹ được mà đánh.
-“Khắc Huy, cẩn thận bên trái kìa”
-“Coi chừng bên phải kìa anh Huy!!”
Tiếng tụi đàn em Huy la ó.
Và 20 phút trôi qua…
Khắc Huy thì bị đánh te tua nằm sập xuống đất, người thắng là Chấn Phong.
-“Mày thua rồi”
Chấn Phong phủi tay bỏ đi, đám bạn của cậu cũng đi theo.
-“Phong giỏi ghê, quả thật không hổ danh đại ca tụi này mà, thằng đó nằm ườn dưới mà sướng dễ”
-“Sao tao thấy trận này thằng Khắc Huy hình như nó nương tay thì phải?” – Thiên Minh lên tiếng.
-“Tao cũng thấy vậy, quả thật tao hạ gục nó rất dễ dàng, nó còn không né đòn của tao nữa” – Chấn Phong cau mày.
-“Thằng đó đang có tính toán gì sao?”
-“Ai mà biết được”
Tụi Khắc Huy còn ở lại công viên, đám đàn em đang xem vết thương cho hắn.
-“Sao tụi em thấy đại ca không đánh gì hết vậy, toàn bị đánh thôi”
-“Đúng thế, trước giờ mày đánh đấm là số 1 luôn mà”
-“Ồn ào quá, tất nhiên là tao có kế hoạch rồi” – Khắc Huy trả lời
-“Hả?”
-“Nhờ lần này tao biết được thằng Phong đánh đấm sao, không tệ, rút được kha khá kinh nghiệm cho lần tới”
-“Tụi tao không hiểu? Mục đích của mày là gì?”
-“Rồi tụi bây sẽ hiểu”
………
Giờ ra chơi ở trường LTT.
-“Dạo này bài tập nhiều quá, làm mãi không hết luôn” – Kim Trúc than vãn.
-“Hôm qua tao thức đến 1 giờ sáng mới làm xong đống bài tập hôm nay, buồn ngủ quá trời” – Uyển Nhi ngáp.
-“Xong hết rồi á, cho tao mượn bài tập hoá chép đi, khó quá à!!”
-“Ừm, để xíu tao giảng cho mày hiểu luôn”
-“Yêu Nhi lắm cơ! Mày có biết tao yêu mày không!”
-“Tao biết, ngại lắm”
-“Chào 3 em”
Cả 3 đang đi tiếp thì tự nhiên có 1 anh đến chào, tóc anh ấy kiểu undercut, cao ráo, đẹp trai – và không ai khác đó chính là Khắc Huy.
Trong khi Uyển Nhi và Kim Trúc còn đang đơ thì Diệu Huyền nhanh chóng giới thiệu.
-“À đây là anh ruột của mình, ảnh muốn làm quen với 2 bạn”
-“Ồ, hoá ra là anh của Huyền ư, em chào anh” – Uyển Nhi lễ phép chào lại
-“Anh nghe nói 2 em đã giúp đỡ cho Diệu Huyền rất nhiều khi con bé mới chuyển đến đây, nên anh muốn cảm ơn các em”
-“He he không có gì đâu anh, bạn bè thì phải giúp đỡ lẫn nhau chứ, tụi em rất quý Diệu Huyền”
-“Bạn của em gái anh cũng là bạn của anh, anh tên Khắc Huy, học lớp 12, các em có phiền khi chúng ta làm bạn không?”
-“Em tên Uyển Nhi, không những không phiền mà còn rất vui luôn!! Rất hân hạnh được làm bạn với anh ạ!!”
Khắc Huy mỉm cười, Uyển Nhi cũng mỉm cười theo.
Ơ mà khoan đã, nãy giờ hình như có ai đó im lặng đến bất thường thì phải, thường ngày nói chuyện đến trời sập cũng không chịu im mà, sao bây giờ không nghe động tĩnh nào hết, ngộ vậy ta?!
*Bốp*
Uyển Nhi đập vai Kim Trúc 1 cái rõ thốn, rồi cô nói nhỏ vào tai con bạn thân:
-“Bố con điên!! Mày làm gì đơ như pho tượng vậy, lại chào hỏi anh Diệu Huyền đi kìa!!”
