[Edit][Đam] Song Tính Làm Người Chán Ghét
Chương 3:
Viễn Thượng Bạch Vân Gian
27/06/2021
Lâm Kiến Bảo ngay cả tắm cũng không cứ thế kẹp chặt hoa huyệt đầy tinh dịch, mặc xong quần áo tung ta tung tăng đi theo phía sau Nhậm Thần Dương. Nhậm Thần Dương trên mặt lộ vẻ chán ghét, dọc theo đường đi cậu hao tổn tâm cơ muốn cùng hắn nói chuyện, lúc hỏi hắn có đói không, khi lại hỏi hắn muốn ăn cái gì, cuối cùng đều bị hắn làm lơ. Nhậm Thần Dương đi vào tiệm thuốc, ôn hòa nói chuyện với người bán hàng, nói ra ba từ “thuốc tránh thai”, lúc nhìn thấy nơi để thuốc tránh thai cũng không nghe người bán hàng giới thiệu, nhanh chóng cầm vài hộp, đi đến quầy thu ngân tính tiền.
Lâm Kiến Bảo nhìn bóng dáng cao lớn của hắn, cũng không tức giận, trong lòng còn có chút ngọt ngào.
Mua nhiều thuốc tránh thai như vậy là nam thần muốn chuẩn bị làm thật nhiều lần phải không?
Xách theo túi ra ngoài, Nhậm Thần Dương đem túi vứt vào trong lồng ngực Lâm Kiến Bảo, nhìn xuống, ngữ khí lạnh nhạt, “Uống đi.”
Lâm Kiến Bảo cố ý bĩu môi, “Không có nước.”
Nhậm Thần Dương không cam lòng đi đến cửa hàng tiện lợi bên cạnh mua chai nước, kéo cậu vào hẻm nhỏ bên cạnh, lạnh giọng, “Mau uống.”
Lâm Kiến Bảo không dám lại chọc hắn không vui, ngoan ngoãn đọc hướng dẫn sử dụng, từ hộp lấy ra một viên thuốc uống vào. Sau khi xác nhận cậu đã uống xong viên thuốc, Nhậm Thần Dương không chút chần chờ xoay người rời đi, ngay cả liếc cậu một cái cũng không chịu.
Lâm Kiến Bảo muốn đuổi theo, rốt cuộc nhịn xuống, hơn nữa thư huyệt của cậu mới bị quất qua có chút đau, lại có chất lỏng nóng bỏng từ thông đạo bị làm đến mềm xốp chảy ra, toàn bộ bị quần lót chặn lại, bên ngoài quần cũng có chút ướt át, có chút không thoải mái.
---
Lâm Kiến Bảo là phú nhị đại, thật ra từ lúc cậu có ký ức, cả nhà vẫn ở trong một căn nhà nhỏ, sau ba ba của cậu dựa vào quan hệ với trưởng bối bắt đầu làm nhà thầu, kiếm lời được một số tiền, tiếp lại mở một công ty địa ốc, lập nghiệp sớm, lại có chỗ dựa, tiền kiếm vào càng ngày càng nhiều, hiện tại nhà bọn họ đã sống ở biệt thự.
Lâm Kiến Bảo một tuần mới về nhà một lần, sau khi trở về cậu vội đến buồng vệ sinh, đem quần lót dính đầy tinh dịch cởi ra, dùng túi không thấm nước bọc vào, sau đó cất vào cái hộp của cậu. Cậu nhìn nhìn đồ vật trong hộp, đều có quan hệ với Nhậm Thần Dương, bút bi, bút chì hắn từng dùng qua, còn có giấy nháp bị vứt ở thùng rác,.. , đều được cậu xem như bảo bối cất giữ, có mấy thứ thậm chí còn thay phiên nhau đến "chào hỏi" lỗ nhỏ dâm đãng của cậu.
Cậu là biến thái, cậu biết, cậu thích Nhậm Thần Dương đến muốn điên rồi, mới nghĩ ra thủ đoạn hạ lưu như vậy để uy hiếp hắn. Lúc làm tình cùng Nhậm Thần Dương cậu tất nhiên chụp lại, hiện tại còn ở trong di động của cậu, được bảo vệ bởi mấy cái khóa mật mã.
