[Edit][Đam] Song Tính Làm Người Chán Ghét
Chương 4:
Viễn Thượng Bạch Vân Gian
27/06/2021
Lâm Kiến Bảo bỏ một tiết học, sau một tiết nghỉ ngơi mới trở về, cậu đã đổi một cái quần khác, trên mặt còn có dấu vết đỏ bừng, bạn học hỏi cậu đã đi đâu, Lâm Kiến Bảo lại nhìn Nhậm Thần Dương, ứng phó lung tung vài câu, vội đi về chỗ ngồi.
Có người đang ngồi ở ghế của cậu, người nọ cậu có biết, là bạn học cùng lớp La Tình. Cô bình thường ngồi ở bàn đầu, lúc này đang ghé vào bàn cùng Nhậm Thần Dương thảo luận bài tập. Lâm Kiến Bảo ghen ghét đến ruột gan đều nóng lên, sắc mặt cũng không tốt, cậu khắc chế chính mình mà gõ cái bàn, tận lực dùng ngữ khí bình thường nói: "Bạn à, đây là chỗ ngồi của tôi."
La Tình ngẩng đầu lên, diện mạo của cô thật sự xinh đẹp, có thể nói là hoa hậu giảng đường, lại rất có khí chất, trên mặt luôn mang theo nụ cười ôn hòa, lúc cười rộ lên còn có hai cái má lúm đồng tiền, nhìn qua vô cùng ngọt ngào, hơn nửa nam sinh trong lớp đều thầm thương trộm nhớ cô, nhưng đáng tiếc, Lâm Kiến Bảo không phải một trong số đó, nhưng nếu nói đến người hận La Tình, cậu chắc chắn là người hận sâu sắc nhất.
La Tình cũng không biết tâm tư vặn vẹo của cậu, mỉm cười, ôn tồn thương lượng, "Mình và Thần Dương đang thảo luận một vấn đề, lập tức xong ngay, có thể cho mình ngồi hai phút được không?"
Cô yêu cầu như vậy nếu là người khác tất nhiên sẽ đồng ý, nhưng Lâm Kiến Bảo lại không, thanh âm lạnh xuống, "Tôi cũng muốn ngồi, cậu muốn hỏi chuyện có thể đứng mà? Đứng hai phút cũng không sao cả."
La Tình sửng sốt, không nghĩ đến mình sẽ bị một nam sinh trực tiếp cự tuyệt, có chút nan kham muốn đứng lên. Nhậm Thần Dương cũng không thèm nhìn Lâm Kiến Bảo một cái, đứng lên khỏi chỗ ngồi, thanh âm không có lạnh như bình thường, "Tình Tình, cậu ngồi ở chỗ này."
La Tình ngoài ý muốn nhìn nhìn hắn, vui sướng, nói "Này cũng thật xấu hổ" một bên lại lập tức ngồi xuống ghế của Nhậm Thần Dương. Lâm Kiến Bảo nhìn một màn này tức muốn chết, trái tim giống như bị người hung hăng đánh một quyền, khiến cậu đến tiết kế tiếp còn chưa lấy lại tinh thần.
Cậu trước kia chỉ là hoài nghi Nhậm Thần Dương với La Tình yêu nhau, sau khi nhìn thấy thư tình hoài nghi càng lớn, nhưng trải qua hai ngày quan sát, cậu đã chắc chắn hai người thật sự đang yêu đương.
Khó trách đạt đến loại trình độ nguyện ý vì bạn gái hy sinh, cậu cả người đều có cảm giác chán ghét ghê tởm.
Sự thật này khiến cậu thống khổ vô cùng.
Cậu vẫn cho rằng mình có thể tiếp cận Nhậm Thần Dương thì tốt rồi, nhưng sau lại cảm thấy còn chưa đủ, còn muốn đem hắn chiếm làm của riêng.
Buổi tối phòng ngủ tắt đèn sớm, cho dù là học sinh cao trung nhưng đến 10 giờ rưỡi phải tắt đèn, nhưng có một vài bạn học tự bật đèn học bài, nhưng bởi vì có cái màn giường thật dày che lấp, bên ngoài cũng không nhìn thấy ánh sáng.
Lâm Kiến Bảo tâm ngứa đã vài ngày, giờ phút này thấy trong phòng an tĩnh, rốt cuộc nhịn không được trộm bò lên giường Nhậm Thần Dương. Cậu mới vừa lên, Nhậm Thần Dương đã dùng chân chắn, nhìn thấy cậu, trầm tĩnh một hồi lâu mới thu chân. Lâm Kiến Bảo xốc lên cái chăn nhẹ nhàng chui vào, bò đến giữa hai chân nam nhân, nhanh chóng cởi quần của nam nhân, trước khi Nhậm Thần Dương kịp ngăn cản đã đem gậy thịt chưa cương ngậm vào trong miệng.
Cậu biết không có nam nhân nào có thể cự tuyệt khoái cảm khi được khẩu giao, huống chi Nhậm Thần Dương mới mười bảy tuổi, đúng tuổi thanh xuân dễ xao động. Cậu chọn một góc dễ hít thở, lại mê luyến phun ra nuốt vào dương vật trong miệng, dùng nước miếng đem nguyên cây dương vật liếm ướt, cảm nhận được nó chậm rãi cương cứng, lại há to miệng đem quy đầu cực đại ngậm vào.
Đây là lần thứ ba cậu vì nam nhân khẩu giao, tuy rằng vẫn không thuần thục, nhưng so với lần trước đã tốt hơn rất nhiều, hơn nữa không thể nhìn thấy mặt của nam nhân, cậu có thể tự mình ảo tưởng, ảo tưởng Nhậm Thần Dương đang dùng thần sắc yêu thương cùng ủng hộ nhìn cậu, nghĩ như vậy, thân thể cậu càng thêm khô nóng, khoang miệng cũng phân bố ra càng nhiều nước bọt để dễ dàng liếm căn nhục bổng lớn mà cậu yêu thích.
Lâm Kiến Bảo nỗ lực khống chế không phát ra thanh âm kỳ quái, cậu tất nhiên không sợ người khác phát hiện, nhưng Nhậm Thần Dương là học sinh xuất sắc như vậy, hắn nên sống ở dưới ánh mặt trời, chuyện bị hiếp bức như vậy chỉ mình cậu bị là tốt rồi, cậu không hy vọng Nhậm Thần Dương bị người ta nhìn bằng ánh mắt khác thường.
Cho nên lúc cậu uy hiếp Nhậm Thần Dương, cậu càng khẩn trương hơn Nhậm Thần Dương, dù Nhậm Thần Dương không đáp ứng cùng cậu duy trì quan hệ thân thể, cậu cũng không có khả năng thật sự đem đoạn video tung ra ngoài.
Cậu yêu Nhậm Thần Dương.
Yêu đến điên cuồng, sẽ không muốn huỷ hoại hắn.
Trong phòng ngủ lúc đầu thật yên lặng, đột nhiên chậm rãi truyền đến vài tiếng động, tiếng nước cách chăn bông truyền ra cũng không nghe được, nếu có người nghe được cũng chỉ nghĩ ai đó đang nuốt nước miếng, cũng không thể tưởng được ở trong ký túc xá tám người, có người sẽ đánh bạo dám khẩu giao.
Lâm Kiến Bảo đem căn dương vật ngậm rất sâu, gần như đem nó toàn bộ nuốt vào, nhưng bởi không dám làm ra động tác quá lớn, chỉ có thể mang đến khoái cảm có hạn cho nam nhân. Lâm Kiến Bảo sợ Nhậm Thần Dương sẽ không kiên nhẫn, chịu đựng cảm giác buồn nôn mà dứt khoát hàm vào, lại suýt chút nữa ho ra tiếng, cậu không thể không đem dương vật nhổ ra, sau đó lại muốn ngậm vào.
