Dược Thần

Chương 1738: Thành tựu Dược Thần(1)

Ám Ma Sư

08/10/2014

- Sưu…

Giờ khắc này trong đầu Kiệt Sâm đột nhiên như có đạo linh quang hiện lên.

- Nguyên lai là như vậy!

Trong miệng Kiệt Sâm không khỏi phát ra tiếng kinh hô.

Ngay trung ương dược điền, Kiệt Sâm không khỏi hoàn toàn ngây người tại chỗ.

Hắn ngây ngốc, như một đầu gỗ, hai mắt vô thần, đứng bên trong dược điền nhưng nếu cẩn thận quan sát thân thể của hắn là có thể trông thấy thân thể hắn đang run rẩy, không ngừng phập phồng gợn sóng, đây là một loại biểu hiện vì cực kỳ kích động.

- Nguyên lai là như vậy, thì ra là thế…

Kiệt Sâm thì thào lẩm bẩm, nét mặt của hắn thật kích động, sắc mặt ửng hồng, cả người như lâm vào trong đốn ngộ, đồng thời tinh mang trong mắt hắn chợt bắn ra, đạo tia sáng kia càng ngày càng thịnh làm cho người ta có loại cảm giác chói mắt.

- Kiệt Sâm hắn đây là…

- Chủ nhân như thế nào rồi hả?

Bên trên bầu trời, nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư chạy tới nơi này đều nghi hoặc nhìn qua Kiệt Sâm, cho dù bọn họ không rõ trên người Kiệt Sâm đã xảy ra chuyện gì nhưng bọn họ đều có thể cảm nhận được trên người hắn bộc phát ra nỗi kích động từ tận sâu trong đáy lòng.

Bên trong dược điền, từ thánh thụ hư ảnh vô số tinh quang lả tả bay xuống, tuyệt mỹ mà sáng lạn, mỗi một gốc linh dược bên trong dược điền nhận được những tinh quang kia đều giống như được uống vào tiên dược, điên cuồng sinh trưởng, tốc độ sinh trưởng tăng lên gấp mười lần, gấp trăm lần so với trước đó.

Đặc biệt là mấy chục gốc linh dược tản ra thần uy, giờ khắc này đều chiếu sáng rạng rỡ, hào quang vạn trượng, từng đạo thiên địa pháp tắc hóa thành một mảnh cực quang như dải lụa dũng mãnh tràn vào bên trong, bộc phát ra khí tức mênh mông bao la không gì sánh kịp.

Chỉ trong tích tắc, toàn bộ Hóa Thần Đảo giống như biến thành tiên cảnh nhân gian, hóa thành địa phương mỹ lệ nhất trên thế giới này.

- Ta đã hiểu…

Bên trong dược điền, Kiệt Sâm thì thào, trong nội tâm lập tức thông thấu, chỉ nháy mắt phảng phất như có đạo linh quang xỏ xuyên qua đầu chiếu sáng khắp toàn thân của hắn.

- Oanh!

Bên trong dược điền, Kiệt Sâm bỗng nhiên ra tay, ngũ sắc thần hồng bạo lướt, hóa thành cự chưởng một phát nắm lấy vài gốc thần dược ngay trung ương dược điền, đồng thời lấy thêm vài chục gốc thánh dược chung quanh, sau một khắc thân hình hắn chợt biến mất, đã đi vào bên trong phòng thí nghiệm.

Bên trong phòng thí nghiệm vắng vẻ, mấy chục gốc linh dược yên lặng phiêu phù quanh thân của hắn, từng đạo hào quang từ bên trong tán dật, đồng thời một cỗ linh dược tinh khí cường đại như một đầu nộ long đang không ngừng xoay tròn gào thét bên trong gian phòng.



Đôi mắt Kiệt Sâm nhắm chặt, trên mặt lại vô cùng thản nhiên, chẳng khác gì một hài nhi đang ở trong cơ thể mẹ ngủ say, yên tĩnh mà an tường, trong thân thể hắn ngũ hành thần lực chậm rãi chảy xuôi, phảng phất như dòng sông êm đềm, tản ra khí tức đại đạo tự nhiên.

- Hô…

Đột nhiên đôi mắt Kiệt Sâm mở ra, giống như thiên không vừa mở đôi mắt, từng đạo hào quang sáng ngời chiếu sáng, sau một khắc thân hình Kiệt Sâm bỗng nhiên động, động tác ôn nhu tới mức tận cùng, làm cho người ta say mê đắm chìm bên trong.

Lúc này Kiệt Sâm thỏa thích phát huy, muốn đem toàn bộ lý giải, lĩnh ngộ của mình đối với linh dược, với sinh mạng triệt để dung nhập vào bên trong.

Hóa Thần Đảo, ngay trung ương dược điền, ngàn vạn hào quang rốt cục chậm rãi thu liễm, ngàn vạn dược khí dần dần lắng đọng xuống dưới.

- Ta, nguyên lai ta…

Lam Nguyệt Cổ Sâm ánh mắt thánh khiết, sau khi tấn cấp trung vị linh thần, vẻ mặt nàng chẳng những không hiện lên tia vui mừng, ngược lại còn ngơ ngác nhìn hai tay của mình.

Ở dưới chân nàng ngàn vạn linh dược giống như thần tử đang triều bái đế vương, không ngừng dao động, bắn ra từng đạo huy quang.

- Tại sao lại như vậy? Ta…

Trong miệng Lam Nguyệt Cổ Sâm lẩm bẩm, hai mắt không còn tiêu cự, thất thần lạc phách.

- Lam Nguyệt Cổ Sâm…

Trên bầu trời Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư đều bay vút tới, vẻ mặt tràn đầy dáng tươi cười.

- Chúc mừng ngươi tấn cấp trung vị linh thần…

- Chư vị, thật ngại quá, ta cần một mình yên lặng một chút.

Sắc mặt Lam Nguyệt Cổ Sâm tái nhợt, trực tiếp quay người tiến vào bên trong phủ đệ của mình.

- Nàng sao vậy…

Trên bầu trời dược điền, nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư đầu ngây ngẩn, ngơ ngác nhìn bóng lưng Lam Nguyệt Cổ Sâm biến mất, không rõ rốt cục đã xảy ra chuyện gì.

Mà ngay khi Lam Nguyệt Cổ Sâm tấn cấp trung vị linh thần, mà Kiệt Sâm còn đang bế quan trong phòng thí nghiệm.



Tận sâu trong Linh Thú sơn mạch.

Nơi này là một mảnh đầm lầy quỷ dị, Thực Hủ Thú toàn thân che kín lân phiến nhìn qua vô cùng ghê tởm đang tiềm phục bên trong, sưu tầm con mồi của chính mình.

Trong núi rừng một mảnh an tường, nhìn qua như yên tĩnh nhưng lại phủ kín sát cơ.

Trong ao đầm bọt khí sôi trào, một đoàn Thực Hủ Thú ẩn núp bên trong, nếu có người cẩn thận quan sát liền có thể chứng kiến phía trên khu đầm lầy nhìn qua như bình tĩnh kia có một đôi con ngươi lạnh băng bạo ngược đang giấu bên trong nước bùn, quan sát từng cử động nhỏ nhất khắp bốn phía chung quanh.

- Xoạt!

Đột nhiên một thanh âm oanh minh vang vọng, nước bùn vẩy ra đầy trời, hư không trong ao đầm bị trực tiếp xé nứt thành một đạo khe hở không gian thật lớn, sau một khắc một thân ảnh chật vật từ bên trong nhanh chóng bay đi.

Đạo nhân ảnh này vô cùng cao lớn, là một thanh niên có mái tóc vàng, trường bào rách rưới, trong hai tròng mắt mang theo vẻ lạnh lùng cùng âm lãnh, cả người lộ ra có chút chật vật.

Uy áp vô hình bao phủ khắp đầm lầy, toàn bộ Thực Hủ Thú đều hoảng sợ ngẩng đầu, nhìn qua thân ảnh giống như ma thần kia, từ tận sâu trong nội tâm không ngừng run rẩy.

- Hừ!

Thanh niên tóc vàng nhìn quanh bốn phía, trong miệng chợt quát lạnh một tiếng.

- Ba!

Một cỗ linh lực ba động vô hình mang theo tất cả lực lượng cường đại trực tiếp lan tràn, toàn bộ gần trăm Thực Hủ Thú bên trong ao đầm trực tiếp bị sóng xung kích biến thành hư vô.

- Đi ra, ở bên trong Ám Mai bí cảnh vùng vẫy lâu như vậy, Tác Kim Đặc Sâm ta rốt cục đã đi ra!

Thanh niên tóc vàng nhìn quét chung quanh, đột nhiên cười lên điên cuồng, trên mặt tràn đầy dữ tợn.

- Bố La Đặc, ngươi thật không ngờ đi!

Thanh niên tóc vàng cắn răng, trong ánh mắt tràn đầy điên cuồng:

- Ám Mai bí cảnh chẳng những không thể vây khốn được Tát Kim Đặc Sâm ta, ngược lại ở trong nguy cơ còn làm cho ta đột phá được Tinh Diệu thiên thần, tấn thăng Nguyệt Huy thiên thần!

Trong mắt thanh niên tóc vàng bộc phát ra cừu hận rét lạnh thấu xương, trong suốt mười năm nay hắn một mực đau khổ giãy dụa bên trong Ám Mai bí cảnh, mỗi ngày đều không biết phải gặp nguy hiểm như thế nào, cửu tử nhất sinh, có lẽ do vận khí nên suốt mười năm nay mỗi một lần nguy cơ hắn đều kỳ tích tránh thoát, hai năm trước thành công đột phá tới Nguyệt Huy thiên thần, thông qua một vết nứt không gian trong Ám Mai bí cảnh quay về Tư Đặc Ân đại lục.

- Nguyệt Huy thiên thần, thật không nghĩ đến ta lại đột phá tới Nguyệt Huy thiên thần, thật sự là trời cũng giúp ta, Bố La Đặc, hôm nay sẽ là ngày giỗ của ngươi…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook