Em Gái Của Gian Thần
Đánh giá: 8.6/10 từ 58 lượt
Lâm Uyển xuyên không vào chính tác phẩm của mình, trở thành Em Gái Của Gian Thần.
Lâm Uyển lại nằm mơ. Trong giấc mơ chính là kết cuộc của nữ phụ Lý Lệnh Uyển trong quyển truyện " Em gái của gian thần" do nàng sáng tác gần đây.
Vào ngày hai mươi ba- đông chí. Tuyết rơi đầy trời, ở vùng ngoại ô trong một ngôi miếu hoang, Lý Lệnh Uyển bị cắt đầu lưỡi, bị ép uống đọan trường thảo, nàng vô cùng đau đớn nằm dưới nền đất lạnh lẽo.
Trước mặt nàng là một người nam nhân, một thân đen huyền, áo choàng tơ lụa không vướng bụi trần, diện mạo xuất chúng, khí chất nho nhã, thanh tao xuất thần.
Nhưng ánh mắt khi hắn nhìn đến nàng chỉ toàn là sự lạnh lẽo và cay độc, nếu để người khác nhìn thấy cũng đã đủ kinh sợ.
Lâm Uyển giật mình tỉnh giấc hét lớn, trên trán mịn của nàng toàn là mồ hôi. Chu thị trang ở ngoài đại sảnh dặn dò bọn nha hoàn lau dọn cẩn thận đồ vật, bỗng nghe thấy tiếng thét chói tai, nàng ta vội vàng đi vòng qua tấm bình phong thêu ngọc lan cẩm tước, bước nhanh đến trước giường, cúi người đưa tay sờ trán Lâm Uyển, một mặt hỏi: " Uyển Uyển, con làm sao vậy?"
Lâm Uyển ngẩng đầu, ngây người nhìn đến Chu Thị. Nàng xuyên vào truyện đã được hai ngày, nàng biết rõ vị phu nhân xinh đẹp trước mắt này chính là mẫu thân của Lý Lệnh Uyển.
Làm sao mà nàng không biết điều này, bởi vì Chu Thị và Lý Lệnh Uyển đều là hai nhân vật trong quyển truyện " Em gái gian thần" do nàng sáng tác.
Bởi vì biết rõ điều đó cho nên Lâm Uyển thật sự muốn khóc lớn. Trước khi xuyên vào đây, nàng chỉ là một tác giả không có tên tuổi trên trang văn học Tấn Giang mà thôi.
Lâm Uyển lại nằm mơ. Trong giấc mơ chính là kết cuộc của nữ phụ Lý Lệnh Uyển trong quyển truyện " Em gái của gian thần" do nàng sáng tác gần đây.
Vào ngày hai mươi ba- đông chí. Tuyết rơi đầy trời, ở vùng ngoại ô trong một ngôi miếu hoang, Lý Lệnh Uyển bị cắt đầu lưỡi, bị ép uống đọan trường thảo, nàng vô cùng đau đớn nằm dưới nền đất lạnh lẽo.
Trước mặt nàng là một người nam nhân, một thân đen huyền, áo choàng tơ lụa không vướng bụi trần, diện mạo xuất chúng, khí chất nho nhã, thanh tao xuất thần.
Nhưng ánh mắt khi hắn nhìn đến nàng chỉ toàn là sự lạnh lẽo và cay độc, nếu để người khác nhìn thấy cũng đã đủ kinh sợ.
Lâm Uyển giật mình tỉnh giấc hét lớn, trên trán mịn của nàng toàn là mồ hôi. Chu thị trang ở ngoài đại sảnh dặn dò bọn nha hoàn lau dọn cẩn thận đồ vật, bỗng nghe thấy tiếng thét chói tai, nàng ta vội vàng đi vòng qua tấm bình phong thêu ngọc lan cẩm tước, bước nhanh đến trước giường, cúi người đưa tay sờ trán Lâm Uyển, một mặt hỏi: " Uyển Uyển, con làm sao vậy?"
Lâm Uyển ngẩng đầu, ngây người nhìn đến Chu Thị. Nàng xuyên vào truyện đã được hai ngày, nàng biết rõ vị phu nhân xinh đẹp trước mắt này chính là mẫu thân của Lý Lệnh Uyển.
Làm sao mà nàng không biết điều này, bởi vì Chu Thị và Lý Lệnh Uyển đều là hai nhân vật trong quyển truyện " Em gái gian thần" do nàng sáng tác.
Bởi vì biết rõ điều đó cho nên Lâm Uyển thật sự muốn khóc lớn. Trước khi xuyên vào đây, nàng chỉ là một tác giả không có tên tuổi trên trang văn học Tấn Giang mà thôi.
5 chương mới nhất truyện Em Gái Của Gian Thần
Danh sách chương truyện Em Gái Của Gian Thần
- Chương 91 - Hôn sự của Nguyên ca
- Chương 92 - Chuyện tiếp theo
- Chương 93 - Nói thẳng
- Chương 94 - Không còn lòng tin
- Chương 95 - Nản lòng thoái chí
- Chương 96 - Bắt đầu trả thù
- Chương 97 - Ăn miếng trả miếng
- Chương 98 - Gieo gió, gặt bão
- Chương 99 - Nhiều chuyện bất nghĩa
- Chương 100 - Cố gắng lấy lòng
- Chương 101 - Tự do và ràng buộc
- Chương 102 - Hai bên tranh đấu
- Chương 103 - Tiếp tục giao đấu
- Chương 104 - Mối thù cướp thê tử
- Chương 105 - Cõi lòng tan nát
- Chương 106 - Sống chết cùng nhau
- Chương 107 - Sự thật về Uyển Uyển
- Chương 108 - Chờ nàng trở lại
- Chương 109 - Nàng trở lại
- Chương 110 - Ý trời
- Chương 111 - Hoả nhãn kim tinh
- Chương 112 - Thật giả lẫn lộn
- Chương 113 - Lo lắng bất an
- Chương 114 - Chạm mặt
- Chương 115 - Ly miêu hoán chúa
- Chương 116 - Đây là đâu
- Chương 117 - Che giấu thân phận
- Chương 118 - Kẻ thắng người thua
- Chương 119 - Nha hoàn thân cận
- Chương 120 - Sống cùng phòng (1)