Một bàn tay đột nhiên vói vào trong ổ chăn giữ lấy cằm cậu, Lâm Kiến Bảo cả kinh, lập tức ý thức được chủ nhân của bàn tay là Nhậm Thần Dương, cậu kích động run nhè nhẹ, đang muốn nói chuyện, lại truyền đến tiếng của Nhậm Thần Dương, "Đi WC."
Hai người xuống giường, mở cửa phòng ngủ đi vào WC cuối hành lang, Lâm Kiến Bảo mới vừa đi vào đã bị đẩy vào phòng trong cùng, Nhậm Thần Dương khóa cửa lại, thấp giọng mắng một câu "Đồ lẳng lơ."
Lâm Kiến Bảo nghe được giọng nói của hắn mà chân mềm nhũn, cúi thấp thân thể để cởi quần lót của hắn, lại bị Nhậm Thần Dương đẩy đối mặt với vách tường, vách tường cứng rắn đâm vào mũi cậu có chút đau, quần ngủ cũng bị lột xuống.
Thời tiết có chút lạnh, cái mông trắng nõn của Lâm Kiến Bảo bại lộ trong không khí, cảm nhận được một luồng lạnh lẽo, nhịn không được run rẩy một chút, giây tiếp theo, trên mông của cậu đã bị vỗ mạnh một cái.
"Chó mẹ dâm đãng, nói cái gì thích tôi, thật ra cậu là muốn ăn dương vật đúng không? Ở ký túc xá nhiều người như vậy cũng không ngăn được cậu phát dâm sao?" Giọng nói của Nhậm Thần Dương trước sau vẫn thật lạnh lùng, mang theo một chút tức giận.
Lâm Kiến Bảo cắn cắn môi, thân thể lại càng nóng, giữa đùi ướt đẫm nước, cậu nhịn không được nhếch cái mông lên cọ xát dưới háng cương cứng của nam, ách giọng khẩn cầu, "Ô, chó mẹ dâm đãng chính là thích ăn dương vật, cầu lão công thưởng cho em dương vật."
Trước mặt Nhậm Thần Dương là người hắn vừa ghê tởm vừa chán ghét, uy hiếp hắn lên giường, rõ ràng nghĩ rằng chỉ cần không cứng thì cậu không thể làm gì, nhưng dương vật phía dưới không thành thật, chỉ cần bị Lâm Kiến Bảo hàm ở trong miệng, cho dù hắn nhẫn nại như thế nào đều sẽ cương lên.
Có chút ánh sáng chiếu vào, hắn nhìn đến nếp nhăn chặt chẽ giữa cặp mông của Lâm Kiến Bảo, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh, "Được rồi, vậy thưởng cho lỗ đít dâm của cậu ăn, đỡ phải để chó mẹ trở về còn phải uống thuốc tránh thai." Hắn nói xong, ngón tay không chút lưu tình đâm vào lỗ đít, vốn dĩ cho rằng lực lớn như vậy, có thể thọc đến đồ lẳng lơ này phát ra tiếng thét chói tai, khiến cậu về sau không cần lại phát dâm lung tung, lại không nghĩ rằng ngón tay chỉ mới vừa đi vào thì khó khăn, duỗi đến bên trong mới phát hiện bên trong huyệt ướt nước, hơn nữa không ít hơn tao bức phía trước là bao.
Lâm Kiến Bảo thật ra có kêu, không phải thống khổ, mà là tiếng rên rỉ ngọt nị, cậu lắc lắc mông, dùng thịt ruột cơ khát gắt gao xoắn lấy ngón tay, "Lão công, thật thoải mái, ô, lại tiến vào sâu một chút."
Nhậm Thần Dương lần đầu tiên có loại cảm giác đặc biệt tức giận, xúc cảm nơi ngón tay lại tốt vô cùng, làm hắn khó có thể khắc chế đâm một ngón tay vào, ngón tay thon dài hoàn toàn thâm nhập vào lỗ đít dâm hồng phấn, đem thịt ruột căng ra, dùng đầu ngón tay không lưu tình moi đào thành ruột yếu ớt mẫn cảm, giống như muốn cào ra vết máu.
