Dược Thần

Chương 1681: Thần cấp hàng lâm

Ám Ma Sư

18/09/2014

- Ca ca…

Ngũ sắc hào quang kết nối tỏa ra từ Ngũ Sắc Thần Thạch đang không ngừng bị đứt gãy.

- Không tốt, Ngũ Sắc Thần Thạch đang không ngừng bị trùng kích cực lớn, là đám người Hắc Ám Thần Vương lại đang nếm thử đánh vỡ phong ấn sao?

Nhìn thấy Ngũ Sắc Thần Thạch rung rung, sắc mặt Bố La Đặc vô cùng khó coi.

- Định cho ta!

Trong tích tắc trong miệng hắn bỗng dưng gầm lên, một cỗ hỏa hồng sắc khí tức từ trong cơ thể hắn mạnh mẽ bắn ra, trên đỉnh đầu hắn hỏa diễm thần long xuất hiện xoay quanh, thần uy đáng sợ tràn ngập toàn bộ không gian.

- Oanh!

Hỏa hồng sắc khí tức từ trong cơ thể Bố La Đặc nổ bắn ra, nhanh như thiểm điện chui vào bên trong Ngũ Sắc Thần Thạch, Ngũ Sắc Thần Thạch vốn đang rung rung thoáng chốc đã ổn định lại, đồng thời những ngũ sắc quang tuyến đang bị đứt gãy cũng lần nữa liên tiếp kết nối lẫn nhau.

- Phốc xuy…

Trong không gian thần bí, trong miệng Bố La Đặc phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, thần sắc vô cùng thê lương, thân thể lảo đảo thiếu chút nữa phải té ngã trong không gian thần bí kia.

- Thời gian không còn bao lâu nữa, không biết phong ấn của đại nhân rốt cục còn có thể chống đỡ được bao lâu, đoạn thời gian gần đây Ngũ Sắc Thần Thạch bị chấn động càng lúc càng lớn, đã nói rõ đám người Hắc Ám Thần Vương trùng kích càng ngày càng mãnh liệt, vừa rồi phong ấn thậm chí đã bị xuất hiện vết rạn, nếu còn trùng kích lần nữa thật không biết ta còn kiên trì chịu đựng được nữa hay không…

Bên trong không gian thần bí, Bố La Đặc tràn đầy lo lắng nhìn Ngũ Sắc Thần Thạch trước mắt, hai tay siết chặt khóe miệng tràn máu tươi nhỏ xuống mặt đất, nhìn thấy thật giật mình.

- Hoa hoa…

Nơi này là hải vực phía đông Tư Đặc Ân đại lục.

Đại lượng thủy triều điên cuồng khởi động, sóng biển cao tới hơn mười trượng phảng phất như biển gầm bao trùm trời đất vọt tới, nhìn qua vô cùng khủng bố.

Ngay khi Ngũ Sắc Thần Thạch bị chấn động trong không gian thần bí tại Chư Thần Chiến Trường, ngũ sắc quang tuyến đang bị đứt gãy…

- Ca ca…

Thanh âm giống như thủy tinh nghiền nát vang lên trên bầu trời hải vực phía đông, trong hư không yên tĩnh đột nhiên xuất hiện rậm rạp những khe hở thật nhỏ, từng đạo hắc sắc khí tức từ bên trong thẩm thấu tản mát ra.

- Phanh!

Uy áp đáng sợ càng ngày càng thịnh, toàn bộ hư không thoáng chốc liền nghiền nát, lộ ra một lỗ đen cực lớn đường kính chừng mấy trượng, bên trong lỗ đen đen kịt không có một tia không gian loạn lưu, giống như một thông đạo đi thông vực thẳm thâm uyên vô tận.



- Ông!

Một cỗ lực lượng kinh khủng từ trong lỗ đen truyền ra, một trận văn hắc mang cực lớn đột nhiên xuất hiện bên trong lỗ đen, từng đạo quang mang kỳ dị lóng lánh, trận văn lan tràn phóng xuống mặt biển.

Nếu như giờ phút này có người ngẩng đầu nhìn lên bầu trời mặt biển có thể chứng kiến được trong thông đạo tối đen quỷ dị kia có vô số thân ảnh đang dọc theo thông đạo điên cuồng vọt ra trên bầu trời vùng biển kia.

- Phanh!

Nhưng còn chưa chờ những thân ảnh kia kịp vọt ra khỏi thông đạo màu đen, bởi vì Bố La Đặc kịp thời chữa trị vết rạn của Ngũ Sắc Thần Thạch, trận văn lóe ra hắc mang cực lớn thoáng chốc bị nghiền nát, không gian thông đạo vừa mở ra liền bị khép kín, những cường giả còn chưa kịp lao ra khỏi thông đạo trong đôi mắt thoáng chốc toát ra vẻ hoảng sợ.

Ngay trong tích tắc thông đạo bị khép lại…

- Xoát! Xoát! Bang!

