Chương 27:
Hoa Trang
18/08/2024
Hai mắt Dữu Hữu Chi đỏ lên, anh có chút tức giận, Chử Sở rõ ràng dụ dỗ chỉ muốn anh làm cô. Anh đã ba mươi tuổi, cho dù đối phương cũng đã trưởng thành nhưng làm tình vẫn khiến anh cảm thấy tội lỗi. Anh để cô thoải mái, ngược lại cô lại không biết ơn.
Cột nước vẫn phun lên rửa sạch tiểu huyệt hết lần này đến lần khác, người đàn ông trước mặt mặc bộ vest ướt đẫm dính sát vào người, mím môi lạnh lùng nhìn cô. Chử Sở liếm môi, dưới sự kích thích kép của tâm lý và sinh lý cô sắp lên đỉnh nên càng liếm mạnh hơn, tiếng rên rỉ vỗ vào lòng bàn tay đàn ông, lại bị đầu lưỡi mềm mại của cô nuốt hết những tiếng rên rỉ lại.
Suýt nữa, chỉ một chút nữa thôi, cô sẽ đứng đối diện với Dữu Hữu Chi trong tư thế như thế này, đỡ lấy tay anh để đạt cao trào.
Chân cô run rẩy đến nỗi gần như không thể đứng vững, toàn bộ sức nặng của cơ thể mình đều dựa vào bức tường kính.
Đúng lúc này, người đàn ông di chuyển. Anh đứng lên, lạnh lùng mở miệng: "Chử Sở, đứng thủ dâm trước mặt tôi, lúc đầu là tay của tôi, bây giờ là vòi hoa sen, có thoải mái không?"
Chử Sở ngẩng mặt lên nhìn anh, gương mặt trắng nõn thấm đẫm hương vị của tình dục, Dữu Hữu Chi vô thứ đưa tay lên chạm vào khuôn mặt cô.
Vòi hoa sen được tắt và ném sang một bên, cơ thể to lớn của anh đẩy mạnh về phía trước, buộc cô phải dang rộng hai chân của mình, ở khoảng cách gần như thế này có thể nghe được hơi thở hổn hển của cô.
Chử Sở cầu xin anh: "Chú à, tôi vẫn còn muốn...... Tôi sẽ ổn ngay thôi... Chút nữa thôi..."
"Nghĩ cũng tốt đấy."
Tình cảm và dục vọng trong mắt Dữu Hữu Chi khó có thể che giấu được, anh bế Chử Sở lên, xoay người dựa vào tường, để cô không cần ngẩng đầu lên vẫn có thể hưởng thụ được nụ hôn của anh, và còn những cái khác nữa.
Âm thanh của môi và răng trao đổi nước bọt nhanh chóng vang lên, Chử Sở cau mày để mặc cho anh ngậm mút môi không kiểm soát, yếu ớt đặt tay lên vai anh, cởi nút áo ở cổ, đưa tay chạm vào đầu vú của anh.
Dữu Hữu Chi hừ một tiếng, giọng đầy mang đầy ham muốn và vui vẻ: "... Hư hỏng."
Chử Sở nghe vậy thì chân mềm ra, thấy anh đang ôm mình, eo bị bàn tay to lớn giữ chặt, vì vậy cũng không chút kiêng dè mà giơ chân quấn lấy eo của anh.
Cô cúi người lại gần, thấy Dữu Hữu Chi nâng cô lên cao hơn một chút, cúi đầu xuống liếm mút bộ ngực của cô, anh mút cực kỳ mạnh bạo, đầu vú bị mút dường như to hơn ngày thường gấp 2 lần.
Tiếng rên rỉ của Chử Sở như mưa rơi vào tai Dữu Hữu Chi, cô nói: "Chú, tôi muốn chú..."
Dữu Hữu Chi dừng một chút, kéo tay cô đặt lên khóa quần của mình: "Nếu em muốn ăn, thì giúp tôi cởi ra đi."
Chử Sở vừa nghĩ hôm nay có thể đạt được nguyện vọng, lập tức cởi bỏ dây lưng cùng khóa quần, côn thịt lập tức chảy ra nước dâm.
Cô bị đói đến mức bắt buộc phải ngoan ngoãn, vừa cởi ra một cái, đã ngồi lên nó ngay lập tức.
Dữu Hữu Chi nâng mông cô lên, khàn giọng nói: "Chậc chậc, đói đến mức tiểu huyệt chảy cả nước... Đói như vậy sao?”
Chử Sở vội vàng gật đầu, bình tĩnh hôn anh: "Chú mau làm tôi đi, tôi rất ngoan..."
Người đàn ông không nói tiếng nào, anh bế cô đến bồn rửa mặt, để cô ngồi xuống, đảm bảo rằng phần tóc phía trên xương cổ của cô vẫn còn khô, sau đó mới buộc tóc cô lên cao.
Vết sẹo đã đóng vảy trên cổ như in sâu vào mắt anh, giống như một viên ngọc bích xinh đẹp, chỉ khiến cho dục vọng càng thêm cháy bỏng.
Anh ngồi trên băng ghế bên cạnh vòi hoa sen, ôm Chử Sở vào lòng.
Dương vật tách hai miếng thịt nằm ngang ở giữa hai chân cô ra. Chử Sở gấp gáp đến mức xoa mông: "Không phải nói là làm tình sao, tại sao lại như thế này ... Chú đúng là một kẻ lừa đảo!"
"Tôi hứa với em sẽ quan hệ tình dục khi nào, đồ ngốc."
Dữu Hữu Chi lạnh lùng cười một tiếng, thắt lưng anh bắt đầu chuyển động, côn thịt nóng hổi chuyển động qua lại giữa hai chân ướt át, thỉnh thoảng lại cọ qua cọ lại tiểu huyệt đáng thương, khiến Chử Sở vừa mắng anh vừa run rẩy tiết ra dâm thủy.
Nước chảy hết cả lên côn thịt làm cho nó trở nên trơn trượt. Trong một năm qua, Dữu Hữu Chi đã hạ thấp tiêu chuẩn của mình với Chử Sở, nhưng bây giờ thoải mái đến mức eo cảm thấy tê dại, khoái cảm phát ra trong xương cốt khiến anh gần như muốn chủ động rơi vào trầm luân.
Anh đứng dậy ôm chặt lấy người con gái trong vòng tay mình, lấy cái gì đó từ chiếc tủ nhỏ bên ngoài phòng tắm, rồi quay trở lại. Nhìn từ bên ngoài, nó trông giống như một trận làm tình thực sự, nhưng mục tiêu là đôi chân chứ không phải là âm hộ hấp dẫn người đàn ông.
Chử Sở bị giày vò như vậy bởi khoái cảm nửa vời, vừa cảm thấy thỏa mãn, vừa muốn nhiều hơn nữa. Cô mờ mịt, cảm thấy cổ lạnh lẽo nên hỏi anh: "Chú đang làm gì vậy?"
"Nhìn em thèm thuồng, khiến cho tiểu huyệt chảy nước."
Dữu Hữu Chi cúi người hôn cô, nhét thứ trong tay vào lỗ nhỏ, chỉ để lại một sợi dây mỏng.
Đó là một quả trứng rung, to và dài hơn so với quả trứng mà anh đã bảo Chử Sở mang về trước đó, đút sâu vào trong cái lỗ đang đói bụng kia.
Chử Sở cũng cảm giác được, tức giận đá chân: "Tôi không muốn dùng đồ có sẵn, chú không được lấy cái này để đùa giỡn tôi..."
Chử Sở đột nhiên bật khóc.
Trứng rung bắt đầu làm việc, xô đi đập lại trong hành lang chật hẹp, áp vào hoa tâm và vách thịt mềm mại, mặc dù kích thước không được như Dữu Hữu Chi, nhưng cũng đủ để làm dịu cơn đói khát của cô.
"Ưm... thoải mái quá... nhanh nữa lên chú ơi..."
Giống như một con mèo con cáu kỉnh đang nhấc cái đuổi lên, mông của cô gái cũng từ từ ngửa lên, bám vào bụng của người đàn ông, dương vật rút ra rút vào nhanh hơn. Dữu Hữu Chi xoa bóp bộ ngực tròn trịa, trầm giọng nói: " Em dụ dỗ tôi bao nhiêu lần rồi, thủ đoạn càng ngày càng cao, tôi mà không cẩn thận, sợ là một ngày nào đó sẽ bị em chơi mất. "
Chử Sở cẩn thận di chuyển hai chân để mỗi lần quy đầu qua lại đều đụng vào hoa huyệt. Cô run rẩy nước ở tiểu huyệt phun ra đầy côn thịt, quay đầu nhìn vào mắt Dữu Hữu Chi.
"Chú chờ đấy... ưm... đau quá ... Chú, sẽ có một ngày tôi... tôi nhất định sẽ chơi chú."
Dữu Hữu Chi hoàn toàn không tin, thắt lưng càng chuyển động mạnh mẽ hơn: “Được, tôi sẽ đợi.”
Cột nước vẫn phun lên rửa sạch tiểu huyệt hết lần này đến lần khác, người đàn ông trước mặt mặc bộ vest ướt đẫm dính sát vào người, mím môi lạnh lùng nhìn cô. Chử Sở liếm môi, dưới sự kích thích kép của tâm lý và sinh lý cô sắp lên đỉnh nên càng liếm mạnh hơn, tiếng rên rỉ vỗ vào lòng bàn tay đàn ông, lại bị đầu lưỡi mềm mại của cô nuốt hết những tiếng rên rỉ lại.
Suýt nữa, chỉ một chút nữa thôi, cô sẽ đứng đối diện với Dữu Hữu Chi trong tư thế như thế này, đỡ lấy tay anh để đạt cao trào.
Chân cô run rẩy đến nỗi gần như không thể đứng vững, toàn bộ sức nặng của cơ thể mình đều dựa vào bức tường kính.
Đúng lúc này, người đàn ông di chuyển. Anh đứng lên, lạnh lùng mở miệng: "Chử Sở, đứng thủ dâm trước mặt tôi, lúc đầu là tay của tôi, bây giờ là vòi hoa sen, có thoải mái không?"
Chử Sở ngẩng mặt lên nhìn anh, gương mặt trắng nõn thấm đẫm hương vị của tình dục, Dữu Hữu Chi vô thứ đưa tay lên chạm vào khuôn mặt cô.
Vòi hoa sen được tắt và ném sang một bên, cơ thể to lớn của anh đẩy mạnh về phía trước, buộc cô phải dang rộng hai chân của mình, ở khoảng cách gần như thế này có thể nghe được hơi thở hổn hển của cô.
Chử Sở cầu xin anh: "Chú à, tôi vẫn còn muốn...... Tôi sẽ ổn ngay thôi... Chút nữa thôi..."
"Nghĩ cũng tốt đấy."
Tình cảm và dục vọng trong mắt Dữu Hữu Chi khó có thể che giấu được, anh bế Chử Sở lên, xoay người dựa vào tường, để cô không cần ngẩng đầu lên vẫn có thể hưởng thụ được nụ hôn của anh, và còn những cái khác nữa.
Âm thanh của môi và răng trao đổi nước bọt nhanh chóng vang lên, Chử Sở cau mày để mặc cho anh ngậm mút môi không kiểm soát, yếu ớt đặt tay lên vai anh, cởi nút áo ở cổ, đưa tay chạm vào đầu vú của anh.
Dữu Hữu Chi hừ một tiếng, giọng đầy mang đầy ham muốn và vui vẻ: "... Hư hỏng."
Chử Sở nghe vậy thì chân mềm ra, thấy anh đang ôm mình, eo bị bàn tay to lớn giữ chặt, vì vậy cũng không chút kiêng dè mà giơ chân quấn lấy eo của anh.
Cô cúi người lại gần, thấy Dữu Hữu Chi nâng cô lên cao hơn một chút, cúi đầu xuống liếm mút bộ ngực của cô, anh mút cực kỳ mạnh bạo, đầu vú bị mút dường như to hơn ngày thường gấp 2 lần.
Tiếng rên rỉ của Chử Sở như mưa rơi vào tai Dữu Hữu Chi, cô nói: "Chú, tôi muốn chú..."
Dữu Hữu Chi dừng một chút, kéo tay cô đặt lên khóa quần của mình: "Nếu em muốn ăn, thì giúp tôi cởi ra đi."
Chử Sở vừa nghĩ hôm nay có thể đạt được nguyện vọng, lập tức cởi bỏ dây lưng cùng khóa quần, côn thịt lập tức chảy ra nước dâm.
Cô bị đói đến mức bắt buộc phải ngoan ngoãn, vừa cởi ra một cái, đã ngồi lên nó ngay lập tức.
Dữu Hữu Chi nâng mông cô lên, khàn giọng nói: "Chậc chậc, đói đến mức tiểu huyệt chảy cả nước... Đói như vậy sao?”
Chử Sở vội vàng gật đầu, bình tĩnh hôn anh: "Chú mau làm tôi đi, tôi rất ngoan..."
Người đàn ông không nói tiếng nào, anh bế cô đến bồn rửa mặt, để cô ngồi xuống, đảm bảo rằng phần tóc phía trên xương cổ của cô vẫn còn khô, sau đó mới buộc tóc cô lên cao.
Vết sẹo đã đóng vảy trên cổ như in sâu vào mắt anh, giống như một viên ngọc bích xinh đẹp, chỉ khiến cho dục vọng càng thêm cháy bỏng.
Anh ngồi trên băng ghế bên cạnh vòi hoa sen, ôm Chử Sở vào lòng.
Dương vật tách hai miếng thịt nằm ngang ở giữa hai chân cô ra. Chử Sở gấp gáp đến mức xoa mông: "Không phải nói là làm tình sao, tại sao lại như thế này ... Chú đúng là một kẻ lừa đảo!"
"Tôi hứa với em sẽ quan hệ tình dục khi nào, đồ ngốc."
Dữu Hữu Chi lạnh lùng cười một tiếng, thắt lưng anh bắt đầu chuyển động, côn thịt nóng hổi chuyển động qua lại giữa hai chân ướt át, thỉnh thoảng lại cọ qua cọ lại tiểu huyệt đáng thương, khiến Chử Sở vừa mắng anh vừa run rẩy tiết ra dâm thủy.
Nước chảy hết cả lên côn thịt làm cho nó trở nên trơn trượt. Trong một năm qua, Dữu Hữu Chi đã hạ thấp tiêu chuẩn của mình với Chử Sở, nhưng bây giờ thoải mái đến mức eo cảm thấy tê dại, khoái cảm phát ra trong xương cốt khiến anh gần như muốn chủ động rơi vào trầm luân.
Anh đứng dậy ôm chặt lấy người con gái trong vòng tay mình, lấy cái gì đó từ chiếc tủ nhỏ bên ngoài phòng tắm, rồi quay trở lại. Nhìn từ bên ngoài, nó trông giống như một trận làm tình thực sự, nhưng mục tiêu là đôi chân chứ không phải là âm hộ hấp dẫn người đàn ông.
Chử Sở bị giày vò như vậy bởi khoái cảm nửa vời, vừa cảm thấy thỏa mãn, vừa muốn nhiều hơn nữa. Cô mờ mịt, cảm thấy cổ lạnh lẽo nên hỏi anh: "Chú đang làm gì vậy?"
"Nhìn em thèm thuồng, khiến cho tiểu huyệt chảy nước."
Dữu Hữu Chi cúi người hôn cô, nhét thứ trong tay vào lỗ nhỏ, chỉ để lại một sợi dây mỏng.
Đó là một quả trứng rung, to và dài hơn so với quả trứng mà anh đã bảo Chử Sở mang về trước đó, đút sâu vào trong cái lỗ đang đói bụng kia.
Chử Sở cũng cảm giác được, tức giận đá chân: "Tôi không muốn dùng đồ có sẵn, chú không được lấy cái này để đùa giỡn tôi..."
Chử Sở đột nhiên bật khóc.
Trứng rung bắt đầu làm việc, xô đi đập lại trong hành lang chật hẹp, áp vào hoa tâm và vách thịt mềm mại, mặc dù kích thước không được như Dữu Hữu Chi, nhưng cũng đủ để làm dịu cơn đói khát của cô.
"Ưm... thoải mái quá... nhanh nữa lên chú ơi..."
Giống như một con mèo con cáu kỉnh đang nhấc cái đuổi lên, mông của cô gái cũng từ từ ngửa lên, bám vào bụng của người đàn ông, dương vật rút ra rút vào nhanh hơn. Dữu Hữu Chi xoa bóp bộ ngực tròn trịa, trầm giọng nói: " Em dụ dỗ tôi bao nhiêu lần rồi, thủ đoạn càng ngày càng cao, tôi mà không cẩn thận, sợ là một ngày nào đó sẽ bị em chơi mất. "
Chử Sở cẩn thận di chuyển hai chân để mỗi lần quy đầu qua lại đều đụng vào hoa huyệt. Cô run rẩy nước ở tiểu huyệt phun ra đầy côn thịt, quay đầu nhìn vào mắt Dữu Hữu Chi.
"Chú chờ đấy... ưm... đau quá ... Chú, sẽ có một ngày tôi... tôi nhất định sẽ chơi chú."
Dữu Hữu Chi hoàn toàn không tin, thắt lưng càng chuyển động mạnh mẽ hơn: “Được, tôi sẽ đợi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.