Em Là Của Riêng Tôi

Chương 18: sự ga lăng hiếm có

Smiling

13/06/2023

Sáng hôm sau khi những tia sáng chiếu vào căn biệt thự rộng lớn ngoài cửa đã có người bấm chuông inh ỏi không ai khác đó chính là Bích Ngọc

“ Thẩm Minh Nguyệt dậy mau lên”

“ Minh Nguyệt ơiiii ”

“ Tiểu Nguyệt àaaa”

Đứng hét một lúc thì cô cũng chịu bước ra

“ Cậu đến sớm vậy?”

“ Gần 7h rồi còn sớm cái gì nữa dậy đi giúp tớ cái này nhanh lên”

“ Được rồi đợi tớ”

_____________

“ Cậu nói anh ấy làm việc ở đây hả?”

“ Đúng rồi tớ hỏi nhân viên công ty tớ đó”

“ Để tớ vào , cậu về trước đi”

Minh Nguyệt thấy cô đi vào công ty cô cũng bắt xe về

“ Tôi muốn gặp Cao Kì ”

“ Ý cô là Cao tổng ?”

“ Là Cao tổng ạ ”

“ Bây giờ sếp đang bận họp có chuyện gì gấp cô có thể đợi "

Bích Ngọc đi lại ghế ngồi đợi Cao Kì ngồi một lúc mà chưa thấy anh họp xong cô quyết định đi lên phòng họp của Cao Kì

Nhân lúc tiếp tân không để ý cô đã lén vào trong

“ Chắc là tầng này”

Cô nhấn tầng 15 cũng là tầng cao nhất theo như kinh nghiệm thì mấy anh tổng tài hay chọn tầng cao nhất để làm việc

Quả nhiên thang máy kêu cái * ting* vừa bước ra là cô đã gặp Cao Kì từ phòng họp bước ra, cô nhanh chân chạy lại

“ Cao tổng”

“ Lại là cô à? tìm tôi có việc gì không? "

Cái ông này biết rõ là người ta thích mình mà còn hỏi lên đây chắc chắn là để xin làm quen rồi

“ Chúng ta tìm chỗ nói được không?”

Anh dẫn cô đến phòng làm việc của mình nơi này rất rộng nó giống như một căn nhà thu gọn với đầy đủ tiện nghi

“ Wow rộng thật đó”

Cô vui vẻ nhảy lên chiếc ghế sofa ngồi

“ Có chuyện gì cô nói đi”

“ Tôi nghe nói anh có dự án làm khu nghĩ dưỡng vừa hay công ty ba tôi lại rất thích hợp anh có muốn thử không?"

“ Chỉ có chuyện này thôi à ?”

“ Đúng rồi! anh thấy sao?"

Anh cũng nghe nói Đường thị cũng là một tập đoàn lớn hợp tác với nhau cũng không hẳn là quá tệ



“ Được tôi đồng ý”

“ Thật sao?”

“ Tôi chưa bao giờ lừa gạt phụ nữ”

“ Vậy tôi cảm ơn, không có việc gì nữa thì tôi xin phép”

thực sự cô rất muốn ở lại để ngắm anh nhưng con gái là phải để giá, được hợp tác với công ty anh cũng là vui lắm rồi

“ Để tôi đưa cô về ”

Trời ơi nghe được không? đưa cô về một người lạnh lùng như anh mà cũng có lúc ga lăng vậy sao? nhân dịp sự ga lăng này của anh cô phải tận hưởng rồi

“ Tôi cảm ơn”

Bây giờ cô rất vui nếu không có anh ở đây là cô nhảy cẩng lên vì vui rồi

Anh đưa cô xuống dưới công ty còn anh đi lấy xe..

“ Cô đứng đây đợi tôi đi lấy xe ”

“ Vâng”

Trong lúc anh đi lấy xe cô đứng đợi thì có một cậu nhóc đi lang thang hình như là đang kiếm mẹ của mình, cậu khóc lóc vừa đi lại còn vừa ăn kẹo

“ huhu..mẹ ơi mẹ ở đâu rồi huhu..”

Thấy vậy cô chạy lại

“ Sao em lại khóc vậy?”

“ Em bị lạc mất mẹ rồi..hhuhu”

“ được rồi nín đi chị đi tìm mẹ cho em nha!"

Cô dẫn cậu bé đi tìm đến chỗ công viên cô thấy có một người phụ nữ vừa khóc vừa tìm kiếm gì đó cô dẫn cậu bé lại gần, cậu bé nhận ra mẹ liền chạy lại chỗ mẹ

“ Mẹ! mẹ ơiiiiii!”

“ Con chạy đi đâu vậy biết mẹ lo lắm không?”

Người phụ nữ nhận ra con liền lên tiếng trách móc

“ Con xin lỗi mẹ ạ! lần sau con sẽ không chạy lung tung nữa ạ”

“ Ngoan !”

người mẹ vui vẻ xoa đầu cậu bé

“ Cô là người dẫn con tôi đi tìm tôi sao?”

“ Dạ! đúng rồi đó mẹ ạ”

Cậu bé nhanh nhảu đáp

“ Là tôi ạ!”

“ Tôi cảm ơn cô nhiều nếu không có cô tôi cũng không biết làm sao nữa”

“ Không có gì đâu chuyện nên làm mà ”

“ Em cho chị kẹo nè!”

Cậu bé móc trong túi ra một chiếc kẹo đưa cho cô

“ Chị không ăn đâu em ăn đi nha!”

“ Xin phép cô tôi có việc tôi đi trước ”



“ Tạm biệt chị nha! ”

Cậu bé ngoảnh lại vẫy tay chào cô

Cậu bé rời đi, cô đi lại chỗ cổng thì đã thấy anh đứng đợi Bích Ngọc nhanh chóng chạy lại

“ Thật xin lỗi để anh chờ rồi”

Cô có chút xấu hổ vì anh đã lấy xe chở mình rồi mà còn làm anh đứng đợi nữa

“ Tôi cũng mới ra”

Anh chở cô về nhà

__________

Mấy tuần nay Hàn Nhật Thiên đi công tác cô vẫn đến công ty làm bình thường không có mặt của hắn cô cảm thấy rất thoải mái

“ Ngày nghĩ xem phim ăn bỏng là thích nhất”

Minh Nguyệt lấy laptops ra nằm xem phim vừa ăn bỏng ngô

“ Sao anh ác với chị nhà quá vậy! huhu...”

Cô khóc lên vì cảnh trong phim nam chính đánh đập nữ chính

Đang chill chill thì điện thoại cô có tin nhắn

*ting*

Cô liền mở lên xem

“ Cậu ấy cua được tên đó rồi à?”

« Minh Nguyệt tớ mới được anh ấy chở về»

« Cảm giác thích lắm hả?»

« tất nhiên rồi được người mình thích chở về phải vui chứ»

« Anh ấy đồng ý làm bạn trai cậu chưa?»

« Chưa nhưng ngày mai tớ và anh ấy sẽ kí hợp đồng »

« Hợp tác với công ty nhà cậu sao?»

« hợp tác với công ty nhà tớ nhân cơ hội này tớ tỏ tình luôn»

« Vậy cậu cố lên»

Bích Ngọc thả tym cho tin nhắn của cô

“ Coi bộ cậu thích anh ta dữ thần”

Cô cất điện thoại xem phim tiếp. Cô chọn phim gì thì không chọn lại đi chọn phim có nội dung ngược xem khóc cạn nước mắt

“ nữ chính phải ly hôn anh nam chính này ác quá rồi!”

“ Đừng đánh chị nhà nữa mà”

“ tất cả là tại nhỏ trà xanh đáng ghét”

Cô xem mà không khỏi hết tức bình luận liên tục

“ gần 12h rồi sao? nhanh thế nhỉ mình còn chưa xem xong mà”

Cô quyết định đi ngủ nằm xem một lúc mà đã gần 12h rồi cất laptops tắt đèn

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Em Là Của Riêng Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook