Chương 2: Em cũng chịu quan tâm anh rồi sao?
Âu Hạ Yến Đình
02/06/2017
Em Lạnh Thì Anh Nóng!
Tác giả: Âu Hạ Yến Đình
Chương 1: Chán ghEm Lạnh Thì Anh Nóng!
Tác giả: Âu Hạ Yến Đình
Chương 2: Em Cũng Chịu Quan Tâm Anh Rồi!
Sáng hôm sau.
Hạo Chấn Thiên cả đêm ở bên phòng làm việc. Không nghỉ ngơi hay ngủ vì lo cho cô. Cả đêm anh nhẹ nhàng vào phòng xem cô như thế nào. Sợ cô sốt cao hay gì đó,vì cô bị gì cũng không hé nửa lời nên anh phải thập thò lén lút sợ cô tỉnh giấc lại tức giận nữa.
Buổi sáng,Hạo Chấn Thiên mệt mỏi,nhưng vẫn đi qua phòng xem cô thế nào. Mở cửa phòng ra,thấy Tô Tử Ý còn ngủ yên trên giường,Hạo Chấn Thiên bỗng mỉm cười,đi lại kéo mền lên đắp cho cô. Dù sao cô đang bệnh,thôi thì cho cô nghỉ ngơi vậy.
Quay người,Hạo Chấn Thiên bước ra ngoài. Đóng nhẹ cửa lại rồi về phòng mình thay đồ rồi chuẩn bị đi làm.
Cửa vừa đóng,Tô Tử Ý mở mắt ra,thật ra cô dậy lâu rồi. Nhưng do đầu hơi đau nên cô nằm nghỉ,cái nghe tiếng mở cửa nên vội nhắm mắt lại. Xem Hạo Chấn Thiên có đánh thức cô không. Ai ngờ anh lại vào đắp mền cho cô,rồi lại ra ngoài. Đây là quan tâm từ chồng sao? Lấy gì để Tô Tử Ý cô tin đây. Hạo Chấn Thiên không đánh thức cô dậy đi làm thì thôi vậy,cô cũng đang lười biếng. Thôi thì hôm nay cô ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe vậy,dù sao cô cũng muốn thoải mái chút.
Hạo Chấn Thiên xuống nhà ăn sáng,nhìn bữa sáng lại nhớ đến Tô Tử Ý đang ngủ,sợ cô đói nên quay sang dặn dò giúp việc:"Lúc nào Tử Ý cô ấy dậy,chị mang sữa và đồ ăn thêm thuốc lên cho cô ấy"
Người giúp việc gật đầu,làm giúp việc từ lúc cả hai kết hôn. Giúp việc như cô đây thấy Tô Tử Ý rất lạnh lùng với Hạo Chấn Thiên. Tuy rằng Hạo Chấn Thiên luôn quan tâm chăm sóc Tô Tử Ý nhưng Tô Tử Ý đều làm ngơ,coi như không khí. Giúp việc như cô không hiểu? Tại sao thiếu phu nhân có người chồng tốt vậy là đi lạnh nhạt,làm ngơ chứ?
Ăn xong,Hạo Chấn Thiêm đứng dậy,đi làm. Hôm nay cho cô nghỉ ngơi thoải mái vậy,dù gì công việc cũng quá sức cô,một mình anh có thể làm được mà. Nên để cô nghỉ ngơi tốt hơn.
Hạo Chấn Thiên vừa đi,Tô Tử Ý bước xuống. Giúp việc bất ngờ khi thấy cô. Cô đang mặc bộ đồ ngủ màu hồng,có những chú gấu. Tuy đã 23 nhưng cô lại có sở thích mê mấy cái cute này,nên ở nhà cô rất hồn nhiên,ra ngoài thì lại như hổ báo.
"Thiếu phu nhân,phu nhân muốn ăn sáng không ạ?"Giúp việc cúi đầu hỏi.
"À..chị dọn ra đi,tôi ăn"Tô Tử Ý trả lời. Đi lại bàn ăn khẽ cau mày,nhìn phần ăn chưa dọn kia,Hạo Chấn Thiên ăn rất ít. Phần ăn của anh gần như còn nguyên,li sữa cũng không uống nhiều. Hạo Chấn Thiên bận đến mức không có thời gian ăn uống đầy đủ sao?
Ngồi xuống,giúp việc dọn đồ ăn ra,cô chậm rãi ăn. Nhưng trong đầu lại nghĩ đến Hạo Chấn Thiên bỏ bữa sáng,mày sao vậy Tử Ý? Sao lại nghĩ đến anh ta? Hôn nhân này mày nên nhớ không có tình yêu chỉ có tiền thôi. Mắc gì mày phải quan tâm anh ta chứ? Không phải mày ghét anh ta lắm sao?
Ngồi suy nghĩ,Tô Tử Ý ăn được chút thức ăn,xong lấy li sữa bên cạnh uống. Xong,quay sang nhìn giúp việc:"Chị nấu bữa trưa đi,tôi mang đến cho Chấn Thiên". Cuối cùng cô lại không đánh bại được suy nghĩ và sự muốn quan tâm với Hạo Chấn Thiên mà.
Gần đến trưa,cô thay đồ. Trang điểm nhẹ một chút xong mang đồ ăn trưa đến công ty cho Hạo Chấn Thiên.
Vào phòng cô đặt bình giữ nhiệt xuống. Quay sang nhìn Hạo Chấn Thiên đang tập trung làm việc mà không hề biết sự có mặt của cô.
"Ăn trưa đi"Tô Tử Ý nói lạnh lùng.
Giọng nói của Tô Tử Ý làm Hạo Chấn Thiên hoàn hồn,cô đến đây làm gì? Không phải đang nghỉ ngơi ở nhà sao?
Đưa mắt nhìn bình giữ nhiệt trên bàn,cô mang đến sao? Cuối cùng cô cũng quan tâm với anh rồi.
"Tử Ý,cảm ơn em"Hạo Chấn Thiên đứng dậy đi đến mỉm cười nói. Sự quan tâm này làm anh thật thấy ấm áp nha.
"Đừng suy nghĩ gì,ăn đi,tôi về nhà đây"Tô Tử Ý lạnh lùng nói,định rời khỏi lại bị Hạo Chấn Thiên kéo lại:"Ở lại ăn trưa cùng anh được không?"
Tô Tử Ý không nói gì,chịu ngồi xuống bên cạnh Hạo Chấn Thiên. Hạo Chấn Thiên vui thầm trong lòng,lần đầu cô chịu ngồi cùng hắn mà.
"Cuối cùng em cũng quan tâm anh được một chút"Hạo Chấn Thiên nói.
"Đừng hiểu lầm,chỉ là tôi cảm ơn anh chăm sóc tôi đêm qua thôi"Tô Tử Ý nói lạnh lùng không suy nghĩ,đêm qua cô biết rõ anh quan tâm cô cả đêm. Đi qua đi lại coi cô có sốt không. Cô biết hết nhưng không cự tuyệt,im lặng cho anh chăm sóc.
Nghe cô nói,anh bật cười. Cô chỉ được cái miệng nhưng gương mặt lại không che giấu được mà. Rõ ràng quan tâm anh lại che giấu chứ. Hết nói luôn mà.
"Em đúng là..."Hạo Chấn Thiên chỉ biết lắc đầu,người con gái này lúc nào mới hết lạnh với anh đây? Lúc nào mới ấm áp như bao cô gái khác đây?
●﹏●
?Âu Hạ Yến Đình?
Tô Tử Ý,đang yên vị nằm trên giường ngủ. Nhưng đâu ai biết,Tô Tử Ý đang sốt cao,nhưng vẫn giữ vẻ điềm đạm,không bộc lộ ra ngoài. Mặc dù Tô Tử Ý đang sốt rất cao.
Cửa phòng mở ra,Hạo Chấn Thiên bước vào,trên tay cầm li nước ấm và thuốc hạ sốt trên tay. Đi đến đỡ Tô Tử Ý ngồi dậy.
"Em sốt sao không nói tôi?"Hạo Chấn Thiên nói. Đỡ Tô Tử Ý ngồi dậy,đưa li nước ấm vào tay cô.
"Không cần anh quan tâm"Tô Tử Ý buông câu lạnh lùng. Hạo Chấn Thiên chỉ biết thở dài,quay sang lấy thuốc rồi đưa thuốc cho cô.
Uống thuốc xong,anh đỡ cô nằm xuống. Mặc dù muốn cự tuyệt với anh,nhưng động tác nhẹ nhàng chăm sóc của Hạo Chấn Thiên với cô,làm cô không thể cự tuyệt được. Đắp mền ngay ngắn,anh chỉnh điều hòa trong phòng vừa phải. Xong bước ra ngoài,đóng nhẹ cửa lại. Hạo Chấn Thiên vừa bước ra ngoài,cô đã mở mắt và miệng lẩm bẩm:"Giả tạo,anh cũng chỉ về thương mại"
_______________________
Hạo Chấn Thiên quay về thư phòng làm việc,vì đây là nơi yên tĩnh nên anh rất thích. Không ồn ào,không ai làm phiền mình.
