Chương 289: Thất bại thảm hại là ai?
Tiểu Đao Phong Lợi
01/04/2013
Không đợi mọi người kịp phát ra một tiếng thét kinh hãi, chỉ thấy đôi tay màu vàng của Thôi Vô Địch cầm lấy mảnh kiếm gãy nửa hung hăng cắm lên ngực Thôi Vũ Hành. Sau đó đồng thời nâng đầu gối hung hăng đánh lên đan điền Thôi Vũ Hành...
Hai mắt Thôi Vũ Hành bắn ra hào quang không thể tin, mắt mở thật to miệng cũng há hốc. Một chiêu đã bị miểu sát!
Ầm!
Nơi sân dự bị cùng bên ngoài, mọi người gần như đồng loạt phát ra một tiếng kinh hãi. Ai cũng không nghĩ tới không ngờ lại là một kết quả như vậy. Lục công tử Thôi gia nhìn như cường đại không ngờ lại bị một con cháu tiểu gia tộc một chiêu đánh chết. Hơn nữa người ta đường đường chính chính mà thắng, không có bất kỳ gian trá!
Thôi Vũ Hành khinh địch là một chuyện, nhưng Xích Kim Thủ của Thôi Vô Địch này cũng không rất nhiều người trong lòng khẽ chấn kinh!
Đây chính là một chiến kỹ thứ Thần cấp, 1700 năm trước từng nổi danh một thời trên Huyền Đảo, sau lại đột nhiên mai danh ẩn tích, rất nhiều người đều nghĩ đã thất truyền. Lại không ngờ rằng hôm nay lại xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa vừa ra tay, con cháu Thôi gia ngông cuồng tự đại liền bị miểu sát!
Thi thể Thôi Vũ Hành trong nháy mắt bị truyền tống ra, trên Hoàng Kim Cung lại hạ kết giới truyền Thôi Vô Địch thắng lợi đưa vào. Đợi sau khi vòng thứ nhất toàn bộ chấm dứt lại tiến hành đợt tỷ thí thứ hai!
Những người trẻ tuổi tiểu tộc tiểu phái trong kết giới đều kìm lòng không đậu phát ra một tiếng trầm trồ khen ngợi. Thanh âm đó giống như một thanh đao sắc bén hung hăng đâm vào trái tim đám con cháu Thôi gia tính tình cao ngạo. Tần Lập hướng về phía Thôi Lãnh, chắp tay:
- Chúc mừng, chúc mừng!
Hai tay Thôi Lãnh nắm chặt, một đôi mắt đỏ thẫm nhìn chằm chằm Tần Lập, thật lâu sau mới cười ngạo nghễ:
- Ngươi tính là cái gì? Tần Lập, ai thua ai thắng hiện tại mà nói còn rất sớm!
Nhưng ta dám khẳng định một điều, Tần Lập, ngươi nhất định thất bại thảm hại!
Tần Lập thản nhiên cười, sau đó nói:
- Vậy thì chống mắt chờ xem!
Nói xong không ngờ lại có một con cháu Thôi gia trẻ tuổi lại bị truyền tống vào, đồng thời có một người của Tàng Kiếm Sơn Trang bị đưa vào.
Quan hệ giữa Thôi gia cùng Tàng Kiếm Sơn Trang vốn có chút hòa hợp. Hơn nữa giữa bảy đại thế lực siêu cấp có nhiều đám hỏi, tuy nói loại này đám hỏi hơn phân nửa không thay đổi được kết quả gì nhưng quan hệ lẫn nhau cũng coi như có chút quan hệ thân thuộc.
Quan hệ của giữa Tàng Kiếm Sơn Trang và Thôi gia trước khi xảy ra chuyện ở Tứ Quý Cốc coi như có vẻ gần gũi, lại thật không ngờ bị Tần Lập châm ngòi một phen, Thất công tử Thôi gia Thôi Vũ Văn không ngờ lại làm ra hành động vứt bỏ Thập Tứ công tử Tàng Kiếm Sơn Trang Tạ Hiểu Trung.
Từ đó, quan hệ giữa Thôi gia cùng Tàng Kiếm Sơn Trang trở nên khẩn trương. Phải biết rằng, thân phận hai người trẻ tuổi này cũng không bình thường.
Bất kể là Thôi Vũ Văn hay là Tạ Hiểu Trung đều là con cháu dòng chính gia chủ, ở trong gia tộc mình địa vị hết sức cao. Như vậy giữa hai gia tộc tự nhiên sẽ sinh ra một khoảng cách.
Tuy nhiên còn may hai bên không có thù hận lớn gì, vẫn đều có thể giữ vững vài phần kiềm chế, chỉ là về mặt tình cảm so với trước thì lạnh nhạt hơn nhiều.
Tuy nhiên ở trên giải đấu Chí Tôn, cho dù quan hệ tốt cũng phải công bình cạnh tranh một hồi, càng đừng nói là con cháu hai gia tộc đã có khoảng cách.
Con cháu tuổi trẻ của Tàng Kiếm Sơn Trang này là đồ đệ một trưởng lão, địa vị trong phái không cao nhưng có thực lực cảnh giới Phá Thiên đỉnh.
Mà con cháu Thôi gia này là một dòng phụ, thực lực cảnh giới Phá Thiên bậc trung, ở trong gia tộc không được coi trọng nhiều. Nhưng là cái loại có chút địa vị tự nhiên càng phải thông qua giải đấu Chí Tôn chứng minh năng lực của mình.
Nhất là trận đầu tiên Thôi gia ra trận bất lợi, hắn càng muốn thông qua sự cố gắng của mình để thay đổi cái nhìn của mọi người đối với Thôi gia, do đó tăng địa vị của mình.
- Sư huynh, mời!
Đệ tử trẻ tuổi của Tàng Kiếm Sơn Trang ôm quyền:
- Ta gọi là Tạ...
Hắn còn chưa dứt lời đã thấy người trẻ tuổi dòng phụ của Thôi gia đột nhiên ra tay. Trường kiếm trong tay hóa thành một đạo cầu vồng đột nhiên đâm tới yết hầu đệ tử Tàng Kiếm Sơn Trang.
Tất cả mọi người vây xem không kìm nổi phát ra một tiếng khinh thường, ngay cả người Thôi gia đều cảm thấy mặt mũi mất hết, từng người không kìm nổi cúi đầu.
- Đê tiện!
Đệ tử Tàng Kiếm Sơn Trang quát lạnh một tiếng, trong tay đột nhiên xuất hiện hai thanh đoản kiếm mỏng như cánh vé, ở trong không trung tạo thành hai đoàn ánh sáng trắng, cực kỳ chói mắt.
Sau đó thân hình liên tiếp lui về sau, tránh khỏi một kiếm đánh lén của con cháu Thôi gia. Hai mắt bắn ra hai luồng hào quang lạnh lùng, thân hình như tia chớp phóng tới con cháu Thôi gia:
- Đồ vô sỉ, đi chết đi!
Một tiếng hét to, đệ tử Tàng Kiếm Sơn Trang này đột nhiên thay đổi một bộ kiếm pháp, thân thể như không xương dùng tốc độ cực nhanh tránh khỏi tất cả thế công của con cháu Thôi gia. Sau đó nháy mắt tới gần hắn, hai thanh đoản kiếm lóe lên hai đạo ánh sáng lạnh lẽo, cắt ngang về phía con cháu Thôi gia.
- Tàng Kiếm Sơn Trang được xưng là có hơn một ngàn loại chiến kỹ kiếm pháp, hôm nay nhìn thấy quả thật danh bất hư truyền!
Trong đám người, có người lên tiếng tán thưởng.
- Mau nhìn, con cháu Thôi gia xong đời!
- A!
Con cháu Thôi gia hét một tiếng kinh hãi, tuy nhiên người này cũng là người tàn nhẫn, mắt thấy mình tránh không kịp, không ngờ một kiếm đâm tới yết hầu đệ tử Tàng Kiếm Sơn Trang, ý đồ lưỡng bại câu thương!
Tàng Kiếm Sơn Trang không hổ là đại phái có được ngàn bộ kiếm pháp, đệ tử này trong nháy mắt tách ra một kiếm.” Choeng” một tiếng vang lên, kiếm của con cháu Thôi gia bị cản, một thanh kiếm khác như tia chớp đâm thẳng vào bụng con cháu Thôi gia.
Sau đó thân hình hắn dùng một loại thân pháp cực kỳ linh hoạt, trong nháy mắt nhảy lui về sau, đoản kiếm trong tay rút ra. Một vòi máu tươi từ bụng con cháu Thôi gia phun ra.