Sau khi kết thúc kỳ nghỉ cậu trở về ký túc xá, dùng tiền mua giường ngủ bên cạnh Nhậm Thần Dương, cho nên khi Nhậm Thần Dương vào ký túc xá nhìn thấy Lâm Kiến Bảo, hắn từ trước luôn bình tĩnh nay trên mặt đều xuất hiện biến hoaz.
Lâm Kiến Bảo đang cùng bạn kí túc xá mới ăn khô bò, thấy hắn tiến vào, vội đem một túi đồ ăn vặt đưa đến trước mặt hắn, ra vẻ lấy lòng, “Thần Dương, ăn một chút đi, mẹ của tôi đi công tác mang về, ăn rất ngon.”
Nhậm Thần Dương tỏ vẻ chán ghét, không có để ý đến cậu, vòng qua người cậu vào bên trong, đem ba lô ném lên giường lại ra khỏi ký túc xá, đến phòng tự học.
Lâm Kiến Bảo cũng không nhụt chí, bởi vì cậu cũng đem chỗ ngồi cùng bàn Nhậm Thần Dương mua rồi.
Lâm Kiến Bảo thành tích kém, ở trong ban cậu đã sớm tuyên bố rằng cha mẹ cậu muốn đưa cậu ra nước ngoài học đại học, cho nên không cần kết quả tốt, nam sinh trong ban phần lớn thấy cậu điều kiện quá tốt, trước mặt thì tươi cười với cậu, sau lưng lại mắng cậu dế nhũi, Lâm Kiến Bảo biết cũng không giận, tan học không cùng nhóm học sinh xuất sắc làm quen, chỉ cùng một đám cũng vô tâm đọc sách cùng nhau ăn chơi.
Cho nên khi mọi người thấy cậu tan học mà không đi về, còn ngồi ở chỗ nghiêm túc đọc sách, ánh mắt đều có chút khác thường.
Lâm Kiến Bảo thật ra cũng không thật sự nghiêm túc đọc sách, trang sách kia cậu đã mở vài tiếng đồng hồ, động cũng chưa động một chút, dư quang khóe mắt vẫn luôn quan sát người bên cạnh. Nhậm Thần Dương làm bài rất chuyên tâm, viết chữ rất nhanh, cho dù ghét ngồi cùng bàn, mặt hắn cũng không đổi sắc, cũng không xin chủ nhiệm lớp đổi chỗ ngồi.
Việc này làm Lâm Kiến Bảo thở nhẹ nhõm một hơi, Nhậm Thần Dương là học sinh tâm đắc của chủ nhiệm lớp, hắn dù yêu cầu cái gì, chủ nhiệm lớp cũng sẽ đáp ứng, huống chi chỉ là điều chỉnh chỗ ngồi một chút.
Trước kia Lâm Kiến Bảo luôn muốn ngồi cùng bàn Nhậm Thần Dương, chỉ là không dám, cậu coi Nhậm Thần Dương là nam thần, tự nhiên nam thần hết thảy đều tốt. Chính là cậu áu coi trongk nam thần, nếu tốt nghiệp cao trung, nam thần đương nhiên sẽ học đại học, đến lúc đó có khi cậu là ai cũng không biết.
So với việc không lưu chút dấu vết trong lòng hắn, không bằng nỗ lực lưu lại một chút, dù là ác danh cũng tốt.
Lâm Kiến Bảo ôm cái tâm tư này, đối với hắn ra tay.
Cậu đang đọc sách, dưới bàn học lại đã đem bàn tay qua, hướng trên người Nhậm Thần Dương sờ, Nhậm Thần Dương đang làm bài tập tức khắc ngừng lại, lạnh lùng đè thấp thanh âm, “Làm cái gì?”
Lâm Kiến Bảo đối với hắn liếm liếm môi, làm ra tư thái cố tình mê hoặc, thanh âm cũng áp rất thấp, “Lão công, em ngứa.”
Nhậm Thần Dương lạnh lùng liếc mắt nhìn cậu, không dao động tiếp tục làm bài tập, Lâm Kiến Bảo càng đem tay hướng trong quần hắn duỗi vào, dọc theo quần đồng phục dễ dàng sờ đến giữa hai chân.
Thật lớn.
