Chương 54: Bảo Long có thật lòng với con không?
Tuyền Mini
19/09/2024
Sau khi Bảo Long rời đi cùng với Tường Vy, thì ở nhà Uyên Vy cũng trở về quê với mẹ mình, cô đang rất lo lắng không biết phải nói với mẹ thế nào về truyện của đứa bé nữa, chắc cô sẽ giấu mẹ từ từ rồi nói sao vậy.
****************
Hôm nay sáng sớm Tường Vy đùng đùng tức giận từ trên lầu đi xuống, gặp ai
cô cũng tỏ ra khó chịu vừa thấy Na cô ta liền la:
-Nhìn cái gì mau đem đồ ăn sáng lên cho tôi đi.
Xong rồi cô ta đi đến bàn ăn nơi ông Đỗ đang ngồi ăn sáng với vợ, kéo ghế ngồi xuống thấy con gái mình như vậy bà Đỗ hỏi:
-Mới sáng sớm mà ai chọc giận con vậy? Tên nào đã dạy đột làm con gái cưng của mẹ khó chịu đây?
-Con bực mình suốt từ hôm qua đến giờ rồi.
Ông Đỗ thấy vậy mới lên tiếng nói:
-Không lẽ là Quang Khải đã chọc giận con gì à?
-Ba làm ơn đi đừng nhắc đến anh ta nữa có được không?
Ông Đỗ cố ý chọc cô nói:
-Ý sau lại nỗi giận với ba vậy? Ba nhắc đến cậu ấy thôi mất gì con khó chịu?
-Con đã nói với ba mẹ là chúng con chia tay rồi mà.
Bà Đỗ thấy con gái tức giận nên lên tiếng nói:
-Thôi được rồi ba mẹ sẽ không nhắc đến cậu ấy nữa, ông bà Trần cũng đã điện thoại nói chuyện với ba của con rồi, nhưng mà nè ai lại chọc giận con vậy?
-Ngoài anh Bảo Long ra thì còn ai nữa chứ? Hôm qua anh ta dám để cho con leo cây.
Ông bà Đỗ đều bắt ngờ nhìn nhau rồi bà Đỗ lên tiếng hỏi:
-Hả? Không phải con nói cậu ta rất tốt sao? Sau lại để con của mẹ leo cây như vậy chứ?
-Thật ra cũng không phải là anh ấy cho con leo cây, ảnh không có hẹn con.
-Trời.
Sau khi bà Đỗ dứt lời thì Tường Vy lại khó chịu nói tiếp:
-Nhưng mà ngày nào anh ấy cũng hẹn con không thì cũng đến tìm con, cho dù không tới được cũng gọi điện hỏi thăm con, nhưng mà nguyên ngày hôm qua con gọi anh ấy lại không bắt máy, cũng không thèm liên lạc lại với con luôn.
Tường Vy hắc mặt lên nói tiếp:
-Cứ chờ đó con nhất định bắt anh ấy đến làm lành với con.
Ông Đỗ vừa ăn vừa chậm gãy hỏi:
-Nhưng mà nếu cậu ta không đến thì sau đây?
-Sao ba lại nói vậy?
Thấy con gái không vui càng tức giận hơn bà Đỗ liền trách móc chồng mình:
-Ông đừng có nói bậy sao lại nói vậy với con gái của mình chứ?
Ông Đỗ vẫn không phản ứng mà từ từ trả lời bà Đỗ:
-Thì tôi chỉ nghĩ sao nói vậy thôi mà, nếu người ta thật lòng với con gái bà thì cho dù có bận rộn cở nào cũng sẽ điện nói với con gái mình một tiếng chứ?
Bà Đỗ nói:
-Thôi được rồi đừng có nói nữa.
Tường Vy khó chịu nói:
-Nhưng...lỡ như anh ấy bận tối mắt tối mũi thì sao? Sau ba phải tạt ráo nước lạnh cho con vậy?
Ông Đỗ mỉm cười nói:
-Ba chỉ nói sự thật thôi mà liệu Bảo Long nó có thật lòng với con không? Một cuộc điện thoại cũng không bắt được hả? Con tự suy nghĩ đi.
Rồi ông Đỗ gắp thêm thức ăn bỏ vào đĩa Tường Vy hơi sựng lại khi nghe ông nói, và ông iếp tục nói:
-Không giống như Quang Khải, cậu ấy đến ra mắt ba tự giới thiệu bản thân cho ba mẹ yên tâm, còn nhờ người lớn đến gặp nói chuyện với ba mẹ nữa, còn Bảo Long nó có bao giờ làm như vậy chưa?