Đệ tử Tàng Kiếm Sơn Trang đứng ở đó không tiếp tục tấn công mà hung hăng nhổ “Phì” một ngụm nước bọt xuống đất, nháy mắt được Hoàng Kim Cung xác định là người thắng, truyền đến kết giới thứ ba.
Tên con cháu Thôi gia kia chạy về trước hai bước, miệng đột nhiên phun ra rất nhiều máu tươi, thân hình mềm nhũn ngã trên mặt đất, chết không nhắm mắt!
Thôi gia – hai trận đều bại!
Đừng nói người Thôi gia, ngay cả người của gia tộc môn phái khác đều cảm giác thấy khó tin. Đường đường Thôi gia một trong bảy đại thế lực siêu cấp không ngờ hai trận đều bại? Trước khi giải đấu Chí Tôn bắt đầu, loại kết quả này ai dám tin tưởng?
Cho dù là có người nhàm chán mở đánh bạc sợ là cũng không ai dám đưa ra loại đặt cược này!
Người Thôi gia đứng ngoài xem, sắc mặt đều xanh mét. Mấy lão già cảnh giới Chí Tôn Thôi gia sắc mặt thoạt nhìn rất bình tĩnh tuy nhiên sâu trong mắt đều lóe lên một tia lửa giận.
Hoàng Kim Cung năm nay dường như lộ ra một tia quỷ dị. Trong lòng không ít người trong lòng đều sinh ra ý niệm này, tuy nhiên liền lập tức đánh mất. Nguyên nhân rất đơn giản, Hoàng Kim Cung từ thời thượng cổ đã tồn tại trên Huyền Đảo. Tuy rằng không ai biết nó đến từ nơi nào nhưng sự cường đại của nó đã xâm nhập vào lòng vô số thế hệ.
Bọn họ thậm chí không dám sinh ra bất kỳ ý nghĩ ngờ vực vô căn cứ gì trong đầu, đều cảm thấy được chuyện có thể thật sự chỉ là trùng hợp mà thôi.
Quả nhiên, tỷ đấu kế tiếp bắt đầu xuất hiện một số gia tộc môn phái khác, có quyết đấu phấn khích kịch liệt, cũng có loại chiến đấu một chiêu nháy mắt chấm dứt.
Không ít con cháu trẻ tuổi Tần gia, bao gồm Tần Văn Hiên cũng đều rất nhanh đến lượt bọn họ. Tần Văn Hiên cũng thuận lợi thăng cấp đợt hai. Tần Tỏa và một số con cháu Tần gia thì lại bại trận. Rất may mắn chính là con cháu Tần gia không ngờ không gặp được người của Thôi gia, cho nên tuy có thương nhẹ nhưng không trí mạng.
Đám con cháu trẻ tuổi Tần gia này cũng càng đánh càng hưng phấn, ngược lại phát huy ra vượt xa ngày thường. Tổng thể biểu hiện vượt ngoài dự đoán trước của Tần Lĩnh Sơn. Lão gia tử cùng một đám người Tần gia hiện tại cười đến không ngậm miệng được.
Mà Thôi gia thì như gặp vận rủi. Lúc này con cháu trẻ tuổi của Thôi gia tổng cộng hơn sáu trăm người. Từ khi bắt đầu giải đấu Chí Tôn mãi cho đến ngày gần chạng vạng có hơn một trăm người tham chiến, nhưng không ngờ chỉ có năm người thuận lợi thăng cấp. Trong đó chín mươi mấy người đều không ngoại lệ, thất bại chấm dứt!
Đối thủ bọn họ gặp được đều không phải loại cường đại quá mức, nhưng chỉ cao hơn con cháu trẻ tuổi Thôi gia một chút. Hơn nữa, Thôi gia liên chiến liên bại, sĩ khí đã thấp xuống một trình độ nhất định, chiến đấu tự nhiên phần thắng rất nhỏ. Mấy con cháu trẻ tuổi Thôi gia có thực lực cường đại lại thủy chung chưa đến lượt.
Giải đấu Chí Tôn là ngày đêm không ngừng, đến buổi tối Hoàng Kim Cung tản ra hào quang hoa lệ, chiếu toàn bộ Huyền Vũ đài sáng như ban ngày.
Thôi Lãnh thủy chung chú ý động tác của Tần Lập, thấy hắn vẫn không bị truyền tống vào, trên mặt không kìm nổi lộ ra một vẻ dữ tợn. Thôi gia liên chiến liên bại, khiến vị Chí Tôn nhìn niên kỉ cũng không nhỏ này bắt đầu có chút nôn nóng.
Tần Lập thì lại khí định thần nhàn (dửng dưng) rất tùy ý ngồi dưới đất, trên thực tế vẫn đều đang điều tức, khôi phục lực lượng tinh thần. Thôi gia liên chiến liên bại chính là Tần Lập giở trò. Muốn diệt Tần gia ta? Muốn giết Tần Lập ta? Muốn ta thất bại thảm hại? Gia gia ngươi, đi gặp quỷ đi!
Muốn chơi, lão tử liền chơi với ngươi! Lúc này đây tuy Thôi gia còn không ra hết tinh nhuệ trẻ tuổi, nhưng ít ra cũng có một nửa thế hệ nổi bật đã tới nơi này!
Tần Lập từ sau khi tăng lên cảnh giới Dung Thiên, Tiên Thiên Tử Khí ngay cả Chí Tôn Thôi Lãnh đều không thể phát hiện. Những người khác lại càng không thể ngăn cản Tần Lập tra xét!
Biết thực lực đại khái của đối phương, sau đó căn cứ chênh lệch thực lực hai bên hạ lệnh cho Hoàng Kim Cung, chuyện này thật quá đơn giản. Chỗ xấu duy nhất chính là tiêu hao tinh thần lực đặc biệt lớn! Hơn nữa, Tần Lập còn phải nghỉ ngơi dưỡng sức, hắn chuẩn bị ở vòng tiếp theo liền giải quyết Thôi Lãnh. Khiến cho Thôi gia hoàn toàn mất sĩ khí!
Xem mấy lão quái vật Chí Tôn kia có thể nhẫn được loại nhục này hay không?
Tần Lập suy nghĩ, ngẩng đầu lên vừa lúc đối mắt với Thôi Lãnh. Dường như có một tia lửa vô hình bùng nổ giữa tầm mắt hai người. Tần Lập vươn ngón tay cái, hướng về Thôi Lãnh sau đó lật ngược xuống!
Lúc này hai đạo hào quang đem Tần Lập cùng Thôi Lãnh truyền vào nơi luận võ!
Hai mắt Thôi Vũ Hành bắn ra hào quang không thể tin, mắt mở thật to miệng cũng há hốc. Một chiêu đã bị miểu sát!
Ầm!
Nơi sân dự bị cùng bên ngoài, mọi người gần như đồng loạt phát ra một tiếng kinh hãi. Ai cũng không nghĩ tới không ngờ lại là một kết quả như vậy. Lục công tử Thôi gia nhìn như cường đại không ngờ lại bị một con cháu tiểu gia tộc một chiêu đánh chết. Hơn nữa người ta đường đường chính chính mà thắng, không có bất kỳ gian trá!
Thôi Vũ Hành khinh địch là một chuyện, nhưng Xích Kim Thủ của Thôi Vô Địch này cũng không rất nhiều người trong lòng khẽ chấn kinh!
Đây chính là một chiến kỹ thứ Thần cấp, 1700 năm trước từng nổi danh một thời trên Huyền Đảo, sau lại đột nhiên mai danh ẩn tích, rất nhiều người đều nghĩ đã thất truyền. Lại không ngờ rằng hôm nay lại xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa vừa ra tay, con cháu Thôi gia ngông cuồng tự đại liền bị miểu sát!
Thi thể Thôi Vũ Hành trong nháy mắt bị truyền tống ra, trên Hoàng Kim Cung lại hạ kết giới truyền Thôi Vô Địch thắng lợi đưa vào. Đợi sau khi vòng thứ nhất toàn bộ chấm dứt lại tiến hành đợt tỷ thí thứ hai!
Những người trẻ tuổi tiểu tộc tiểu phái trong kết giới đều kìm lòng không đậu phát ra một tiếng trầm trồ khen ngợi. Thanh âm đó giống như một thanh đao sắc bén hung hăng đâm vào trái tim đám con cháu Thôi gia tính tình cao ngạo. Tần Lập hướng về phía Thôi Lãnh, chắp tay:
- Chúc mừng, chúc mừng!
Hai tay Thôi Lãnh nắm chặt, một đôi mắt đỏ thẫm nhìn chằm chằm Tần Lập, thật lâu sau mới cười ngạo nghễ:
- Ngươi tính là cái gì? Tần Lập, ai thua ai thắng hiện tại mà nói còn rất sớm!
Nhưng ta dám khẳng định một điều, Tần Lập, ngươi nhất định thất bại thảm hại!
Tần Lập thản nhiên cười, sau đó nói:
- Vậy thì chống mắt chờ xem!
Nói xong không ngờ lại có một con cháu Thôi gia trẻ tuổi lại bị truyền tống vào, đồng thời có một người của Tàng Kiếm Sơn Trang bị đưa vào.
Quan hệ giữa Thôi gia cùng Tàng Kiếm Sơn Trang vốn có chút hòa hợp. Hơn nữa giữa bảy đại thế lực siêu cấp có nhiều đám hỏi, tuy nói loại này đám hỏi hơn phân nửa không thay đổi được kết quả gì nhưng quan hệ lẫn nhau cũng coi như có chút quan hệ thân thuộc.
Quan hệ của giữa Tàng Kiếm Sơn Trang và Thôi gia trước khi xảy ra chuyện ở Tứ Quý Cốc coi như có vẻ gần gũi, lại thật không ngờ bị Tần Lập châm ngòi một phen, Thất công tử Thôi gia Thôi Vũ Văn không ngờ lại làm ra hành động vứt bỏ Thập Tứ công tử Tàng Kiếm Sơn Trang Tạ Hiểu Trung.
Từ đó, quan hệ giữa Thôi gia cùng Tàng Kiếm Sơn Trang trở nên khẩn trương. Phải biết rằng, thân phận hai người trẻ tuổi này cũng không bình thường.
Bất kể là Thôi Vũ Văn hay là Tạ Hiểu Trung đều là con cháu dòng chính gia chủ, ở trong gia tộc mình địa vị hết sức cao. Như vậy giữa hai gia tộc tự nhiên sẽ sinh ra một khoảng cách.
Tuy nhiên còn may hai bên không có thù hận lớn gì, vẫn đều có thể giữ vững vài phần kiềm chế, chỉ là về mặt tình cảm so với trước thì lạnh nhạt hơn nhiều.
Tuy nhiên ở trên giải đấu Chí Tôn, cho dù quan hệ tốt cũng phải công bình cạnh tranh một hồi, càng đừng nói là con cháu hai gia tộc đã có khoảng cách.
Con cháu tuổi trẻ của Tàng Kiếm Sơn Trang này là đồ đệ một trưởng lão, địa vị trong phái không cao nhưng có thực lực cảnh giới Phá Thiên đỉnh.
Mà con cháu Thôi gia này là một dòng phụ, thực lực cảnh giới Phá Thiên bậc trung, ở trong gia tộc không được coi trọng nhiều. Nhưng là cái loại có chút địa vị tự nhiên càng phải thông qua giải đấu Chí Tôn chứng minh năng lực của mình.
Nhất là trận đầu tiên Thôi gia ra trận bất lợi, hắn càng muốn thông qua sự cố gắng của mình để thay đổi cái nhìn của mọi người đối với Thôi gia, do đó tăng địa vị của mình.
- Sư huynh, mời!
Đệ tử trẻ tuổi của Tàng Kiếm Sơn Trang ôm quyền:
- Ta gọi là Tạ...
Hắn còn chưa dứt lời đã thấy người trẻ tuổi dòng phụ của Thôi gia đột nhiên ra tay. Trường kiếm trong tay hóa thành một đạo cầu vồng đột nhiên đâm tới yết hầu đệ tử Tàng Kiếm Sơn Trang.
Tất cả mọi người vây xem không kìm nổi phát ra một tiếng khinh thường, ngay cả người Thôi gia đều cảm thấy mặt mũi mất hết, từng người không kìm nổi cúi đầu.
- Đê tiện!
Đệ tử Tàng Kiếm Sơn Trang quát lạnh một tiếng, trong tay đột nhiên xuất hiện hai thanh đoản kiếm mỏng như cánh vé, ở trong không trung tạo thành hai đoàn ánh sáng trắng, cực kỳ chói mắt.
Sau đó thân hình liên tiếp lui về sau, tránh khỏi một kiếm đánh lén của con cháu Thôi gia. Hai mắt bắn ra hai luồng hào quang lạnh lùng, thân hình như tia chớp phóng tới con cháu Thôi gia:
- Đồ vô sỉ, đi chết đi!
Một tiếng hét to, đệ tử Tàng Kiếm Sơn Trang này đột nhiên thay đổi một bộ kiếm pháp, thân thể như không xương dùng tốc độ cực nhanh tránh khỏi tất cả thế công của con cháu Thôi gia. Sau đó nháy mắt tới gần hắn, hai thanh đoản kiếm lóe lên hai đạo ánh sáng lạnh lẽo, cắt ngang về phía con cháu Thôi gia.
- Tàng Kiếm Sơn Trang được xưng là có hơn một ngàn loại chiến kỹ kiếm pháp, hôm nay nhìn thấy quả thật danh bất hư truyền!
Trong đám người, có người lên tiếng tán thưởng.
- Mau nhìn, con cháu Thôi gia xong đời!
- A!
Con cháu Thôi gia hét một tiếng kinh hãi, tuy nhiên người này cũng là người tàn nhẫn, mắt thấy mình tránh không kịp, không ngờ một kiếm đâm tới yết hầu đệ tử Tàng Kiếm Sơn Trang, ý đồ lưỡng bại câu thương!
Tàng Kiếm Sơn Trang không hổ là đại phái có được ngàn bộ kiếm pháp, đệ tử này trong nháy mắt tách ra một kiếm.” Choeng” một tiếng vang lên, kiếm của con cháu Thôi gia bị cản, một thanh kiếm khác như tia chớp đâm thẳng vào bụng con cháu Thôi gia.
Sau đó thân hình hắn dùng một loại thân pháp cực kỳ linh hoạt, trong nháy mắt nhảy lui về sau, đoản kiếm trong tay rút ra. Một vòi máu tươi từ bụng con cháu Thôi gia phun ra.
Đệ tử Tàng Kiếm Sơn Trang đứng ở đó không tiếp tục tấn công mà hung hăng nhổ “Phì” một ngụm nước bọt xuống đất, nháy mắt được Hoàng Kim Cung xác định là người thắng, truyền đến kết giới thứ ba.
Tên con cháu Thôi gia kia chạy về trước hai bước, miệng đột nhiên phun ra rất nhiều máu tươi, thân hình mềm nhũn ngã trên mặt đất, chết không nhắm mắt!
Thôi gia – hai trận đều bại!
Đừng nói người Thôi gia, ngay cả người của gia tộc môn phái khác đều cảm giác thấy khó tin. Đường đường Thôi gia một trong bảy đại thế lực siêu cấp không ngờ hai trận đều bại? Trước khi giải đấu Chí Tôn bắt đầu, loại kết quả này ai dám tin tưởng?
Cho dù là có người nhàm chán mở đánh bạc sợ là cũng không ai dám đưa ra loại đặt cược này!
Người Thôi gia đứng ngoài xem, sắc mặt đều xanh mét. Mấy lão già cảnh giới Chí Tôn Thôi gia sắc mặt thoạt nhìn rất bình tĩnh tuy nhiên sâu trong mắt đều lóe lên một tia lửa giận.
Hoàng Kim Cung năm nay dường như lộ ra một tia quỷ dị. Trong lòng không ít người trong lòng đều sinh ra ý niệm này, tuy nhiên liền lập tức đánh mất. Nguyên nhân rất đơn giản, Hoàng Kim Cung từ thời thượng cổ đã tồn tại trên Huyền Đảo. Tuy rằng không ai biết nó đến từ nơi nào nhưng sự cường đại của nó đã xâm nhập vào lòng vô số thế hệ.
Bọn họ thậm chí không dám sinh ra bất kỳ ý nghĩ ngờ vực vô căn cứ gì trong đầu, đều cảm thấy được chuyện có thể thật sự chỉ là trùng hợp mà thôi.
Quả nhiên, tỷ đấu kế tiếp bắt đầu xuất hiện một số gia tộc môn phái khác, có quyết đấu phấn khích kịch liệt, cũng có loại chiến đấu một chiêu nháy mắt chấm dứt.