-“Hả, giật mình”
Kim Trúc như trên trời rớt xuống.
Để tôi kể bạn nghe, nãy giờ Kim Trúc suy nghĩ lên mây lên núi như thế này nè:
“Oh my good, 1 anh chàng cực bảnh trai lớp 12 ư? Trai đẹp ở phạm vi gần mà không nhỏ tuổi hơn mình, mình đang mơ ư? Ôi tóc undercut thật quyến rũ, ảnh cao quá, đẹp trai quá, anh đang nói chuyện với mình kìa! Nhìn mình kìa! Chắc mình chết quá!”
Đang mơ màng nhưng cú đánh của Uyển Nhi đã giúp Kim Trúc hoàn hồn lại.
Khắc Huy đi lại chỗ Kim Trúc, hắn mỉm cười:
-“Chào em, anh là Khắc Huy, còn em?”
-“EM LÀ NGUYỄN THỊ KIM TRÚC, HỌC SINH LỚP 11, THÍCH NHẤT LÀ ĐƯỢC ĐI CHƠI VÀ ĂN THỨC ĂN NGON, GHÉT NHẤT LÀ HỌC BÀI LÀM BÀI NHIỀU, THÍCH MÀU HỒNG, ƯỚC MƠ TRỞ THÀNH CA SĨ, THÍCH MẪU BẠN TRAI LỚN TUỔI…VÀ QUAN TRỌNG NHẤT LÀ EM VẪN CÒN ALONE Ạ!!!”
Vâng, cả Uyển Nhi Diệu Huyền và Khắc Huy đều đang nhìn Kim Trúc bằng ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh mới đáp xuống Trái Đất vậy.
-“Phụtttttttt…” – Uyển Nhi cười phá lên.
-“Ha ha ha”
Kim Trúc vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, còn cả đám thì nhìn nhỏ mà cười tũm tĩm.
-“Hoá ra thằng Phong đối với con Nhi là như thế, quào chuyện này shock thiệt”
-“Ừm, em còn chẵng thể tin được”
-“Tao mới nghĩ ra được 1 trò này, bây giờ mày hãy làm theo những gì tao nói…”
Khắc Huy nhếch mép khẽ nhớ lại cuộc nói chuyện hôm qua với Diệu Huyền, rồi tiếp tục cười đùa với 2 người bạn mới này.
………
………
Chuyện kể là, vào giờ ra chơi mỗi ngày Khắc Huy đều đi chung với tụi Uyển Nhi, hắn luôn tìm cơ hội nói chuyện thân thiết với Nhi, nhưng ngặt 1 nỗi là mỗi khi định nói thì:
-“Anh Khắc Huy có Facebook hay Instagram hay Zalo hay Viber gì không?? Lưu tên em nha!!”
…thì Kim Trúc lúc nào cũng nhảy vô họng mà giành nói vậy đó.
“Cái con nhỏ ồn ào này, thiệt tức chết đi được, muốn cho nó 1 trận ghê”
-“À, số điện thoại và Facebook anh này, em add đi ha” – Khắc Huy cố gắng dịu dàng trả lời
-“Aaaa!! Em add ngay và lập tức luôn!! Mai mốt anh với em seo phì (selfie) rồi anh up lên tag em nha!!”
-“Rồi rồi”
Kim trúc đang bận lần mò cái điện thoại, nhân lúc thoát được con đĩa kia, Khắc Huy bèn đi đến mục tiêu của mình.
-“Nhi này, anh nghe nói em có em trai?”
-“Vâng ạ” – Uyển Nhi mỉm cười
-“Chị em em chắc hoà thuận lắm nhỉ”
-“Không dám đâu, thằng nhóc đó ghét em lắm, toàn chửi với ăn hiếp em thôi”
-“Sao kỳ vậy? Sao lại ghét em? Em dễ thương thế này cơ mà?”
