Dược Thần

Chương 1739: Thành tựu Dược Thần(2)

Ám Ma Sư

09/10/2014

Ánh mắt Tát Kim Đặc Sâm nhìn vào tận sâu trong Linh Thú sơn mạch, đầy cừu hận nhìn tới địa phương Chư Thần Chiến Trường, thân hình thoáng động muốn tiến đến, nhưng sau một khắc thân hình hắn đột nhiên ngừng lại.

- Bố La Đặc năm xưa là một trong năm đại thần tướng của Đông Cực Thần Vương, thực lực đăng phong tạo cực, tuy đã xuống dốc, bản thân bị trọng thương nên thực lực rút lui thật lớn, nhưng dù sao Chư Thần Chiến Trường là địa bàn của hắn, nói không chừng hắn còn có thủ đoạn gì che giấu, tuy ta đã tấn cấp Nguyệt Huy thiên thần thực lực tăng lớn, nhưng…

Tát Kim Đặc Sâm nhíu mày, trong miệng thì thào.

Trong mười năm nay Tát Kim Đặc Sâm tràn ngập phẫn hận đối với Bố La Đặc, hận không thể ăn thịt uống máu của hắn, nhưng đợi sau khi hắn từ trong Ám Mai bí cảnh thoát ra, sau nỗi vui mừng điên cuồng hắn đã đột nhiên bình tĩnh trở lại.

Lúc trước tao ngộ làm cho Tát Kim Đặc Sâm hiểu được rõ ràng, Bố La Đặc là một trong năm đại thần tướng dưới trướng Đông Cực Thần Vương, tuy thực lực giảm lớn nhưng tuyệt đối không phải một Nguyệt Huy thiên thần như hắn có thể tùy tiện đánh chết, nếu như người kia còn có thủ đoạn gì che giấu, bản thân hắn sẽ chỉ có thể khóc không ra nước mắt.

- Chư Thần Chiến Trường là địa bàn của Bố La Đặc, như vậy có thủ đoạn gì cũng chỉ có thể ẩn giấu tại đây, một khi rời khỏi đây như vậy hắn căn bản không còn thủ đoạn nào khác…

- Nhưng có biện pháp nào để cho hắn tự động rời khỏi Chư Thần Chiến Trường đây?

Tát Kim Đặc Sâm trầm ngâm hồi lâu, sau một khắc cặp mắt hắn bỗng nhiên phát sáng lên.

- Tên Bố La Đặc muốn thủ hộ Tư Đặc Ân đại lục, nếu như ta đến Tư Đặc Ân đại lục tùy tiện giết chóc, ta cũng không tin hắn sẽ trơ mắt nhìn dân chúng trên Tư Đặc Ân đại lục bị tàn sát mà không chịu xuất hiện!

Nghĩ tới đây, khóe môi Tát Kim Đặc Sâm hiện lên tia cười lạnh.

- Hô…

Sau một khắc Tát Kim Đặc Sâm hóa thành một đạo kim sắc lưu quang lao nhanh về hướng Tư Đặc Ân đại lục.

- Cũng không biết đệ nhất thế lực Linh Dược Sư Tháp của Tư Đặc Ân đại lục đã bị hủy diệt rồi hay chưa, cũng được, đi xem sao!

Vừa tự nhủ, Tát Kim Đặc Sâm cũng biến mất cuối chân trời.

Linh Dược Sư Tháp, Lam Nguyệt Cổ Sâm đang yên lặng ngồi bên trong sơn cốc.

Nét mặt của nàng nhu hòa, an bình nhìn linh dược bên trong sơn cốc, tràn đầy vẻ hiền lành.

Hiện tại Lam Nguyệt Cổ Sâm đã tấn cấp trung vị linh thần được một đoạn thời gian, những ngày này nàng vẫn im lặng đứng trong dược điền, ánh mắt bình tĩnh nhìn ngàn vạn gốc linh dược, cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.



- Ai…

Bỗng nhiên một thanh âm thở dài từ trong miệng Lam Nguyệt Cổ Sâm truyền ra, rốt cục nàng chậm rãi đứng lên, biểu lộ ưu thương thoáng chốc biến thành lạnh nhạt.

- Mặc kệ ta là ai, đến từ nơi đâu, ta đều là Lam Nguyệt Cổ Sâm, điểm này vĩnh viễn sẽ không thay đổi.

Một tiếng than nhẹ theo lời lẩm bẩm trong miệng nàng truyền ra, nhu nhược nhưng lại mang theo vẻ kiên định.

- Oanh!

Đúng lúc này đột nhiên một thanh âm oanh minh cực lớn vang lên, toàn bộ không gian Hóa Thần Đảo bỗng nhiên thay đổi.

Lam Nguyệt Cổ Sâm vội vàng ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về hướng phòng thí nghiệm của Kiệt Sâm cách đó không xa.

- Oanh long long…

Phảng phất như thủy triều bắt đầu khởi động, một cỗ linh dược khí tức trùng thiên giống như núi lửa phun trào từ trong phòng thí nghiệm của Kiệt Sâm tràn ra.

Ngàn vạn hào quang lập lòe trên bầu trời, đại đạo pháp tắc vô biên vô hạn trút xuống như bão tố, rung động lòng người, tạo thành một hình ảnh vô cùng tráng lệ.

Một cỗ khí tức uy nghiêm làm người kinh hãi đến tim đập thật nhanh từ trong phòng thí nghiệm truyền ra, thoáng chốc liền chấn kinh toàn bộ Linh Dược Sư Tháp.

- Chuyện gì xảy ra?

- Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

- Cỗ khí tức kia từ đâu tới? Vì sao ta lại có nỗi xúc động muốn quỳ bái đây?

Chỉ tích tắc toàn bộ Linh Dược Sư Tháp đều bạo động, tất cả mọi người không thể bình tĩnh, vô số đệ tử lao ra khỏi phủ đệ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, ở nơi đó đại đạo khí tức rơi xuống như mưa, hóa thành một mảnh hào quang, đưa mắt nhìn lại toàn bộ Linh Dược Sư Tháp giống như hiện ra trong một mảnh quang mang muôn màu, rung động nhân tâm.

Trong ánh mắt khiếp sợ của vô số đệ tử, hào quang sáng lạn chiếu rọi khắp nơi, đem cả Linh Dược Thành chiếu sáng mỹ luân mỹ hoán, không chỉ như thế, còn có một đạo vầng sáng chói mắt hiển hiện phía chân trời, chiếu lên khuôn mặt tất cả mọi người.



- Oanh long long…

Thanh âm nổ vang như sấm sét, chấn động cửu châu, lại giống như vạn mã lao nhanh, trời đất như sụp đổ, trong khu vực bí cảnh Thiên Không Thành ngàn vạn hào quang chói lòa, sáng rực tuyệt mỹ, chấn động cửu thiên thập địa, trên bầu trời Hóa Thần Đảo đại đạo pháp tắc vô tận tuôn tràn xuống, chẳng khác gì dòng thác ầm vang từ trên trời trút xuống phàm gian, các loại áo nghĩa tràn ra, chiếu sáng mắt người.

- Sưu! Sưu! Sưu!

Từng đạo thân ảnh như cực quang lướt nhanh bay tới, phiêu phù trên bầu trời Bạo Loạn Linh Hải, xa xa nhìn về hướng Hóa Thần Đảo.

- Không thể tưởng tượng nổi, thật sự là vô cùng khó tin!

- Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

- Kiệt Sâm đây là…

Ánh mắt nhóm người Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ kinh hãi nhìn lên dị trạng trên bầu trời Hóa Thần Đảo, trong nội tâm như sóng gió ba đào.

Hào quang sáng chói lưu chuyển, từ trên không đổ trút như thác nước, bay tới trong cơ thể mọi người, trong cảm giác của bọn họ những hào quang kia vừa tiến vào liền phảng phất như được uống vào linh dược tuyệt thế, từ tận sâu trong linh hồn từng tế bào cơ thể đều tỏa sáng ra sinh cơ phồn vinh mạnh mẽ.

Đại đạo khí tức lưu chuyển quanh thân bọn họ, giờ khắc này vô luận là Bỉ Tư Pháp Mỗ, Tạp Tắc Nỗ Tư, Phi Ly Á, hay là Mạch Khắc Cách Lôi Địch đều có một loại cảm giác như đốn ngộ, trong nháy mắt những áo nghĩa mơ hồ đều biến thành rõ ràng, giống như có một đạo ánh sáng trí tuệ vừa xuyên thấu qua linh hồn của bọn hắn.

- Loại cảm giác này…

- Trời ạ…

Cơ hồ cùng một thời gian toàn bộ mọi người đều kinh hô lên, trên mặt lộ ra thần sắc vô cùng kích động, bọn họ đều có thể cảm nhận được những nan đề về lĩnh ngộ pháp tắc trong những năm gần đây cùng sự lý giải đại đạo tại thời khắc này đều giải quyết dễ dàng, hoàn toàn lĩnh ngộ triệt để.

- Trung vị linh thần cảnh giới, nguyên lai là như thế này!

- Thật khó có thể tin, ta cảm giác mình đã chạm tới biên giới trung vị linh thần, chỉ cần tĩnh tâm tiềm tu không qua mấy tháng tuyệt đối có thể thành công tấn cấp trung vị linh thần!

Bỉ Tư Pháp Mỗ, Mạch Khắc Cách Lôi Địch, Phi Ly Á đều kinh hô lên, bọn họ là cường giả lão thành, tuy cũng tấn cấp tới hạ vị linh thần nhưng trong hai mươi năm nay bọn họ luôn gặp phải phiền toái trong vấn đề lĩnh ngộ cùng lý giải trên đường tu luyện tấn cấp.

Cho dù gần đây trong Linh Dược Sư Tháp có được nhóm thượng vị linh thần như Ban Ni Ân bọn họ tồn tại, có thể chỉ đạo cho mọi người, nhưng đối với lĩnh ngộ pháp tắc cũng không phải ai đều có thể chỉ đạo, hết thảy hoàn toàn phải dựa vào chính mình, điều này làm mấy người Bỉ Tư Pháp Mỗ vô cùng phiền muộn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook