Duy Ngã Độc Tôn

Chương 498: Đồ chó!

Tiểu Đao Phong Lợi

01/04/2013

- Khách quan, ngài đây là … thương đội sao?

Tiểu nhị chần chừ một hồi, rốt cục vẫn là tới hỏi một câu, đám người này nói là thương đội mà không có đoàn xe, không có mang theo nhiều hàng hóa.

Hơn nữa mặc dù những con cháu trẻ tuổi kia mặc đồng phục, trên người cũng đều có một khí chất thực đặc thù, vừa thấy liền biết không giống như người bình thường, tiểu nhị chỉ sợ đây là một đám quý tộc nước ngoài không biết tình hình Điền Trì quốc hiện nay, thì đúng là tới đây hy sinh mạng sống vô ích.

Tần Tỏa mỉm cười, nói:

- Chúng ta không phải thương đội, chúng ta là đi ngang qua nơi này.

Tiểu nhị thầm nghĩ: “Quả nhiên là thế, những người của thương đội đó, làm sao có khí chất như nhóm người trước mắt này? Vừa thấy liền biết đều là con nhà đại phú đại quý rồi!” Tiểu nhị nhìn thoáng qua tửu lâu bên trong trống rỗng, không có người nào, hắn nhẹ giọng nói:

- Khách quan! Nhìn ngài cũng giống người trong giới phú quý, nếu không có chuyện gì thì mau mau rời khỏi Điền Trì quốc này đi…

Tần Tỏa thầm than trong lòng một tiếng, thầm nghĩ: “Loại chuyện này quả nhiên là tồn tại ở đây!” Dọc theo đường đi kỳ thật bọn họ đã nghe không dưới hai mươi người nói về tình hình Điền Trì quốc hiện nay. Tần Tỏa xuất thân từ địa phương thần bí đương nhiên rất rõ ràng, chuyện này khẳng định là do thế lực địa phương thần bí nào đó, đã tiến vào thế tục khống chế quốc gia này.

Nếu hắn là một võ giả tuổi còn trẻ đầy nhiệt huyết, nhất định sẽ nghĩ tới phải làm thế nào mới có thể đánh đuổi đám tà ác này đi. Nhưng đáng tiếc hắn là một tộc trưởng gia tộc, trên người hắn, gánh vác trọng trách phát triển gia tộc lớn mạnh, hắn không có khả năng tùy tiện vào chốn nguy hiểm, càng không thể tùy ý đưa toàn bộ gia tộc rơi vào cảnh nguy hiểm.

Tuy nhiên ba mươi tên con cháu tinh anh Tần gia hắn mang tới này, thật ra cũng không trẻ hơn tộc trưởng bao nhiêu, bọn họ sớm cũng đã đầy lòng căm phẫn, nếu không nhờ có gia tộc nhiều năm bồi dưỡng khiến cho bọn họ đạt tới mức độ kỷ luật nghiêm minh, thì e là sớm đã đòi lại công lý cho dân chúng Điền Trì quốc rồi.

Tiểu nhị này lại lập lại một lần xác định thêm những điều đám người Tần Tỏa nghe được trước đây, sau đó hắn cẩn thận nhìn thoáng qua bàn bên Tần Lập, ở đó Thượng Quan Thi Vũ, Xà Xà cùng Lãnh Dao đều thuộc vào hạng mỹ nữ tuyệt sắc khuynh thành, người như vậy đi đến đâu cũng đều khiến cho người ta chú ý, tuy nhiên, tại Điền Trì quốc lúc này thật sự có hơi quá nổi bật.

Tuy rằng họ đều dùng khăn che gương mặt, nhưng cứ nhìn theo dáng điệu thướt tha tao nhã kia, da thịt mịn màn trắng nõn cùng một thân khí chất cao quý đó, đều đủ để có thể phán đoán ra phía sau tấm khăn che mặt tất nhiên là một giai nhân tuyệt sắc, càng đừng nói nhìn kỹ xuyên qua lớp khăn che mặt như ẩn như hiện, cũng có thể thấy được mờ mờ ảo ảo dung mạo tuyệt trần.

- Khách quan! Các ngài cùng các nữ khách quan kia, là cung đi với nhau à?

Tần Tỏa gật gật đầu.

Tiểu nhị than nhẹ một tiếng, nói:

- Vậy các ngài thừa dịp trời chưa tối hãy mau mau rời nơi này đi! Điền Trì quốc đã không phải là Điền Trì quốc trước kia nữa, các ngài mang theo nữ quyến xuất hành như vậy, thật sự rất nguy hiểm! Ngài cũng đừng chê ta nhiều lời, ta nói đều là sự thật.

Tần Tỏa lại gật gật đầu, cười nói:

- Ta biết, cảm ơn ngươi nhiều!

Tiểu nhị phát hiện những khách nhân này tuy rằng đối với mình thực khách sáo, nhưng dường như đã biết về tình hình Điền Trì quốc hiện nay, hơn nữa trên mặt không hề có dáng vẻ sợ hãi, hắn chỉ có thể thở dài thầm nghĩ: “Các ngươi chưa thấy qua uy lực của hoàng thất Điền Trì quốc hiện tại, tự nhiên là không sợ, chờ đến lúc các ngươi biết, nhất định sẽ hối hận vì sao không nghe lời ta sớm một chút rời đi,”

Không nói đến trong lòng tiểu nhị này nghĩ như thế nào, bên kia đám người Tần Lập cũng sớm nghe vào tai những lời đối thoại ở bên này. Đưa mắt nhìn nhau một cái, Xà Xà tùy tay bố trí một cái kết giới, sau đó lạnh lùng nói:

- Tân hoàng thất Điền Trì quốc này đáng chết!

Bạch Trung Sơn cũng gật đầu với vẻ mặt phẫn nộ, rất ít thấy lão đồng ý với Xà Xà, lúc này lại trầm giọng nói:

- Đúng là đáng chết! Người như thế ngay cả linh thú cũng không bằng.

Bạch Trung Hỏa là một trong ba con vượn, tính tình các thứ gần với con người nhất, cũng là một kẻ ôn hòa nhất, tuy nhiên cho dù là Bạch Trung Hỏa, cũng không kìm nổi tức giận nói:

- Dọc theo đường đi, chúng ta đã nghe nói rất nhiều về chuyện Điền Trì quốc, ta có một suy đoán, không phải công tử nói Thiết Huyết Đường kia ở ngay tại phụ cận Điền Trì quốc này hay sao? Ngài nói xem đám người hoàng thất giết hại Điền Trì quốc này, có thể hay không chính là bọn chúng?



Thượng Quan Thi Vũ ở một bên nhẹ nhàng gật đầu, nói:

- Ta cũng nghĩ như vậy.

Thượng Quan Thi Vũ nói xong, Lãnh Dao cũng tỏ vẻ đồng ý với Thượng Quan Thi Vũ.

Lúc này mọi người đều nhìn về phía Tần Lập từ đầu đến giờ vẫn không lên tiếng, mà Tần Lập lại vẫn ngồi đó ngẩn người ra, hình như hoàn toàn không có nghe mọi người đang nói chuyện.

Thượng Quan Thi Vũ mới vừa định đẩy tay Tần Lập một cái, hỏi hắn vì sao ngẩn người như thế, bỗng Tần Lập phục hồi tinh thần lại, hướng về phía Thượng Quan Thi Vũ nhe răng cười, sau đó nói:

- Vừa mới nhìn một chút tân hoàng thất Điền Trì quốc này, kết quả, các ngươi đoán xem ta phát hiện cái gì nào?

Đối với một thân bản lĩnh quỷ thần khó lường của Tần Lập này, mọi người sớm đã lĩnh giáo qua, hoàn toàn không ai hoài nghi Tần Lập đang nói dối, mọi người đều quay đầu về hướng Tần Lập.

Lãnh Dao hỏi:

- Chẳng lẽ tân hoàng thất Điền Trì quốc này, có liên quan với Thiết Huyết Đường phải không?

Tần Lập khẽ gật gật đầu, trong mắt hiện ra vẻ không tưởng tượng, nói:

- Chẳng những có liên quan với Thiết Huyết Đường, các người có biết bọn họ khống chế Điền Trì quốc, gieo trồng Huyết Ma, mục đích chân chính là gì không?

Xà Xà liếc nhìn Tần Lập trắng dã con mắt một cái, nói:

- Nói thì nói mau đi, đừng úp úp mở mở!

- Thiết Huyết Đường, kỳ thật chính là một thế lực cấp dưới cao tầng thuộc Hải gia, đều là đến từ Hải gia. Nói cách khác, Thiết Huyết Đường chân chính là chi nhánh của Hải gia, hơn nữa thuộc loại chi nhánh vô cùng trung thành.

Tần Lập nói xong, cười lạnh nói:

- Các người có biết, Hải gia đã khống chế những cao tầng ngoại môn kia cùng những người không nghe lời như thế nào không?

Thượng Quan Thi Vũ che miệng kêu lên:

- Không phải là dùng Huyết Ma này chứ?

Tần Lập gật gật đầu, thở dài nói:

- Không thể tưởng được thủ đoạn của Hải gia ác độc như thế, bọn họ trộn lẫn chất lỏng Huyết Ma này vào đan dược tăng lên thực lực. Đương nhiên cho vào liệu lượng rất ít, nhưng trải qua tích lũy lâu dài, sau khi cao thủ này thực sự trưởng thành là lúc cũng không thể bỏ được cái gốc Huyết Ma. Huyết Ma này là một bí mật lớn nhất của Hải gia, đúng ra không thể gieo trồng một cách công khai gióng trống khua chiêng như vậy, nhưng gần đây Hải gia khuếch trương quá lợi hại. Hơn nữa Hải gia xuất ra một lão tổ tông rất lợi hại, có thể làm kinh sợ tất cả những kẻ có lòng nghi ngờ, vì thế giao thẳng cho Thiết Huyết Đường ra mặt để làm chuyện này.

Tần Lập nói xong, mọi người quanh bàn đều không kìm nổi kinh ngạc đến ngây người. Trên đường đến đây Lãnh Dao đã nhìn thấy hình dáng Huyết Ma. Tại các địa phương gieo trồng Huyết Ma, đều có quân đội canh gác nghiêm mặt, những quân nhân đó, vừa thấy liền biết không phải người bình thường, thực lực kém nhất đều là võ giả cảnh giới Phá Thiên.

Chỉ là bọn họ đều không nghĩ tới, Thiết Huyết Đường gieo trồng Huyết Ma này, lại là để phục vụ cho Hải gia. Mà không ngờ Hải gia lại dùng loại thực vật này để khống chế người khác, thật sự là đáng giận đến cực điểm.

Điều này làm cho Tần Lập nhớ tới nha phiến ở thế giới trước kia trong kiếp trước của mình, trong lòng hắn sinh ra một mối cảnh giác thật lớn: “Hải gia đột nhiên gieo trồng Huyết Ma với số lượng nhiều như vậy có thể cũng là có ý như thế giới đó hay không?”

Tần Lập nghĩ đến các loại sinh ý của Hải gia, sinh ý về đan dược cũng chiếm một bộ phận rất lớn, nếu bọn họ trộn thêm Huyết Ma này vào trong đan dược, lâu ngày chày tháng, chẳng phải là để cho bọn họ khống chế tất cả người mua đan dược hay sao? Sau đó đồng thời với thu hoạch ích lợi kinh người, vô hình trung lại khống chế không biết bao nhiêu gia tộc cùng môn phái.

Hải gia này nhất định phải loại trừ.

Còn có Huyết Ma ở Điền Trí quốc này nữa, nhất định cũng không thể lưu lại. Kiên quyết không thể để cho Hải gia có cơ hội như vậy. Hơn nữa, hẳn là phải tìm cơ hội công bố chuyện này đến địa phương Cực Tây.



Loại chuyện này cũng giống như Hải gia tạo tin đồn về Tần Lập, hướng đi của lời đồn là không cần chứng cớ.

Tần Lập nghĩ đến đây, đột nhiên thần sắc vừa động, nhẹ giọng nói:

- Bên ngoài có người đến đây!

Xà Xà thu hồi kết giới, thay bằng một dáng vẻ yêu kiều yếu đuối, giả như thục nữ đang ăn cực kỳ thùy mỵ.

Mà ngay đến Bạch Trung Hỏa luôn hiền lành phúc hậu cũng không kìm nổi thầm oán trách: “Năm đó thời điểm ngươi cắn nuốt các linh thú khác miệng dính đầy máu tươi, so với bây giờ còn đẹp hơn!”

Tuy nhiên, cử chỉ yêu kiều của Xà Xà này, ở trong mắt người khác, thật đúng là dáng vẻ của một tiểu thư khuê các con nhà có lễ bộ.

Bên ngoài tửu lâu dậy lên một tràng tiếng ồn ào nho nhỏ, sau đó một đám người đi vào. Nhóm người này vây quanh một người trẻ tuổi nhìn qua chừng hai mươi tuổi như sao trời vây quanh vầng trăng sáng.

Người thanh niên này môi hồng răng trắng, mặt như quan ngọc, mày dài, tóc vấn cao đầu đội kim quan, mặc áo choàng tơ trắng viễn màu vàng, dáng người cao lớn, hai mắt cực kỳ có thần, hơn nữa đã đạt tới cảnh giới nội liễm, trong mắt nhìn không ra nửa điểm tinh quang, nhưng lại làm cho người ta vừa thấy liền biết, người thanh niên này không phải là người tầm thường.

Gã thanh niên thấy trong đại sảnh tửu lâu ngồi ba bốn mươi người, hắn hơi hơi chau mày, hắn không thích nhất cảnh ồn áo huyên náo này. Tuy nhiên khi ánh mắt hắn lướt qua nhìn thấy mấy mỹ nữ Thượng Quan Thi Vũ, Xà Xà cùng Lãnh Dao, tức thì trong ánh mắt hắn lộ ra một chút kinh ngạc và thích ý, nhưng vẫn không nói gì, ung dung mang theo cả đám tùy tùng đi lên tầng hai tửu lâu. Lão chưởng quầy tự mình đi ra đón tiếp, cúi đầu khom lưng dẫn nhóm người này lên lầu hai.

Tiểu nhị nhìn thấy nhóm người này, cũng làm ra một bộ dáng ngoan ngoãn cúi chào, mãi đến khi tất cả đám người khuất bóng trên lầu hai, hắn mới thở phào một cái.

Tần Tỏa nhìn thoáng qua đám người, nhỏ giọng hỏi tiểu nhị:

- Bọn họ là ai?

Tiểu nhị giơ ngón trỏ đặt trên môi, thở dài một tiếng, sau đó nói nhỏ:

- Người trẻ tuổi này thật khó lường, các ngài ngàn vạn lần không nên đắc tội với hắn! Khách quan! Không phải ta đuổi các ngài đi, nhưng cơm nước xong rồi, các ngài mau mau rời đi đi! Vừa rồi dường như hắn rất có hứng thú với các nữ khách quan kia, hắn là người hoàng thất…

Tiểu nhị mới vừa nói tới đây, bên kia một tên tùy tùng xuất hiện ngay trên bậc thang lầu, nhìn nhóm người trong đại sảnh, hắn thản nhiên nói:

- Tiểu nhị! Ở nơi này tính hết cho công tử nhà ta, cho những người này rời đi đi! Đừng làm ồn công tử cần thanh tĩnh!

Nói xong, lại nhìn thoáng qua đám người Thượng Quan Thi Vũ, nói:

- Các vị tiểu thư! Công tử nhà ta mời các người lên trên uống chén rượu.

Tiểu nhị sắc mặt lập tức suy sụp xuống, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn đám người Tần Tỏa, lại nhìn vị tùy tùng kia, khó xử nói:

- Đại nhân… cái này… này không được rồi?

- Ngươi làm sao vậy? Bảo ngươi làm cái gì, ngươi làm cái đó? Như thế nào, ngươi khi công tử nhà ta không mời nổi các vị tiểu thư này sao?

Gã tùy tùng lộ vẻ mặt đương nhiên, lạnh lùng nói.

“Phù!”

Đôi mắt Xà Xà lóe ra sát khí lạnh như băng, lạnh lùng nhìn gã tùy tùng đứng trên bậc thềm trên cao nhìn xuống, khẽ hé cặp môi đỏ:

- Đồ chó! Công tử chó nhà ngươi tính là cái gì chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Duy Ngã Độc Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook