Em Thích Anh. Thật Tình Cờ, Anh Cũng Thích Em
Chương 9: Dự Án mới
Diễm Trinh
01/12/2024
VỀ ĐẾN EODIL
“Đến nơi rồi Cố tổng.”
“Ừm.” Nam Đình nhìn Nhược Hi vẫn đang ngủ say.
Khoé môi lại bất giác cong lên. Ánh mắt đầy sự yêu thích.
Anh búng vào trán Nhược Hi, làm cô mơ màng tỉnh dậy.
“Con sâu rượu nhà cô, mau dậy đi, đến công ty rồi.”
“Dạ dạ, xin lỗi, tôi hơi mệt nên ngủ quên.”
“Xem lần sau cô còn dám tiếp rượu khách hàng không.” Nói rồi Nam Đình mở cửa xe, lạnh lùng đi vào công ty.
Nhược Hi cũng lẽo đẽo đi theo bước chân của anh.
…
Cô theo Nam Đình vào phòng làm việc của anh!
“Cố Tổng.”
Nam Đình không trả lời, chỉ nhìn cô, chờ đợi cô nói.
“Tôi… dự án ở NK, sao anh lại giao cho tôi?”
“Cô có ý kiến gì?”
“Không phải,…. Ý của tôi là, tôi chỉ là một thực tập viên, sao anh lại tin tưởng, giao dự án này cho tôi?”
“Chẳng sao cả, một dự án nhỏ thôi, nếu làm không được, thì không cần ở lại EoDil nữa.” Nam Đình nói với chất giọng nhàn nhạt, đầy lạnh lùng, ánh mắt dán chặt vào máy tính, thi thoảng lén liếc nhìn Nhược Hi đang đứng đối diện.
Nhược Hi cuối đầu.
“Tôi sẽ cố gắng.”
“Ừm, tôi sẽ nói Dịch Dương sắp xếp đưa cô về.”
“Không cần đâu Cố tổng, tôi tự mình về được.”
“Cô đã uống rượu, tình thần không tỉnh táo, không nên đi taxi, rất nguy hiểm.”
Nhược Hi mím môi, ánh mắt đầy tinh nghịch nhìn Nam Đình.
“Cố tổng, anh lo lắng cho tôi à?”
“Cô nghĩ nhiều rồi! Mau về đi.”
“Được thôi, cảm ơn anh!” Nhược Hi trong lòng có chút tự luyến. Vui vẻ quay người rời đi.
…
Hôm sau chỉ mới 9h kém Mặc Du và Kiều Hạ cùng hai trợ lí riêng đã có mặt ở sảnh tập đoàn EoDil.
“Kiều Nhiễm. NK đến rồi, sắp sếp họ đến phòng họp đi, tôi và Nhược Hi sẽ qua ngay.” Giọng nói đầy uy nghiêm phát ra từ điện thoại ở bàn làm việc của Kiều Nhiễm.
Kiều Nhiễm chưa trả lời thì Nam Đình đã ngắt máy.
“Nhược Hi, Cố Tổng gọi.” Dịch Dương đứng bên cạnh bàn làm việc của Nhược Hi và nói to.
Nhược Hi nhìn một vòng các đồng nghiệp. Vì Dịch Dương nói to, nên các đồng nghiệp đều quay lại nhìn cô
“Ờ, tôi biết rồi, tôi đến ngay.”
Nhược Hi tác phong nhanh nhẹn, cầm theo tab giấy trắng và cây bút đến phòng Nam Đình.
“Cố Tổng, anh gọi tôi.”
“Ừm, Mặc Du và Nk đang ở phòng họp. Cô sang đó với tôi.”
“Dạ.”
Sau khi Nam Đình đưa Dịch Dương và Nhược Hi đi. Cả phòng thiết kế bắt đầu xôn xao.
Họ đang bàn tán về việc thực tập viên như Nhược Hi, đã hai ngày liên tiếp đi theo bên cạnh Cố tổng.
“Tập trung làm việc đi, đó không phải là chuyện các người nên quan tâm, lọt vào tai Cố tổng, các người đều gặp rắc rối lớn.”
Kiều Nhiễm khằn giọng nhắc nhỡ.
…
“Cố tổng. Rất cảm ơn anh đã chiếu cố, NK tôi thật sự rất biết ơn.”
“Cũng không phải chuyện gì to tác, giám đốc Nhậm không cần khách sáo như vậy.”
“Tôi được biết, dự án lần này sẽ do một trợ lý mới của anh đảm nhiệm.”