-“Từ lúc còn nhỏ thì nó đã ghét em rồi, nhân lúc có cơ hội thì hành hạ em, đúng là tên xấu xa”
“Cái này dân gian gọi là ghét yêu thì phải, bên ngoài nói ghét nhưng bên trong lại rất quan tâm, cũng tâm lý quá chứ”
……….
Mỗi ngày Khắc Huy đều cố gắng ghi điểm với Uyển Nhi.
Lúc cô cầm sách vở nặng, hắn liền xuất hiện cầm dùm, cô không hiểu bài, hắn liền giúp cô, cô dọn vệ sinh sau giờ học, hắn liền ở lại phụ cô lau dọn.
-“Anh không cần phụ em đâu, ai cũng phải dọn vệ sinh sau giờ học mà”
-“Không sao, về nhà thì anh cũng không có làm gì, vận động cho khoẻ ấy mà”
-“Hì, cảm ơn anh”
Mỗi ngày như thế, Khắc Huy ngày càng ghi điểm trong lòng Uyển Nhi hơn, cô cũng trở nên quý hắn.
………..
………..
Tối đó, Khắc Huy đang trên đường đi đến bar với đám bạn, tiếng cười đùa rôm rả.
Buổi tối cũng là lúc Khắc Huy sống thật với bản tính mình, không cần giả tạo như lúc ở chung với Nhi và Trúc, hắn giờ đây là bad boy, ai cũng sợ hắn.
Bên đường, là cô gái nhỏ con, mặc chiếc áo thun, quần short tuy đơn giản nhưng rất đáng yêu chạy đến chỗ Khắc Huy.
-“Anh Khắc Huy!! Em chào anh!!” – Kim Trúc tươi tắn
“Trời, trong trường gặp chưa đã hay sao mà giờ lại gặp nữa, xui xẻo vậy” – Khắc Huy chau mày
-“À, chào Trúc”
-“Em đang đi về nhà không ngờ lại gặp anh ở đây, trùng hợp quá”
-“Trùng hợp thiệt”
-“Uuu, bạn gái của mày hả??”
Đám bạn Khắc Huy chọc ghẹo.
Mắt Kim Trúc sáng rực.
-“Im đi, đây là bạn tao”
Nhỏ hơi tiếc nuối vì câu đó, mặt tiu nghỉu.
-“Ặc!! Con gái đối với mày thì chỉ lên giường thôi ai ngờ cũng làm bạn…ưm ưm”
1 thằng đang nói tự nhiên bị Khắc Huy bịt miệng lại.
-“Nó nói nhảm đó em đừng quan tâm”
-“Em không có nghe thấy, à mà anh đang đi đâu với bạn vậy?”
-“À, ờ tụi anh đang tính đi về”
Tụi bạn tròn mắt nhìn Khắc Huy, hắn nháy 1 mắt, tụi nó cũng biết là đừng nên hỏi gì cả.
-“Em cũng đi về, 2 mình cùng đi về thì chán quá, vậy anh đi ăn kem với em nha??”
-“Hả?”
-“Đi ăn kem! Em dắt anh đến chỗ này ăn kem ngon lắm, bảo đảm anh sẽ thích luôn!”
-“Nhưng…”
-“Đừng nhưng nhị nữa, đi thôi”
Khắc Huy chưa kịp trả lời Kim Trúc đã nhanh chóng kéo tay hắn đi, để lại đám bạn mắt chữ O mồm chữ A.
-“Rõ ràng là tụi mình đang đi bar mà, còn chưa đi vô quán bar nữa”
-“Đại ca Khắc Huy mà nghe lời con nhỏ đó sao, trời chuyện gì vậy nhỉ?”
-“Không thể tin được luôn”
Thế là tối đó, Khắc Huy vì muốn giữ hình tượng với bạn thân của Uyển Nhi, nên đành ngậm ngùi theo Kim Trúc ăn kem, rồi nhỏ còn bắt đi lòng vòng đến tối mịt mới chịu đi về.
……….
……….
Mấy ngày sau.
Chấn Phong với Thiên Minh mỗi người đeo 1 bên tai nghe vừa đi dạo vừa nghe nhạc, thì bắt gặp Uyển Nhi cũng đang đi dạo, mà không phải đi cùng Kim Trúc hay Diệu Huyền hay ai khác, mà lại là…Khắc Huy?!
Khắc Huy cũng biết Phong và Minh đi đằng sau mình, bèn giả vờ đụng làm Uyển Nhi xém ngã, rồi hắn ôm cô lại
-“Anh xin lỗi, em có sao không?”
-“À, em không sao”
-“May quá”
-“Anh…anh buông em ra được rồi”
Khắc Huy vẫn đang ôm lấy Nhi, làm cô xấu hổ.
-“Chết, anh xin lỗi”
Ở đằng sau, có luồng điện cực kỳ âm u và sát khí lan toả.
Mà không phải chỉ 1 luồng điện đâu nha…có tới tận 2 luồng điện…đang thực sự tức giận!!
*Cốc*
-“Ui da!!!”
-“Cái bản mặt cô ngu quá mức rồi đó, ý tôi là cô không xứng với thằng Thiên Minh đâu, không hiểu sao nó lại đi thích cô nữa, 2 người quả thật không xứng đôi chút nào”
-“Cái…cái gì??”
-“Cũng may là cô từ chối nó, cô làm đúng đấy”
-“Đừng khi dễ tôi nha, tôi cũng có giá lắm đó!!”
-“Ờm, chắc có giá”
Chấn Phong tặng cho Uyển Nhi 1 cái nhìn cực kỳ khi dễ, rồi mặt bát ngáo bước ra khỏi phòng, để lại ai kia sôi hết cả máu.
-“Ôi trời, xem cái thái độ của cậu ta kìa!! Tức tức quá đi!!” – Uyển Nhi nhảy đong đỏng
………
Tối đến, tại công viên Ánh Sáng, nhóm của Khắc Huy ra gặp nhóm của Chấn Phong như lời hẹn.
Nhìn hết nhóm bên kia 1 lúc, rồi Chấn Phong nhìn thẵng vào Khắc Huy, cậu nhếch mép:
-“Chà, giờ mới được gặp thằng hèn Khắc Huy, trốn kỹ quá”
Đại ca bên nhóm kia nhàn nhạt trả lời:
-“Hình như xưng hô như thế này không lọt tai cho lắm thì phải?”
-“Mày là thằng hèn chứ còn gì nữa, không dám trực tiếp kiếm chuyện với tao, mà chỉ thích chơi xấu sau lưng tao, đúng là con rùa chỉ biết rúc đầu”
-“Thằng ch*, dám nói vậy hả??” – Đàn em Khắc Huy nhảy xổ lên
Khắc Huy giơ bàn tay, ra hiệu đám đàn em đừng manh động.
-“Mày không biết tính tao rồi, hễ ghét ai là dù chơi xấu cỡ nào tao cũng làm hết”
-“Giờ mày muốn xử vụ này sao? Cứ lằng nhằng mãi, đánh luôn không?”
-“Cũng được đấy, đánh 1 trận đi, nhưng chỉ tao với mày thôi”
-“Thích thì chiều”
Nói rồi tụi đàn em lùi ra đằng sau, nhường chỗ lại cho 2 đại ca.
Trận đánh diễn ra, Chấn Phong biết Khắc Huy cũng rất giỏi đánh đấm nên cậu ra tay mạnh hơn mọi ngày, dùng hết kỹ thuật đánh đấm tích luỹ được mà đánh.
-“Khắc Huy, cẩn thận bên trái kìa”
-“Coi chừng bên phải kìa anh Huy!!”
Tiếng tụi đàn em Huy la ó.
Và 20 phút trôi qua…
Khắc Huy thì bị đánh te tua nằm sập xuống đất, người thắng là Chấn Phong.
-“Mày thua rồi”
Chấn Phong phủi tay bỏ đi, đám bạn của cậu cũng đi theo.
-“Phong giỏi ghê, quả thật không hổ danh đại ca tụi này mà, thằng đó nằm ườn dưới mà sướng dễ”
-“Sao tao thấy trận này thằng Khắc Huy hình như nó nương tay thì phải?” – Thiên Minh lên tiếng.
-“Tao cũng thấy vậy, quả thật tao hạ gục nó rất dễ dàng, nó còn không né đòn của tao nữa” – Chấn Phong cau mày.
-“Thằng đó đang có tính toán gì sao?”
-“Ai mà biết được”
Tụi Khắc Huy còn ở lại công viên, đám đàn em đang xem vết thương cho hắn.
-“Sao tụi em thấy đại ca không đánh gì hết vậy, toàn bị đánh thôi”
-“Đúng thế, trước giờ mày đánh đấm là số 1 luôn mà”
-“Ồn ào quá, tất nhiên là tao có kế hoạch rồi” – Khắc Huy trả lời
-“Hả?”
-“Nhờ lần này tao biết được thằng Phong đánh đấm sao, không tệ, rút được kha khá kinh nghiệm cho lần tới”
-“Tụi tao không hiểu? Mục đích của mày là gì?”
-“Rồi tụi bây sẽ hiểu”
………
Giờ ra chơi ở trường LTT.
-“Dạo này bài tập nhiều quá, làm mãi không hết luôn” – Kim Trúc than vãn.
-“Hôm qua tao thức đến 1 giờ sáng mới làm xong đống bài tập hôm nay, buồn ngủ quá trời” – Uyển Nhi ngáp.
-“Xong hết rồi á, cho tao mượn bài tập hoá chép đi, khó quá à!!”
-“Ừm, để xíu tao giảng cho mày hiểu luôn”
-“Yêu Nhi lắm cơ! Mày có biết tao yêu mày không!”
-“Tao biết, ngại lắm”
-“Chào 3 em”
Cả 3 đang đi tiếp thì tự nhiên có 1 anh đến chào, tóc anh ấy kiểu undercut, cao ráo, đẹp trai – và không ai khác đó chính là Khắc Huy.
Trong khi Uyển Nhi và Kim Trúc còn đang đơ thì Diệu Huyền nhanh chóng giới thiệu.
-“À đây là anh ruột của mình, ảnh muốn làm quen với 2 bạn”
-“Ồ, hoá ra là anh của Huyền ư, em chào anh” – Uyển Nhi lễ phép chào lại
-“Anh nghe nói 2 em đã giúp đỡ cho Diệu Huyền rất nhiều khi con bé mới chuyển đến đây, nên anh muốn cảm ơn các em”
-“He he không có gì đâu anh, bạn bè thì phải giúp đỡ lẫn nhau chứ, tụi em rất quý Diệu Huyền”
-“Bạn của em gái anh cũng là bạn của anh, anh tên Khắc Huy, học lớp 12, các em có phiền khi chúng ta làm bạn không?”
-“Em tên Uyển Nhi, không những không phiền mà còn rất vui luôn!! Rất hân hạnh được làm bạn với anh ạ!!”
Khắc Huy mỉm cười, Uyển Nhi cũng mỉm cười theo.
Ơ mà khoan đã, nãy giờ hình như có ai đó im lặng đến bất thường thì phải, thường ngày nói chuyện đến trời sập cũng không chịu im mà, sao bây giờ không nghe động tĩnh nào hết, ngộ vậy ta?!
*Bốp*
Uyển Nhi đập vai Kim Trúc 1 cái rõ thốn, rồi cô nói nhỏ vào tai con bạn thân:
-“Bố con điên!! Mày làm gì đơ như pho tượng vậy, lại chào hỏi anh Diệu Huyền đi kìa!!”
-“Hả, giật mình”
Kim Trúc như trên trời rớt xuống.
Để tôi kể bạn nghe, nãy giờ Kim Trúc suy nghĩ lên mây lên núi như thế này nè:
“Oh my good, 1 anh chàng cực bảnh trai lớp 12 ư? Trai đẹp ở phạm vi gần mà không nhỏ tuổi hơn mình, mình đang mơ ư? Ôi tóc undercut thật quyến rũ, ảnh cao quá, đẹp trai quá, anh đang nói chuyện với mình kìa! Nhìn mình kìa! Chắc mình chết quá!”
Đang mơ màng nhưng cú đánh của Uyển Nhi đã giúp Kim Trúc hoàn hồn lại.