Dù ăn đau, Lâm Kiến Bảo vẫn chịu đựng không kêu ra tiếng, lắc mông theo hai ngón tay, côn thịt phía trước cũng bị kích thích đến ngạnh lên, "Lão công, muốn đại dương vật tiến vào, a ha~ lỗ đít muốn ăn đại dương vật của lão công."
Nhậm Thần Dương bị lời nói của cậu kích thích đến hô hấp có chút dồn dập, hắn rút ra hai ngón tay đã bị tẩm đến ướt đẫm, thay bằng dương vật thật lớn của mình, chọc vào khe hở nhỏ bị căng ra ở lỗ đít.
Lỗ đít cho cùng cũng không phải là địa phương thừa nhận hoan ái, lúc tiến vào có chút khó khăn, Lâm Kiến Bảo nỗ lực không kêu, mà Nhậm Thần Dương không hề cố kỵ đâm vào bên trong, cho nên đem nguyên cây dương vật cắm đến tận nút. Nhậm Thần Dương cũng mặc kệ Lâm Kiến Bảo thừa nhận được hay không, đem thân hình gầy yếu thấp bé đè ở trên vách tường, đại khai đại hợp thao mở huyệt.
Lâm Kiến Bảo cắn môi thừa nhận tiến công bạo lực, đau đớn làm thần trí của cậu có chút hoảng hốt, côn thịt phía trước cũng mềm xuống, khi nam nhân hung hăng ma sát qua tao điểm của cậu lại lần nữa ngạnh lên, lỗ đít cũng dần dần phân bố ra nước dịch, càng dễ dàng cho đại dương vật tiến công.
"A~ thật thoải mái~" Lâm Kiến Bảo cả người ghé vào trên tường, lại còn nhếch lên cái mông cao cao, làm căn dương vật thô dài hoàn toàn đâm sâu vào cậu, lỗ đít không có cổ tử cung trở ngại, cây gậy rất dễ dàng hoàn toàn đi vào, giống như muốn đem cậu thao xuyên, cái bụng nguyên bản bình thản đều bị nam nhân đâm ra hình dạng dương vật.
"Lão công, lão công dùng sức làm em..." Lâm Kiến Bảo dâm kêu kích thích nam nhân, "Ư, bên trong rất sướng, rất thích cây xúc xích bự của lão công a a a~ muốn đem chó mẹ thao xuyên ư a~"
Cậu cảm giác được dương vật trong cơ thể không ngừng trướng lớn, gần như đã đem hắn lỗ đít hoàn toàn căng ra, một chút khe hở cũng không có. Sinh lý và tâm lý của Lâm Kiến Bảo đều cảm thấy sướng cực kỳ, đang muốn không cố kỵ lãng kêu, thanh âm lạnh lùng của nam nhân lại vang lên, "Đừng kêu, khó nghe muốn chết." Hắn còn ở phía sau bỏ thêm một câu, "So với thanh âm của Tình Tình còn không bằng một phần mười."
Lâm Kiến Bảo cả người chấn động, đột nhiên gắt gao co chặt thịt ruột, không cam lòng nói: "Rõ ràng dương vật của lão công ngạnh đến lợi hại như vậy, là em kêu dễ nghe a."
Nhậm Thần Dương hung hăng cắm vào, cười lạnh nói: "Bởi vì cô ấy không giống chó mẹ dâm đãng như cậu, lời nói dâm ô nào đều có thể nói ra, không biết liêm sỉ."
"A a... Em không phải là chó mẹ dâm đãng, em chỉ muốn làm chó mẹ của lão công, làm chó mẹ mới có thể ăn đại dương vật của lão công ô ô, thật thoải mái" Lâm Kiến Bảo không phục dùng cái nhục huyệt ướt mềm kẹp chặt dương vật của nam nhân, cảm nhận được nhục hành thô tráng ma sát, khổ sở trong lòng mới với đi một chút.
Nhậm Thần Dương hung hăng bóp chặt vòng eo của cậu, nghe lời dâm từ trong miệng của cậu, sau khi hướng tàn nhẫn thao xuống vài trăm mới ở chỗ sâu trong tràng đạo trong phun ra tinh dịch.
Lâm Kiến Bảo sớm bị hắn đụ đến cao trào, tinh dịch bắn lên trên mặt tường, đem quần của cậu cũng làm bẩn.
Có người đang ngồi ở ghế của cậu, người nọ cậu có biết, là bạn học cùng lớp La Tình. Cô bình thường ngồi ở bàn đầu, lúc này đang ghé vào bàn cùng Nhậm Thần Dương thảo luận bài tập. Lâm Kiến Bảo ghen ghét đến ruột gan đều nóng lên, sắc mặt cũng không tốt, cậu khắc chế chính mình mà gõ cái bàn, tận lực dùng ngữ khí bình thường nói: "Bạn à, đây là chỗ ngồi của tôi."
La Tình ngẩng đầu lên, diện mạo của cô thật sự xinh đẹp, có thể nói là hoa hậu giảng đường, lại rất có khí chất, trên mặt luôn mang theo nụ cười ôn hòa, lúc cười rộ lên còn có hai cái má lúm đồng tiền, nhìn qua vô cùng ngọt ngào, hơn nửa nam sinh trong lớp đều thầm thương trộm nhớ cô, nhưng đáng tiếc, Lâm Kiến Bảo không phải một trong số đó, nhưng nếu nói đến người hận La Tình, cậu chắc chắn là người hận sâu sắc nhất.
La Tình cũng không biết tâm tư vặn vẹo của cậu, mỉm cười, ôn tồn thương lượng, "Mình và Thần Dương đang thảo luận một vấn đề, lập tức xong ngay, có thể cho mình ngồi hai phút được không?"
Cô yêu cầu như vậy nếu là người khác tất nhiên sẽ đồng ý, nhưng Lâm Kiến Bảo lại không, thanh âm lạnh xuống, "Tôi cũng muốn ngồi, cậu muốn hỏi chuyện có thể đứng mà? Đứng hai phút cũng không sao cả."
La Tình sửng sốt, không nghĩ đến mình sẽ bị một nam sinh trực tiếp cự tuyệt, có chút nan kham muốn đứng lên. Nhậm Thần Dương cũng không thèm nhìn Lâm Kiến Bảo một cái, đứng lên khỏi chỗ ngồi, thanh âm không có lạnh như bình thường, "Tình Tình, cậu ngồi ở chỗ này."
La Tình ngoài ý muốn nhìn nhìn hắn, vui sướng, nói "Này cũng thật xấu hổ" một bên lại lập tức ngồi xuống ghế của Nhậm Thần Dương. Lâm Kiến Bảo nhìn một màn này tức muốn chết, trái tim giống như bị người hung hăng đánh một quyền, khiến cậu đến tiết kế tiếp còn chưa lấy lại tinh thần.
Cậu trước kia chỉ là hoài nghi Nhậm Thần Dương với La Tình yêu nhau, sau khi nhìn thấy thư tình hoài nghi càng lớn, nhưng trải qua hai ngày quan sát, cậu đã chắc chắn hai người thật sự đang yêu đương.
Khó trách đạt đến loại trình độ nguyện ý vì bạn gái hy sinh, cậu cả người đều có cảm giác chán ghét ghê tởm.
Sự thật này khiến cậu thống khổ vô cùng.
Cậu vẫn cho rằng mình có thể tiếp cận Nhậm Thần Dương thì tốt rồi, nhưng sau lại cảm thấy còn chưa đủ, còn muốn đem hắn chiếm làm của riêng.
Buổi tối phòng ngủ tắt đèn sớm, cho dù là học sinh cao trung nhưng đến 10 giờ rưỡi phải tắt đèn, nhưng có một vài bạn học tự bật đèn học bài, nhưng bởi vì có cái màn giường thật dày che lấp, bên ngoài cũng không nhìn thấy ánh sáng.
Lâm Kiến Bảo tâm ngứa đã vài ngày, giờ phút này thấy trong phòng an tĩnh, rốt cuộc nhịn không được trộm bò lên giường Nhậm Thần Dương. Cậu mới vừa lên, Nhậm Thần Dương đã dùng chân chắn, nhìn thấy cậu, trầm tĩnh một hồi lâu mới thu chân. Lâm Kiến Bảo xốc lên cái chăn nhẹ nhàng chui vào, bò đến giữa hai chân nam nhân, nhanh chóng cởi quần của nam nhân, trước khi Nhậm Thần Dương kịp ngăn cản đã đem gậy thịt chưa cương ngậm vào trong miệng.
Cậu biết không có nam nhân nào có thể cự tuyệt khoái cảm khi được khẩu giao, huống chi Nhậm Thần Dương mới mười bảy tuổi, đúng tuổi thanh xuân dễ xao động. Cậu chọn một góc dễ hít thở, lại mê luyến phun ra nuốt vào dương vật trong miệng, dùng nước miếng đem nguyên cây dương vật liếm ướt, cảm nhận được nó chậm rãi cương cứng, lại há to miệng đem quy đầu cực đại ngậm vào.
Đây là lần thứ ba cậu vì nam nhân khẩu giao, tuy rằng vẫn không thuần thục, nhưng so với lần trước đã tốt hơn rất nhiều, hơn nữa không thể nhìn thấy mặt của nam nhân, cậu có thể tự mình ảo tưởng, ảo tưởng Nhậm Thần Dương đang dùng thần sắc yêu thương cùng ủng hộ nhìn cậu, nghĩ như vậy, thân thể cậu càng thêm khô nóng, khoang miệng cũng phân bố ra càng nhiều nước bọt để dễ dàng liếm căn nhục bổng lớn mà cậu yêu thích.
Lâm Kiến Bảo nỗ lực khống chế không phát ra thanh âm kỳ quái, cậu tất nhiên không sợ người khác phát hiện, nhưng Nhậm Thần Dương là học sinh xuất sắc như vậy, hắn nên sống ở dưới ánh mặt trời, chuyện bị hiếp bức như vậy chỉ mình cậu bị là tốt rồi, cậu không hy vọng Nhậm Thần Dương bị người ta nhìn bằng ánh mắt khác thường.
Cho nên lúc cậu uy hiếp Nhậm Thần Dương, cậu càng khẩn trương hơn Nhậm Thần Dương, dù Nhậm Thần Dương không đáp ứng cùng cậu duy trì quan hệ thân thể, cậu cũng không có khả năng thật sự đem đoạn video tung ra ngoài.
Cậu yêu Nhậm Thần Dương.
Yêu đến điên cuồng, sẽ không muốn huỷ hoại hắn.
Trong phòng ngủ lúc đầu thật yên lặng, đột nhiên chậm rãi truyền đến vài tiếng động, tiếng nước cách chăn bông truyền ra cũng không nghe được, nếu có người nghe được cũng chỉ nghĩ ai đó đang nuốt nước miếng, cũng không thể tưởng được ở trong ký túc xá tám người, có người sẽ đánh bạo dám khẩu giao.
Lâm Kiến Bảo đem căn dương vật ngậm rất sâu, gần như đem nó toàn bộ nuốt vào, nhưng bởi không dám làm ra động tác quá lớn, chỉ có thể mang đến khoái cảm có hạn cho nam nhân. Lâm Kiến Bảo sợ Nhậm Thần Dương sẽ không kiên nhẫn, chịu đựng cảm giác buồn nôn mà dứt khoát hàm vào, lại suýt chút nữa ho ra tiếng, cậu không thể không đem dương vật nhổ ra, sau đó lại muốn ngậm vào.
Một bàn tay đột nhiên vói vào trong ổ chăn giữ lấy cằm cậu, Lâm Kiến Bảo cả kinh, lập tức ý thức được chủ nhân của bàn tay là Nhậm Thần Dương, cậu kích động run nhè nhẹ, đang muốn nói chuyện, lại truyền đến tiếng của Nhậm Thần Dương, "Đi WC."
Hai người xuống giường, mở cửa phòng ngủ đi vào WC cuối hành lang, Lâm Kiến Bảo mới vừa đi vào đã bị đẩy vào phòng trong cùng, Nhậm Thần Dương khóa cửa lại, thấp giọng mắng một câu "Đồ lẳng lơ."
Lâm Kiến Bảo nghe được giọng nói của hắn mà chân mềm nhũn, cúi thấp thân thể để cởi quần lót của hắn, lại bị Nhậm Thần Dương đẩy đối mặt với vách tường, vách tường cứng rắn đâm vào mũi cậu có chút đau, quần ngủ cũng bị lột xuống.
Thời tiết có chút lạnh, cái mông trắng nõn của Lâm Kiến Bảo bại lộ trong không khí, cảm nhận được một luồng lạnh lẽo, nhịn không được run rẩy một chút, giây tiếp theo, trên mông của cậu đã bị vỗ mạnh một cái.
"Chó mẹ dâm đãng, nói cái gì thích tôi, thật ra cậu là muốn ăn dương vật đúng không? Ở ký túc xá nhiều người như vậy cũng không ngăn được cậu phát dâm sao?" Giọng nói của Nhậm Thần Dương trước sau vẫn thật lạnh lùng, mang theo một chút tức giận.
Lâm Kiến Bảo cắn cắn môi, thân thể lại càng nóng, giữa đùi ướt đẫm nước, cậu nhịn không được nhếch cái mông lên cọ xát dưới háng cương cứng của nam, ách giọng khẩn cầu, "Ô, chó mẹ dâm đãng chính là thích ăn dương vật, cầu lão công thưởng cho em dương vật."
Trước mặt Nhậm Thần Dương là người hắn vừa ghê tởm vừa chán ghét, uy hiếp hắn lên giường, rõ ràng nghĩ rằng chỉ cần không cứng thì cậu không thể làm gì, nhưng dương vật phía dưới không thành thật, chỉ cần bị Lâm Kiến Bảo hàm ở trong miệng, cho dù hắn nhẫn nại như thế nào đều sẽ cương lên.
Có chút ánh sáng chiếu vào, hắn nhìn đến nếp nhăn chặt chẽ giữa cặp mông của Lâm Kiến Bảo, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh, "Được rồi, vậy thưởng cho lỗ đít dâm của cậu ăn, đỡ phải để chó mẹ trở về còn phải uống thuốc tránh thai." Hắn nói xong, ngón tay không chút lưu tình đâm vào lỗ đít, vốn dĩ cho rằng lực lớn như vậy, có thể thọc đến đồ lẳng lơ này phát ra tiếng thét chói tai, khiến cậu về sau không cần lại phát dâm lung tung, lại không nghĩ rằng ngón tay chỉ mới vừa đi vào thì khó khăn, duỗi đến bên trong mới phát hiện bên trong huyệt ướt nước, hơn nữa không ít hơn tao bức phía trước là bao.
Lâm Kiến Bảo thật ra có kêu, không phải thống khổ, mà là tiếng rên rỉ ngọt nị, cậu lắc lắc mông, dùng thịt ruột cơ khát gắt gao xoắn lấy ngón tay, "Lão công, thật thoải mái, ô, lại tiến vào sâu một chút."
Nhậm Thần Dương lần đầu tiên có loại cảm giác đặc biệt tức giận, xúc cảm nơi ngón tay lại tốt vô cùng, làm hắn khó có thể khắc chế đâm một ngón tay vào, ngón tay thon dài hoàn toàn thâm nhập vào lỗ đít dâm hồng phấn, đem thịt ruột căng ra, dùng đầu ngón tay không lưu tình moi đào thành ruột yếu ớt mẫn cảm, giống như muốn cào ra vết máu.
Dù ăn đau, Lâm Kiến Bảo vẫn chịu đựng không kêu ra tiếng, lắc mông theo hai ngón tay, côn thịt phía trước cũng bị kích thích đến ngạnh lên, "Lão công, muốn đại dương vật tiến vào, a ha~ lỗ đít muốn ăn đại dương vật của lão công."
Nhậm Thần Dương bị lời nói của cậu kích thích đến hô hấp có chút dồn dập, hắn rút ra hai ngón tay đã bị tẩm đến ướt đẫm, thay bằng dương vật thật lớn của mình, chọc vào khe hở nhỏ bị căng ra ở lỗ đít.
Lỗ đít cho cùng cũng không phải là địa phương thừa nhận hoan ái, lúc tiến vào có chút khó khăn, Lâm Kiến Bảo nỗ lực không kêu, mà Nhậm Thần Dương không hề cố kỵ đâm vào bên trong, cho nên đem nguyên cây dương vật cắm đến tận nút. Nhậm Thần Dương cũng mặc kệ Lâm Kiến Bảo thừa nhận được hay không, đem thân hình gầy yếu thấp bé đè ở trên vách tường, đại khai đại hợp thao mở huyệt.
Lâm Kiến Bảo cắn môi thừa nhận tiến công bạo lực, đau đớn làm thần trí của cậu có chút hoảng hốt, côn thịt phía trước cũng mềm xuống, khi nam nhân hung hăng ma sát qua tao điểm của cậu lại lần nữa ngạnh lên, lỗ đít cũng dần dần phân bố ra nước dịch, càng dễ dàng cho đại dương vật tiến công.
"A~ thật thoải mái~" Lâm Kiến Bảo cả người ghé vào trên tường, lại còn nhếch lên cái mông cao cao, làm căn dương vật thô dài hoàn toàn đâm sâu vào cậu, lỗ đít không có cổ tử cung trở ngại, cây gậy rất dễ dàng hoàn toàn đi vào, giống như muốn đem cậu thao xuyên, cái bụng nguyên bản bình thản đều bị nam nhân đâm ra hình dạng dương vật.
"Lão công, lão công dùng sức làm em..." Lâm Kiến Bảo dâm kêu kích thích nam nhân, "Ư, bên trong rất sướng, rất thích cây xúc xích bự của lão công a a a~ muốn đem chó mẹ thao xuyên ư a~"
Cậu cảm giác được dương vật trong cơ thể không ngừng trướng lớn, gần như đã đem hắn lỗ đít hoàn toàn căng ra, một chút khe hở cũng không có. Sinh lý và tâm lý của Lâm Kiến Bảo đều cảm thấy sướng cực kỳ, đang muốn không cố kỵ lãng kêu, thanh âm lạnh lùng của nam nhân lại vang lên, "Đừng kêu, khó nghe muốn chết." Hắn còn ở phía sau bỏ thêm một câu, "So với thanh âm của Tình Tình còn không bằng một phần mười."
Lâm Kiến Bảo cả người chấn động, đột nhiên gắt gao co chặt thịt ruột, không cam lòng nói: "Rõ ràng dương vật của lão công ngạnh đến lợi hại như vậy, là em kêu dễ nghe a."
Nhậm Thần Dương hung hăng cắm vào, cười lạnh nói: "Bởi vì cô ấy không giống chó mẹ dâm đãng như cậu, lời nói dâm ô nào đều có thể nói ra, không biết liêm sỉ."
"A a... Em không phải là chó mẹ dâm đãng, em chỉ muốn làm chó mẹ của lão công, làm chó mẹ mới có thể ăn đại dương vật của lão công ô ô, thật thoải mái" Lâm Kiến Bảo không phục dùng cái nhục huyệt ướt mềm kẹp chặt dương vật của nam nhân, cảm nhận được nhục hành thô tráng ma sát, khổ sở trong lòng mới với đi một chút.
Nhậm Thần Dương hung hăng bóp chặt vòng eo của cậu, nghe lời dâm từ trong miệng của cậu, sau khi hướng tàn nhẫn thao xuống vài trăm mới ở chỗ sâu trong tràng đạo trong phun ra tinh dịch.
Lâm Kiến Bảo sớm bị hắn đụ đến cao trào, tinh dịch bắn lên trên mặt tường, đem quần của cậu cũng làm bẩn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.