Bà Đỗ nghe ông nói như vậy cũng im lặng mà không lên tiếng gì hết, ông tiếp tục nói:
-Bảo Long nó chỉ đến rước con rồi đi hôm nào đụng mặt thì gật đầu, và chào ba một tiếng chứ có giới thiệu gì đâu? Nên ba mới hỏi con cậu ta có chắc chắn thật lòng với con không?
-Rõ ràng là ba rất có thành kiến với anh Bảo Long, ba như vậy thì làm sao mà con dẫn về nhà ra mắt.
-Ba không hề có thành kiến với cậu ta, nhưng mà bắt cứ ai đến với con ba mẹ đều có trách nhiệm phải để ý, phải tìm hiểu xem người đó như thế nào? Ba chỉ mong con tìm được một người đàn ông tốt nhất với con mà thôi.
Khi ông Đỗ vừa dứt lời thì gương mặt của Tường Vy trở nên khó coi, bà Đỗ thấy vậy lên tiếng nói:
-Anh tính chi cho xa vậy? Con gái mình mới chỉ quen cậu Bảo Long thôi, chừng nào hai đứa nó chắc chắn tình cảm của mình thì mới đưa về nhà ra mắt được.
Lúc này Tường Vy được mẹ bên vực nên vui vẻ trở lại, bà Đỗ tiếp tục nói:
-Con gái của chúng ta từ trước đến giờ là đứa rất khôn ngoan, nó sẽ không ngu ngốc đến mức bị người ta lừa gạt đâu mà lo, có Uyên Vy mới là đứa ngu ngốc khiến người ta lo lắng anh điện về quê hỏi xem nó đã về chưa? Coi chừng nó lại bỏ đi với trai đó.
Ông Đỗ thấy hai mẹ con cố chấp như vậy ông cũng không thèm nói thêm, nhưng ông chắc chắn Bảo Long không phải là người đơn giản, chỉ là ông không biết cậu ấy tiếp cận con gái của ông và cháu gái của ông làm gì?
Bởi vì hôm trước khi Uyên Vy chuẩn bị về quê sáng hôm đó đứng ở trên phòng, ông đã thấy Bảo Long ở ga đa xe ôm Uyên Vy và nói gì đó, đến khi con gái ông bước ra thì cậu ấy buông tay.
Nhưng thôi mặc kệ để cho hai mẹ con muốn làm gì thì làm vậy? Hôm nào rảnh ông sẽ gọi điện hỏi thăm Uyên Vy coi sao.
****************
Hôm nay sáng sớm Tường Vy đùng đùng tức giận từ trên lầu đi xuống, gặp ai
cô cũng tỏ ra khó chịu vừa thấy Na cô ta liền la:
-Nhìn cái gì mau đem đồ ăn sáng lên cho tôi đi.
Xong rồi cô ta đi đến bàn ăn nơi ông Đỗ đang ngồi ăn sáng với vợ, kéo ghế ngồi xuống thấy con gái mình như vậy bà Đỗ hỏi:
-Mới sáng sớm mà ai chọc giận con vậy? Tên nào đã dạy đột làm con gái cưng của mẹ khó chịu đây?
-Con bực mình suốt từ hôm qua đến giờ rồi.
Ông Đỗ thấy vậy mới lên tiếng nói:
-Không lẽ là Quang Khải đã chọc giận con gì à?
-Ba làm ơn đi đừng nhắc đến anh ta nữa có được không?
Ông Đỗ cố ý chọc cô nói:
-Ý sau lại nỗi giận với ba vậy? Ba nhắc đến cậu ấy thôi mất gì con khó chịu?
-Con đã nói với ba mẹ là chúng con chia tay rồi mà.
Bà Đỗ thấy con gái tức giận nên lên tiếng nói:
-Thôi được rồi ba mẹ sẽ không nhắc đến cậu ấy nữa, ông bà Trần cũng đã điện thoại nói chuyện với ba của con rồi, nhưng mà nè ai lại chọc giận con vậy?
-Ngoài anh Bảo Long ra thì còn ai nữa chứ? Hôm qua anh ta dám để cho con leo cây.
Ông bà Đỗ đều bắt ngờ nhìn nhau rồi bà Đỗ lên tiếng hỏi:
-Hả? Không phải con nói cậu ta rất tốt sao? Sau lại để con của mẹ leo cây như vậy chứ?
-Thật ra cũng không phải là anh ấy cho con leo cây, ảnh không có hẹn con.
-Trời.
Sau khi bà Đỗ dứt lời thì Tường Vy lại khó chịu nói tiếp:
-Nhưng mà ngày nào anh ấy cũng hẹn con không thì cũng đến tìm con, cho dù không tới được cũng gọi điện hỏi thăm con, nhưng mà nguyên ngày hôm qua con gọi anh ấy lại không bắt máy, cũng không thèm liên lạc lại với con luôn.
Tường Vy hắc mặt lên nói tiếp:
-Cứ chờ đó con nhất định bắt anh ấy đến làm lành với con.
Ông Đỗ vừa ăn vừa chậm gãy hỏi:
-Nhưng mà nếu cậu ta không đến thì sau đây?
-Sao ba lại nói vậy?
Thấy con gái không vui càng tức giận hơn bà Đỗ liền trách móc chồng mình:
-Ông đừng có nói bậy sao lại nói vậy với con gái của mình chứ?
Ông Đỗ vẫn không phản ứng mà từ từ trả lời bà Đỗ:
-Thì tôi chỉ nghĩ sao nói vậy thôi mà, nếu người ta thật lòng với con gái bà thì cho dù có bận rộn cở nào cũng sẽ điện nói với con gái mình một tiếng chứ?
Bà Đỗ nói:
-Thôi được rồi đừng có nói nữa.
Tường Vy khó chịu nói:
-Nhưng...lỡ như anh ấy bận tối mắt tối mũi thì sao? Sau ba phải tạt ráo nước lạnh cho con vậy?
Ông Đỗ mỉm cười nói:
-Ba chỉ nói sự thật thôi mà liệu Bảo Long nó có thật lòng với con không? Một cuộc điện thoại cũng không bắt được hả? Con tự suy nghĩ đi.
Rồi ông Đỗ gắp thêm thức ăn bỏ vào đĩa Tường Vy hơi sựng lại khi nghe ông nói, và ông iếp tục nói:
-Không giống như Quang Khải, cậu ấy đến ra mắt ba tự giới thiệu bản thân cho ba mẹ yên tâm, còn nhờ người lớn đến gặp nói chuyện với ba mẹ nữa, còn Bảo Long nó có bao giờ làm như vậy chưa?
Bà Đỗ nghe ông nói như vậy cũng im lặng mà không lên tiếng gì hết, ông tiếp tục nói:
-Bảo Long nó chỉ đến rước con rồi đi hôm nào đụng mặt thì gật đầu, và chào ba một tiếng chứ có giới thiệu gì đâu? Nên ba mới hỏi con cậu ta có chắc chắn thật lòng với con không?
-Rõ ràng là ba rất có thành kiến với anh Bảo Long, ba như vậy thì làm sao mà con dẫn về nhà ra mắt.
-Ba không hề có thành kiến với cậu ta, nhưng mà bắt cứ ai đến với con ba mẹ đều có trách nhiệm phải để ý, phải tìm hiểu xem người đó như thế nào? Ba chỉ mong con tìm được một người đàn ông tốt nhất với con mà thôi.
Khi ông Đỗ vừa dứt lời thì gương mặt của Tường Vy trở nên khó coi, bà Đỗ thấy vậy lên tiếng nói:
-Anh tính chi cho xa vậy? Con gái mình mới chỉ quen cậu Bảo Long thôi, chừng nào hai đứa nó chắc chắn tình cảm của mình thì mới đưa về nhà ra mắt được.
Lúc này Tường Vy được mẹ bên vực nên vui vẻ trở lại, bà Đỗ tiếp tục nói:
-Con gái của chúng ta từ trước đến giờ là đứa rất khôn ngoan, nó sẽ không ngu ngốc đến mức bị người ta lừa gạt đâu mà lo, có Uyên Vy mới là đứa ngu ngốc khiến người ta lo lắng anh điện về quê hỏi xem nó đã về chưa? Coi chừng nó lại bỏ đi với trai đó.
Ông Đỗ thấy hai mẹ con cố chấp như vậy ông cũng không thèm nói thêm, nhưng ông chắc chắn Bảo Long không phải là người đơn giản, chỉ là ông không biết cậu ấy tiếp cận con gái của ông và cháu gái của ông làm gì?
Bởi vì hôm trước khi Uyên Vy chuẩn bị về quê sáng hôm đó đứng ở trên phòng, ông đã thấy Bảo Long ở ga đa xe ôm Uyên Vy và nói gì đó, đến khi con gái ông bước ra thì cậu ấy buông tay.
Nhưng thôi mặc kệ để cho hai mẹ con muốn làm gì thì làm vậy? Hôm nào rảnh ông sẽ gọi điện hỏi thăm Uyên Vy coi sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.