Chương 106: Sắp xếp
Khánh Huyền Trần
22/06/2022
Thời gian trôi qua cũng thật nhanh, kì thi diễn ra suôn sẻ, kiến thức nằm trong phần nữ nhân hoàn toàn làm chủ, kết quả cũng đã sớm trả về. Tình Nhu lẳng lặng nhìn mail báo trên máy, bất giác Lý Bình lên tiếng:
- Em giỏi quá Tình Nhu... học vượt cấp lại có kết quả thi tốt quá
La Vân Ngọc cũng tò mò vươn ra trước, nhìn số điểm rồi trầm trồ:
- Đúng thật... Vừa thai nghén vừa ôn thi, sợ là sau này đứa con đẻ ra khéo biết giải bài tập khi lên 1 tuổi mất
Tình Nhu cười nhẹ, đối với mấy câu bông đùa này có khiến tâm trạng cô thoải mái nhưng vấn đề luôn đè nặng sâu trong lòng. Tròn 1 tuần sau là nữ nhân rời khỏi nơi đây, Nhâm gia vẫn chưa ai biết chuyện gì, họ vẫn đang vui vẻ với kết quả thi của cô. Tình Nhu thở dài, ánh mắt cũng đượm buồn liếc xuống mặt bụng nhô nhẹ của mình, sau cùng lên tiếng:
- À, hôm nay em cần đi khám... cũng muốn biết đứa bé như nào
Lý Bình gật gù, bàn tay mềm mại của anh xoa ngoài lớp áo phông của cô, đáp:
- Anh đi cùng em... sau này đứa bé ra đời nhớ bảo nói gọi anh một tiếng “Mẹ nuôi”...
La Vân Ngọc ngồi đối diện, bỗng phì cười rồi trầm mặc đáp:
- Công nghệ giờ tân tiến, chúng ta muốn có một đứa bé đâu khó hả Lý Bình... Để đứa trẻ gọi em là “Mẹ nuôi” sợ em dạy hư nó mất. Thích thì để tôi mang về cho em 10 đứa
Lý Bình xấu hổ, hằm hè nhìn mặt La Vân Ngọc, gằn giọng:
- Không dám thưa anh... rồi theo cái nết anh thì khổ
Cả ngày hôm đó Tình Nhu đi khám rồi lại tranh thủ xem lại giấy tờ, thủ tục bay,... Cô cũng sớm nghĩ ra cho mình một cái cớ thật hoàn hảo, có lẽ là xin đi du lịch hay nghỉ mát đâu đó, ông bà Nhâm có lo cũng không cấm cản. Ngược lại, điều cô trăn trở là tên mặt dày Nhâm Cảnh Thâm, hắn có dễ dàng cho nữ nhân đi chơi một mình mà không nghi ngờ gì khác không . truyện ngôn tình
Tối đó
Tình Nhu lanh chanh chạy sang thư phòng, mới vào đã nhanh nhanh chóng chóng hỏi:
- Anh... nếu em đi du lịch một mình, anh có cho không?
Nhâm Cảnh Thâm an nhàn bỏ chiếc kính cận xuống, đăm chiêu nhìn tiểu thỏ trước mặt, với tay kéo cô vào lòng rồi đáp:
- Có
Tình Nhu sửng sốt, cô chống tay lên hai bờ vai rắn rỏi của nam nhân, hỏi lại:
- Anh đồng ý ư? Cho em đi du lịch ư?
Nhâm Cảnh Thâm rúc mặt vào rãnh ng*c của “vợ nhỏ”, hít hà hương thơm nhẹ nhàng mà quyến luyến không rời, mặt dày trả lời:
- Ừ đồng ý, nhưng là có tôi đi cùng
Tình Nhu nghe vậy liền ỉu xìu, đánh nhẹ vào vòm ngực hắn, đang định lí lẽ thì bất ngờ nam nhân nghịch ngợm đưa tay búng nhẹ vào n*m t* sau vạt váy, cơ thể đang mang thai nên mọi bộ phận đều nhạy cảm hơn thường. Nữ nhân đau nhức cả một vùng ng*c, run rẩy mạnh lên rồi co rúm người lại, kêu:
- Ách... đau... đau quá
Phản ứng này trước đây Cảnh Thâm chưa thấy bao giờ, liền nghiêm túc lo lắng:
- Tình Nhu, tôi làm em đau lắm sao? Cơ thể em... dạo này nhạy cảm hơn một chút
Nữ nhân thở dốc một hồi, cố đè nén cơn đau mà bình tĩnh giãi bày:
- À ừm... hơi đau vì giật mình... không sao
Nhâm Cảnh Thâm không yên tâm, hắn mân mê hai bên đùi non của nữ nhân, thâm trầm:
- Mai tôi gọi bác sĩ tới khám
Tình Nhu nghe tới đây lại sợ hãi hơn bao giờ hết, cô lắc đầu ngoe nguẩy, vội chối từ:
- Không, tuyệt đối không khám... Anh mà gọi... thì... em không tha
Dạo này cơ thể mang nặng một sinh linh khiến cô bị thay đổi rất nhiều, từ ngoại hình, tính cách tới tâm trạng, mọi thứ cứ thế bộc phát, không theo lí trí sắp xếp của Tình Nhu. Cô nhận ra mà không thể điều chỉnh, chỉ sợ Nhâm Cảnh Thâm tinh ý phát hiện là sẽ lộ ra kế hoạch đã dày công ấp ủ từ lâu. Ngay bây giờ cũng vậy, sự từ chối của cô khiến hắn phải trầm ngâm suy nghĩ, chỉ đơn giản là khám bệnh mà nữ nhân cũng rối rít cả lên. Trông khuôn mặt Cảnh Thâm nhìn cô, có phải là nghi ngờ chút gì rồi không?
Để phá tan sự ngờ vực ngày một dâng cao, Tình Nhu nằm cuộn vào lòng nam nhân, nỉ non:
- Là do ôn thi có chút căng thẳng nên em hơi trái tính... Anh đừng để ý. Em ổn, không cần khám
Nhâm Cảnh Thâm rờ tay vào trong vạt váy của tiểu thỏ, xoa nhẹ lên mặt bụng nhô ra in ít. Bàn tay hắn rờ qua đâu cũng khiến lửa trong lòng cô cháy phừng căng thẳng, chỉ sợ hắn phát giác ra điều gì. Sau cùng nam nhân cười cười:
- Ừ được rồi... ôn thi căng thẳng nhưng đã có béo mỡ lên rồi đây... Chắc em khó chịu vì tăng cân sao?
Tình Nhu thở phào, gật đầu rồi dùi mặt dưới hốc cổ nam nhân như con mèo đang làm nũng, xoay chuyển sự chú ý của Nhâm Cảnh Thâm sang thứ khác. Cả tối đó kì kèo mãi hắn mới đồng ý việc cô đi du lịch một tuần, địa điểm cũng nói dối là tới Trùng Khánh. Mọi thứ này đều được La Vân Ngọc sắp xếp sẵn, Tình Nhu chỉ việc nghe theo mà ứng phó với Nhâm gia
P/s: lại là đầu tuần rùi bà con ơi, choa tui xin 1 phiếu vote, 1 điểm quà và trái tim cho chap truyện nha. Chúc mí bà tuần mới suôn sẻ, vui vẻ, trẻ khỏe nha kkkkkk
- Em giỏi quá Tình Nhu... học vượt cấp lại có kết quả thi tốt quá
La Vân Ngọc cũng tò mò vươn ra trước, nhìn số điểm rồi trầm trồ:
- Đúng thật... Vừa thai nghén vừa ôn thi, sợ là sau này đứa con đẻ ra khéo biết giải bài tập khi lên 1 tuổi mất
Tình Nhu cười nhẹ, đối với mấy câu bông đùa này có khiến tâm trạng cô thoải mái nhưng vấn đề luôn đè nặng sâu trong lòng. Tròn 1 tuần sau là nữ nhân rời khỏi nơi đây, Nhâm gia vẫn chưa ai biết chuyện gì, họ vẫn đang vui vẻ với kết quả thi của cô. Tình Nhu thở dài, ánh mắt cũng đượm buồn liếc xuống mặt bụng nhô nhẹ của mình, sau cùng lên tiếng:
- À, hôm nay em cần đi khám... cũng muốn biết đứa bé như nào
Lý Bình gật gù, bàn tay mềm mại của anh xoa ngoài lớp áo phông của cô, đáp:
- Anh đi cùng em... sau này đứa bé ra đời nhớ bảo nói gọi anh một tiếng “Mẹ nuôi”...
La Vân Ngọc ngồi đối diện, bỗng phì cười rồi trầm mặc đáp:
- Công nghệ giờ tân tiến, chúng ta muốn có một đứa bé đâu khó hả Lý Bình... Để đứa trẻ gọi em là “Mẹ nuôi” sợ em dạy hư nó mất. Thích thì để tôi mang về cho em 10 đứa
Lý Bình xấu hổ, hằm hè nhìn mặt La Vân Ngọc, gằn giọng:
- Không dám thưa anh... rồi theo cái nết anh thì khổ
Cả ngày hôm đó Tình Nhu đi khám rồi lại tranh thủ xem lại giấy tờ, thủ tục bay,... Cô cũng sớm nghĩ ra cho mình một cái cớ thật hoàn hảo, có lẽ là xin đi du lịch hay nghỉ mát đâu đó, ông bà Nhâm có lo cũng không cấm cản. Ngược lại, điều cô trăn trở là tên mặt dày Nhâm Cảnh Thâm, hắn có dễ dàng cho nữ nhân đi chơi một mình mà không nghi ngờ gì khác không . truyện ngôn tình
Tối đó
Tình Nhu lanh chanh chạy sang thư phòng, mới vào đã nhanh nhanh chóng chóng hỏi:
- Anh... nếu em đi du lịch một mình, anh có cho không?
Nhâm Cảnh Thâm an nhàn bỏ chiếc kính cận xuống, đăm chiêu nhìn tiểu thỏ trước mặt, với tay kéo cô vào lòng rồi đáp:
- Có
Tình Nhu sửng sốt, cô chống tay lên hai bờ vai rắn rỏi của nam nhân, hỏi lại:
- Anh đồng ý ư? Cho em đi du lịch ư?
Nhâm Cảnh Thâm rúc mặt vào rãnh ng*c của “vợ nhỏ”, hít hà hương thơm nhẹ nhàng mà quyến luyến không rời, mặt dày trả lời:
- Ừ đồng ý, nhưng là có tôi đi cùng
Tình Nhu nghe vậy liền ỉu xìu, đánh nhẹ vào vòm ngực hắn, đang định lí lẽ thì bất ngờ nam nhân nghịch ngợm đưa tay búng nhẹ vào n*m t* sau vạt váy, cơ thể đang mang thai nên mọi bộ phận đều nhạy cảm hơn thường. Nữ nhân đau nhức cả một vùng ng*c, run rẩy mạnh lên rồi co rúm người lại, kêu:
- Ách... đau... đau quá
Phản ứng này trước đây Cảnh Thâm chưa thấy bao giờ, liền nghiêm túc lo lắng:
- Tình Nhu, tôi làm em đau lắm sao? Cơ thể em... dạo này nhạy cảm hơn một chút
Nữ nhân thở dốc một hồi, cố đè nén cơn đau mà bình tĩnh giãi bày:
- À ừm... hơi đau vì giật mình... không sao
Nhâm Cảnh Thâm không yên tâm, hắn mân mê hai bên đùi non của nữ nhân, thâm trầm:
- Mai tôi gọi bác sĩ tới khám
Tình Nhu nghe tới đây lại sợ hãi hơn bao giờ hết, cô lắc đầu ngoe nguẩy, vội chối từ:
- Không, tuyệt đối không khám... Anh mà gọi... thì... em không tha
Dạo này cơ thể mang nặng một sinh linh khiến cô bị thay đổi rất nhiều, từ ngoại hình, tính cách tới tâm trạng, mọi thứ cứ thế bộc phát, không theo lí trí sắp xếp của Tình Nhu. Cô nhận ra mà không thể điều chỉnh, chỉ sợ Nhâm Cảnh Thâm tinh ý phát hiện là sẽ lộ ra kế hoạch đã dày công ấp ủ từ lâu. Ngay bây giờ cũng vậy, sự từ chối của cô khiến hắn phải trầm ngâm suy nghĩ, chỉ đơn giản là khám bệnh mà nữ nhân cũng rối rít cả lên. Trông khuôn mặt Cảnh Thâm nhìn cô, có phải là nghi ngờ chút gì rồi không?
Để phá tan sự ngờ vực ngày một dâng cao, Tình Nhu nằm cuộn vào lòng nam nhân, nỉ non:
- Là do ôn thi có chút căng thẳng nên em hơi trái tính... Anh đừng để ý. Em ổn, không cần khám
Nhâm Cảnh Thâm rờ tay vào trong vạt váy của tiểu thỏ, xoa nhẹ lên mặt bụng nhô ra in ít. Bàn tay hắn rờ qua đâu cũng khiến lửa trong lòng cô cháy phừng căng thẳng, chỉ sợ hắn phát giác ra điều gì. Sau cùng nam nhân cười cười:
- Ừ được rồi... ôn thi căng thẳng nhưng đã có béo mỡ lên rồi đây... Chắc em khó chịu vì tăng cân sao?
Tình Nhu thở phào, gật đầu rồi dùi mặt dưới hốc cổ nam nhân như con mèo đang làm nũng, xoay chuyển sự chú ý của Nhâm Cảnh Thâm sang thứ khác. Cả tối đó kì kèo mãi hắn mới đồng ý việc cô đi du lịch một tuần, địa điểm cũng nói dối là tới Trùng Khánh. Mọi thứ này đều được La Vân Ngọc sắp xếp sẵn, Tình Nhu chỉ việc nghe theo mà ứng phó với Nhâm gia
P/s: lại là đầu tuần rùi bà con ơi, choa tui xin 1 phiếu vote, 1 điểm quà và trái tim cho chap truyện nha. Chúc mí bà tuần mới suôn sẻ, vui vẻ, trẻ khỏe nha kkkkkk
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.