Khắc Huy đi lại chỗ Kim Trúc, hắn mỉm cười:
-“Chào em, anh là Khắc Huy, còn em?”
-“EM LÀ NGUYỄN THỊ KIM TRÚC, HỌC SINH LỚP 11, THÍCH NHẤT LÀ ĐƯỢC ĐI CHƠI VÀ ĂN THỨC ĂN NGON, GHÉT NHẤT LÀ HỌC BÀI LÀM BÀI NHIỀU, THÍCH MÀU HỒNG, ƯỚC MƠ TRỞ THÀNH CA SĨ, THÍCH MẪU BẠN TRAI LỚN TUỔI…VÀ QUAN TRỌNG NHẤT LÀ EM VẪN CÒN ALONE Ạ!!!”
Vâng, cả Uyển Nhi Diệu Huyền và Khắc Huy đều đang nhìn Kim Trúc bằng ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh mới đáp xuống Trái Đất vậy.
-“Phụtttttttt…” – Uyển Nhi cười phá lên.
-“Ha ha ha”
Kim Trúc vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, còn cả đám thì nhìn nhỏ mà cười tũm tĩm.
-“Hoá ra thằng Phong đối với con Nhi là như thế, quào chuyện này shock thiệt”
-“Ừm, em còn chẵng thể tin được”
-“Tao mới nghĩ ra được 1 trò này, bây giờ mày hãy làm theo những gì tao nói…”
Khắc Huy nhếch mép khẽ nhớ lại cuộc nói chuyện hôm qua với Diệu Huyền, rồi tiếp tục cười đùa với 2 người bạn mới này.
………
………
Chuyện kể là, vào giờ ra chơi mỗi ngày Khắc Huy đều đi chung với tụi Uyển Nhi, hắn luôn tìm cơ hội nói chuyện thân thiết với Nhi, nhưng ngặt 1 nỗi là mỗi khi định nói thì:
-“Anh Khắc Huy có Facebook hay Instagram hay Zalo hay Viber gì không?? Lưu tên em nha!!”
…thì Kim Trúc lúc nào cũng nhảy vô họng mà giành nói vậy đó.
“Cái con nhỏ ồn ào này, thiệt tức chết đi được, muốn cho nó 1 trận ghê”
-“À, số điện thoại và Facebook anh này, em add đi ha” – Khắc Huy cố gắng dịu dàng trả lời
-“Aaaa!! Em add ngay và lập tức luôn!! Mai mốt anh với em seo phì (selfie) rồi anh up lên tag em nha!!”
-“Rồi rồi”
Kim trúc đang bận lần mò cái điện thoại, nhân lúc thoát được con đĩa kia, Khắc Huy bèn đi đến mục tiêu của mình.
-“Nhi này, anh nghe nói em có em trai?”
-“Vâng ạ” – Uyển Nhi mỉm cười
-“Chị em em chắc hoà thuận lắm nhỉ”
-“Không dám đâu, thằng nhóc đó ghét em lắm, toàn chửi với ăn hiếp em thôi”
-“Sao kỳ vậy? Sao lại ghét em? Em dễ thương thế này cơ mà?”
-“Từ lúc còn nhỏ thì nó đã ghét em rồi, nhân lúc có cơ hội thì hành hạ em, đúng là tên xấu xa”
“Cái này dân gian gọi là ghét yêu thì phải, bên ngoài nói ghét nhưng bên trong lại rất quan tâm, cũng tâm lý quá chứ”
……….
Mỗi ngày Khắc Huy đều cố gắng ghi điểm với Uyển Nhi.
Lúc cô cầm sách vở nặng, hắn liền xuất hiện cầm dùm, cô không hiểu bài, hắn liền giúp cô, cô dọn vệ sinh sau giờ học, hắn liền ở lại phụ cô lau dọn.
-“Anh không cần phụ em đâu, ai cũng phải dọn vệ sinh sau giờ học mà”
-“Không sao, về nhà thì anh cũng không có làm gì, vận động cho khoẻ ấy mà”
-“Hì, cảm ơn anh”
Mỗi ngày như thế, Khắc Huy ngày càng ghi điểm trong lòng Uyển Nhi hơn, cô cũng trở nên quý hắn.
………..
………..
Tối đó, Khắc Huy đang trên đường đi đến bar với đám bạn, tiếng cười đùa rôm rả.
Buổi tối cũng là lúc Khắc Huy sống thật với bản tính mình, không cần giả tạo như lúc ở chung với Nhi và Trúc, hắn giờ đây là bad boy, ai cũng sợ hắn.
Bên đường, là cô gái nhỏ con, mặc chiếc áo thun, quần short tuy đơn giản nhưng rất đáng yêu chạy đến chỗ Khắc Huy.
-“Anh Khắc Huy!! Em chào anh!!” – Kim Trúc tươi tắn
“Trời, trong trường gặp chưa đã hay sao mà giờ lại gặp nữa, xui xẻo vậy” – Khắc Huy chau mày
-“À, chào Trúc”
-“Em đang đi về nhà không ngờ lại gặp anh ở đây, trùng hợp quá”
-“Trùng hợp thiệt”
-“Uuu, bạn gái của mày hả??”
Đám bạn Khắc Huy chọc ghẹo.
Mắt Kim Trúc sáng rực.
-“Im đi, đây là bạn tao”
Nhỏ hơi tiếc nuối vì câu đó, mặt tiu nghỉu.
-“Ặc!! Con gái đối với mày thì chỉ lên giường thôi ai ngờ cũng làm bạn…ưm ưm”
1 thằng đang nói tự nhiên bị Khắc Huy bịt miệng lại.
-“Nó nói nhảm đó em đừng quan tâm”
-“Em không có nghe thấy, à mà anh đang đi đâu với bạn vậy?”
-“À, ờ tụi anh đang tính đi về”
Tụi bạn tròn mắt nhìn Khắc Huy, hắn nháy 1 mắt, tụi nó cũng biết là đừng nên hỏi gì cả.
-“Em cũng đi về, 2 mình cùng đi về thì chán quá, vậy anh đi ăn kem với em nha??”
-“Hả?”
-“Đi ăn kem! Em dắt anh đến chỗ này ăn kem ngon lắm, bảo đảm anh sẽ thích luôn!”
-“Nhưng…”
-“Đừng nhưng nhị nữa, đi thôi”
Khắc Huy chưa kịp trả lời Kim Trúc đã nhanh chóng kéo tay hắn đi, để lại đám bạn mắt chữ O mồm chữ A.
-“Rõ ràng là tụi mình đang đi bar mà, còn chưa đi vô quán bar nữa”
-“Đại ca Khắc Huy mà nghe lời con nhỏ đó sao, trời chuyện gì vậy nhỉ?”
-“Không thể tin được luôn”
Thế là tối đó, Khắc Huy vì muốn giữ hình tượng với bạn thân của Uyển Nhi, nên đành ngậm ngùi theo Kim Trúc ăn kem, rồi nhỏ còn bắt đi lòng vòng đến tối mịt mới chịu đi về.
……….
……….
Mấy ngày sau.
Chấn Phong với Thiên Minh mỗi người đeo 1 bên tai nghe vừa đi dạo vừa nghe nhạc, thì bắt gặp Uyển Nhi cũng đang đi dạo, mà không phải đi cùng Kim Trúc hay Diệu Huyền hay ai khác, mà lại là…Khắc Huy?!
Khắc Huy cũng biết Phong và Minh đi đằng sau mình, bèn giả vờ đụng làm Uyển Nhi xém ngã, rồi hắn ôm cô lại
-“Anh xin lỗi, em có sao không?”
-“À, em không sao”
-“May quá”
-“Anh…anh buông em ra được rồi”
Khắc Huy vẫn đang ôm lấy Nhi, làm cô xấu hổ.
-“Chết, anh xin lỗi”
Ở đằng sau, có luồng điện cực kỳ âm u và sát khí lan toả.
Mà không phải chỉ 1 luồng điện đâu nha…có tới tận 2 luồng điện…đang thực sự tức giận!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.