Chương 40
Minh Phương
27/11/2024
Nhưng cô vẫn tò mò mà mở we chat ra xem cô ta nhắn gì cho cô .
*Chiều nay lúc 5h chúng ta gặp nhau đi !t
“Gì cơ ? Cô ta lại hẹn gặp mình ư ? Chuyện này mình thấy cứ sai sai í!”
*Tôi biết cô đang cần 1 số tiền để chấm dứt hợp đồng với anh Cảnh Thần . Tôi có thể giúp cô !*
“Vậy chúng ta sẽ gặp nhau ở đâu ? Ửa mà khoan tại sao cô lại biết chuyện này!”
*Chuyện này không quan trọng, cô chỉ cần biết là tôi có thể giúp cô
“Vậy được !”
*Vậy hẹn cô ở nhà hàng An Thiên *
“Được !”
Nhưng có một điều quan trọng là bây giờ cô rất khó khăn để ra khỏi căn biệt thự này . Từ vụ cô gặp tai nạn đến giờ anh đã cho thêm rất nhiều vệ sĩ canh gác quanh biệt thự . Đến con muỗi bay ra khỏi biệt thự này còn khó .
Suy đi nghĩ lại cô cũng chỉ có thể nawn nir dif Trương giúp mình thôi.
Bước xuống bên dưới biệt thự, cô thấy dì Trương đang bận rộn và loay hoay nấu món gì đó .
“Ây da dì à nấu gì mà thơm thế ạ !”
“Con dậy rồi à, dì đang làm bánh bao cho con đây .
“Xem ra hôm nay con không bỏ bữa được rồi !”
“Vậy thì tốt rồi !”
“Dạ mà dì này !”
“Có chuyện gì thế ?”
“Chuyện là con bây giờ có chuyện gấp phải đi ra ngoài nhưng mà bên ngoài có nhiều vệ sĩ quá con không thể đi được . Dì có thể giúp con không ”
“Haizzz chuyện này có lẽ dì không thể giúp con được rồi . Trước khi rời đi thiếu gia cũng đã căn dặn là không được để con ra ngoài nếu không có sự cho phép của cậu ấy !”
“Nhưng mà chuyện này rất quan trọng với con, nó ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống của con đấy dì à ! Dì giúp con lần này thôi mà .”
“ Cái này thiếu gia mà phát hiện là tôi coi như tiêu đời đấy !”
“Dì cứ yên tâm đi con đi sẽ trở về thật sớm trước khi anh ấy về có được không!”
Với sự nài nỉ dai dảng của cô, dì Trương đành đồng ý giúp đỡ . Dì Trương sau một hồi kiếm tìm thì đưa cho cô một bộ đồng phục cho người làm, bảo cô mặc vào . Hoá trang xong là đeo thêm chiếc khẩu trang vào nữa là xong . Nhìn sơ qua chắc cũng không ai để ý đến cô .
Sau đó dì Trương dẫn cô ra bên ngoài .
“Khoan đã, đây là ai thế !”
“À đây là người cháu của tôi, hôm nay tôi phải mua hơi nhiều đồ nên bảo nó đi theo để xách đồ giúp thôi !”
“Này cô gái kia hãy tháo khẩu trang ra !”
“Ây, các chú thông cảm, con bé đang bị bệnh mà bệnh này rất dễ lây lan nên nó lúc nào cũng cần phải đeo khẩu trang”
“Bị bệnh tại sao lại không nghĩ ngơi . Lỡ đến đây làm lây lan cho thiếu phu nhân và thiếu gia thì phải làm sao.”
“Vậy nên hôm nay để nó về quê lun đây ạ .
"
“Vậy được rồi hai người đi đi nhưng nhớ đừng về quá muộn đấy nghe chưa .
“Dạ được !”
Vậy là bước đầu là đã thành công như dự định đã đề ra . Cô lấy từ trong túi ra chiếc thẻ .
“Dì dùng chiếc thẻ này đi mua đồ đi, tiêu bao nhiêu cũng không thành vấn đề để khi về sẽ không bị nghi ngờ ”
“Cũng đúng, nhưngggggg!”
“Vậy con bắt taxi đi trước đây “.
Chiếc xe nhanh chóng phi băng băng trên đường cao tốc và đến được chỗ nhà hàng An Thiên .
Trước khi đến nơi may mà trên đường đi cô đã thay một bộ đồ khác ra .Nhà hàng này thật sự rất lớn, đại sảnh lại rộng vô cùng . Lấy từ trong túi ra chiếc điện thoại gọi cho Lục Anh .
“Alo tôi đến nơi rồi, cô đang ở đâu thế !”
“Cô đi đến chỗ lễ tân nói là khách của tôi, họ sẽ dẫn cô lên .”
“Được “
Theo sự chỉ dẫn của cô ta và sự giúp đỡ của người lễ tân, sau đó bước vào thang máy để lên tầng 4 .
Thật là 1 sự trùng hợp khi cô vừa mới bước vào bên trong thang máy thì ở đằng xa cũng có 1 bóng hình quen thuộc đi đến, nhưng Cổ An Tâm lại không để ý đến
*Chiều nay lúc 5h chúng ta gặp nhau đi !t
“Gì cơ ? Cô ta lại hẹn gặp mình ư ? Chuyện này mình thấy cứ sai sai í!”
*Tôi biết cô đang cần 1 số tiền để chấm dứt hợp đồng với anh Cảnh Thần . Tôi có thể giúp cô !*
“Vậy chúng ta sẽ gặp nhau ở đâu ? Ửa mà khoan tại sao cô lại biết chuyện này!”
*Chuyện này không quan trọng, cô chỉ cần biết là tôi có thể giúp cô
“Vậy được !”
*Vậy hẹn cô ở nhà hàng An Thiên *
“Được !”
Nhưng có một điều quan trọng là bây giờ cô rất khó khăn để ra khỏi căn biệt thự này . Từ vụ cô gặp tai nạn đến giờ anh đã cho thêm rất nhiều vệ sĩ canh gác quanh biệt thự . Đến con muỗi bay ra khỏi biệt thự này còn khó .
Suy đi nghĩ lại cô cũng chỉ có thể nawn nir dif Trương giúp mình thôi.
Bước xuống bên dưới biệt thự, cô thấy dì Trương đang bận rộn và loay hoay nấu món gì đó .
“Ây da dì à nấu gì mà thơm thế ạ !”
“Con dậy rồi à, dì đang làm bánh bao cho con đây .
“Xem ra hôm nay con không bỏ bữa được rồi !”
“Vậy thì tốt rồi !”
“Dạ mà dì này !”
“Có chuyện gì thế ?”
“Chuyện là con bây giờ có chuyện gấp phải đi ra ngoài nhưng mà bên ngoài có nhiều vệ sĩ quá con không thể đi được . Dì có thể giúp con không ”
“Haizzz chuyện này có lẽ dì không thể giúp con được rồi . Trước khi rời đi thiếu gia cũng đã căn dặn là không được để con ra ngoài nếu không có sự cho phép của cậu ấy !”
“Nhưng mà chuyện này rất quan trọng với con, nó ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống của con đấy dì à ! Dì giúp con lần này thôi mà .”
“ Cái này thiếu gia mà phát hiện là tôi coi như tiêu đời đấy !”
“Dì cứ yên tâm đi con đi sẽ trở về thật sớm trước khi anh ấy về có được không!”
Với sự nài nỉ dai dảng của cô, dì Trương đành đồng ý giúp đỡ . Dì Trương sau một hồi kiếm tìm thì đưa cho cô một bộ đồng phục cho người làm, bảo cô mặc vào . Hoá trang xong là đeo thêm chiếc khẩu trang vào nữa là xong . Nhìn sơ qua chắc cũng không ai để ý đến cô .
Sau đó dì Trương dẫn cô ra bên ngoài .
“Khoan đã, đây là ai thế !”
“À đây là người cháu của tôi, hôm nay tôi phải mua hơi nhiều đồ nên bảo nó đi theo để xách đồ giúp thôi !”
“Này cô gái kia hãy tháo khẩu trang ra !”
“Ây, các chú thông cảm, con bé đang bị bệnh mà bệnh này rất dễ lây lan nên nó lúc nào cũng cần phải đeo khẩu trang”
“Bị bệnh tại sao lại không nghĩ ngơi . Lỡ đến đây làm lây lan cho thiếu phu nhân và thiếu gia thì phải làm sao.”
“Vậy nên hôm nay để nó về quê lun đây ạ .
"
“Vậy được rồi hai người đi đi nhưng nhớ đừng về quá muộn đấy nghe chưa .
“Dạ được !”
Vậy là bước đầu là đã thành công như dự định đã đề ra . Cô lấy từ trong túi ra chiếc thẻ .
“Dì dùng chiếc thẻ này đi mua đồ đi, tiêu bao nhiêu cũng không thành vấn đề để khi về sẽ không bị nghi ngờ ”
“Cũng đúng, nhưngggggg!”
“Vậy con bắt taxi đi trước đây “.
Chiếc xe nhanh chóng phi băng băng trên đường cao tốc và đến được chỗ nhà hàng An Thiên .
Trước khi đến nơi may mà trên đường đi cô đã thay một bộ đồ khác ra .Nhà hàng này thật sự rất lớn, đại sảnh lại rộng vô cùng . Lấy từ trong túi ra chiếc điện thoại gọi cho Lục Anh .
“Alo tôi đến nơi rồi, cô đang ở đâu thế !”
“Cô đi đến chỗ lễ tân nói là khách của tôi, họ sẽ dẫn cô lên .”
“Được “
Theo sự chỉ dẫn của cô ta và sự giúp đỡ của người lễ tân, sau đó bước vào thang máy để lên tầng 4 .
Thật là 1 sự trùng hợp khi cô vừa mới bước vào bên trong thang máy thì ở đằng xa cũng có 1 bóng hình quen thuộc đi đến, nhưng Cổ An Tâm lại không để ý đến
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.