“Ừm, cô ấy vẫn đang thực tập, nhưng năng lực làm việc rất tốt, cô cứ yên tâm.”
“Người của Cố tổng, chắc chắn rất xuất sắc, có được cơ hội hợp tác, đã là vinh dự của Nhậm Kiều Hạ tôi.”
Nhược Hi đứng dậy.
“Em là người mới, kinh nghiệm chưa nhiều, sau này nếu có sơ xuất gì, mong giám đốc Nhậm chỉ dạy thêm.”
“Được được. Đều là người nhà.”
“Được rồi, trình bày dự án của các người với cô ấy và Dịch Dương đi, tôi có việc phải đi rồi.”
Nói rồi, Nam Đình lãnh đạm rời khỏi phòng.
“Tôi xin phép trình bày.”
Kiều Hạ đứng dậy, mở máy chiếu, sau đó đưa ra 3 sấp giấy cho Nhược Hi, Dịch Dương và Mặc Du.
Cô bắt đầu giải thích ý nghĩa của từng bộ thiết kế. Cũng như thời gian thực hiện và phương thức công bố, quảng cáo thiết kế.
Nhược Hi tỉ mỉ xem từng thiết kế.
“Giám đốc Nhậm, dự án này của chị quả là rất tâm huyết, nhưng những thiết kế này, chị có thể cho em thêm ba ngày để xem kỉ hơn được không?”
“Tất nhiên rồi. Nhược Hi, em cứ xem lại, có vấn đề gì cần hỏi, hay không hài lòng, cần điều chỉnh, cứ trực tiếp liên hệ với chị là được.”
“Dạ. Còn về hình thức quảng cáo bằng cách chụp ảnh. Ừmmmm…. Em nghĩ cách này rất ổn, nhưng em vẫn cần thông qua ý kiến của sếp Cố, vì ở EODIL trước giờ chưa từng làm vậy.”
“Ừm, chị hiểu, với sức ảnh hưởng của EODIL, thì những sản phẩm mới đều không cần phải quảng cáo, nhưng NK thì…. Nhược Hi, mong em giúp đỡ, nói với Cố tổng vài câu giúp chị.”
“Em cũng thấy việc chụp ảnh cho từng thiết kế rất được ưa chuộng, em sẽ cố gắng xin Cố Tổng duyệt phương án này.”
“Vậy thì tốt quá, cảm ơn em.”
…. Kết thúc buổi họp ….
“Đến nơi rồi Cố tổng.”
“Ừm.” Nam Đình nhìn Nhược Hi vẫn đang ngủ say.
Khoé môi lại bất giác cong lên. Ánh mắt đầy sự yêu thích.
Anh búng vào trán Nhược Hi, làm cô mơ màng tỉnh dậy.
“Con sâu rượu nhà cô, mau dậy đi, đến công ty rồi.”
“Dạ dạ, xin lỗi, tôi hơi mệt nên ngủ quên.”
“Xem lần sau cô còn dám tiếp rượu khách hàng không.” Nói rồi Nam Đình mở cửa xe, lạnh lùng đi vào công ty.
Nhược Hi cũng lẽo đẽo đi theo bước chân của anh.
…
Cô theo Nam Đình vào phòng làm việc của anh!
“Cố Tổng.”
Nam Đình không trả lời, chỉ nhìn cô, chờ đợi cô nói.
“Tôi… dự án ở NK, sao anh lại giao cho tôi?”
“Cô có ý kiến gì?”
“Không phải,…. Ý của tôi là, tôi chỉ là một thực tập viên, sao anh lại tin tưởng, giao dự án này cho tôi?”
“Chẳng sao cả, một dự án nhỏ thôi, nếu làm không được, thì không cần ở lại EoDil nữa.” Nam Đình nói với chất giọng nhàn nhạt, đầy lạnh lùng, ánh mắt dán chặt vào máy tính, thi thoảng lén liếc nhìn Nhược Hi đang đứng đối diện.
Nhược Hi cuối đầu.
“Tôi sẽ cố gắng.”
“Ừm, tôi sẽ nói Dịch Dương sắp xếp đưa cô về.”
“Không cần đâu Cố tổng, tôi tự mình về được.”
“Cô đã uống rượu, tình thần không tỉnh táo, không nên đi taxi, rất nguy hiểm.”
Nhược Hi mím môi, ánh mắt đầy tinh nghịch nhìn Nam Đình.
“Cố tổng, anh lo lắng cho tôi à?”
“Cô nghĩ nhiều rồi! Mau về đi.”
“Được thôi, cảm ơn anh!” Nhược Hi trong lòng có chút tự luyến. Vui vẻ quay người rời đi.
…
Hôm sau chỉ mới 9h kém Mặc Du và Kiều Hạ cùng hai trợ lí riêng đã có mặt ở sảnh tập đoàn EoDil.
“Kiều Nhiễm. NK đến rồi, sắp sếp họ đến phòng họp đi, tôi và Nhược Hi sẽ qua ngay.” Giọng nói đầy uy nghiêm phát ra từ điện thoại ở bàn làm việc của Kiều Nhiễm.
Kiều Nhiễm chưa trả lời thì Nam Đình đã ngắt máy.
“Nhược Hi, Cố Tổng gọi.” Dịch Dương đứng bên cạnh bàn làm việc của Nhược Hi và nói to.
Nhược Hi nhìn một vòng các đồng nghiệp. Vì Dịch Dương nói to, nên các đồng nghiệp đều quay lại nhìn cô
“Ờ, tôi biết rồi, tôi đến ngay.”
Nhược Hi tác phong nhanh nhẹn, cầm theo tab giấy trắng và cây bút đến phòng Nam Đình.
“Cố Tổng, anh gọi tôi.”
“Ừm, Mặc Du và Nk đang ở phòng họp. Cô sang đó với tôi.”
“Dạ.”
Sau khi Nam Đình đưa Dịch Dương và Nhược Hi đi. Cả phòng thiết kế bắt đầu xôn xao.
Họ đang bàn tán về việc thực tập viên như Nhược Hi, đã hai ngày liên tiếp đi theo bên cạnh Cố tổng.
“Tập trung làm việc đi, đó không phải là chuyện các người nên quan tâm, lọt vào tai Cố tổng, các người đều gặp rắc rối lớn.”
Kiều Nhiễm khằn giọng nhắc nhỡ.
…
“Cố tổng. Rất cảm ơn anh đã chiếu cố, NK tôi thật sự rất biết ơn.”
“Cũng không phải chuyện gì to tác, giám đốc Nhậm không cần khách sáo như vậy.”
“Tôi được biết, dự án lần này sẽ do một trợ lý mới của anh đảm nhiệm.”
“Ừm, cô ấy vẫn đang thực tập, nhưng năng lực làm việc rất tốt, cô cứ yên tâm.”
“Người của Cố tổng, chắc chắn rất xuất sắc, có được cơ hội hợp tác, đã là vinh dự của Nhậm Kiều Hạ tôi.”
Nhược Hi đứng dậy.
“Em là người mới, kinh nghiệm chưa nhiều, sau này nếu có sơ xuất gì, mong giám đốc Nhậm chỉ dạy thêm.”
“Được được. Đều là người nhà.”
“Được rồi, trình bày dự án của các người với cô ấy và Dịch Dương đi, tôi có việc phải đi rồi.”
Nói rồi, Nam Đình lãnh đạm rời khỏi phòng.
“Tôi xin phép trình bày.”
Kiều Hạ đứng dậy, mở máy chiếu, sau đó đưa ra 3 sấp giấy cho Nhược Hi, Dịch Dương và Mặc Du.
Cô bắt đầu giải thích ý nghĩa của từng bộ thiết kế. Cũng như thời gian thực hiện và phương thức công bố, quảng cáo thiết kế.
Nhược Hi tỉ mỉ xem từng thiết kế.
“Giám đốc Nhậm, dự án này của chị quả là rất tâm huyết, nhưng những thiết kế này, chị có thể cho em thêm ba ngày để xem kỉ hơn được không?”
“Tất nhiên rồi. Nhược Hi, em cứ xem lại, có vấn đề gì cần hỏi, hay không hài lòng, cần điều chỉnh, cứ trực tiếp liên hệ với chị là được.”
“Dạ. Còn về hình thức quảng cáo bằng cách chụp ảnh. Ừmmmm…. Em nghĩ cách này rất ổn, nhưng em vẫn cần thông qua ý kiến của sếp Cố, vì ở EODIL trước giờ chưa từng làm vậy.”
“Ừm, chị hiểu, với sức ảnh hưởng của EODIL, thì những sản phẩm mới đều không cần phải quảng cáo, nhưng NK thì…. Nhược Hi, mong em giúp đỡ, nói với Cố tổng vài câu giúp chị.”
“Em cũng thấy việc chụp ảnh cho từng thiết kế rất được ưa chuộng, em sẽ cố gắng xin Cố Tổng duyệt phương án này.”
“Vậy thì tốt quá, cảm ơn em.”
…. Kết thúc buổi họp ….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.