Cậu tiếp tục dùng ngón tay vỗ về chơi đùa thứ trầm tĩnh kia, cách quần lót vỗ về chơi đùa đồ vật ngủ say, tưởng tượng đến khoái cảm khi đem nó nuốt vào, giữa hai chân bắt đầu ướt. Cậu cố tình áp sát vào Nhậm Thần Dương, dùng thanh âm trầm thấp nói với hắn, “Lão công, lỗ nhỏ ướt, muốn sờ sờ hay không?”
Nhậm Thần Dương nhíu mày, đem bút bi buông xuống, lạnh lùng trừng cậu, thanh âm cũng rất đè thấp, “Cậu có thể đàng hoàng hay không?”
Lâm Kiến Bảo cảm giác dương vật dưới ngón tay chậm rãi cương cứng, càng dâm đãng cười rộ lên, “Em không biết xấu hổ, em chỉ cần đại dương vật của lão công.”
Lâm Kiến Bảo không được tự nhiên đi vào WC, mới vừa đi vào cách gian, đã bị người hung hăng đẩy, dưới chân cậu lảo đảo, mặt bị đè lên bồn cầu, mùi vị nước tiểu tanh tưởi nhảy vào xoang mũi, làm cho cậu thiếu chút nữa muốn nôn. Quay đầu lại nhìn thấy gương mặt đẹp trai của Nhậm Thần Dương, cậu lại hưng phấn kích động.
Nhậm Thần Dương thế mà đi theo cậu tới.
Nhậm Thần Dương hơi hơi híp mắt, môi mỏng phun ra một chữ, “Liếm.”
Lâm Kiến Bảo hưng phấn muốn chết, vội vàng nửa quỳ trên mặt đất, đem quần nam nhân cởi ra, dương vật thô to đã nửa cương lên, cậu gấp gáp vươn đầu lưỡi liếm lên, nhấm nháp vị tanh tưởi, giữa hai chân lại bắt đầu ướt át.
Trong WC có rất nhiều người ra vào, có người nghĩ khóa hỏng, cho nên thỉnh thoảng sẽ có người đẩy cửa thử, xác nhận bên trong có người hay không, có người đẩy mạnh, nhiều khi đem Nhậm Thần Dương hơi hơi đẩy về phía trước, nhục bổng đã hoàn toàn ngạnh lên sẽ đâm sâu vào trong miệng Lâm Kiến Bảo.
Đây là lần thứ hai Lâm Kiến Bảo khẩu giao cho người ta, làm cũng không phải tốt, nhưng do trước đó cậu từng nghiên cứu qua, thậm chí còn mua cả dương vật giả về thí nghiệm, hiệu quả không tính là ổn, cậu luôn tại lúc quy đầu ở đầu lưỡi sẽ buồn nôn, cũng không biết nên cách thả lỏng yết hầu, chỉ có thể một bên dùng tay bao lộng tính khí thô dài, một bên dùng môi lưỡi vỗ về chơi đùa quy đầu to lớn. Cậu liếm vài phút, trong WC người dần dần ít đi, sau khi trống báo vào lớp, trong WC yên ắng, không còn có tiếng người.
Nhậm Thần Dương từ trên cao nhìn người dưới háng, ánh mắt lạnh lẽo, môi mỏng lãnh đạm nói, “Không phải cậu là tao mẫu cẩu sao? Năng lực chỉ có như vậy? Cả căn dương vật đều hàm không được?”
Thấy hắn làm bộ muốn đi, Lâm Kiến Bảo vội vàng đem dương vật căng đầy miệng nhổ ra, “Em có thể, cho em một cơ hội.” Nói xong lập tức đem đại kê ba đã bị nước miếng của cậu tẩm ướt mút vào, nỗ lực thả lỏng chính mình, buồn nôn cũng nhẫn nại, sau đó hung hăng hướng va chạm.
“Hô” cho dù là người Nhậm Thần Dương chướng mắt, cũng không thể không thừa nhận vào sâu yết hầu như vậy làm hắn thoải mái đến da đầu tê dại, nhịn không được đĩnh động phần eo thọc vào cái miệng ướt nóng.
Ngũ quan củaLâm Kiến Bảo bị chọc đến biến dạng, nước mắt nước miếng đều chảy ra, cả khuôn mặt phiếm đỏ ửng, chôn ở âm mao nồng đậm của nam nhân, hô hấp khó khăn.
Tâm lý cậu sinh ra khoái cảm mãnh liệt, bởi vì đôi tay Nhậm Thần Dương đang đỡ đầu của cậu, nhanh chóng di chuyển phần eo, một chút một chút đâm vào miệng cậu. Cho dù chỉ là chút đụng chạm này, cũng làm Lâm Kiến Bảo hưng phấn, hơn nữa miệng cậu đang nhấm nháp địa phương bí ẩn nhất của Nhậm Thần Dương, chỉ cần nghĩ như vậy, dâm huyệt của cậu lại không không chế được chảy nước dâm ào ạt, quần lót rất nhanh bị làm ướt.
Nhậm Thần Dương không quan tâm chỉ liên tục đâm vào cái miệng nhỏ nóng ướt lại rút ra, hiện tại rốt cuộc biết vì sao nam nhân đều thích khẩu giao, bởi vì nhìn người quỳ gối trước mặt mình, hoàn toàn thần phục mình, sẽ làm người ta sinh ra một loại khoái cảm chinh phục, cho dù hắn chán ghét người này, hận không thể tránh xa, nhưng cũng không ngại, hắn liều mạng dùng dương vật hung hăng đâm chọc cái miệng nhỏ.
Huống chi nhìn đến gương mặt thống khổ kia, cũng có thể làm hắn cảm thấy vui sướng.
Nhậm Thần Dương không có kiên trì được bao lâu, ở yết hầu của Lâm Kiến Bảo bắn ra nùng tinh, cảm giác yết hầu tự động hút kẹp làm hắn sướng đến không chịu được, hô hấp gấp gáp. Đến khi đem một cỗ nùng tinh cuối cùng bắn xong, lại thọc vào yết hầu nhỏ hẹp vài cái để kéo dài khoái cảm, Nhậm Thần Dương không chút do dự đem dương vật của mình từ cái miệng rút ra, sau khi đem nước miếng trên mặt Lâm Kiến Bảo lau sạch sẽ, ăn mặc chỉnh tề đi ra ngoài.
Lâm Kiến Bảo bị sặc có chút mê man, một hồi lâu mới ho ra, lại không muốn lãng phí tinh dịch của Nhậm Thần Dương, cho nên che miệng ho, cuối cùng cơ khát đem tinh dịch nuốt vào bụng, lúc này mới thoả mãn liếm liếm môi.
Mà ngọc hành của cậu dưới tình huống không được an ủi, sớm tại lúc Nhậm Thần Dương bắn tinh vào miệng cậu cũng đạt tới cao trào.
Lâm Kiến Bảo nhìn bóng dáng cao lớn của hắn, cũng không tức giận, trong lòng còn có chút ngọt ngào.
Mua nhiều thuốc tránh thai như vậy là nam thần muốn chuẩn bị làm thật nhiều lần phải không?
Xách theo túi ra ngoài, Nhậm Thần Dương đem túi vứt vào trong lồng ngực Lâm Kiến Bảo, nhìn xuống, ngữ khí lạnh nhạt, “Uống đi.”
Lâm Kiến Bảo cố ý bĩu môi, “Không có nước.”
Nhậm Thần Dương không cam lòng đi đến cửa hàng tiện lợi bên cạnh mua chai nước, kéo cậu vào hẻm nhỏ bên cạnh, lạnh giọng, “Mau uống.”
Lâm Kiến Bảo không dám lại chọc hắn không vui, ngoan ngoãn đọc hướng dẫn sử dụng, từ hộp lấy ra một viên thuốc uống vào. Sau khi xác nhận cậu đã uống xong viên thuốc, Nhậm Thần Dương không chút chần chờ xoay người rời đi, ngay cả liếc cậu một cái cũng không chịu.
Lâm Kiến Bảo muốn đuổi theo, rốt cuộc nhịn xuống, hơn nữa thư huyệt của cậu mới bị quất qua có chút đau, lại có chất lỏng nóng bỏng từ thông đạo bị làm đến mềm xốp chảy ra, toàn bộ bị quần lót chặn lại, bên ngoài quần cũng có chút ướt át, có chút không thoải mái.
---
Lâm Kiến Bảo là phú nhị đại, thật ra từ lúc cậu có ký ức, cả nhà vẫn ở trong một căn nhà nhỏ, sau ba ba của cậu dựa vào quan hệ với trưởng bối bắt đầu làm nhà thầu, kiếm lời được một số tiền, tiếp lại mở một công ty địa ốc, lập nghiệp sớm, lại có chỗ dựa, tiền kiếm vào càng ngày càng nhiều, hiện tại nhà bọn họ đã sống ở biệt thự.
Lâm Kiến Bảo một tuần mới về nhà một lần, sau khi trở về cậu vội đến buồng vệ sinh, đem quần lót dính đầy tinh dịch cởi ra, dùng túi không thấm nước bọc vào, sau đó cất vào cái hộp của cậu. Cậu nhìn nhìn đồ vật trong hộp, đều có quan hệ với Nhậm Thần Dương, bút bi, bút chì hắn từng dùng qua, còn có giấy nháp bị vứt ở thùng rác,.. , đều được cậu xem như bảo bối cất giữ, có mấy thứ thậm chí còn thay phiên nhau đến "chào hỏi" lỗ nhỏ dâm đãng của cậu.
Cậu là biến thái, cậu biết, cậu thích Nhậm Thần Dương đến muốn điên rồi, mới nghĩ ra thủ đoạn hạ lưu như vậy để uy hiếp hắn. Lúc làm tình cùng Nhậm Thần Dương cậu tất nhiên chụp lại, hiện tại còn ở trong di động của cậu, được bảo vệ bởi mấy cái khóa mật mã.
Sau khi kết thúc kỳ nghỉ cậu trở về ký túc xá, dùng tiền mua giường ngủ bên cạnh Nhậm Thần Dương, cho nên khi Nhậm Thần Dương vào ký túc xá nhìn thấy Lâm Kiến Bảo, hắn từ trước luôn bình tĩnh nay trên mặt đều xuất hiện biến hoaz.
Lâm Kiến Bảo đang cùng bạn kí túc xá mới ăn khô bò, thấy hắn tiến vào, vội đem một túi đồ ăn vặt đưa đến trước mặt hắn, ra vẻ lấy lòng, “Thần Dương, ăn một chút đi, mẹ của tôi đi công tác mang về, ăn rất ngon.”
Nhậm Thần Dương tỏ vẻ chán ghét, không có để ý đến cậu, vòng qua người cậu vào bên trong, đem ba lô ném lên giường lại ra khỏi ký túc xá, đến phòng tự học.
Lâm Kiến Bảo cũng không nhụt chí, bởi vì cậu cũng đem chỗ ngồi cùng bàn Nhậm Thần Dương mua rồi.
Lâm Kiến Bảo thành tích kém, ở trong ban cậu đã sớm tuyên bố rằng cha mẹ cậu muốn đưa cậu ra nước ngoài học đại học, cho nên không cần kết quả tốt, nam sinh trong ban phần lớn thấy cậu điều kiện quá tốt, trước mặt thì tươi cười với cậu, sau lưng lại mắng cậu dế nhũi, Lâm Kiến Bảo biết cũng không giận, tan học không cùng nhóm học sinh xuất sắc làm quen, chỉ cùng một đám cũng vô tâm đọc sách cùng nhau ăn chơi.
Cho nên khi mọi người thấy cậu tan học mà không đi về, còn ngồi ở chỗ nghiêm túc đọc sách, ánh mắt đều có chút khác thường.
Lâm Kiến Bảo thật ra cũng không thật sự nghiêm túc đọc sách, trang sách kia cậu đã mở vài tiếng đồng hồ, động cũng chưa động một chút, dư quang khóe mắt vẫn luôn quan sát người bên cạnh. Nhậm Thần Dương làm bài rất chuyên tâm, viết chữ rất nhanh, cho dù ghét ngồi cùng bàn, mặt hắn cũng không đổi sắc, cũng không xin chủ nhiệm lớp đổi chỗ ngồi.
Việc này làm Lâm Kiến Bảo thở nhẹ nhõm một hơi, Nhậm Thần Dương là học sinh tâm đắc của chủ nhiệm lớp, hắn dù yêu cầu cái gì, chủ nhiệm lớp cũng sẽ đáp ứng, huống chi chỉ là điều chỉnh chỗ ngồi một chút.
Trước kia Lâm Kiến Bảo luôn muốn ngồi cùng bàn Nhậm Thần Dương, chỉ là không dám, cậu coi Nhậm Thần Dương là nam thần, tự nhiên nam thần hết thảy đều tốt. Chính là cậu áu coi trongk nam thần, nếu tốt nghiệp cao trung, nam thần đương nhiên sẽ học đại học, đến lúc đó có khi cậu là ai cũng không biết.
So với việc không lưu chút dấu vết trong lòng hắn, không bằng nỗ lực lưu lại một chút, dù là ác danh cũng tốt.
Lâm Kiến Bảo ôm cái tâm tư này, đối với hắn ra tay.
Cậu đang đọc sách, dưới bàn học lại đã đem bàn tay qua, hướng trên người Nhậm Thần Dương sờ, Nhậm Thần Dương đang làm bài tập tức khắc ngừng lại, lạnh lùng đè thấp thanh âm, “Làm cái gì?”
Lâm Kiến Bảo đối với hắn liếm liếm môi, làm ra tư thái cố tình mê hoặc, thanh âm cũng áp rất thấp, “Lão công, em ngứa.”
Nhậm Thần Dương lạnh lùng liếc mắt nhìn cậu, không dao động tiếp tục làm bài tập, Lâm Kiến Bảo càng đem tay hướng trong quần hắn duỗi vào, dọc theo quần đồng phục dễ dàng sờ đến giữa hai chân.
Thật lớn.
Cậu tiếp tục dùng ngón tay vỗ về chơi đùa thứ trầm tĩnh kia, cách quần lót vỗ về chơi đùa đồ vật ngủ say, tưởng tượng đến khoái cảm khi đem nó nuốt vào, giữa hai chân bắt đầu ướt. Cậu cố tình áp sát vào Nhậm Thần Dương, dùng thanh âm trầm thấp nói với hắn, “Lão công, lỗ nhỏ ướt, muốn sờ sờ hay không?”
Nhậm Thần Dương nhíu mày, đem bút bi buông xuống, lạnh lùng trừng cậu, thanh âm cũng rất đè thấp, “Cậu có thể đàng hoàng hay không?”
Lâm Kiến Bảo cảm giác dương vật dưới ngón tay chậm rãi cương cứng, càng dâm đãng cười rộ lên, “Em không biết xấu hổ, em chỉ cần đại dương vật của lão công.”
Lâm Kiến Bảo không được tự nhiên đi vào WC, mới vừa đi vào cách gian, đã bị người hung hăng đẩy, dưới chân cậu lảo đảo, mặt bị đè lên bồn cầu, mùi vị nước tiểu tanh tưởi nhảy vào xoang mũi, làm cho cậu thiếu chút nữa muốn nôn. Quay đầu lại nhìn thấy gương mặt đẹp trai của Nhậm Thần Dương, cậu lại hưng phấn kích động.
Nhậm Thần Dương thế mà đi theo cậu tới.
Nhậm Thần Dương hơi hơi híp mắt, môi mỏng phun ra một chữ, “Liếm.”
Lâm Kiến Bảo hưng phấn muốn chết, vội vàng nửa quỳ trên mặt đất, đem quần nam nhân cởi ra, dương vật thô to đã nửa cương lên, cậu gấp gáp vươn đầu lưỡi liếm lên, nhấm nháp vị tanh tưởi, giữa hai chân lại bắt đầu ướt át.
Trong WC có rất nhiều người ra vào, có người nghĩ khóa hỏng, cho nên thỉnh thoảng sẽ có người đẩy cửa thử, xác nhận bên trong có người hay không, có người đẩy mạnh, nhiều khi đem Nhậm Thần Dương hơi hơi đẩy về phía trước, nhục bổng đã hoàn toàn ngạnh lên sẽ đâm sâu vào trong miệng Lâm Kiến Bảo.
Đây là lần thứ hai Lâm Kiến Bảo khẩu giao cho người ta, làm cũng không phải tốt, nhưng do trước đó cậu từng nghiên cứu qua, thậm chí còn mua cả dương vật giả về thí nghiệm, hiệu quả không tính là ổn, cậu luôn tại lúc quy đầu ở đầu lưỡi sẽ buồn nôn, cũng không biết nên cách thả lỏng yết hầu, chỉ có thể một bên dùng tay bao lộng tính khí thô dài, một bên dùng môi lưỡi vỗ về chơi đùa quy đầu to lớn. Cậu liếm vài phút, trong WC người dần dần ít đi, sau khi trống báo vào lớp, trong WC yên ắng, không còn có tiếng người.
Nhậm Thần Dương từ trên cao nhìn người dưới háng, ánh mắt lạnh lẽo, môi mỏng lãnh đạm nói, “Không phải cậu là tao mẫu cẩu sao? Năng lực chỉ có như vậy? Cả căn dương vật đều hàm không được?”
Thấy hắn làm bộ muốn đi, Lâm Kiến Bảo vội vàng đem dương vật căng đầy miệng nhổ ra, “Em có thể, cho em một cơ hội.” Nói xong lập tức đem đại kê ba đã bị nước miếng của cậu tẩm ướt mút vào, nỗ lực thả lỏng chính mình, buồn nôn cũng nhẫn nại, sau đó hung hăng hướng va chạm.
“Hô” cho dù là người Nhậm Thần Dương chướng mắt, cũng không thể không thừa nhận vào sâu yết hầu như vậy làm hắn thoải mái đến da đầu tê dại, nhịn không được đĩnh động phần eo thọc vào cái miệng ướt nóng.
Ngũ quan củaLâm Kiến Bảo bị chọc đến biến dạng, nước mắt nước miếng đều chảy ra, cả khuôn mặt phiếm đỏ ửng, chôn ở âm mao nồng đậm của nam nhân, hô hấp khó khăn.
Tâm lý cậu sinh ra khoái cảm mãnh liệt, bởi vì đôi tay Nhậm Thần Dương đang đỡ đầu của cậu, nhanh chóng di chuyển phần eo, một chút một chút đâm vào miệng cậu. Cho dù chỉ là chút đụng chạm này, cũng làm Lâm Kiến Bảo hưng phấn, hơn nữa miệng cậu đang nhấm nháp địa phương bí ẩn nhất của Nhậm Thần Dương, chỉ cần nghĩ như vậy, dâm huyệt của cậu lại không không chế được chảy nước dâm ào ạt, quần lót rất nhanh bị làm ướt.
Nhậm Thần Dương không quan tâm chỉ liên tục đâm vào cái miệng nhỏ nóng ướt lại rút ra, hiện tại rốt cuộc biết vì sao nam nhân đều thích khẩu giao, bởi vì nhìn người quỳ gối trước mặt mình, hoàn toàn thần phục mình, sẽ làm người ta sinh ra một loại khoái cảm chinh phục, cho dù hắn chán ghét người này, hận không thể tránh xa, nhưng cũng không ngại, hắn liều mạng dùng dương vật hung hăng đâm chọc cái miệng nhỏ.
Huống chi nhìn đến gương mặt thống khổ kia, cũng có thể làm hắn cảm thấy vui sướng.
Nhậm Thần Dương không có kiên trì được bao lâu, ở yết hầu của Lâm Kiến Bảo bắn ra nùng tinh, cảm giác yết hầu tự động hút kẹp làm hắn sướng đến không chịu được, hô hấp gấp gáp. Đến khi đem một cỗ nùng tinh cuối cùng bắn xong, lại thọc vào yết hầu nhỏ hẹp vài cái để kéo dài khoái cảm, Nhậm Thần Dương không chút do dự đem dương vật của mình từ cái miệng rút ra, sau khi đem nước miếng trên mặt Lâm Kiến Bảo lau sạch sẽ, ăn mặc chỉnh tề đi ra ngoài.
Lâm Kiến Bảo bị sặc có chút mê man, một hồi lâu mới ho ra, lại không muốn lãng phí tinh dịch của Nhậm Thần Dương, cho nên che miệng ho, cuối cùng cơ khát đem tinh dịch nuốt vào bụng, lúc này mới thoả mãn liếm liếm môi.
Mà ngọc hành của cậu dưới tình huống không được an ủi, sớm tại lúc Nhậm Thần Dương bắn tinh vào miệng cậu cũng đạt tới cao trào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.