Ngồi nhìn vào latop,anh nhớ đến Tô Tử Ý,cô đang sốt cao vậy mà lại không nói cho ai biết. Kể cả anh,chồng hợp pháp của cô! Nhưng cũng chỉ là thương mại.
Tô Tử Ý và Hạo Chấn Thiên lấy nhau đến giờ là do ông nội của cả hai đã lập sẵn hôn ước. Mục đích là cho hai nhà thêm thân,thêm nữa là về thương mại của hai nhà. Tô Tử Ý là người không quan tâm,cưới nhau đã năm tháng mà cô và anh rất ít nói chuyện.
Anh là giám đốc,cô là thư kí,nên cả hai luôn đi bên nhau. Nhưng cô luôn lạnh lùng,bên anh trừ khi nói về công việc mới mở miệng. Còn không thì không hé một lời. Như hôm nay,cô bị sốt mà không nói một tiếng gì cho anh biết,trong khi đó anh và cô là vợ chồng.
Nghĩ đến Tô Tử Ý,Hạo Chấn Thiên vội đứng dậy về phòng xem cô ra sao. Cô là người ít nói,có chết cũng không cầu xin ai. Điều này anh đã nhận ra khi ở cùng.
Cô trở nên như vậy là do cuộc hôn nhân này,đáng ra cô lúc này vui chơi,vì cô thích thế. Nhưng lại bị ông nội ép kết hôn,cô là người có suy nghĩ,biết rõ về thương mại nên đồng ý,dù sao làm ông vui là được.
Từ khi cưới,Tô Tử Ý về ở cùng Hạo Chấn Thiên,cô đã có tính trước. Không biết anh ngủ ở đâu,nhưng mỗi người một phòng. Cô thoải mái quậy phá. Dù cô chỉ mới 23tuổi,còn anh đã 27 tuổi rồi. Anh là người luôn công việc,còn cô lại là người có tâm hồn như con nít. Muốn được vui chơi hơn công việc,nhưng khi cô tập trung vào công việc,lại nổi trội hơn ai hết. Kể cả anh cũng phải nể mấy phần.
Về phòng,anh lấy chiếc khăn bông đã nhúng nước ấm được anh vắt khô,xếp lại gọn gàng rồi đặt lên trán cô. Tô Tử Ý này,sốt cao như vậy vẫn không hé một lời nói với anh,chán ghét anh vậy sao?
Cảm nhận Hạo Chấn Thiên bên cạnh,Tô Tử Ý mở mắt ra,ngồi dậy. Thấy vậy Hạo Chấn Thiên vội giúp cô,nhưng lại bị Tô Tử Ý đẩy tay ra.
"Đừng đụng vào tôi"Tô Tử Ý nói,đồng thời quăng chiếc khăn bông của anh đắp cho xuống sàn.
"Em đang sốt đấy"Hạo Chấn Thiên lên tiếng.
"Mặc tôi,không liên quan đến anh"Tô Tử Ý quay sang nói,do đang sốt. Hai má của cô ửng hồng,lời nói lại không chắc chắn.
"Chán ghét tôi vậy sao? Đến nỗi tôi chăm sóc cho em cũng không được sao?"
Tô Tử Ý quay sang chỗ khác,trả lời:"Phải,tôi rất chán ghét anh,phiền anh đi ra khỏi phòng"
Hạo Chấn Thiên thở dài,mình bị ghét rồi. Đứng dậy,anh bước ra ngoài,trước khi đi anh nói:"Anh sẽ kêu quản gia lên chăm sóc em"Xong bước đi.
Cô dần mệt,nằm xuống nhắm mắt lại. Nước mắt bỗng rơi xuống,cô đưa tay bụp miệng lại để không phát ra tiếng. Hạo Chấn Thiên,anh biết mỗi lần tôi nhìn anh,tôi đều muốn giết anh không? Tại sao chứ? Tại sao anh lại giống anh ấy chứ,tại sao? Tôi đã cố quên rồi mà? Hạo Chấn Thiên anh khốn nạn lắm,tại sao tôi lại kết hôn với anh? Tô Tử Ý tôi quá ngốc mà,lại đi kết hôn với anh,người có gương mặt giống Tạ Tử Kì chứ?