Không ít con cháu trẻ tuổi Tần gia, bao gồm Tần Văn Hiên cũng đều rất nhanh đến lượt bọn họ. Tần Văn Hiên cũng thuận lợi thăng cấp đợt hai. Tần Tỏa và một số con cháu Tần gia thì lại bại trận. Rất may mắn chính là con cháu Tần gia không ngờ không gặp được người của Thôi gia, cho nên tuy có thương nhẹ nhưng không trí mạng.
Đám con cháu trẻ tuổi Tần gia này cũng càng đánh càng hưng phấn, ngược lại phát huy ra vượt xa ngày thường. Tổng thể biểu hiện vượt ngoài dự đoán trước của Tần Lĩnh Sơn. Lão gia tử cùng một đám người Tần gia hiện tại cười đến không ngậm miệng được.
Mà Thôi gia thì như gặp vận rủi. Lúc này con cháu trẻ tuổi của Thôi gia tổng cộng hơn sáu trăm người. Từ khi bắt đầu giải đấu Chí Tôn mãi cho đến ngày gần chạng vạng có hơn một trăm người tham chiến, nhưng không ngờ chỉ có năm người thuận lợi thăng cấp. Trong đó chín mươi mấy người đều không ngoại lệ, thất bại chấm dứt!
Đối thủ bọn họ gặp được đều không phải loại cường đại quá mức, nhưng chỉ cao hơn con cháu trẻ tuổi Thôi gia một chút. Hơn nữa, Thôi gia liên chiến liên bại, sĩ khí đã thấp xuống một trình độ nhất định, chiến đấu tự nhiên phần thắng rất nhỏ. Mấy con cháu trẻ tuổi Thôi gia có thực lực cường đại lại thủy chung chưa đến lượt.
Giải đấu Chí Tôn là ngày đêm không ngừng, đến buổi tối Hoàng Kim Cung tản ra hào quang hoa lệ, chiếu toàn bộ Huyền Vũ đài sáng như ban ngày.
Thôi Lãnh thủy chung chú ý động tác của Tần Lập, thấy hắn vẫn không bị truyền tống vào, trên mặt không kìm nổi lộ ra một vẻ dữ tợn. Thôi gia liên chiến liên bại, khiến vị Chí Tôn nhìn niên kỉ cũng không nhỏ này bắt đầu có chút nôn nóng.
Tần Lập thì lại khí định thần nhàn (dửng dưng) rất tùy ý ngồi dưới đất, trên thực tế vẫn đều đang điều tức, khôi phục lực lượng tinh thần. Thôi gia liên chiến liên bại chính là Tần Lập giở trò. Muốn diệt Tần gia ta? Muốn giết Tần Lập ta? Muốn ta thất bại thảm hại? Gia gia ngươi, đi gặp quỷ đi!
Muốn chơi, lão tử liền chơi với ngươi! Lúc này đây tuy Thôi gia còn không ra hết tinh nhuệ trẻ tuổi, nhưng ít ra cũng có một nửa thế hệ nổi bật đã tới nơi này!
Tần Lập từ sau khi tăng lên cảnh giới Dung Thiên, Tiên Thiên Tử Khí ngay cả Chí Tôn Thôi Lãnh đều không thể phát hiện. Những người khác lại càng không thể ngăn cản Tần Lập tra xét!
Biết thực lực đại khái của đối phương, sau đó căn cứ chênh lệch thực lực hai bên hạ lệnh cho Hoàng Kim Cung, chuyện này thật quá đơn giản. Chỗ xấu duy nhất chính là tiêu hao tinh thần lực đặc biệt lớn! Hơn nữa, Tần Lập còn phải nghỉ ngơi dưỡng sức, hắn chuẩn bị ở vòng tiếp theo liền giải quyết Thôi Lãnh. Khiến cho Thôi gia hoàn toàn mất sĩ khí!
Xem mấy lão quái vật Chí Tôn kia có thể nhẫn được loại nhục này hay không?
Tần Lập suy nghĩ, ngẩng đầu lên vừa lúc đối mắt với Thôi Lãnh. Dường như có một tia lửa vô hình bùng nổ giữa tầm mắt hai người. Tần Lập vươn ngón tay cái, hướng về Thôi Lãnh sau đó lật ngược xuống!
Lúc này hai đạo hào quang đem Tần Lập cùng Thôi Lãnh truyền vào nơi luận võ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.