Chương 4
Bunti Phương
10/08/2015
Nhưng khi xe nó vừa dừng chưa kịp gọi nó thấy cô đã đi nhanh lên cái xe hơi đang đỗ phía trước, thấy cũng hơi lạ nhưng rồi nó cũng thôi. Cho xe đi về tiếp.
Về đến nhà thì nó đã thấy Key đang ngồi xem tivi, cũng không phải là anh không xem tivi bao giờ mà nó thấy lạ nhưng mà xem phim thì có lẽ đây là lần đầu tiên.
“Anh? Anh xem phim sao? Có chuyện gì hay sao?” Nó đặt túi xách xuống nhìn anh nó như nhìn một cái gì đó rất lạ.
“Không. Em không cho anh xem phim nữa cơ à? Sao dạo này em gái quyền cao thế? Em làm anh ghen tị đấy!” anh nhìn nó rồi cười đùa như mọi khi nhưng nó lại không chịu bỏ qua, nó có cảm giác như là anh đang có chuyện gì đó giấu mình và có vẻ như chuyện này không hề đơn giản chút nào hết.
“Có chuyện gì vậy anh? Đừng giấu em nữa sao tự nhiên anh lại như vậy?” nó bỏ qua tất cả những câu nói đùa của anh. Chưa bao giờ anh như vậy, nó thấy lo lắng vô cùng.
“Anh muốn em tạm thời đi xa một thời gian.” Anh dừng lại việc xem tivi và nụ cười trên môi nhìn nó với vẻ mặt đầy nghiêm trọng.
Nó không nói gì mà chỉ cười nhạt một cái, nó không biết có chuyện gì nhưng vẫn như mọi lần, nó không muốn hỏi lại anh, khi anh đã không nói ra thì có nghĩa việc nó hỏi lại sẽ khiến cho anh cảm thấy khó.
“Bao lâu và bao xa vậy anh?” nó hỏi anh một câu, cố cười tươi ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra nhưng thực ra là đang rất buồn. Chưa bao giờ nó có suy nghĩ là sẽ rời xa anh và xa ngôi nhà này.
“Cũng không xa lắm đâu nhưng mà anh còn chưa chắc thời gian mà em có thể quay trở lại nữa...”
“Anh này. Anh nghe em nói nhé! Đừng hỏi em cái gì cả cho đến khi em nói xong nhé, phải khó khăn lắm em mới nói ra được đấy! Em không muốn can thiệp vào công việc của anh và cũng không nghĩ là mình có thể can thiệp nhưng em muốn làm việc cho W. Em cũng như anh, cũng ghét FBI vì lũ người đó đã cướp đi bố mẹ của em, khiến cho anh vất vả để chăm sóc một con bé bướng bỉnh lại còn khó ưa như vậy. Có thể em không được bằng anh nhưng em nghĩ là em có thể hơn nhiều người trong W.” Anh nó tròn mắt nhìn cô em gái của mình. Anh không hiểu là nó suy nghĩ cái gì trong đầu mà lại nói ra những lời đó. Bao nhiêu năm anh cố gắng để trở thành một người xuất sắc và là một cái tên quan trọng của W chỉ là để ngăn việc W bắt nó đầu quân. Hơn ai hết anh hiểu công việc này vô cùng nguy hiểm, tính mạng có thể mất đi bất cứ lúc nào. Một khi rơi vào tay FBI thì mọi chuyện sẽ chấm dứt.
“Anh luôn nghĩ là em ghét W và anh cũng không nghĩ mình lại có thể phán đoán sai.” Dù cho nó không nói ra những anh vẫn luôn biết là nó không muốn anh làm việc cho W, anh biết W là tổ chức bất hợp pháp chống lại chính phủ. Và nếu như bố mẹ anh không chết trong tay FBI (anh vẫn luôn nghĩ vậy, có thể đó là một cái cớ để bào chữa cho việc bố mẹ mình làm việc bất hợp pháp.)
“Em không nhớ là mình từng nói không thích W. Nếu như anh lo lắng W sẽ bắt em đầu quân trong đợt tuyển chọn tới nên mới nói em đi xa để nghĩ cách cho em không phải tham gia vào W thì em không nghĩ là cần thiết đâu. Em sẽ đầu quân, anh không nghĩ em là một nhân tài sao?”
Thực ra là có chết thì nó cũng không nghĩ là mình sẽ tham gia vào W để chống lại chính phủ, không như Key nó luôn ý thức được cái chết của bố và mẹ Key là do họ làm việc cho W, làm những việc bất hợp pháp. Nó coi khinh việc những con người sở hữu cái đầu siêu phàm lại mang tính mạng của những người vô tội ra để kiếm tiền.
White là một tổ chức ngầm chống lại chính phủ. Tổ chức với những con người tài giỏi... Mỗi năm W sẽ cho người bí mật gài một quả bom vào một khu đông dân cư và đe dọa nếu như phía chính phủ không cung cấp tiền để W thực hiện những vụ buôn bán vũ khí và thuốc phiện bất hợp pháp thì sẽ cho nổ quả bom, không có kèm theo dữ kiện gì để cho biết quả bom là có thật nhưng nó có thật và phía chính phủ tin vào điều đó.
Hiện nay trên gần 10 nước được W thông báo là có quả bom bí mật được gài nước lòng đất, chỉ cần bất cứ một hành động đáng ngờ nào từ phía chính phủ thì quả bom sẽ được kích hoạt tự động thông qua hệ thống máy tính có kết nối với con chip gắn vào quả bom.
“Tóm lại là anh không đồng ý, anh không muốn bất kì điều gì đe dọa đến sự an toàn của em. Làm việc cho W không hề đơn giản như em nghĩ, chỉ cần một chút sơ xảy thôi là đã quá đủ để rời khỏi thế giới này.”
Nó ngồi sát lại đưa tay vòng lên ôm lấy cổ anh, thì thầm:
“Anh là Tử Thần của thế giới ngầm và em là em gái của anh, em gái của Tử Thần thì cũng là một Tử Thần thôi anh à. Em không muốn bỏ phí cái dòng máu tàn ác đang chảy trong cơ thể của mình, anh biết em rất độc ác mà đúng không?” tất nhiên là anh biết điều đó, anh hiểu rõ nó hơn ai hết, anh hiểu nó có thể độc ác nhưng anh cũng biết rằng chỉ khi nào có người đắc tội với nó thì cái máu ấy mới bộc phát thôi, còn không thì nó là một cô gái vô cùng lương thiện. nó không giống như anh, anh có thể độc ác và tàn nhẫn với bất kì ai, dù cho có là kẻ xấu hay người tốt.
“Em nhất định phải ép anh lớn tiếng em mới chịu nghe lời anh hay sao? Em biết anh không muốn làm vậy với em mà, em có thể nghe lời anh đúng không?”
Nó không nói gì nữa mà bương tay ra, nhìn anh rồi nó mỉm cười khiến cho anh vô cùng bối rối. Anh không hiểu nụ cười đó có ý nghĩa gì, là nó nghe lời anh hay là không? Chưa bao giờ nó hành động khó hiểu như vậy.
***
Ngồi ngâm mình trong bồn tắm rộng lớn nó nhẹ nhắm mặt lại và suy tính mọi thứ, làn da trắng mịn toát lên hương thơm nhẹ nhàng của tinh dầu hoa oải hương đặc trưng và cả thoảng mùi rượu vang. Khi tắm ngoài tinh dầu oải hương nó thường cho thêm một chút rượu vang...
“Em sẽ đầu quân cho W. Anh không thể cản được đâu vì một khi em đã muốn thì không ai có thể ngăn cản được. Đối với em sẽ chẳng có gì là nguy hiểm nếu như có anh ở bên cạnh. Anh thừa biết đối với em, anh quan trọng hơn bất cứ người con trai nào hết mà. Có thể em là một cô em gái lạ kì khi mà cứ muốn ở cạnh anh...” sau phút suy nghĩ nó ngụp hẳn đầu mình vào trong nước, nó có thể nặn được gần nửa giờ đồng hồ.
...
***
Về đến nhà thì nó đã thấy Key đang ngồi xem tivi, cũng không phải là anh không xem tivi bao giờ mà nó thấy lạ nhưng mà xem phim thì có lẽ đây là lần đầu tiên.
“Anh? Anh xem phim sao? Có chuyện gì hay sao?” Nó đặt túi xách xuống nhìn anh nó như nhìn một cái gì đó rất lạ.
“Không. Em không cho anh xem phim nữa cơ à? Sao dạo này em gái quyền cao thế? Em làm anh ghen tị đấy!” anh nhìn nó rồi cười đùa như mọi khi nhưng nó lại không chịu bỏ qua, nó có cảm giác như là anh đang có chuyện gì đó giấu mình và có vẻ như chuyện này không hề đơn giản chút nào hết.
“Có chuyện gì vậy anh? Đừng giấu em nữa sao tự nhiên anh lại như vậy?” nó bỏ qua tất cả những câu nói đùa của anh. Chưa bao giờ anh như vậy, nó thấy lo lắng vô cùng.
“Anh muốn em tạm thời đi xa một thời gian.” Anh dừng lại việc xem tivi và nụ cười trên môi nhìn nó với vẻ mặt đầy nghiêm trọng.
Nó không nói gì mà chỉ cười nhạt một cái, nó không biết có chuyện gì nhưng vẫn như mọi lần, nó không muốn hỏi lại anh, khi anh đã không nói ra thì có nghĩa việc nó hỏi lại sẽ khiến cho anh cảm thấy khó.
“Bao lâu và bao xa vậy anh?” nó hỏi anh một câu, cố cười tươi ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra nhưng thực ra là đang rất buồn. Chưa bao giờ nó có suy nghĩ là sẽ rời xa anh và xa ngôi nhà này.
“Cũng không xa lắm đâu nhưng mà anh còn chưa chắc thời gian mà em có thể quay trở lại nữa...”
“Anh này. Anh nghe em nói nhé! Đừng hỏi em cái gì cả cho đến khi em nói xong nhé, phải khó khăn lắm em mới nói ra được đấy! Em không muốn can thiệp vào công việc của anh và cũng không nghĩ là mình có thể can thiệp nhưng em muốn làm việc cho W. Em cũng như anh, cũng ghét FBI vì lũ người đó đã cướp đi bố mẹ của em, khiến cho anh vất vả để chăm sóc một con bé bướng bỉnh lại còn khó ưa như vậy. Có thể em không được bằng anh nhưng em nghĩ là em có thể hơn nhiều người trong W.” Anh nó tròn mắt nhìn cô em gái của mình. Anh không hiểu là nó suy nghĩ cái gì trong đầu mà lại nói ra những lời đó. Bao nhiêu năm anh cố gắng để trở thành một người xuất sắc và là một cái tên quan trọng của W chỉ là để ngăn việc W bắt nó đầu quân. Hơn ai hết anh hiểu công việc này vô cùng nguy hiểm, tính mạng có thể mất đi bất cứ lúc nào. Một khi rơi vào tay FBI thì mọi chuyện sẽ chấm dứt.
“Anh luôn nghĩ là em ghét W và anh cũng không nghĩ mình lại có thể phán đoán sai.” Dù cho nó không nói ra những anh vẫn luôn biết là nó không muốn anh làm việc cho W, anh biết W là tổ chức bất hợp pháp chống lại chính phủ. Và nếu như bố mẹ anh không chết trong tay FBI (anh vẫn luôn nghĩ vậy, có thể đó là một cái cớ để bào chữa cho việc bố mẹ mình làm việc bất hợp pháp.)
“Em không nhớ là mình từng nói không thích W. Nếu như anh lo lắng W sẽ bắt em đầu quân trong đợt tuyển chọn tới nên mới nói em đi xa để nghĩ cách cho em không phải tham gia vào W thì em không nghĩ là cần thiết đâu. Em sẽ đầu quân, anh không nghĩ em là một nhân tài sao?”
Thực ra là có chết thì nó cũng không nghĩ là mình sẽ tham gia vào W để chống lại chính phủ, không như Key nó luôn ý thức được cái chết của bố và mẹ Key là do họ làm việc cho W, làm những việc bất hợp pháp. Nó coi khinh việc những con người sở hữu cái đầu siêu phàm lại mang tính mạng của những người vô tội ra để kiếm tiền.
White là một tổ chức ngầm chống lại chính phủ. Tổ chức với những con người tài giỏi... Mỗi năm W sẽ cho người bí mật gài một quả bom vào một khu đông dân cư và đe dọa nếu như phía chính phủ không cung cấp tiền để W thực hiện những vụ buôn bán vũ khí và thuốc phiện bất hợp pháp thì sẽ cho nổ quả bom, không có kèm theo dữ kiện gì để cho biết quả bom là có thật nhưng nó có thật và phía chính phủ tin vào điều đó.
Hiện nay trên gần 10 nước được W thông báo là có quả bom bí mật được gài nước lòng đất, chỉ cần bất cứ một hành động đáng ngờ nào từ phía chính phủ thì quả bom sẽ được kích hoạt tự động thông qua hệ thống máy tính có kết nối với con chip gắn vào quả bom.
“Tóm lại là anh không đồng ý, anh không muốn bất kì điều gì đe dọa đến sự an toàn của em. Làm việc cho W không hề đơn giản như em nghĩ, chỉ cần một chút sơ xảy thôi là đã quá đủ để rời khỏi thế giới này.”
Nó ngồi sát lại đưa tay vòng lên ôm lấy cổ anh, thì thầm:
“Anh là Tử Thần của thế giới ngầm và em là em gái của anh, em gái của Tử Thần thì cũng là một Tử Thần thôi anh à. Em không muốn bỏ phí cái dòng máu tàn ác đang chảy trong cơ thể của mình, anh biết em rất độc ác mà đúng không?” tất nhiên là anh biết điều đó, anh hiểu rõ nó hơn ai hết, anh hiểu nó có thể độc ác nhưng anh cũng biết rằng chỉ khi nào có người đắc tội với nó thì cái máu ấy mới bộc phát thôi, còn không thì nó là một cô gái vô cùng lương thiện. nó không giống như anh, anh có thể độc ác và tàn nhẫn với bất kì ai, dù cho có là kẻ xấu hay người tốt.
“Em nhất định phải ép anh lớn tiếng em mới chịu nghe lời anh hay sao? Em biết anh không muốn làm vậy với em mà, em có thể nghe lời anh đúng không?”
Nó không nói gì nữa mà bương tay ra, nhìn anh rồi nó mỉm cười khiến cho anh vô cùng bối rối. Anh không hiểu nụ cười đó có ý nghĩa gì, là nó nghe lời anh hay là không? Chưa bao giờ nó hành động khó hiểu như vậy.
***
Ngồi ngâm mình trong bồn tắm rộng lớn nó nhẹ nhắm mặt lại và suy tính mọi thứ, làn da trắng mịn toát lên hương thơm nhẹ nhàng của tinh dầu hoa oải hương đặc trưng và cả thoảng mùi rượu vang. Khi tắm ngoài tinh dầu oải hương nó thường cho thêm một chút rượu vang...
“Em sẽ đầu quân cho W. Anh không thể cản được đâu vì một khi em đã muốn thì không ai có thể ngăn cản được. Đối với em sẽ chẳng có gì là nguy hiểm nếu như có anh ở bên cạnh. Anh thừa biết đối với em, anh quan trọng hơn bất cứ người con trai nào hết mà. Có thể em là một cô em gái lạ kì khi mà cứ muốn ở cạnh anh...” sau phút suy nghĩ nó ngụp hẳn đầu mình vào trong nước, nó có thể nặn được gần nửa giờ đồng hồ.
...
***
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.