●﹏●
Tác giả: Âu Hạ Yến Đình
Chương 1: Chán ghEm Lạnh Thì Anh Nóng!
Tác giả: Âu Hạ Yến Đình
Chương 2: Em Cũng Chịu Quan Tâm Anh Rồi!
Sáng hôm sau.
Hạo Chấn Thiên cả đêm ở bên phòng làm việc. Không nghỉ ngơi hay ngủ vì lo cho cô. Cả đêm anh nhẹ nhàng vào phòng xem cô như thế nào. Sợ cô sốt cao hay gì đó,vì cô bị gì cũng không hé nửa lời nên anh phải thập thò lén lút sợ cô tỉnh giấc lại tức giận nữa.
Buổi sáng,Hạo Chấn Thiên mệt mỏi,nhưng vẫn đi qua phòng xem cô thế nào. Mở cửa phòng ra,thấy Tô Tử Ý còn ngủ yên trên giường,Hạo Chấn Thiên bỗng mỉm cười,đi lại kéo mền lên đắp cho cô. Dù sao cô đang bệnh,thôi thì cho cô nghỉ ngơi vậy.
Quay người,Hạo Chấn Thiên bước ra ngoài. Đóng nhẹ cửa lại rồi về phòng mình thay đồ rồi chuẩn bị đi làm.
Cửa vừa đóng,Tô Tử Ý mở mắt ra,thật ra cô dậy lâu rồi. Nhưng do đầu hơi đau nên cô nằm nghỉ,cái nghe tiếng mở cửa nên vội nhắm mắt lại. Xem Hạo Chấn Thiên có đánh thức cô không. Ai ngờ anh lại vào đắp mền cho cô,rồi lại ra ngoài. Đây là quan tâm từ chồng sao? Lấy gì để Tô Tử Ý cô tin đây. Hạo Chấn Thiên không đánh thức cô dậy đi làm thì thôi vậy,cô cũng đang lười biếng. Thôi thì hôm nay cô ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe vậy,dù sao cô cũng muốn thoải mái chút.
Hạo Chấn Thiên xuống nhà ăn sáng,nhìn bữa sáng lại nhớ đến Tô Tử Ý đang ngủ,sợ cô đói nên quay sang dặn dò giúp việc:"Lúc nào Tử Ý cô ấy dậy,chị mang sữa và đồ ăn thêm thuốc lên cho cô ấy"
Người giúp việc gật đầu,làm giúp việc từ lúc cả hai kết hôn. Giúp việc như cô đây thấy Tô Tử Ý rất lạnh lùng với Hạo Chấn Thiên. Tuy rằng Hạo Chấn Thiên luôn quan tâm chăm sóc Tô Tử Ý nhưng Tô Tử Ý đều làm ngơ,coi như không khí. Giúp việc như cô không hiểu? Tại sao thiếu phu nhân có người chồng tốt vậy là đi lạnh nhạt,làm ngơ chứ?
Ăn xong,Hạo Chấn Thiêm đứng dậy,đi làm. Hôm nay cho cô nghỉ ngơi thoải mái vậy,dù gì công việc cũng quá sức cô,một mình anh có thể làm được mà. Nên để cô nghỉ ngơi tốt hơn.
Hạo Chấn Thiên vừa đi,Tô Tử Ý bước xuống. Giúp việc bất ngờ khi thấy cô. Cô đang mặc bộ đồ ngủ màu hồng,có những chú gấu. Tuy đã 23 nhưng cô lại có sở thích mê mấy cái cute này,nên ở nhà cô rất hồn nhiên,ra ngoài thì lại như hổ báo.
"Thiếu phu nhân,phu nhân muốn ăn sáng không ạ?"Giúp việc cúi đầu hỏi.
"À..chị dọn ra đi,tôi ăn"Tô Tử Ý trả lời. Đi lại bàn ăn khẽ cau mày,nhìn phần ăn chưa dọn kia,Hạo Chấn Thiên ăn rất ít. Phần ăn của anh gần như còn nguyên,li sữa cũng không uống nhiều. Hạo Chấn Thiên bận đến mức không có thời gian ăn uống đầy đủ sao?
Ngồi xuống,giúp việc dọn đồ ăn ra,cô chậm rãi ăn. Nhưng trong đầu lại nghĩ đến Hạo Chấn Thiên bỏ bữa sáng,mày sao vậy Tử Ý? Sao lại nghĩ đến anh ta? Hôn nhân này mày nên nhớ không có tình yêu chỉ có tiền thôi. Mắc gì mày phải quan tâm anh ta chứ? Không phải mày ghét anh ta lắm sao?
Ngồi suy nghĩ,Tô Tử Ý ăn được chút thức ăn,xong lấy li sữa bên cạnh uống. Xong,quay sang nhìn giúp việc:"Chị nấu bữa trưa đi,tôi mang đến cho Chấn Thiên". Cuối cùng cô lại không đánh bại được suy nghĩ và sự muốn quan tâm với Hạo Chấn Thiên mà.
Gần đến trưa,cô thay đồ. Trang điểm nhẹ một chút xong mang đồ ăn trưa đến công ty cho Hạo Chấn Thiên.
Vào phòng cô đặt bình giữ nhiệt xuống. Quay sang nhìn Hạo Chấn Thiên đang tập trung làm việc mà không hề biết sự có mặt của cô.
"Ăn trưa đi"Tô Tử Ý nói lạnh lùng.
Giọng nói của Tô Tử Ý làm Hạo Chấn Thiên hoàn hồn,cô đến đây làm gì? Không phải đang nghỉ ngơi ở nhà sao?
Đưa mắt nhìn bình giữ nhiệt trên bàn,cô mang đến sao? Cuối cùng cô cũng quan tâm với anh rồi.
"Tử Ý,cảm ơn em"Hạo Chấn Thiên đứng dậy đi đến mỉm cười nói. Sự quan tâm này làm anh thật thấy ấm áp nha.
"Đừng suy nghĩ gì,ăn đi,tôi về nhà đây"Tô Tử Ý lạnh lùng nói,định rời khỏi lại bị Hạo Chấn Thiên kéo lại:"Ở lại ăn trưa cùng anh được không?"
Tô Tử Ý không nói gì,chịu ngồi xuống bên cạnh Hạo Chấn Thiên. Hạo Chấn Thiên vui thầm trong lòng,lần đầu cô chịu ngồi cùng hắn mà.
"Cuối cùng em cũng quan tâm anh được một chút"Hạo Chấn Thiên nói.
"Đừng hiểu lầm,chỉ là tôi cảm ơn anh chăm sóc tôi đêm qua thôi"Tô Tử Ý nói lạnh lùng không suy nghĩ,đêm qua cô biết rõ anh quan tâm cô cả đêm. Đi qua đi lại coi cô có sốt không. Cô biết hết nhưng không cự tuyệt,im lặng cho anh chăm sóc.
Nghe cô nói,anh bật cười. Cô chỉ được cái miệng nhưng gương mặt lại không che giấu được mà. Rõ ràng quan tâm anh lại che giấu chứ. Hết nói luôn mà.
"Em đúng là..."Hạo Chấn Thiên chỉ biết lắc đầu,người con gái này lúc nào mới hết lạnh với anh đây? Lúc nào mới ấm áp như bao cô gái khác đây?
●﹏●
?Âu Hạ Yến Đình?
Tô Tử Ý,đang yên vị nằm trên giường ngủ. Nhưng đâu ai biết,Tô Tử Ý đang sốt cao,nhưng vẫn giữ vẻ điềm đạm,không bộc lộ ra ngoài. Mặc dù Tô Tử Ý đang sốt rất cao.
Cửa phòng mở ra,Hạo Chấn Thiên bước vào,trên tay cầm li nước ấm và thuốc hạ sốt trên tay. Đi đến đỡ Tô Tử Ý ngồi dậy.
"Em sốt sao không nói tôi?"Hạo Chấn Thiên nói. Đỡ Tô Tử Ý ngồi dậy,đưa li nước ấm vào tay cô.
"Không cần anh quan tâm"Tô Tử Ý buông câu lạnh lùng. Hạo Chấn Thiên chỉ biết thở dài,quay sang lấy thuốc rồi đưa thuốc cho cô.
Uống thuốc xong,anh đỡ cô nằm xuống. Mặc dù muốn cự tuyệt với anh,nhưng động tác nhẹ nhàng chăm sóc của Hạo Chấn Thiên với cô,làm cô không thể cự tuyệt được. Đắp mền ngay ngắn,anh chỉnh điều hòa trong phòng vừa phải. Xong bước ra ngoài,đóng nhẹ cửa lại. Hạo Chấn Thiên vừa bước ra ngoài,cô đã mở mắt và miệng lẩm bẩm:"Giả tạo,anh cũng chỉ về thương mại"
_______________________
Hạo Chấn Thiên quay về thư phòng làm việc,vì đây là nơi yên tĩnh nên anh rất thích. Không ồn ào,không ai làm phiền mình.
Ngồi nhìn vào latop,anh nhớ đến Tô Tử Ý,cô đang sốt cao vậy mà lại không nói cho ai biết. Kể cả anh,chồng hợp pháp của cô! Nhưng cũng chỉ là thương mại.
Tô Tử Ý và Hạo Chấn Thiên lấy nhau đến giờ là do ông nội của cả hai đã lập sẵn hôn ước. Mục đích là cho hai nhà thêm thân,thêm nữa là về thương mại của hai nhà. Tô Tử Ý là người không quan tâm,cưới nhau đã năm tháng mà cô và anh rất ít nói chuyện.
Anh là giám đốc,cô là thư kí,nên cả hai luôn đi bên nhau. Nhưng cô luôn lạnh lùng,bên anh trừ khi nói về công việc mới mở miệng. Còn không thì không hé một lời. Như hôm nay,cô bị sốt mà không nói một tiếng gì cho anh biết,trong khi đó anh và cô là vợ chồng.
Nghĩ đến Tô Tử Ý,Hạo Chấn Thiên vội đứng dậy về phòng xem cô ra sao. Cô là người ít nói,có chết cũng không cầu xin ai. Điều này anh đã nhận ra khi ở cùng.
Cô trở nên như vậy là do cuộc hôn nhân này,đáng ra cô lúc này vui chơi,vì cô thích thế. Nhưng lại bị ông nội ép kết hôn,cô là người có suy nghĩ,biết rõ về thương mại nên đồng ý,dù sao làm ông vui là được.
Từ khi cưới,Tô Tử Ý về ở cùng Hạo Chấn Thiên,cô đã có tính trước. Không biết anh ngủ ở đâu,nhưng mỗi người một phòng. Cô thoải mái quậy phá. Dù cô chỉ mới 23tuổi,còn anh đã 27 tuổi rồi. Anh là người luôn công việc,còn cô lại là người có tâm hồn như con nít. Muốn được vui chơi hơn công việc,nhưng khi cô tập trung vào công việc,lại nổi trội hơn ai hết. Kể cả anh cũng phải nể mấy phần.
Về phòng,anh lấy chiếc khăn bông đã nhúng nước ấm được anh vắt khô,xếp lại gọn gàng rồi đặt lên trán cô. Tô Tử Ý này,sốt cao như vậy vẫn không hé một lời nói với anh,chán ghét anh vậy sao?
Cảm nhận Hạo Chấn Thiên bên cạnh,Tô Tử Ý mở mắt ra,ngồi dậy. Thấy vậy Hạo Chấn Thiên vội giúp cô,nhưng lại bị Tô Tử Ý đẩy tay ra.
"Đừng đụng vào tôi"Tô Tử Ý nói,đồng thời quăng chiếc khăn bông của anh đắp cho xuống sàn.
"Em đang sốt đấy"Hạo Chấn Thiên lên tiếng.
"Mặc tôi,không liên quan đến anh"Tô Tử Ý quay sang nói,do đang sốt. Hai má của cô ửng hồng,lời nói lại không chắc chắn.
"Chán ghét tôi vậy sao? Đến nỗi tôi chăm sóc cho em cũng không được sao?"
Tô Tử Ý quay sang chỗ khác,trả lời:"Phải,tôi rất chán ghét anh,phiền anh đi ra khỏi phòng"
Hạo Chấn Thiên thở dài,mình bị ghét rồi. Đứng dậy,anh bước ra ngoài,trước khi đi anh nói:"Anh sẽ kêu quản gia lên chăm sóc em"Xong bước đi.
Cô dần mệt,nằm xuống nhắm mắt lại. Nước mắt bỗng rơi xuống,cô đưa tay bụp miệng lại để không phát ra tiếng. Hạo Chấn Thiên,anh biết mỗi lần tôi nhìn anh,tôi đều muốn giết anh không? Tại sao chứ? Tại sao anh lại giống anh ấy chứ,tại sao? Tôi đã cố quên rồi mà? Hạo Chấn Thiên anh khốn nạn lắm,tại sao tôi lại kết hôn với anh? Tô Tử Ý tôi quá ngốc mà,lại đi kết hôn với anh,người có gương mặt giống Tạ Tử Kì chứ?
●﹏●
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.