Chương 1682: Thiên Thần Cung diệt(1)
Ám Ma Sư
19/09/2014
Đem toàn bộ đồ vật có thể ném vỡ trong tẩm cung nện sạch sẽ, Sắt Cát Âu thở hổn hển dừng lại, đôi mắt hắn đỏ thẫm, toàn thân đổ đầy mồ hôi, thân hình có chút rung rung.
- Linh Dược Sư Tháp quá ghê tởm, tên Kiệt Sâm kia thật quá đáng hận!
Sắt Cát Âu cắn răng lên tiếng.
Hắn giận!
Thế nhưng hắn lại cảm thấy thật vô lực.
- Vì sao, tại sao lại như vậy?
Trong lòng Sắt Cát Âu thống khổ phẫn nộ:
- Khai La đế quốc từ khi khai quốc tới nay, sừng sững sáu ngàn bảy trăm năm trên đại lục, thế nhưng tới trên tay ta thậm chí sắp bị diệt quốc, Tư Đặc Lí Nhĩ thánh chủ vẫn lạc, Thiên Thần Cung lại cấu kết với Linh Dược Sư Tháp, vì sao?
Sắt Cát Âu tức giận mắng to, thế nhưng hắn cũng chỉ có thể mắng.
Từ sau khi chiến tranh mở ra trên đại lục, đối mặt với quân đội liên minh của các thế lực lớn như Linh Dược Sư Tháp tầng tầng tiến tới, Sắt Cát Âu hoàn toàn không có biện pháp đối phó, toàn bộ thánh cấp cường giả cửu giai trong đế quốc đều phảng phất giống như đã mất tích, không tìm được một người nào, không một người nào nguyện ý đứng ra đối chiến.
Mà đế quốc Thánh Địa vốn còn thuần phục Sắt Cát Âu ngay lúc mới bắt đầu chiến tranh đã bị cường giả mấy thế lực lớn đến tiêu diệt.
Làm cho Sắt Cát Âu tuyệt vọng chính là Thiên Thần Cung phản bội, Thiên Thần Cung cách đế đô không xa, có được đại lượng cường giả nhưng từ sau khi chiến tranh bắt đầu nhưng vẫn không chịu đứng ra, ngay cả sứ giả mà hắn phái đi không gặp một người nào, ngay cả chính bản thân hắn tự mình đến bái phỏng cũng bị cự tuyệt bên ngoài Thiên Thần Cung.
Hắn chỉ có thể điều động duy nhất chính là quân đội đế quốc.
Nhưng dưới tình huống không có cường giả tọa trấn, quân đội đế quốc căn bản không khởi lên tác dụng gì, không ngừng bị thất thủ bại trận.
- Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ Khai La đế quốc ta thật sự phải bị diệt quốc sao?
Sắt Cát Âu không biết nên làm sao mới tốt.
- Sớm biết như vạy năm đó…năm đó ta nên giết chết Vưu Lợi Á, đem Đạo Tư gia tộc diệt tộc, đem Kiệt Sâm kia đánh chết!
Sắt Cát Âu cắn răng gào rú, trong nội tâm tràn đầy hối hận.
Kể từ khi biết được Tư Đặc Lí Nhĩ thánh chủ vẫn lạc, Linh Dược Sư Tháp cùng các thế lực đỉnh cấp liên thủ, tuyệt đại bộ phận cường giả trong Khai La đế quốc đều âm thầm đầu phục Linh Dược Sư Tháp, cho dù không đầu nhập cũng không ai chịu đứng ra.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết rõ hiện tại Kiệt Sâm đã là đại lục đệ nhất cường giả, căn bản không có một người nào có thể ngăn trở được phong mang của hắn.
- Một năm, tối đa không hơn một năm…
Trên mặt Sắt Cát Âu lộ ra tia cười khổ:
- Đế quốc thành lập mấy ngàn năm, lại phải diệt trên tay Sắt Cát Âu ta…
Sắt Cát Âu cũng biết, tuy hắn vẫn còn chống cự nhưng chuyện đế quốc diệt vong chỉ là sự tình sớm muộn.
- Ngươi là Khai La đế quốc hoàng đế Sắt Cát Âu?
Ngay khi Sắt Cát Âu cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, đột nhiên một thanh âm lãnh đạm vang lên bên tai hắn.
- Ai?
Trong lòng Sắt Cát Âu nhảy dựng, hoảng sợ tới mức sắc mặt tái nhợt.
Đừng xem hắn là hoàng đế đế quốc, được nuông chiều từ bé, nhưng trên thực tế Sắt Cát Âu cũng là đế linh sư, đây cũng là nguyên nhân khi còn là tứ hoàng tử hắn có thể trổ hết tài năng trong những vị hoàng tử tranh được ngôi vị hoàng đế.
Thế nhưng hiện tại có người xuất hiện bên trong tẩm cung của hắn, hắn lại hoàn toàn không hề phát gaisc, thẳng tới khi đối phương lên tiếng hắn mới có cảm giác, trong lòng Sắt Cát Âu lập tức tràn ngập sợ hãi, trái tim không ngừng run rẩy.
Ý niệm đầu tiên trong lòng hắn chính là Linh Dược Sư Tháp phái thánh cấp cường giả đến ám sát hắn.
Trong nỗi sợ hãi, Sắt Cát Âu cuống quýt ngẩng đầu, sắc mặt tái nhợt nhìn lại chỗ phát ra thanh âm.
Ở trong tầm mắt của hắn có ba nam tử mặc trường bào màu đen đang lạnh lùng nhìn hắn, trên thân thể ba người này tản ra khí tức vô cùng đáng sợ, làm Sắt Cát Âu sợ hãi nhất là nam tử đầu lĩnh, không thấy người kia có khí thế lăng lệ ác liệt gì phát ra, đối phương chỉ đưa mắt nhìn sang đã làm Sắt Cát Âu cảm thấy linh hồn của mình như muốn rách nát.
Hắn đường đường là đế vương Khai La đế quốc trong tứ đại đế quốc, hắn cũng không muốn chết, thoáng chốc hắn cơ hồ muốn kêu to để thị vệ ngoài cửa xông vào.
Nhưng không đợi hắn hô lên thành tiếng, động tác của hắn đột nhiên ngừng lại, trên mặt lộ ra tia cười khổ.
Cho dù có gọi thị vệ từ ngoài đi vào, cho dù gọi hết thị vệ bên trong hoàng cung, lại làm gì được đây? Nếu Linh Dược Sư Tháp muốn trực tiếp ám sát hắn, khẳng định phải điều động cường giả đỉnh phong nhất, khí tức trên người tán dật đã làm cho hắn không tự chủ được phải run rẩy, ngay cả linh hồn cũng sợ hãi, đừng nói là Thánh Địa của đế quốc đã bị diệt, không có cường giả cửu giai giúp mình xuất đầu, cho dù Thánh Địa còn chưa diệt, những thủ hộ giả của đế quốc vẫn còn, Sắt Cát Âu cũng không tin bọn họ là đối thủ của ba người trước mặt.
Điểm ấy ánh mắt Sắt Cát Âu vẫn phải có.
- Các ngươi là ai?
Trước cục diện hẳn phải chết, Sắt Cát Âu bình tĩnh trở lại:
- Cho dù Linh Dược Sư Tháp muốn lấy mạng của ta, ta cũng thật muốn biết người giết chết ta rốt cục lại là ai?
- Muốn biết rõ người giết ngươi là ai?
Trong ba người, ngươi đứng bên trái phía sau cười lạnh đáp:
- Chúng ta không phải tới giết ngươi!
- Không phải tới giết ta sao? Ha ha…
Sắt Cát Âu đột nhiên phá lên cười, gương mặt chợt ửng hồng như có bệnh:
- Các ngươi xem ta là kẻ ngu ngốc sao? Không giết ta lại xâm nhập vào tẩm cung của ta, các ngươi chẳng lẽ tới tìm ta uống trà hay sao? Ha ha…
Sắt Cát Âu cố nén sợ hãi giả vờ cười to nói.
- Sắt Cát Âu, ngươi nghe cho rõ ràng.
Nam tử đứng bên phải phía sau cười lạnh nói:
- Hôm nay ba người chúng ta tới nơi này là vận khí của ngươi cũng là vận khí của Khai La đế quốc.
- Đúng!
Nam tử bên trái cũng cười lạnh:
- Đại nhân của chúng ta hôm nay tới nơi này, là chuẩn bị một con đường sống cho ngươi, cũng cho Khai La đế quốc một con đường sống, chỉ cần ngươi nhận thức đại nhân của chúng ta là cung phụng của đế quốc các ngươi, chuyên tâm hoàn thành mỗi mệnh lệnh của đại nhân, chúng ta sẽ giúp ngươi bảo trụ ngôi vị hoàng đế Khai La đế quốc, đương nhiên sẽ giúp ngươi giải quyết cuộc chiến với Linh Dược Sư Tháp!
Sắt Cát Âu vốn đang cảm thấy vô cùng hoảng sợ nghe vậy chợt sững sờ.
Hắn có chút phát mộng.
- Như thế nào, chẳng lẽ ngươi còn không đáp ứng? Nếu như ngươi muốn chết, chúng ta không ngại thỏa mãn yêu cầu này của ngươi.
Nam tử bên trái không nhịn được phẫn nộ quát.
Hai người bọn họ đều là cường giả bán thần đỉnh phong, chỉ còn kém một bước đã là thần cấp, đừng xem bọn họ ở trên Tư Đặc Ân đại lục có thể xem là cường giả đỉnh phong nhất, nhưng ở Thiên Thần Giới bọn họ còn chưa thành thần chỉ có thể được xem như chiến sĩ bình thường nhất.
Ở Thiên Thần Giới thánh linh sư cửu giai cơ hồ là người bình thường, mà cường giả bán thần có thể xưng là chiến sĩ, nhưng cũng là chiến sĩ yếu nhất, thật giống như binh sĩ trên Tư Đặc Ân đại lục.
- Linh Dược Sư Tháp quá ghê tởm, tên Kiệt Sâm kia thật quá đáng hận!
Sắt Cát Âu cắn răng lên tiếng.
Hắn giận!
Thế nhưng hắn lại cảm thấy thật vô lực.
- Vì sao, tại sao lại như vậy?
Trong lòng Sắt Cát Âu thống khổ phẫn nộ:
- Khai La đế quốc từ khi khai quốc tới nay, sừng sững sáu ngàn bảy trăm năm trên đại lục, thế nhưng tới trên tay ta thậm chí sắp bị diệt quốc, Tư Đặc Lí Nhĩ thánh chủ vẫn lạc, Thiên Thần Cung lại cấu kết với Linh Dược Sư Tháp, vì sao?
Sắt Cát Âu tức giận mắng to, thế nhưng hắn cũng chỉ có thể mắng.
Từ sau khi chiến tranh mở ra trên đại lục, đối mặt với quân đội liên minh của các thế lực lớn như Linh Dược Sư Tháp tầng tầng tiến tới, Sắt Cát Âu hoàn toàn không có biện pháp đối phó, toàn bộ thánh cấp cường giả cửu giai trong đế quốc đều phảng phất giống như đã mất tích, không tìm được một người nào, không một người nào nguyện ý đứng ra đối chiến.
Mà đế quốc Thánh Địa vốn còn thuần phục Sắt Cát Âu ngay lúc mới bắt đầu chiến tranh đã bị cường giả mấy thế lực lớn đến tiêu diệt.
Làm cho Sắt Cát Âu tuyệt vọng chính là Thiên Thần Cung phản bội, Thiên Thần Cung cách đế đô không xa, có được đại lượng cường giả nhưng từ sau khi chiến tranh bắt đầu nhưng vẫn không chịu đứng ra, ngay cả sứ giả mà hắn phái đi không gặp một người nào, ngay cả chính bản thân hắn tự mình đến bái phỏng cũng bị cự tuyệt bên ngoài Thiên Thần Cung.
Hắn chỉ có thể điều động duy nhất chính là quân đội đế quốc.
Nhưng dưới tình huống không có cường giả tọa trấn, quân đội đế quốc căn bản không khởi lên tác dụng gì, không ngừng bị thất thủ bại trận.
- Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ Khai La đế quốc ta thật sự phải bị diệt quốc sao?
Sắt Cát Âu không biết nên làm sao mới tốt.
- Sớm biết như vạy năm đó…năm đó ta nên giết chết Vưu Lợi Á, đem Đạo Tư gia tộc diệt tộc, đem Kiệt Sâm kia đánh chết!
Sắt Cát Âu cắn răng gào rú, trong nội tâm tràn đầy hối hận.
Kể từ khi biết được Tư Đặc Lí Nhĩ thánh chủ vẫn lạc, Linh Dược Sư Tháp cùng các thế lực đỉnh cấp liên thủ, tuyệt đại bộ phận cường giả trong Khai La đế quốc đều âm thầm đầu phục Linh Dược Sư Tháp, cho dù không đầu nhập cũng không ai chịu đứng ra.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết rõ hiện tại Kiệt Sâm đã là đại lục đệ nhất cường giả, căn bản không có một người nào có thể ngăn trở được phong mang của hắn.
- Một năm, tối đa không hơn một năm…
Trên mặt Sắt Cát Âu lộ ra tia cười khổ:
- Đế quốc thành lập mấy ngàn năm, lại phải diệt trên tay Sắt Cát Âu ta…
Sắt Cát Âu cũng biết, tuy hắn vẫn còn chống cự nhưng chuyện đế quốc diệt vong chỉ là sự tình sớm muộn.
- Ngươi là Khai La đế quốc hoàng đế Sắt Cát Âu?
Ngay khi Sắt Cát Âu cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, đột nhiên một thanh âm lãnh đạm vang lên bên tai hắn.
- Ai?
Trong lòng Sắt Cát Âu nhảy dựng, hoảng sợ tới mức sắc mặt tái nhợt.
Đừng xem hắn là hoàng đế đế quốc, được nuông chiều từ bé, nhưng trên thực tế Sắt Cát Âu cũng là đế linh sư, đây cũng là nguyên nhân khi còn là tứ hoàng tử hắn có thể trổ hết tài năng trong những vị hoàng tử tranh được ngôi vị hoàng đế.
Thế nhưng hiện tại có người xuất hiện bên trong tẩm cung của hắn, hắn lại hoàn toàn không hề phát gaisc, thẳng tới khi đối phương lên tiếng hắn mới có cảm giác, trong lòng Sắt Cát Âu lập tức tràn ngập sợ hãi, trái tim không ngừng run rẩy.
Ý niệm đầu tiên trong lòng hắn chính là Linh Dược Sư Tháp phái thánh cấp cường giả đến ám sát hắn.
Trong nỗi sợ hãi, Sắt Cát Âu cuống quýt ngẩng đầu, sắc mặt tái nhợt nhìn lại chỗ phát ra thanh âm.
Ở trong tầm mắt của hắn có ba nam tử mặc trường bào màu đen đang lạnh lùng nhìn hắn, trên thân thể ba người này tản ra khí tức vô cùng đáng sợ, làm Sắt Cát Âu sợ hãi nhất là nam tử đầu lĩnh, không thấy người kia có khí thế lăng lệ ác liệt gì phát ra, đối phương chỉ đưa mắt nhìn sang đã làm Sắt Cát Âu cảm thấy linh hồn của mình như muốn rách nát.
Hắn đường đường là đế vương Khai La đế quốc trong tứ đại đế quốc, hắn cũng không muốn chết, thoáng chốc hắn cơ hồ muốn kêu to để thị vệ ngoài cửa xông vào.
Nhưng không đợi hắn hô lên thành tiếng, động tác của hắn đột nhiên ngừng lại, trên mặt lộ ra tia cười khổ.
Cho dù có gọi thị vệ từ ngoài đi vào, cho dù gọi hết thị vệ bên trong hoàng cung, lại làm gì được đây? Nếu Linh Dược Sư Tháp muốn trực tiếp ám sát hắn, khẳng định phải điều động cường giả đỉnh phong nhất, khí tức trên người tán dật đã làm cho hắn không tự chủ được phải run rẩy, ngay cả linh hồn cũng sợ hãi, đừng nói là Thánh Địa của đế quốc đã bị diệt, không có cường giả cửu giai giúp mình xuất đầu, cho dù Thánh Địa còn chưa diệt, những thủ hộ giả của đế quốc vẫn còn, Sắt Cát Âu cũng không tin bọn họ là đối thủ của ba người trước mặt.
Điểm ấy ánh mắt Sắt Cát Âu vẫn phải có.
- Các ngươi là ai?
Trước cục diện hẳn phải chết, Sắt Cát Âu bình tĩnh trở lại:
- Cho dù Linh Dược Sư Tháp muốn lấy mạng của ta, ta cũng thật muốn biết người giết chết ta rốt cục lại là ai?
- Muốn biết rõ người giết ngươi là ai?
Trong ba người, ngươi đứng bên trái phía sau cười lạnh đáp:
- Chúng ta không phải tới giết ngươi!
- Không phải tới giết ta sao? Ha ha…
Sắt Cát Âu đột nhiên phá lên cười, gương mặt chợt ửng hồng như có bệnh:
- Các ngươi xem ta là kẻ ngu ngốc sao? Không giết ta lại xâm nhập vào tẩm cung của ta, các ngươi chẳng lẽ tới tìm ta uống trà hay sao? Ha ha…
Sắt Cát Âu cố nén sợ hãi giả vờ cười to nói.
- Sắt Cát Âu, ngươi nghe cho rõ ràng.
Nam tử đứng bên phải phía sau cười lạnh nói:
- Hôm nay ba người chúng ta tới nơi này là vận khí của ngươi cũng là vận khí của Khai La đế quốc.
- Đúng!
Nam tử bên trái cũng cười lạnh:
- Đại nhân của chúng ta hôm nay tới nơi này, là chuẩn bị một con đường sống cho ngươi, cũng cho Khai La đế quốc một con đường sống, chỉ cần ngươi nhận thức đại nhân của chúng ta là cung phụng của đế quốc các ngươi, chuyên tâm hoàn thành mỗi mệnh lệnh của đại nhân, chúng ta sẽ giúp ngươi bảo trụ ngôi vị hoàng đế Khai La đế quốc, đương nhiên sẽ giúp ngươi giải quyết cuộc chiến với Linh Dược Sư Tháp!
Sắt Cát Âu vốn đang cảm thấy vô cùng hoảng sợ nghe vậy chợt sững sờ.
Hắn có chút phát mộng.
- Như thế nào, chẳng lẽ ngươi còn không đáp ứng? Nếu như ngươi muốn chết, chúng ta không ngại thỏa mãn yêu cầu này của ngươi.
Nam tử bên trái không nhịn được phẫn nộ quát.
Hai người bọn họ đều là cường giả bán thần đỉnh phong, chỉ còn kém một bước đã là thần cấp, đừng xem bọn họ ở trên Tư Đặc Ân đại lục có thể xem là cường giả đỉnh phong nhất, nhưng ở Thiên Thần Giới bọn họ còn chưa thành thần chỉ có thể được xem như chiến sĩ bình thường nhất.
Ở Thiên Thần Giới thánh linh sư cửu giai cơ hồ là người bình thường, mà cường giả bán thần có thể xưng là chiến sĩ, nhưng cũng là chiến sĩ yếu nhất, thật giống như binh sĩ trên Tư Đặc Ân đại lục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.