Ba đạo nhân ảnh cơ hồ từ bên trong thông đạo vọt ra nhanh như thiểm điện, “bang” trong vô thanh vô tức không gian thông đạo lập tức khép kín, ở sau lưng ba nhân ảnh kia những cường giả không kịp lao ra ngoài mỗi người đều biến thành bột phấn, bị hủy diệt trong hư không vô tận.

Bên trong ba gã cường giả kịp thời lao ra, người xông ra cuối cùng hai chân không kịp vọt ra trước khi thông đạo khép lại đã bị trực tiếp chấn nát hoàn toàn biến thành hư vô.

- Ha ha, ta còn sống thoát ra, ta còn sống thoát ra…

Cường giả mất hai chân kia cũng không vì hai chân bị biến mất mà có vẻ sợ hãi uể oải, ngược lại kích động tới mức toàn thân phát run.

- Bác Nhĩ Đốn, Khắc Lãng Phổ Đốn bái kiến Tư Nại Phổ Sa Đặc đại nhân!

Chứng kiến cường giả áo đen mất đi hai chân kia, hai gã cường giả lao ra đầu tiên lập tức đi tới trước mặt của hắn cung kính quỳ lạy trong hư không.

- Tốt, tốt…

Hắc y cường giả kích động nhìn qua hai người trước mặt xua tay nói:

- Các ngươi đứng lên!

- Xuy xuy…

Đồng thời chỗ hai chân bị mất đi của hắn từng đạo hắc sắc khí lưu ngưng tụ, trực tiếp mọc dài ra hai chân mới nguyên vẹn, không khác gì trước kia.

- Đại nhân, lần này chỉ có ba chúng ta đi tới được Tư Đặc Ân đại lục, kế tiếp chúng ta nên làm gì bây giờ?



Hai gã cường giả cung kính lên tiếng hỏi.

- Làm gì bây giờ?

Hắc y cường giả thoáng trầm ngâm:

- Chỉ có ba người chúng ta thông qua được đường hầm không gian đi tới Tư Đặc Ân đại lục, như vậy kế hoạch của mấy vị đại nhân trước đó lập ra nhất định là không thể dùng, phải biết rằng trên Tư Đặc Ân đại lục cũng có thần cấp cường giả tồn tại, ta cũng không muốn mình vất vả còn sống đi ra mà bị vẫn lạc tại nơi này!

- Như vậy chúng ta nghe ngóng tin tức trên đại lục này trước sau đó mới quyết định hành động kế tiếp!

Hắc y cường giả lạnh lùng lên tiếng, nhìn về hướng tây hải vực, phương hướng Tư Đặc Ân đại lục.

Mùa đông Linh Thần lịch, Khai La đế quốc hoàng đế Sắt Cát Âu ngày tháng trôi qua thật sự không chút yên bình.

- Bệ hạ, quân đội của Linh Dược Sư Tháp đang tiến đến gần, Khai La đế quốc chúng ta đã mất đi mười lăm hành tỉnh, nếu còn tiếp tục như vậy chỉ sợ không qua một năm Khai La đế quốc sẽ…

Trong tẩm cung của Sắt Cát Âu, một đại thần đang quỳ bên dưới khẩn trương báo cáo.

- Cút, cút ra ngoài cho ta!

Nhưng không đợi vị đại thần kia đem tin tình báo hoàn toàn báo cáo xong xuôi, Sắt Cát Âu đột nhiên gào thét, cầm linh đăng thủy tinh bên cạnh ném về hướng đại thần kia.

- Bang đương…

Linh đăng thủy tinh sáng long lanh nện xuống mặt đất lưu ly lộng lẫy, phát ra thanh âm chói tai, linh đăng thủy tinh sáng chói thoáng chốc liền vỡ vụn.

- Thần cáo lui!

Đại thần kia hoảng sợ vội vàng đứng lên, trên mặt hiện dáng tươi cười gượng gạo cung kính hành lễ lui xuống.

Đi ra bên ngoài, trên trán hắn đã đẫm đầy mồ hôi, những ngày này trước hắn đã có không ít đại thần đến báo cáo tình báo đã bị Sắt Cát Âu nổi giận hạ lệnh chém đầu, lần này hắn không chết có thể nói là vận khí.

Trong lòng vị đại thần kia đã có chủ ý, lần sau khi tới báo cáo tình báo tuyệt đối không cần tới nữa, cho dù là qua nương tựa với Linh Dược Sư Tháp cũng còn tốt hơn là bị mất đầu.

- Hỗn đản, thật sự là hỗn đản!

Sau khi đại thần kia cáo lui, Sắt Cát Âu đột nhiên đem toàn bộ đồ vật trong phòng đá ngã, thật nhiều đồ vật bị nện trên mặt đất phát ra tiếng vang cực lớn, toàn bộ bọn thị vệ canh giữ bên ngoài cung đều kinh hồn táng đảm.

Những ngày này mỗi khi Sắt Cát Âu nổi giận không biết đã hạ lệnh giết chết bao nhiêu thị vệ, bọn họ cũng không muốn bị trở thành nạn nhân kế tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook