Em Gái Thiên Tài Trở Về Náo Loạn Cả Giới
Chương 139: Mượn nhà tắm.
Đơn Giản Là Gấu
31/10/2024
Những bước đi, như một quân cờ mà cô đã đánh đi. Dẹp hết hẩy những chướng ngại, từng lượt đi, hướng về đích đến. Hạ Nguyệt, cô chính là người đánh cờ, nên buộc phải mang tâm thái bình tĩnh hết mức có thể. Vì chỉ một sai lầm, cô cũng có thể đem ván cờ này đánh thua.
Và điều cô không chấp nhận thua, chính là vì ván cờ này đã đặt cược bằng trái tim của mình vào trong. Nên dù thế nào, cô vẫn không thể để mình thua.
Tập đoàn Minh châu đột ngột bị công bố thông tin giao dịch đen.
Lão già Chương Minh ty vẫn còn chưa tra được người tung tin là ai, mà đã ra lệnh cho bên thất bang đối với Tiêu Nguyên ra tay diệt khẩu trước.
Từ tia nước lạnh lẽo chảy xuống thân thể cô, lộ ra ánh mắt màu xanh nhạt âm lãnh. Hàm răng cắn vào môi đến bật cả máu tươi. Dòng máu tươi hòa và dòng nước trên cao, tan biến như chẳng hề xuất hiện.
Chỉ có vết thương trên môi đã nhắc nhở rằng bản thân cô rằng, bản thân cô, đang dần mất khống chế cảm xúc của mình.
Một lúc sau... Hạ Nguyệt, cô bước ra khỏi phòng tắm, trên người chỉ mặc một chiếc áo sơ mi. Tay cầm khăn nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc đang ướt của mình.
Hạ Nguyệt ngẩn đầu, hướng sofa đi đến. Lòng nghĩ bản thân sẽ thử Hack vào tập đoàn Minh châu, xem xem có tin nào bị rơi ra hay không. Nhưng khi cô vừa ngẩn đầu, cô liền sững sốt trước khung cảnh trước mắt mình.
Chưa đẩy một giây, Hạ Nguyệt nhanh chóng phản ứng lại là chuyện gì. Mày câu chặt, đầy vẻ không vui lên tiếng: "'Sao Tỷ lại ở đây?"
Trước mắt Hạ Nguyệt chính là Vương Ngữ Yên đang ngồi trên sofa, tay cầm sách đang chăm chú xem gì đó.
Nghe tiếng nói của Hạ Nguyệt, Vương Ngữ Yên hơi ngần đầu liền lên. Nhìn thấy bộ dáng xinh đẹp vừa mới tắm ra của Hạ Nguyệt, khiến Vương Ngữ Yên có hơi ngơ ngẩn.
Hạ Nguyệt, nhận thấy Vương Ngữ Yên vẫn luôn không nói gì. Cứ ngốc ngốc nhìn mình, thì rất là khó
chiu.
Trong lòng vốn bị chuyện Chương Minh là cho khó chịu, lại bị chị không nói mà cứ nhìn mình. Làm cho bừng lửa giận đang muốn tắt, lại bị chị lần nữa đốt lên.
Hạ Nguyệt nhanh chóng hướng chỗ Vương Ngữ Yên, lần nữa lên tiếng lập lại: "Tại sao Tỷ lại ở đây!"
Vương Ngữ Yên nghe giọng nói tức giận từ Hạ Nguyệt liền bị giật mình, chị nhanh chóng hoàn hồn.
Đưa mắt ngây ngô nhìn về Hạ Nguyệt.
Chỉ thấy vẻ Hạ Nguyệt hiện rõ chữ tức giận. Ánh mắt Hạ Nguyệt như đang nhìn kẻ địch nhìn cô.
Vương Ngữ Yên, nhanh chóng nặng ra tươi cười một cách tự nhiên nhất, vội đáp: "Phòng tắm phòng tôi hư rồi, nên đến đây xin mượn dùng."
Hạ Nguyệt dù nghe Vương Ngữ Yên giải thích, nhưng cô cũng chẳng chút nào mất cảnh giác với chị.
Hai tay cô phanh lại, đầu nghiên sang một bên, khuông mặt tỏ vẻ câu có, rất là khó chịu lên tiếng: "Tỷ có thể tìm nơi khác để mượn nhờ phòng tắm."
Trong suy nghĩ Hạ Nguyệt, cô bộ dáng hiện tại trông rất hung.
Nhưng trong mắt Vương Ngữ Yền. Hạ Nguyệt bộ dáng này rất là đáng yêu.
"Cái đó không được, dù sao Tỷ cũng là ảnh hậu một thời, đột nhiên chạy đến phòng hậu bối thì có chút không đúng."
Vương Ngữ Yên bài ra một dáng do dự, giống như thật sự lo lắng đến danh tiếng của mình là lên tiếng.
Hạ Nguyệt cắn răng, hai mắt chừng lớn, một bộ hung hung, không chút lưu tình vạch trần lời nói dối của chị: "Tôi không phải cũng là hậu bối của Tỷ sao?!"
Vương Ngữ Yên tươi cười, không chút xấu hổ đáp: "Nhưng em cũng là bạn gái tôi."
Hạ Nguyệt bị lời này nói đến đúng tình hợp lý, làm cô không thể cãi được. Nghĩ đến kế hoạch bản thân cũng chỉ mới bắt đầu, cô cũng chỉ cố nhịn xuống cơn tức giận, mà lên tiếng chấp thuận: "Tỷ vào tắm nhanh đi."
Ở một nơi Hạ Nguyệt không thấy, Vương Ngữ Yên nở ra một nụ cười rất là đắc ý.
Hạ Nguyệt không biết Vương Ngữ Yên nghĩ gì, chỉ có thể giục Vương Ngữ Yên tắm nhanh nhanh một chút. Đề cô có thể sớm đuổi người. Nghĩ đến đây, Hạ Nguyệt khi này mới nhìn ra cánh cửa, chợt nhớ đến một vấn đề vang trọng.
Hạ Nguyệt quay người nhìn về sau, lên tiếng gọi Vương Ngữ Yên phía sau: "Này tỷ..."
Hạ Nguyệt... Cô muốn hỏi Vương Ngữ Yên vào đây bằng cách nào? Vì cô nhớ rõ bản thân sau khi về phòng đã đóng cửa, cũng đã khóa lại. Nhưng còn chưa kịp nói gì, thì đã thấy Vương Ngữ Yên đã tốc biến vào nhà tắm một cách nhanh chóng.
Hạ Nguyệt vẻ mặt hoang mang tự lẩm bẩm: "Không lẽ là thật sự nhà tắm Tỷ ấy bị hư à?"
Mà Vương Ngữ Yên ở trong phòng tắm, trên môi khẽ nhắc lên nụ cười nham hiểm.
Hạ Nguyệt ngồi bên ngoài vẫn không biết bản thân đã rơi vào bẫy của chị, và nhàn nhã lật xem kịch bản.
Bộ phim này có thể nói là rất hay, chỉ là vai diễn thật sự không hợp với cô.
Hạ Nguyệt, cô nhìn đến cái tên nhân vật chính, và nhân vật phụ của phim. Cô liền rơi vào trầm ngâm.
"Bạcch Dương, Bạch Nguyệt.. Thật sự chỉ là sự trùng hợp thôi sao?"
Hạ Nguyệt xoa xoa đầu mình, đầy vẻ phiền muộn. Cô ôm đầu có chút khó chịu của mình. Cả người dựa vào ghế. Đôi mắt xanh nhạt nhắm chặt, rồi từ từ ngẩn đầu, hít một hơi thật sâu rồi thở ra một hơi. Khi này cô mới chạm rãi mở mắt, lộ ra đôi mắt xanh nhạt cực đẹp.
Hạ Nguyệt ngồi thẳng, tay với lấy tui vải đặt bên cạnh mình. Hạ Nguyệt nhanh chóng lấy ra một viên kẹo từ trong túi, loại bỏ bao bì kẹo, rồi nhanh như chớp cho vào miệng. Vị ngọt từ cà phê tràn khắp miệng, làm cho đầu óc cô thanh tỉnh hơn một chút.
Hạ Nguyệt, tay cầm túi vải, tay còn lại lần mò vào túi, như tìm kiếm kẹo bên trong túi.
Nhưng rồi cô chợt giật mình nhận ra, kẹo bên trong túi đã bị mình ăn sạch hết cả rồi.
Hạ Nguyệt mày nhíu chặt, nhớ đến lúc quay phim bộ trước, vì để kịp tiến trình mà cô không ngại thức đêm.
Kết quả rất nhiều đêm không ngủ, phải dùng để kẹo để duy chì tỉnh táo. Và giờ... Hạ Nguyệt móc ra từ trong túi chỉ vỏn vẹn hai viên kẹo thì ảo não không thôi.
Bản thân đã nói sẽ tiết kiệm kẹo Hạ Dương tặng, ai có ngờ bản thân lại ăn nhanh đến vậy. Hạ Nguyệt mím môi, nghĩ đến về sau bản thân có thể sẽ không có kẹo Hạ Dương tặng ăn nữa, thì cả người cô cần thêm khó chịu.
Hạ Nguyệt trong miệng còn ngậm kẹo, thân mình dựa vào ghế. Tay đặt lên ngực mình, nhắm mắt cảm nhận trái tim đang đạp mạnh.
Sau khi quay xong, dường như tim cô cứ không ngừng đập mạnh. Khiến lòng ngực khó chịu, và còn...
"Mình đang tức giận sao?"
Hạ Nguyệt mắt nhằm chặt, rơi vào tự hỏi chính mình.
Những rồi, không gian đột nhiên biến đổi, sắc màu chợt tối lại sáng. Hạ Nguyệt đang nhắm mắt nhưng vẫn cảm nhận được nó. Cô theo bản năng mở mắt, đưa mắt nhìn về nơi phát ra sự thay đổi ấy.
Và... Hạ Nguyệt đôi mắt mở to, khi nhìn thấy khung cảnh trước mắt mình là gì. Khuông mặt cô chỉ sau vài giây đã nhanh chóng đỏ bừng, rồi lan từ mặt đến tai, rồi nhanh chóng chạy xuống cổ. Dường như cả người như muốn bốc hỏa.
Trước mắt cô là cảnh Vương Ngữ Yên không một mảnh vải che thân, tắm mình dưới vòi hoa sen. Từng làn nước chảy xuống từng tấc da thịt mềm mại trên cơ thể chị.
Vương Ngữ Yên tựa hộ vẫn đắm chìm trong làn nước mà không phát hiện ra phòng tắm hiện tại đã rơi vào trạng thái trong suốt.
Trái tim vốn đang đập mạnh của Hạ Nguyệt hiện tại càn thêm loạn nhịn trước khung cảnh này. Lý trí cô cảnh báo cho cô, nói rằng cô không nên tiếp tục nhìn nữa. Nhưng dường như trái tim đã điều khiển lý trí.
Mọi thứ diễn ra chỉ vỏn vẹn trong 10 giây, vì sau đó đã bị Vương Ngữ Yên phát hiện.
Vương Ngữ Yên dơ tay nhanh chóng kéo lấy tấm khăn gần đó, nhanh chóng che đi cơ thể không mảnh vải của mình. Vương Ngữ Yên quay đầu, đưa đôi mắt màu hổ phách nhìn về phía Hạ Nguyệt đang đứng.
Hạ Nguyệt... Không hiểu sao, cô có cảm giác nhìn trộm bị bắt quả tang.
Và điều cô không chấp nhận thua, chính là vì ván cờ này đã đặt cược bằng trái tim của mình vào trong. Nên dù thế nào, cô vẫn không thể để mình thua.
Tập đoàn Minh châu đột ngột bị công bố thông tin giao dịch đen.
Lão già Chương Minh ty vẫn còn chưa tra được người tung tin là ai, mà đã ra lệnh cho bên thất bang đối với Tiêu Nguyên ra tay diệt khẩu trước.
Từ tia nước lạnh lẽo chảy xuống thân thể cô, lộ ra ánh mắt màu xanh nhạt âm lãnh. Hàm răng cắn vào môi đến bật cả máu tươi. Dòng máu tươi hòa và dòng nước trên cao, tan biến như chẳng hề xuất hiện.
Chỉ có vết thương trên môi đã nhắc nhở rằng bản thân cô rằng, bản thân cô, đang dần mất khống chế cảm xúc của mình.
Một lúc sau... Hạ Nguyệt, cô bước ra khỏi phòng tắm, trên người chỉ mặc một chiếc áo sơ mi. Tay cầm khăn nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc đang ướt của mình.
Hạ Nguyệt ngẩn đầu, hướng sofa đi đến. Lòng nghĩ bản thân sẽ thử Hack vào tập đoàn Minh châu, xem xem có tin nào bị rơi ra hay không. Nhưng khi cô vừa ngẩn đầu, cô liền sững sốt trước khung cảnh trước mắt mình.
Chưa đẩy một giây, Hạ Nguyệt nhanh chóng phản ứng lại là chuyện gì. Mày câu chặt, đầy vẻ không vui lên tiếng: "'Sao Tỷ lại ở đây?"
Trước mắt Hạ Nguyệt chính là Vương Ngữ Yên đang ngồi trên sofa, tay cầm sách đang chăm chú xem gì đó.
Nghe tiếng nói của Hạ Nguyệt, Vương Ngữ Yên hơi ngần đầu liền lên. Nhìn thấy bộ dáng xinh đẹp vừa mới tắm ra của Hạ Nguyệt, khiến Vương Ngữ Yên có hơi ngơ ngẩn.
Hạ Nguyệt, nhận thấy Vương Ngữ Yên vẫn luôn không nói gì. Cứ ngốc ngốc nhìn mình, thì rất là khó
chiu.
Trong lòng vốn bị chuyện Chương Minh là cho khó chịu, lại bị chị không nói mà cứ nhìn mình. Làm cho bừng lửa giận đang muốn tắt, lại bị chị lần nữa đốt lên.
Hạ Nguyệt nhanh chóng hướng chỗ Vương Ngữ Yên, lần nữa lên tiếng lập lại: "Tại sao Tỷ lại ở đây!"
Vương Ngữ Yên nghe giọng nói tức giận từ Hạ Nguyệt liền bị giật mình, chị nhanh chóng hoàn hồn.
Đưa mắt ngây ngô nhìn về Hạ Nguyệt.
Chỉ thấy vẻ Hạ Nguyệt hiện rõ chữ tức giận. Ánh mắt Hạ Nguyệt như đang nhìn kẻ địch nhìn cô.
Vương Ngữ Yên, nhanh chóng nặng ra tươi cười một cách tự nhiên nhất, vội đáp: "Phòng tắm phòng tôi hư rồi, nên đến đây xin mượn dùng."
Hạ Nguyệt dù nghe Vương Ngữ Yên giải thích, nhưng cô cũng chẳng chút nào mất cảnh giác với chị.
Hai tay cô phanh lại, đầu nghiên sang một bên, khuông mặt tỏ vẻ câu có, rất là khó chịu lên tiếng: "Tỷ có thể tìm nơi khác để mượn nhờ phòng tắm."
Trong suy nghĩ Hạ Nguyệt, cô bộ dáng hiện tại trông rất hung.
Nhưng trong mắt Vương Ngữ Yền. Hạ Nguyệt bộ dáng này rất là đáng yêu.
"Cái đó không được, dù sao Tỷ cũng là ảnh hậu một thời, đột nhiên chạy đến phòng hậu bối thì có chút không đúng."
Vương Ngữ Yên bài ra một dáng do dự, giống như thật sự lo lắng đến danh tiếng của mình là lên tiếng.
Hạ Nguyệt cắn răng, hai mắt chừng lớn, một bộ hung hung, không chút lưu tình vạch trần lời nói dối của chị: "Tôi không phải cũng là hậu bối của Tỷ sao?!"
Vương Ngữ Yên tươi cười, không chút xấu hổ đáp: "Nhưng em cũng là bạn gái tôi."
Hạ Nguyệt bị lời này nói đến đúng tình hợp lý, làm cô không thể cãi được. Nghĩ đến kế hoạch bản thân cũng chỉ mới bắt đầu, cô cũng chỉ cố nhịn xuống cơn tức giận, mà lên tiếng chấp thuận: "Tỷ vào tắm nhanh đi."
Ở một nơi Hạ Nguyệt không thấy, Vương Ngữ Yên nở ra một nụ cười rất là đắc ý.
Hạ Nguyệt không biết Vương Ngữ Yên nghĩ gì, chỉ có thể giục Vương Ngữ Yên tắm nhanh nhanh một chút. Đề cô có thể sớm đuổi người. Nghĩ đến đây, Hạ Nguyệt khi này mới nhìn ra cánh cửa, chợt nhớ đến một vấn đề vang trọng.
Hạ Nguyệt quay người nhìn về sau, lên tiếng gọi Vương Ngữ Yên phía sau: "Này tỷ..."
Hạ Nguyệt... Cô muốn hỏi Vương Ngữ Yên vào đây bằng cách nào? Vì cô nhớ rõ bản thân sau khi về phòng đã đóng cửa, cũng đã khóa lại. Nhưng còn chưa kịp nói gì, thì đã thấy Vương Ngữ Yên đã tốc biến vào nhà tắm một cách nhanh chóng.
Hạ Nguyệt vẻ mặt hoang mang tự lẩm bẩm: "Không lẽ là thật sự nhà tắm Tỷ ấy bị hư à?"
Mà Vương Ngữ Yên ở trong phòng tắm, trên môi khẽ nhắc lên nụ cười nham hiểm.
Hạ Nguyệt ngồi bên ngoài vẫn không biết bản thân đã rơi vào bẫy của chị, và nhàn nhã lật xem kịch bản.
Bộ phim này có thể nói là rất hay, chỉ là vai diễn thật sự không hợp với cô.
Hạ Nguyệt, cô nhìn đến cái tên nhân vật chính, và nhân vật phụ của phim. Cô liền rơi vào trầm ngâm.
"Bạcch Dương, Bạch Nguyệt.. Thật sự chỉ là sự trùng hợp thôi sao?"
Hạ Nguyệt xoa xoa đầu mình, đầy vẻ phiền muộn. Cô ôm đầu có chút khó chịu của mình. Cả người dựa vào ghế. Đôi mắt xanh nhạt nhắm chặt, rồi từ từ ngẩn đầu, hít một hơi thật sâu rồi thở ra một hơi. Khi này cô mới chạm rãi mở mắt, lộ ra đôi mắt xanh nhạt cực đẹp.
Hạ Nguyệt ngồi thẳng, tay với lấy tui vải đặt bên cạnh mình. Hạ Nguyệt nhanh chóng lấy ra một viên kẹo từ trong túi, loại bỏ bao bì kẹo, rồi nhanh như chớp cho vào miệng. Vị ngọt từ cà phê tràn khắp miệng, làm cho đầu óc cô thanh tỉnh hơn một chút.
Hạ Nguyệt, tay cầm túi vải, tay còn lại lần mò vào túi, như tìm kiếm kẹo bên trong túi.
Nhưng rồi cô chợt giật mình nhận ra, kẹo bên trong túi đã bị mình ăn sạch hết cả rồi.
Hạ Nguyệt mày nhíu chặt, nhớ đến lúc quay phim bộ trước, vì để kịp tiến trình mà cô không ngại thức đêm.
Kết quả rất nhiều đêm không ngủ, phải dùng để kẹo để duy chì tỉnh táo. Và giờ... Hạ Nguyệt móc ra từ trong túi chỉ vỏn vẹn hai viên kẹo thì ảo não không thôi.
Bản thân đã nói sẽ tiết kiệm kẹo Hạ Dương tặng, ai có ngờ bản thân lại ăn nhanh đến vậy. Hạ Nguyệt mím môi, nghĩ đến về sau bản thân có thể sẽ không có kẹo Hạ Dương tặng ăn nữa, thì cả người cô cần thêm khó chịu.
Hạ Nguyệt trong miệng còn ngậm kẹo, thân mình dựa vào ghế. Tay đặt lên ngực mình, nhắm mắt cảm nhận trái tim đang đạp mạnh.
Sau khi quay xong, dường như tim cô cứ không ngừng đập mạnh. Khiến lòng ngực khó chịu, và còn...
"Mình đang tức giận sao?"
Hạ Nguyệt mắt nhằm chặt, rơi vào tự hỏi chính mình.
Những rồi, không gian đột nhiên biến đổi, sắc màu chợt tối lại sáng. Hạ Nguyệt đang nhắm mắt nhưng vẫn cảm nhận được nó. Cô theo bản năng mở mắt, đưa mắt nhìn về nơi phát ra sự thay đổi ấy.
Và... Hạ Nguyệt đôi mắt mở to, khi nhìn thấy khung cảnh trước mắt mình là gì. Khuông mặt cô chỉ sau vài giây đã nhanh chóng đỏ bừng, rồi lan từ mặt đến tai, rồi nhanh chóng chạy xuống cổ. Dường như cả người như muốn bốc hỏa.
Trước mắt cô là cảnh Vương Ngữ Yên không một mảnh vải che thân, tắm mình dưới vòi hoa sen. Từng làn nước chảy xuống từng tấc da thịt mềm mại trên cơ thể chị.
Vương Ngữ Yên tựa hộ vẫn đắm chìm trong làn nước mà không phát hiện ra phòng tắm hiện tại đã rơi vào trạng thái trong suốt.
Trái tim vốn đang đập mạnh của Hạ Nguyệt hiện tại càn thêm loạn nhịn trước khung cảnh này. Lý trí cô cảnh báo cho cô, nói rằng cô không nên tiếp tục nhìn nữa. Nhưng dường như trái tim đã điều khiển lý trí.
Mọi thứ diễn ra chỉ vỏn vẹn trong 10 giây, vì sau đó đã bị Vương Ngữ Yên phát hiện.
Vương Ngữ Yên dơ tay nhanh chóng kéo lấy tấm khăn gần đó, nhanh chóng che đi cơ thể không mảnh vải của mình. Vương Ngữ Yên quay đầu, đưa đôi mắt màu hổ phách nhìn về phía Hạ Nguyệt đang đứng.
Hạ Nguyệt... Không hiểu sao, cô có cảm giác nhìn trộm bị bắt quả tang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.